CHƯƠNG 0186: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 7
CHƯƠNG 0186: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 7
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
Giang Lâm Uyên mở ra hướng dẫn, nhập địa chỉ nhà mình vào, nói với Tư Căng:
"Em trước khi từng lái qua xe sao?"
"Không có." Tư Căng trả lời cẩn thận lại điên cuồng: "Tôi là nhân ngư, không chỗ có thể thi bằng lái."
"Vậy em hiện tại biến thành người rồi, tôi có thể dẫn em đi học."
Giang Lâm Uyên rất khoan dung với cậu, cũng rất tin tưởng, nói:
"Đi nhà tôi đi."
"Được a." Tư Căng đi theo hướng dẫn, quẹo thật nhanh chỗ ngoặt thay đổi tuyến đường, chạy thẳng tới biệt thự của Giang Lâm Uyên.
...
Giang Lâm Uyên thích chỗ yên tĩnh, thích chỗ dựa vào núi bên nước.
Cho nên, cố ý tìm đội thi công ở vùng ngoại ô xây một tòa biệt thự lớn năm tầng.
Bố trí của vườn hoa sau biệt thự có một hồ bơi cỡ lớn hai trăm mét vuông, là chỗ y bình thường rèn luyện thân thể.
Thời tiết đầu thu, gió lạnh hiu hiu.
Tư Căng mở cửa xe, thì bị gió trước mặt thổi qua.
Trong gió mang một chút bụi, rơi ở trên da trắng nõn ngọc của cậu.
Tư Căng:...
Sau khi biến thành nhân ngư, nhiều thêm chút bệnh ưa sạch sẽ.
Cậu không chút khách khí nói ra yêu cầu: "Ôm tôi đi tắm."
"Được." Giang Lâm Uyên nguyện ý ôm cậu.
Nhân ngư nhỏ nhẹ nhàng.
Có chút điên, có chút ngoan, có chút hoang dã.
Tuy rằng vướng tay chân, lại để cho người ta nhịn không được muốn cưng chiều.
Y trước tiên đặt Tư Căng ở trên ghế sa lon phòng khách, lại đi phòng tắm thả nước nửa bồn tắm.
Khẳng định nước ấm không thành vấn đề, mới ôm nhân ngư nhỏ đi vào, nói:
"Em trước tiên ở chỗ này đi, tôi đi ra ngoài đổi khăn trải giường một chút."
Lúc nói chuyện, cố ý ở hai chữ "khăn trải giường", bỏ thêm trọng âm.
Kỳ thực, y chính là quan sát ra Tư Căng có bệnh ưa sạch sẽ, không muốn để cho cậu không thoải mái.
Thế nhưng, lời nói ra, thì thay đổi hương vị.
Tư Căng: Bắt nạt tôi nhân ngư nhỏ nghe không hiểu ngôn ngữ của nhân loại? LSP*!
*LSP 老色痞 (lǎo sè pǐ) tên già dê
Cậu nhướng mày, cũng không vạch trần Giang Lâm Uyên: "Cảm ơn."
Sau khi Giang Lâm Uyên đi, Tư Căng trong bồn tắm ngâm trong chốc lát.
Phát hiện chẳng qua phút chốc, đuôi vậy mà lại dài ra.
Cậu theo bản năng đi vỗ lỗ tai của mình.
Quả nhiên, đụng phải không phải là vành tai, mà là vây cá hình quạt.
Tư Căng:...
Thì ra, thay đổi người còn có thời gian hiệu lực?
Thôi được rồi, trước tiên cứ như thế đi.
Cậu nhắm mắt lại, im lặng dựa vào ở trong nước.
Tóc bạc đến eo ướt sũng khoát lên trên vai, còn đang từng giọt từng giọt nước đi xuống.
Chỉ chốc lát sau, Tiểu Yêu ôm máy chụp hình, mắt ngấn lệ, run lẩy bẩy chạy như điên trở về.
Vừa vào phòng, thì không quan tâm vọt vào thức hải của Tư Căng.
Rúc vào ổ chó nhỏ của mình, nhanh như bay đắp chăn nhỏ màu hồng phấn của mình lên.
Cẩn thận từng li từng tí lộ ra một cái đầu chó nhỏ, nâng máy chụp hình lên:
[đại... Đại nhân, đây là video rạp xiếc gây tê cá mập tôi quay tốt, vì ngài, tôi còn chạy đến nhà triển lãm nhân ngư chụp ảnh chụp nhân ngư bị thương, có thể giúp ngài vạch trần rạp xiếc ngược đãi nhân ngư.]
[a a a a ~ cá mập thật đáng sợ thật đáng sợ!]
[quá làm khó bé thống rồi!]
[(д;)]
'Ngoan.' Tư Căng an ủi một câu, dùng dùng thần lực biến ảo một cuộn giấy vệ sinh, ném tới trước mặt Tiểu Yêu: 'Cho ngươi gỡ.'
Tiểu Yêu ngừng nức nở, rũ hai cái lỗ tai xuống chậm rãi dựng thẳng lên, ủy ủy khuất khuất duỗi móng, đụng đụng giấy vệ sinh.
Sau một khắc, ánh mắt thì sáng lên.
Tư Căng lại đơn giản nhìn thoáng qua video Tiểu Yêu mang về.
Khẳng định có thể chứng minh rạp xiếc bố trí vũ khí, cố ý ngược đãi, mới yên tâm tiếp tục nhắm mắt.
Giang Lâm Uyên đẩy cửa mà vào.
Lọt vào trong tầm mắt, liền là một bộ bức tranh mỹ nhân chấn động lòng người.
Trái tim thật vất vả bình phục lại, lần thứ hai ầm ầm nhảy dựng lên.
Y rõ ràng nhiều lần nhắc nhở bản thân mình, phải chiếu cố thật tốt nhân ngư nhỏ, muốn lâu ngày sinh tình với cậu.
Nhưng nhân ngư nhỏ nếu là vẫn luôn như vậy.
Nhưng thì thật sự phải "Ngày" lâu sinh tình rồi a.
===---0o0o0o0---===
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro