Chương 4 : Ám dạ BOSS , đừng vội trêu chọc 2
Lộc cộc , lộc cộc , lộc cộc ....
Tiếng những đôi giày da màu đen nện từng bước trên thảm đỏ , Tuyên Vân Chi bị đỡ lấy đi về phía trước , đầu rủ xuống tùy ý động tác của bọn họ .
Tên thương nhân bụng phệ kia đi ở phía trước , hai tên bảo tiêu bên cạnh mở đường , bốn tên đi phía sau , Tuyên Vân Chi thì bị hai tên nâng đi ở sau cùng .
Âm thanh khô khan của hệ thống ở trong đầu vang lên
''Kí chủ , nhắc nhở ngài một tiếng , nếu như ngài không thể hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất thì sẽ vì vi phạm khế ước mà lọt vào mạt sát .''
Có lẽ là nhìn Tuyên Vân Chi đến giờ vẫn không có hành động gì cho nên hệ thống có chút sốt ruột .
Chịu đựng giày vò trong chốc lát Tuyên Vân Chi mới thích ứng được sự thật rằng âm thanh ong ong ồn ào kia là từ trong đầu cô mà ra .
''Nếu như ngươi không muốn ta biến mất thì tốt nhất là câm miệng cho ta .''
Cô thân là nữ vương lính đánh thuê , có thể chịu đựng một thứ không biết ở đâu ra từ trong đầu hạ mệnh lệnh đã là cực hạn rồi .
Còn dám ở đó khoa tay múa chân với cô , cô cũng không ngại cùng nó chết đâu .
Phi-
Hệ thống im lặng rồi .
Âm thanh trong đầu không còn vang lên nữa , Tuyên Vân Chi cụp mắt , tầm mắt qua lại đánh giá xung quanh .
Thảm đỏ trải trên sàn nhà có lẽ là mới trải hôm nay , gọn gàng sạch sẽ , hơn nữa chất lượng thảm này cũng thuộc loại thượng thừa , chắc là đặc biệt sử dụng để đón tiếp một nhân vật quan trọng nào đó .
Lại ngước mắt , cũng sắp đi đến cuối hành lang , ở trước cửa phòng 1023 có hai gã bảo tiêu đứng sẵn , ở bên hông của bọn họ nhô lên một chút , là súng .
Khí thế này những tên bảo tiêu bình thường chắc chắn không thể nào có được , trông giống như là ... lính đánh thuê .
Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo hơi tái nhợt khẽ cười .
Tiếp tục đi về phía trước qua hai phòng nữa thì sẽ đến 1029 , đi vào rồi có thể sẽ không ra được nữa .
Nghĩ kỹ lại , hình như cũng chỉ có duy nhất một cách đó thôi .
Đột nhiên , Tuyên Vân Chi vốn dĩ vẫn mặc kệ động tác của hai tên bảo tiêu bên cạnh , một bàn tay dùng sức nắm lấy tay một người trong đó xoay một vòng sau đó đá hắn về phía sau .
Oanh một tiếng ngã trên mặt đất .
Trong nháy mắt thoát khỏi kiềm chế , Tuyên Vân Chi nhảy một cái lao đến bên người một tên bảo tiêu trước cửa phòng 1023 .
Một bàn tay sờ qua hông hắn , rút ra súng lục .
Tên bảo tiêu kia cũng phản ứng rất nhanh , trở tay muốn chế phục cô .
Chịu một cú đẩy mạnh của hắn , Tuyên Vân Chi cắn răng hung hăng đạp mở cửa phòng .
Ánh sáng trong phòng chiếu thẳng vào mắt cô .
Một chân trắng noãn đạp lên trên bàn , sau đó chuẩn xác dùng súng lục chĩa thẳng vào đầu của người đang ngồi trên ghế .
Một loạt động tác liền mạch lưu loát giống như đã làm đi làm lại trăm ngàn lần .
''Tất cả đều không được cử động .''
Âm thanh dễ nghe chậm rãi từ trong phòng vang lên làm cho sắc mặt của những người khác vốn đang ngây ngốc toàn bộ đều ngưng trọng lên .
Khóe môi hơi tái nhợt khẽ cười , bực bội trong mắt cũng không ngừng tăng lên .
Cô mơ hồ có thể có thể cảm nhận được sự nhu nhược , suy yếu , đau đớn gần như từ khắp cơ thể truyền đến .
Cũng may , hoàn thành cũng khá hoàn mĩ .
Đánh rắn phải đánh vào tấc thứ bảy , bắt giặc phải bắt vua trước .
Vừa nghĩ như vậy , tầm mắt đảo qua những người có trong phòng , ánh mắt của tất cả bọn họ , hoảng sợ có , bối rối có , kinh hoàng có , run rẩy cũng có .
Những tên bảo tiêu cũng nhìn về phía cô mà trợn mắt há hốc miệng , cô nhìn theo ánh mắt của bọn họ , lông mày khẽ nhíu .
''Ha ha ''
Tiếng cười dễ nghe vừa đầy tà khí lại giàu mị lực phát ra từ miệng của người đàn ông đang bị cô chĩa súng vào đầu .
Hoàn toàn không có một chút hoảng loạn nào , trái lại là tiếng cười này còn mang theo một chút lười biếng cùng nghiền ngẫm .
Lúc này , Tuyên Vân Chi rốt cục dời đi tầm mắt nhìn về phía hắn .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro