Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Khởi đầu

=Chương 1= Khởi đầu

Đào tử mơ chính mình đang ngao du trong biển ,từng đợt sóng dạt dào ôn nhu lại thoải mái xuyên qua nàng thân thể ,đãng đãng đột nhiên có cảm giác không đúng,

Nàng nóng nảy ,ở trong biển kêu to ,bong nóng ọc từ cổ tràn ra ,hô hấp vô pháp chống cự ...

Mở to mắt hút một ngụm khí , mờ mờ ảo ảo lại phát hiện trần nhà không đúng ,nàng đang ở bệnh viện ,

Đào tử nhớ rõ chính mình vừa đêm qua tăng ca xong , trên đường trở về nhà đói bụng mua một bao đồ ăn vặt ,sau đó thì không nhớ gì nữa...

Tình hình hiện tại có thể nghĩ : chính mình bị tai nạn giao thông đi ,thân thể bất động ,đau đớn không có cảm giác nhưng nói ko chừng là mê qua đi ,hiện tại có thể là hai ngày sau bệnh viện ,

Thân thể xem ra tai nạn quá lớn ,toàn bộ đều tra tấn đến mảnh nhỏ cháy đen ,Đào tử có điểm ko hiểu, nàng rốt cuộc là tai nạn bom vẫn là giao thông?

Ý thức chống đỡ không muốn hỏng mất nhưng nhìn thân thể như vậy Đào tử vẫn là nhịn không được lại tuyệt vọng,lại thống khổ ,

Đào tử nghĩ bản thân rõ ràng đã khóc nhưng nước mắt mộc có ...chả lẽ tuyến nước mắt cũng tiêu tùng sao?

Khoan đã có gì đó không đúng chỗ nào!

Đào tử đang nhìn chính mình nằm trên giường bệnh ? Ngọa tào !

Chẳng lẽ mình đã chết ? Đào tử nghĩ đến càng ngày càng sợ , cố ý đến gần ôm thân thể ,một lần nữa sống lại ,thân thể phá cũng không sao , tĩnh dưỡng thời gian trường là được , nàng muốn sống a~

Đào tử muốn đâm tường , nhưng thế nào cũng không chạm vào được thân thể ,vừa chạm chính là xuyên qua, cái gì cũng không chạm tới, Đào tử thật sự chết lặng ,

Ngay sau đó , Đào tử nghe tiếng phòng bệnh mở cửa ,vọt vào trong chính là cha mẹ cùng ca ca ,

Ba người thấy Đào tử thảm dạng hốc mắt đỏ bừng, liền gào khóc lên

Đào tử muốn ôm lấy cha mẹ ,ca ca, nhưng không thể , nàng ẩn ẩn cảm nhận bản thân chính là đèn tắt dầu trạng thái , chỉ có thể đứng nhìn bọn họ ,lại không thể nói một câu từ biệt ,

Linh hồn Đào tử bắt đầu cảm thấy càng ngày càng nhẹ ,Đào tử hẳn là phải đi ,nàng cuối cùng một câu : "Cha mẹ ,ca ca !! Thật xin lỗi"

Thanh âm của Đào tử vang vọng gió thoảng truyền đến , người thân của nàng hẳn là nghe được nên trong phút chốc liền khóc lớn : "Tiểu Đào ,con đừng đi ..."

Đào tử đã không nghe được nữa , nàng đã không chính mình khống chế ,cũng không biết trôi đến nơi nào !

Đào tử nhắm mắt chính mình tưởng ngủ ,

Cũng không biết qua bao lâu Đào tử lại tỉnh lại , hôn hôn trầm trầm mở mắt ,lần này lại là bạch phòng , nhưng cũng không hẳn là phòng ở đi !

Có sàn nhà lại không có trần nhà , đỉnh đầu mặt trăng thật sự gần , mây mù bao phủ ,gió phong thổi mây lơ lửng, phía dưới là một tầng mây mù ẩn xa xa chính là thành thị đèn tinh linh điểm ,

Đào tử cảm thấy không quá chân thật nhưng nhìn bàn tay trong suốt tinh linh điểm thì nhớ ra tình trạng hiện tại ,loan thoáng thấy mọi sự cũng không có khó hiểu bao nhiêu ,vậy chỗ này hẳn là : "Thiên đàng ?"

Đào tử chỉ nghĩ được một nơi có khung cảnh huyền huyễn cỡ này ,còn may không phải lửa cháy địa ngục đâu ,nàng cũng không phải người xấu nhưng tốt xấu người ,ai dám nói mình người tốt đâu !

Nơi này nhìn qua nhìn lại chỉ có một mình nàng, có lẽ đây là phòng chờ đi đầu thai đi ,chỉ là phòng chờ cũng đẹp đến hoảng , nhìn mặt trăng tỏa sáng ,tâm tình cũng bình tĩnh lại ,nàng đặt mông ngồi bệt xuống ,

Đào tử chỉ thở dài suy nghĩ miêng mang nhân sinh sự vật ,thật sự là có điểm tiếc nuối~ Chính mình thật sự go die ,haiz!

Còn muốn làm thật nhiều thứ , ăn uống chơi bời , du lịch cũng chưa ,nàng còn muốn đi xem nam thần nữ thần concert ,phim bộ ,truyện tranh,game cũng không biết kết thúc thế nào ..

Hơn nữa ca ca sẽ lấy dạng gì tức phụ ,sau sinh cái bảo bối nữ hài hay nam hài,cha mẹ khỏa mạnh về già sẽ đi du lịch ,sau đó bệnh vặt một chút ,còn có một con chó ngốc , ca ca sẽ thay nàng chăm sóc chứ ...

Đào tử thúc hai tay ôm đầu gối , nhịn không được lại khóc đến tê tâm liệt phế , cảm xúc cứ như vậy mà bừa bãi phát tiết , dù sao nàng cũng không có thân thể ,nước mắt nước mũi gì đó không đáng lo , dễ chịu dễ chịu là tốt rồi,

"Di...ngươi thật xấu quá ,Tiểu Đào !" Thanh âm vang lên từ không trung có điểm xem hài hước ,

Người đối với không biết đồ vật dĩ nhiên tâm sinh sợ hãi,Đào tử cũng không ngoại lệ ,mặc dù đã không thân thể nhưng đối mặt với tình huống như vậy ai đều không sởn tóc gáy ?

Đào tử có chút héo ,từ ngữ đều quên ! Hơn nữa đối phương lại biết tên nàng ,

Tổ chức đầu óc một chút nàng nhớ ra mình chuẩn bị đi đầu thai .Đây thiên đàng thì chẳng phải là có " Thiên thần ?"

Thanh âm không phân nam nữ hướng đến Đào tử nghe cực ôn nhu uyển chuyển : "Cũng không phải , sinh linh gọi ta bằng rất nhiều tên , nhưng tiểu Đào cứ gọi ta là Mẫu-Thiên đạo là được !"

"mẫu ...thiên đạo " Đào tử trong lòng đột nhiên có chút không đế , ko biết nàng có phải bị ảo giác không ,nhưng nàng cảm giác đối phương đối với nàng có điểm giống mẫu thân ,gọi tên húy của nàng giống như người thân của nàng vậy,

Cũng có thể do nàng nghĩ nhiều , thiên đạo chính là ông trời đâu ,biết mọi sự trên trời dưới đất ,mẫu có vẻ là như nữ oa tạo trời đất ,có lẽ là mẫu hệ đối với sinh linh có yêu quý,ko phải một mình nàng,

Tiếng cười giòn giã truyền đến : " Cái đứa ngốc , ta tuy không phải sinh ra ngươi nhưng cũng coi nửa cái mẫu thân , sinh linh khác nếu muốn gọi ta một tiếng mẫu thân ta cũng chưa chấp nhận ,nhưng tiểu Đào là cái trường hợp đặc biệt ,ta cũng không biết làm sao bây giờ ,thật lâu nhìn ngươi trưởng thành, không nghĩ lại có thể gặp một mặt(cười) ,có vẻ tiểu Đào nghĩ ta là một sinh vật ma quỷ kì bí ,nếu ngươi sợ thì gọi thế nào cũng được ,ta sẽ không khó dễ ngươi ! "

Đào tử không nghĩ sẽ bị xem đến sạch sẽ,thực sự thú nhận : "Ta không có nghĩ ngươi là ma quỷ ,ta chỉ là cái gì cũng không biết ,vì vậy cái gì cũng sẽ tự hỏi ,sẽ đề phòng ,sẽ suy nghĩ ... hơn nữa ta chỉ muốn biết mọi chuyện xảy ra như thế nào ? Ta thực sự không hiểu gì cả?"

"Chuyện nói ra thì dài lắm,ta chỉ có thể nói cơ bản thì tiểu Đào là một linh hồn đặc biệt xinh đẹp."

=Hết chương 1=       

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro