Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 - Phong ba giang hồ (4)

Chúc Trường An mặc kệ Độ Chi Châu đang rít gào ở trong đầu mình, nàng gọi đại đương gia đứng lên, hỏi:

- Ngươi tên là gì?

Đại đương gia sửng sốt sửng sốt, trả lời:

- Tiểu nhân gọi Long Tráng.

Chúc Trường An gật gật đầu, nàng nhìn lướt qua mọi người:

- Nếu không có gì ý kiến thì các ngươi lui xuống đi thôi.

Hổ ca trước hết đứng lên, ngập ngừng hỏi:

- Đại nhân, việc chúng ta muốn xưng bá giang hồ cũng không phải chuyện nhỏ, chúng ta bây giờ nên làm gì?

Long Tráng trừng mắt nhìn Hổ ca:

- Bảo ngươi lui xuống liền lui xuống, nhiều chuyện như vậy làm gì?

Chúc Trường An không tỏ ý kiến, nàng chỉ nhàn nhạt nói:

- Không vội, các ngươi đi chữa thương đi.

Lúc nãy nàng đã tận lực nương tay, nhưng dù vậy phỏng chừng xương cốt của bọn họ cũng chịu không được.

Chờ mọi người tan hết, Chúc Trường An mới phân phó Long Tráng:

- Đi lấy giấy bút tới.

Long Tráng ngạc nhiên nhưng không nói gì thêm mà ngoan ngoãn đi lấy giấy bút.

Chúc Trường An bảo Long Tráng đứng một bên mài mực, nàng cầm bút lông bắt đầu viết viết vẽ vẽ.

Long Tráng một bên mài mực, một bên len lén nhìn trang giấy.

Chúc Trường An trầm mặc viết vẽ hồi lâu, chờ mực khô liền giao cho Long Tráng:

- Kêu mọi người luyện cái này.

Long Tráng tiếp nhận một chồng giấy, mặt trên được vẽ ra nhiều loại động tác luyện võ, thậm chí bên cạnh còn kĩ càng tỉ mỉ thuyết minh cách luyện cùng tác dụng.

Long Tráng tuy biết đây là cái gì nhưng vẫn chần chờ hỏi:

- Đại nhân, đây là?

Chúc Trường An dùng khăn lụa lau khô tay, trả lời:

- Một loại thần công giúp các ngươi nhanh chóng tăng nhanh lực lượng, có thể tu luyện ra khí kình.

Khí kình, hoặc gọi dễ hiểu một chút là nội lực. Trong giang hồ, người có nội lực càng sâu thì càng mạnh, cơ thể thậm chí có thể tu luyện thành tường đồng vách sắt, đao thương bất nhập.

Nhưng nội lực nào có dễ dàng như vậy là luyện ra? Nếu không có người chỉ dạy hoặc dựa theo bí tịch tu luyện cộng thêm một chút thiên phú, cả đời cũng chưa chắc tu ra được một tia nội lực.

Các thế lực lớn trên giang hồ phần lớn tu luyện từ bí tịch được đời đời lưu truyền xuống dưới, bọn họ tuyệt không cho phép người ngoài nhúng chàm, cho nên trên giang hồ ngoại trừ những thế lực lớn ra thì rất ít rất ít người tu ra nội lực.

Người tu luyện ra nội lực phần lớn đều là con cháu thiên tài trong dòng họ, và đa số bọn họ đều là những nhân vật truyền kỳ được sùng bái trong giang hồ.

Nội lực có thể giúp người bảo trì dung mạo, tăng tuổi thọ, tăng lực lượng. Người tu ra nội lực không nhất định là người có cơ thể cường tráng, nhưng bọn họ chỉ cần một chưởng là có thể cách không đánh chết một con trâu.

Đương nhiên, Chúc Trường An là chướng mắt cách tu luyện này, loại này tu luyện ở Tu Chân Giới một ngón tay là nàng có thể giết chết.

Chúc Trường An vẽ ra loại thần công này cho bọn họ thuần túy là vì vị diện này linh khí quá hỗn tạp hơn nữa còn thực loãng, người bình thường chứa đựng không nổi mà nổ tan xác, nếu không nói không chừng nàng sẽ cho bọn họ trực tiếp tu tiên luôn. Nếu không phải nguyên thần của nàng thực sự quá cường đại có thể tinh lọc linh khí thì phỏng chừng hiện tại cơ thể nguyên chủ cũng đã tan thành tro bụi.

Loại thần công này ở Tu Chân Giới chỉ dành cho phàm nhân hoặc những kẻ không có linh căn, tu luyện nó mục đích chỉ để cường thân kiện thể và kéo dài tuổi thọ, tóm lại là rất bị ghét bỏ. Nhưng ở vị diện này, đây quả thực là "Tuyệt Thế Thần Công", nếu được lan truyền trên giang hồ chắc chắn sẽ nhấc lên một hồi tinh phong huyết vũ.

Long Tráng càng xem càng kích động, trái tim bang bang bang nhảy lên, tay cầm giấy thậm chí run lên một chút.

Hắc Long Bang tuy rằng đều là một đám nam nhân to khỏe, nhưng không ai trong bọn họ tu ra được nội lực, nếu không cũng không chỉ xám xịt ở nơi hoang vu này thành lập bang phái.

Long Tráng tưởng tượng một chút tương lai, không nhịn được sinh ra một cỗ hùng tâm tráng chí.

Nếu tất cả huynh đệ đều dựa vào đây tu luyện ra khí kình, xưng bá giang hồ còn là mộng tưởng sao?

Phải biết, các thế lực lớn trong giang hồ, thậm chí là triều đình, cao thủ số một số hai tu được nội lực, hai bàn tay là có thể đếm được hết!

Long Tráng ôm một chồng giấy tựa như ôm bảo bối, nước mắt lưng tròng quỳ xuống, thâm tình hô:

- Đại nhân, đại ân đại đức của ngài, tiểu nhân nguyện một đời trung thành để hồi báo!

Chúc Trường An mí mắt giật giật, nhẹ phất tay:

- Không cần, đi làm việc đi!

Long Tráng càng cảm động, hít hít cái mũi, to tiếng hô:

- Tuân lệnh!

Sau đó ôm "Tuyệt Thế Thần Công" tung tăng nhảy nhót đi rồi.

Ngày hôm sau, Chúc Trường An còn chưa kịp nuốt xuống đồ ăn sáng, bên ngoài đã ồn ào một mảnh.

Nàng bỏ xuống bánh bao, đứng lên đi ra mở cửa.

Hổ ca vừa vặn chạy tới, thấy Chúc Trường An đi ra liền gấp không chờ nổi nói:

- Đại nhân, nguy rồi!

Chúc Trường An không nói gì nhìn Hổ ca, Hổ ca hiểu ý kể ra:

- Đại nhân, hôm nay Hắc Hổ Bang tới cửa đòi người, thủ lĩnh không chịu, bọn họ liền xông vào động thủ, muốn cướp người đi!

Chúc Trường An hơi hơi nhíu mi:

- Đòi người?

Hổ ca lúc này mới nhớ tới Chúc Trường An khả năng không biết chuyện gì, bèn kể ra:

- Đại nhân, Hắc Long Bang chúng ta lúc trước vốn là thổ phỉ, cùng Hắc Hổ Bang từng là một cội đi ra, nhưng thủ lĩnh Hắc Hổ Bang lúc trước - chính là phó trại chủ phản bội trại chủ - hiện tại là thủ lĩnh của Hắc Long Bang chúng ta, phó trại chủ bọn họ người đông thế mạnh, chúng ta chống cự không được nên mới chạy ra đây thành lập bang phái riêng.

Hổ ca dừng một chút, giọng nói chua xót:

- Chúng ta từng là thổ phỉ, tiền bạc phát ra từ việc đánh cướp người qua đường, nhưng ở nơi dã ngoại hoang vu này nào có ai đi ngang qua, chúng ta chịu đói nghèo tra tấn mấy tháng, thủ lĩnh vì huynh đệ đành cắn răng quyết định hợp tác với Thanh Hương Lâu, chúng ta phụ trách bắt người, bọn họ phụ trách giao bạc. Đây là lần đầu tiên giao dịch của chúng ta, nào ngờ...

Nào ngờ gặp được ngươi cái này sát tinh!

Hổ ca nói đến đây liền dừng lại, lén lút liếc nhìn Chúc Trường An một cái, mới nuốt nước miếng nói tiếp:

- Hắc Hổ Bang không biết ở đâu nghe được tiếng gió, chạy tới đây đòi người bị bắt, đúng lý hợp tình nói muốn thay thế chúng ta giao dịch với Thanh Hương Lâu...

Nói tới đây, Hổ ca phẫn nộ phỉ nhổ:

- Phi, một đám người không biết xấu hổ, bắt người là chúng ta ra sức, bọn họ dựa vào cái gì liền không làm mà hưởng?! Thủ lĩnh đã không so đo với bọn họ, bọn họ ngược lại được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, quả thực không biết sống chết!

Phẫn nộ phỉ nhổ xong, Hổ ca mới hậu tri hậu giác nhớ tới...

Trước mặt là một vị sát tinh!

Hổ ca trong lòng run lên, cơ mặt giật giật, trưng ra một nụ cười nịnh nọt:

- Đại nhân thứ tội, là do tiểu nhân quá tức giận, cho nên mới...

Chúc Trường An đưa tay ngừng Hổ ca nói, nàng lên tiếng:

- Thổ phỉ? Lúc trước các ngươi là ở nơi nào?

Hổ ca nghi hoặc vì sao nàng lại tò mò cái đó, nhưng gã vẫn thành thành thật thật trả lời:

- Lúc trước chúng ta ở Huyền Nhai Sơn, bây giờ nơi đó thuộc về Hắc Hổ Bang.

Chúc Trường An trong lòng vừa động, hỏi thêm:

- Nơi đó thế nào? Có rộng không?

Hổ ca không chút do dự trả lời:

- Đương nhiên rất rộng, đó là núi mà đã ba đời trại chủ quản lí, đáng tiếc đến đời của thủ lĩnh thì...

Hổ ca cảm xúc có chút hạ xuống.

Chúc Trường An không quan tâm cái gì ân oán tình thù, nhưng nàng biết tổng bộ của Ma giáo nên đặt ở đâu rồi.

Chúc Trường An nhấc chân đi phía trước, nhàn nhạt gọi Hổ ca một tiếng:

- Đi thôi.

Hổ ca lơ ngơ một chút, chờ bóng dáng Chúc Trường An dần xa, lúc này mới bừng tỉnh đuổi theo.

----------

- Long Tráng, các ngươi đừng rượu mời không uống thích uống rượu phạt, lão tử lặp lại lần nữa, đem người giao ra đây, lão tử có thể suy xét tha cho các ngươi một cái mạng chó!

Từ xa, Chúc Trường An đã nghe được ồn ào một mảnh, rõ ràng nhất là tiếng tục tằng của nam nhân vang lên át cả tiếng ồn của mọi người.

Lúc này, giọng Long Tráng cũng không thua kém, gân cổ lên gào to:

- Phi, Triệu Lương ngươi cái không biết xấu hổ tiện nam nhân, lão tử tình nguyện thả bọn họ về nhà cũng sẽ không giao cho các ngươi! Ngươi chết này tâm đi!

Giọng nam nhân giận cực phản cười:

- Hảo hảo hảo, đám chó chết các ngươi hôm nay một cái cũng đừng hòng chạy thoát, đặc biệt là ngươi, Long Tráng, lão tử hôm nay sẽ ninh cái đầu từ trên cổ ngươi xuống, lột da rút gân rồi quẳng cho chó ăn!

Long Tráng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, vừa định há mồm cãi lại liền nhìn thấy người bên mình tự động tách ra làm thành một con đường, Long Tráng thầm khó hiểu một lát liền thấy Chúc Trường An khoanh tay trước ngực khí định thần nhàn đi tới, ánh mắt bình tĩnh lạnh nhạt quét tới nơi này.

Long Tráng lời thô tục vừa tới bên miệng lại nuốt vào, Long Tráng nhìn Triệu Lương tham lam đánh giá Chúc Trường An, tức khắc vui sướng khi người gặp họa, cười lạnh mắng một tiếng ngu xuẩn.

Không tìm đường chết liền sẽ không chết, lời này ban tặng cho Triệu Lương không sai chút nào. Vừa thấy Chúc Trường An, Triệu Lương ánh mắt sáng lên, dâm tà đánh giá từ trên xuống dưới thân thể nàng, chậc chậc hai tiếng:

- Long Tráng, Hắc Long Bang các ngươi chừng nào thì có được như vậy đẹp tiểu nha đầu? Nha đầu này đã đẹp như vậy, chắc hẳn những đứa còn lại cũng không kém đi?

Long Tráng cười lạnh liên tục, bây giờ hắn lười đến đi để ý một cái người sắp chết, muốn nói gì thì nói đi thôi.

Hắc Long Bang mọi người nhìn Triệu Lương và Hắc Hổ Bang nhóm người với ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác.

Bọn họ đến bây giờ xương cốt vẫn còn đau, cơn đau liên tục nhắc nhở bọn họ thiếu nữ trước mặt là cỡ nào hung tàn cùng bưu hãn.

Đắc tội nàng, này không phải tìm đường chết sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro