Chương 4: Kịch bản chim hoàng yến máu chó
Khi Úc Hoan tỉnh lại, đầu không đau đớn như sau khi say rượu, suy nghĩ lại vẫn không rõ ràng lắm.
"Tỉnh?"
Giọng nam trầm thấp vang lên trong phòng tối tăm.
"Ông xã..... Mấy giờ?" Úc Hoan mơ hồ mà dò hỏi, muốn biết bản thân có bỏ lỡ thời gian đóng phim hay không.
Cậu hỏi xong, bức màn chạy bằng điện dưới sự khống chế của Cố Kiêu theo tiếng mở ra.
Úc Hoan nghiêng đầu nhìn xem, ừm.....
Đây là ánh sáng mặt trời, vẫn là hoàng hôn?
Cố Kiêu mang theo mang theo mùi nước hoa của người khác đã trở về..... Sao????
Cậu bỗng nhiên xoay đầu nhìn người ngồi ở mép giường, nước mắt nhanh chóng dâng lên, không tiếng động mà rơi.
Này so với kiểu gào khóc ngày hôm qua, còn khiến người lo lắng hơn.
Người đàn ông vốn dĩ tính hưng sư vấn tội :"......"
Anh thở dài, lên giường muốn ôm người khóc thút thít dỗ dành, nhưng anh còn chưa đụng tới người, người nọ liền giống như cái lò xo, phóng tới bên kia giường, không chịu cho anh ôm.
Cố Kiêu: "?????"
Nên tức giận đến tột cùng là ai?
Người bị lừa gạt hai năm đến tột cùng là ai?
Úc Hoan không nghĩ tới, con cưng của trời này lại là một tên tra nam, đều đã có người khác ở bên ngoài, đã cùng người khác trải qua một đêm tình, còn không biết xấu hổ làm vẻ mặt cưng chiều mà tới ôm cậu?
Trong khoảng thời gian ngắn cùng người khác phát sinh quan hệ, là sẽ khiến hơi thở trở nên hỗn loạn pha tạp rất nhiều.
Yêu tinh bọn họ tuy không có cảm giác trinh tiết gì, nhưng tộc hợp hoan, vô cùng kiêng kỵ cùng người có dương khí pha tạp quá mức song tu.
Cho nên, tuy cậu rất luyến tiếc nam chính, nhưng cậu không có khả năng đi hút dương tinh mang theo hơi thở người khác.
Vậy cũng giống như uống phải nước uống ghê tởm có dính nước miếng của người khác.
Cậu hít hít cái mũi, kiên cường mà nhịn nước mắt xuống, sau đó dốc mềm lên muốn xuống giường thu dọn hành lý.
Nguyên bản Cố Kiêu dù bận vẫn ung dung, muốn nhìn kẻ lừa đảo này muốn diễn trò gì, kết quả, anh liền nhìn thấy người này kéo ra một valy hành lý.
Anh không thể nhịn được nữa một chân đá văng valy, đem người bắt vào trong lòng ngực, trầm giọng quát, "Em thu dọn quần áo muốn đi chỗ nào?"
Anh lúc này mới nhớ tới, nguyên nhân ngày hôm qua bản thân gấp gáp trở về.
Thu dọn vào ở?
Anh liền không nên cho đứa nhóc vô lương tâm này nhiều bất động sản như vậy!
Úc Hoan điên cuồng giãy giụa, "Anh đã cùng người khác lên giường! Anh không sạch sẽ! Em không cần anh!"
Cô Kiêu nhíu mày khống chế người, "Cái gì lung tung rối loạn, từ lúc anh nuôi em, có thời gian nào là anh chạm vào người khác?"
"Đêm qua!"
"Đêm qua?" Cố Kiêu cười lạnh, "Nếu đêm qua anh ngủ cùng người khác, vậy một thêm dấu vết trên người em, hai cái tao huyệt ngậm chặt tinh dịch, đều là của ai?"
Anh vừa nói, một tay vừa sờ xuống dưới.
Nhưng vừa sờ, lại phát hiện hai huyệt nhỏ đều chặt chẽ sạch sẽ , thành quả trắng đêm ác chiến ngày hôm qua của anh biến mất khỏi còn bóng dáng tăm hơi.
Cố Kiêu "....."
Tốt, chứng thực, cậu quả nhiên là một con yêu tinh nhỏ.
Trước kia anh đau lòng đối phương, mỗi lần bắn vào cúc huyệt, đều sẽ cẩn thận tẩy rửa sạch sẽ, lúc bắn tới đằng trước, cũng bởi vì đối phương tuổi còn nhỏ, sợ cậu mang thai tổn thương thân thể, cho nên cũng sẽ rửa sạch.
Kết quả, a, nhìn một cái anh là tên ngu ngốc, đều bỏ lỡ bao nhiêu lần cơ hội phát hiện sự thật!
Mùi hoa độc đáo, bị anh nghĩ rằng là mùi thơm cơ thể.
Tốc độ khôi phục khác hẳn người bình thường, nước dâm phân bố quá dư thừa, đều bị anh đổi lỗi thành đặc thù của thể chất song tính.
Trước kia không phát hiện, chỉ cảm thấy bất kì sự khác thường nào đều có thể tìm được lý do mà bỏ qua, hiện tại đã biết chân tướng, mới phát hiện, tên nhóc ngốc này chỗ nào cũng đều có sơ hở!
Hai năm trước, anh có bệnh bao tử cùng đau nửa đầu vô cùng nghiêm trọng, trạng thái giấc ngủ cũng kém vô cùng, nhưng hiện tại, anh có thể nói, ngay cả quân nhân cũng không có sức khỏe tốt bằng anh.
Một năm trước anh gặp tai nạn xe cộ, thương tới gân tay tay trái, bác sĩ đều nói sẽ lưu lại di chứng, nhưng khi xong việc đi tái khám, lại không phát hiện bất luận vấn đề gì, giống như căn bản chưa từng bị thương, sẹo cũng không lưu lại.
Nhìn hoa yêu nhỏ ngây ngốc nhớ lại kí ức đêm qua, Cố Kiêu ôm người, thở dài nghĩ: Là tên nào không chịu trách nhiệm, thế nhưng đem một con yêu ngốc như vậy thật ra thế giới loài người nguy hiểm.
Hơn nữa chuyện xưa thần thoại đều nói, yêu muốn tu thành hình người phải mất vài trăm năm thậm chí là hơn một ngàn năm, nhưng người trong lòng ngực mình, nơi nào có bộ dáng chỉ số thông minh đã vài trăm tuổi?
"Nhớ ra ngày hôm qua em đã làm gì sao?" Cố Kiêu lau nước mắt trên khuôn mặt đáng thương của hoa yêu nhỏ, thấp giọng hỏi.
Úc Hoan co rúm lại như chim cút.
Thật lâu sau, cậu tiến tới ngửi cổ cùng trước ngực người đàn ông, xác nhận trên người đối phương không có hơi thở người khác, Cố Kiêu vẫn là Cố Kiêu sạch sẽ.
"Ngày hôm qua anh.... Không phải ảo giác a?"
Giờ này phút này, cậu không biết bản thân hy vọng nghe được câu trả lời như thế nào.
Cố Kiêu cười khẽ, nhéo tay cậu, không nhanh không chậm nói, "Hoa yêu nhỏ, em từ đâu tới đây? Có bao nhiêu năm đạo hạnh?"
Úc Hoan há miệng liền muốn phủ nhận, nói bản thân tối hôm qua uống say mới nói lời mê sảng, nhưng Cố Kiêu giống như có thuật đọc tâm, trước tiên cảnh cáo nói:
"Em suy nghĩ cho kỹ, trước kia còn chưa tính, em đối với anh có lòng phòng bị, không chịu chủ động báo rõ thân phận, anh tuy rằng tức giận, nhưng cũng có thể hiểu, nhưng bây giờ nếu em dám nói dối anh, anh liền trực tiếp đánh gãy chân em, làm quãng đời còn lại của em chỉ có thể khóa chặt trên giường, làm nô lệ tình dục của anh, hoặc là, em muốn bị đưa cho viện nghiên cứu cắt thành miếng?"
Giọng nói anh hết sức mềm nhẹ, giống như rắn độc phun nọc độc.
Úc Hoan cầm lòng không được mà run lên một chút, tay cũng muốn co lại, nhưng lại bị giữ càng chặt.
"Anh làm em sợ...." Úc Hoan đỏ hốc mắt, rầu rĩ mà vùi mặt vào lòng ngực đàn ông nhẹ cọ làm nũng, muốn khiến đối phương mềm lòng.
Cố Kiêu rũ mắt nhìn xoáy tóc nhỏ đáng yêu của người trong lòng, nhéo sau cổ cậu nhẹ nhàng xoa bóp, thấp giọng nói, "Không thể nói?"
Úc Hoan gật gật đầu, lại cọ cọ, đôi tay ôm eo thon của người đàn ông.
"Gật đầu lắc đầu cũng không được?"
Úc Hoan chần chờ, cuối cùng vẫn là đồng ý đưa ra một đáp án, "Em là yêu, mới vừa hóa hình liền tới thế giới loài người rèn luyện, thân thể này chính là cơ thể con người em đầu thai ở thế giới này, không phải đoạt xá người khác. Mặt khác, em cũng không có năng lực thuộc về yêu tinh, ở thế giới loài người, em hoàn hoàn toàn toàn là người bình thường."
Cậu nâng mặt lên, mở to đôi mắt tròn xoe, nghiêm túc cường điệu nói, "Cho nên anh bắt em tới viện nghiên cứu cũng vô dụng, chỉ biết lãng phí tiền bạc nha."
"Đầu thai? Yêu giới bọn em, cùng thế giới loài người không tương thông sao, còn cần đầu thai mới có thể vào đời rèn luyện?"
Úc Hoan: "....... Anh không cần quan tâm chi tiết này mà, dù sao lời có thể nói em đã nói hết, anh yên tâm đi, em không có năng lực hại người, đặc biệt là sẽ không hại anh."
Người đối nghịch với nam chính, khí vận của bản thân sẽ bị suy yếu.
"Anh biết em sẽ không tổn thương anh." Cố Kiêu xoa đầu tóc mềm mại của hoa yêu nhỏ, "Vậy thời điểm em kết thúc rèn luyện là khi nào?"
"Cái này, còn phải chờ thật lâu."
"Bao lâu? Lâu giống như anh sống thọ và chết tại nhà sao?"
"Có." Lại còn liên tục không ngừng, rốt cuộc cậu muốn rèn luyện vài kiếp.
Cố Kiêu nhẹ nhàng thở ra, lại hỏi, "Vậy em vì sao không chịu kết hôn với anh? Không thích anh? Hay là ngại thọ mệnh của loài người quá ngắn, không thể luôn ở bên em?"
Lúc trước mỗi lần anh nhắc tới vấn đề này, Úc Hoan đều giả ngu lăn lộn lừa gạt anh.
Úc Hoan mím môi, buồn bực không vui, "Bởi vì.... Bản thân anh vốn không thuộc về em."
"Không thuộc về em? Vậy thuộc về ai?"
Úc Hoan khổ sở mà mới lòng bàn tay Cố Kiêu, cắn chặt răng, dứt khoát nói toàn bộ chân tướng, "Em có xem qua vận mệnh nguyên bản của anh, anh hẳn là..... Thuộc về Lương Cờ."
"Lương Cờ là ai?"
A, hai người này ngay cả tên cũng không biết sao? Lực lượng cánh bướm của cậu mạnh như vậy?
"Đêm qua, anh chẳng lẽ không đụng tới một người ngoài ý muốn đâm vào trong lòng ngực anh sao?"
Cố Kiêu nhíu mày, anh cũng không tin tưởng vận mệnh mà cậu nói, cũng không thích cảm giác giống như con rối của số mệnh.
Anh nhớ lại một chút người kia vào tối hôm qua, lại không sinh ra chút cảm giác đặc biệt gì, vẫn là hoa yêu nhỏ trong lòng ngực càng khiến anh sinh ra lòng trìu mến, mỗi một chỗ đều giống như dựa theo trong lòng hắn mà mọc ra.
"Em nhìn thấy vận mệnh nguyên bản của anh, bên trong không có em, cho nên không tính toán gì hết, mau quên đi, chờ anh hoàn thành xong khoảng thời gian bận rộn này, chúng ta liền ra nước ngoài lãnh chứng, sau đó công khai."
Anh đã sắp xếp mọi thứ, thậm chí không có hứng thú đi tìm hiểu vận mệnh đã định sẵn ở tương lai.
"Nhưng mà....." Úc Hoan có chút không yên lòng, do dự một chút, vẫn là một năm một mười nói ra hết tất cả sự dây dưa giữa Cố Kiêu cùng Lương Cờ.
Không phải cảm giác đạo đức của cậu lớn, cảm thấy áy náy vì hủy đi duyên nợ của người khác, cậu là một người trời sinh trời nuôi, yêu tinh nhỏ không người dạy dỗ, vẫn luôn sinh trưởng dã ngoại, đầu óc cùng tính cách đều vô cùng đơn giản, cũng không suy xét nhiều như vậy.
Cho dù suy xét, cũng phần nhiều là suy nghĩ có lợi cho bản thân nhiều hơn.
Cậu chỉ lo lắng, vận mệnh vai chính sẽ bị cốt truyện sắp đặt, cũng không đành lòng giấu giếm người mà anh vô cùng cưng chiều, có thể nói là người anh đối xử tốt nhất toàn thế giới.
Nhưng Cố Kiêu nghe xong cái gì mà 'bao dưỡng thật sự trở thành tình yêu', cùng 'con đường đau khổ theo đuổi vợ', với câu chuyện tình yêu suốt đời máu chó, sắc mặt có chút vặn vẹo.
Như thế nào anh cũng không thể tưởng tượng, người kia trong miệng Úc Hoan, sẽ là Cố Kiêu anh.
Đặc biệt là sau này người đàn ông hèn mọn cầu xin tha thứ, cầu xin tình yêu.
"Anh sẽ yêu một người tự nguyện bán đứng thân thể bị bao dưỡng?"
"Em chính là tự nguyện bị anh bao dưỡng." Úc Hoan sâu kín mà nói, "Hơn nữa Lương Cờ người ta cũng không phải tự nguyện bị bao dưỡng, người ta là sau khi bị chèn ép, vì lý tưởng, vì báo thù, mới đau đớn hạ quyết tâm, nhẫn nhịn chịu đựng, leo lên giường anh cũng là vì uống quá nhiều, còn bị bỏ thuốc, anh mới là người không từ chối."
Cố Kiêu "....."
Đứa nhỏ ngốc nhà mình, như thế nào ở chỗ không nên tỉnh táo lại vô cùng thông minh dị?
Chọc đến anh không nhịn được nghi ngờ bản thân, chẳng lẽ chính mình liền yêu kịch bản chim hoàng yến máu chó?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro