CHƯƠNG 0189: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 10
CHƯƠNG 0189: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 10
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
Sau khi Giang Lâm Uyên đi ra ngoài, Tư Căng không nhanh không chậm dùng xong bữa.
Nhìn thoáng qua đồng hồ ——7:30.
Theo cậu suy đoán, Giang Lâm Uyên rất có thể muốn đi ra ngoài bình tĩnh một đoạn thời gian, hơn nữa mua quần áo và vật dụng hàng ngày cho cậu, làm sao cũng phải trễ một tiếng.
Đủ rồi, cậu muốn đi thiết lập chút trò hay.
Tư Căng từ trong phòng biến mất, lúc xuất hiện lần nữa, đã đi tới rạp xiếc kinh dị.
Cậu dùng thần lực giấu đi thân hình, không trở ngại đi tới nhà triển lãm nhân ngư.
Nhà triển lãm cá mập hỏng rồi, tất cả cá mập bị ép chuyển dời đến hồ cá vốn giam giữ nhân ngư.
Sau khi chiến đấu thất bại với nhân loại, sức cùng lực kiệt chìm ở đáy nước.
Hai mắt vô thần, tựa như là cảm giác sâu sắc đời cá vô vọng, chỉ muốn thoải mái liều chết.
Mà nhân ngư vì cho cá mập trống đi không gian sinh tồn, hơn mười con chen chúc ở trong hồ cá không lớn, khó thở, ngay cả đuôi cá đều không có chỗ để.
Rất nhanh, Đỗ Ích Minh thì ngồi xe đẩy được người đẩy tiến vào.
Rạp xiếc ra biến cố lớn, Đỗ Trọng Lê lại ở nơi khác đi công tác.
Hắn thân là nhân vật cấp nguyên lão, không thể không nhịn đau ra viện, tự mình thiết lập biểu diễn hôm nay.
Đỗ Ích Minh nâng tay, thuần thục chỉ huy mấy nhân viên công tác, lấy ra mấy nhân ngư không thể làm gì khác hơn là nhìn đặt vào trong hồ cá che màn sân khấu màu đỏ.
Chuẩn bị trong chốc lát để cho bọn họ lên sân khấu, làm biểu diễn ca hát tạp kỹ.
Cùng lúc, trong miệng lầm bà lầm bầm oán giận:
"Đều trách Tư Căng con súc sinh kia! Con mẹ nó đều bị ném tới bên mép cá mập rồi, còn có tâm tình rù quến đàn ông! Lúc cá vượt Long môn ngay cả dây thép nát hơn một ngàn mét nhảy chẳng qua, lái xe ngược lại có sức lực! Chờ hôm nay qua rồi, mình nhất định phải bắt nó trở lại, mổ xẻ sống nó!"
Lúc này, Tiểu Yêu vừa lúc thức giấc.
Nó xoa xoa mắt buồn ngủ mông lung, cho rằng vừa mở mắt thì có thể nhìn thấy biệt thự nhà họ Giang.
Ai dè lại một lần nữa nhìn thấy cá mập.
Động tác xoa mắt dừng lại.
Sau khi căng thẳng một giây, lông cả người lúc này nổ lên.
Lại một lần nữa run lẩy bẩy rúc vào chăn nhỏ :
[đại... Đại nhân, chúng ta tại sao lại trở về rồi?]
Tư Căng: 'Bởi vì ta muốn biểu diễn cho ngươi một chút, cái gì gọi thuật thay đổi không gian.''
Tiểu Yêu: [???]
Nó tuy rằng không biết đại nhân muốn làm cái gì, thế nhưng, nhìn con mắt chứa đầy hưng phấn hắn của cậu, thì biết không có nào chuyện tốt xảy ra.
Quả nhiên, trên tay khớp xương rõ ràng của Tư Căng ngưng tụ ra thần lực.
Không gian thuấn di.
Nhân ngư chuẩn bị biểu diễn bị đặt ở trong hồ cá màn sân khấu đỏ thay đổi đến trong hồ cá nhân ngư bị thương.
Cùng lúc, nhân ngư bị thương bị rạp xiếc ngược đãi hấp hối chuẩn bị làm thức ăn gia súc cho cá mập, toàn bộ chuyển đến dưới màn sân khấu màu đỏ.
Trong cặp mắt đào hoa xinh đẹp, chứa đầy ắp hứng thú:
'Yêu Nhi, nhìn thấy rồi đi, đợi đến lên sân khấu, đèn pha sáng lên, màn sân khấu kéo ra trong nháy mắt đó, nhất định rất đặc sắc. Đỗ gia đám quân tử giả này, không phải là vẫn luôn tuyên dương "chung sống hoà bình với nhân ngư" sao?. Vậy để cho người toàn thành phố xem xem, bọn họ là làm sao "Chung sống hoà bình"!'
Tiểu Yêu đang cố gắng khắc phục sợ hãi, không cách nào cảm nhận tâm trạng của đại lão:
[tuy rằng... Thế nhưng... Đại nhân chúng ta mau đi đi, chỗ này thật nhiều cá mập a!]
'Còn có một việc, không có làm xong.'
Tư Căng mặt mày mang cười, ánh mắt sắc bén tập trung Đỗ Ích Minh xoay xe đẩy một mình đi ra ngoài.
Bởi vì mới vừa nãy nhân ngư trong hồ cá dưới màn sân khấu bị Tư Căng đổi rồi, sức nặng của hồ cá bỗng nhiên tăng, cần tất cả nhân viên công tác cùng đẩy đi.
Đỗ Ích Minh cũng tự nhiên không còn người chăm sóc.
"Lạc đàn rồi đấy." Tư Căng khẽ thở dài một câu, hứng thú nơi đuôi mắt nhanh chóng biến thành sát ý.
Cậu hiện rõ chân thân, nhanh chóng thoáng hiện đến ngoài cửa.
Ầm một tiếng.
Cửa lớn nhà triển lãm nhân ngư đóng lại chặt chẽ.
Quay đầu nhìn chằm chằm vào Đỗ Ích Minh.
Đường rãnh má thật sâu, ý cười ôn nhu.
===---0o0o0o0---===
Tác giả có lời muốn nói:Tác giả có lời muốn nói:
[cơm nắm] : Không cẩn thận mất ngủ, thêm một chương đi, ngủ ngon các bảo bối.
Đỗ Ích Minh, nguy!
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro