Chương 18 : Ám dạ BOSS , đừng vội trêu chọc 16
Ánh mắt cô ta không dám tin nhìn Nam Cung Vũ
''Anh , anh ...''
Tuyên Vân Chi từng bước một bước đến trước mặt Tưởng Tiểu Liên , hai người một đen một trắng , một ung dung cao quý , một nhỏ nhắn xinh đẹp .
Cô hơi cúi người , tới gần cô ta , rõ ràng là thì thầm , lại khiến cho tất cả mọi người ở đây nghe không sót một chữ
''Cô cần gì phải bày ra dáng vẻ không thể tin được như vậy ? Giống như là ông xã của tôi đã phản bội cô vậy , nhưng mà rõ ràng , ngày hôm sau khi tôi kết hôn , lúc anh ta đi tìm cô , hai người các ngươi còn lăn giường kịch liệt như vậy nha .''
Rõ ràng chính là trời sinh một đôi tra nam tiện nữ , cần gì phải làm như đối phương phản bội mình vậy ?
Khuôn mặt cô ý cười nghiên nghiên , làm cho Tưởng Tiểu Liên tức giận sắc mặt trắng bệch , thiếu chút nữa ngất xỉu .
Nam Cung Vũ ôm Tưởng Tiểu Liên vào trong ngực , tức giận trừng mắt nhìn Tuyên Vân Chi , nghiến răng nghiến lợi
''Cô đáng chết .''
Tuyên Vân Chi mỉm cười , mi mắt cong cong nhìn hắn
''Vậy thì nhìn xem , hai chúng ta ai sẽ chết trước .''
Nhìn thấy tất cả camera điên cuồng quay chụp , Tuyên Vân Chi nén cười , xoay người đứng giữa một đám bảo tiêu bảo vệ ra ngoài .
Hiệu quả mong muốn đã đạt được rồi , cô cũng nên rời đi .
Về chuyện xử lý Nam Cung Vũ , không thể nóng vội nhất thời , Thiên đạo sủng nhi , hừ , người được trời cao lựa chọn cũng không phải là nói vài ba câu là có thể xử lý được .
Sau khi Tuyên Vân Chi rời đi , tất cả phóng viên đều điên rồi , ánh mắt nhìn về phía Tưởng Tiểu Liên từ cực kỳ hâm mộ đã biến thành nhìn một kẻ trơ trẽn không biết xấu hổ , đặt câu hỏi cũng càng sắc bén .
Chuyện này đã không còn liên quan gì đến vấn đề tiền bạc nữa , hoàn toàn là vấn đề đạo đức .
''Tưởng Tiểu Liên tiểu thư , xin hỏi trở thành người thứ ba chen chân vào hôn nhân của người khác hiện tại cô có cảm nhận gì ?''
''Tưởng Tiểu Liên tiểu thư cô có phải nên xin lỗi Tuyên Vân Chi tiểu thư hay không ?''
''Tưởng Tiểu Liên tiểu thư cô có cảm thấy chính mình vì hắn làm như vậy có phải vô cùng trơ trẽn hay không ?''
Từng câu từng câu , làm cho Tưởng Tiểu Liên cả người cứng đờ ngất xỉu trong lòng ngực Nam Cung Vũ .
Sắc mặt Nam Cung Vũ đã vô cùng khó coi , ôm Tưởng Tiểu Liên tức giận mắng một câu
''Cút ngay !''
Sau đó được vệ sĩ hộ tống rời đi .
Lại nói đến bên Tuyên Vân Chi .
Những tên bảo tiêu đó đương nhiên không phải của cô .
Mà là Lãnh Băng Hàn sắp xếp .
Cô bị bọn bảo tiêu mang đến một con đường nhà ở thưa thớt . Một chiếc xe thương vụ màu đen xuất hiện , một tên bảo tiêu trong đó mở miệng
''Tiểu thư , xin mời , thiếu gia của chúng tôi muốn gặp cô .''
Tuyên Vân Chi rũ mắt , mỉm cười gật đầu .
Thế nhưng cô không bước về phía trước , ngược lại không nhanh không chậm tháo đôi giày cao gót dưới chân ra , quay người đập vào đầu của một tên trong số đó .
Bảy tám tên bảo tiêu , sau mười năm phút đã bị Tuyên Vân Chi đánh cho ôm đầu ngã trên mặt đất . Làn váy bị nhô cao sau khi đá tên cuối cùng bất tỉnh được chỉnh lại như cũ , xoay người cúi người , xỏ lại giày , khuôn mặt vẫn tươi cười như lúc đầu .
''Quay về nói cho thiếu gia của các người , nếu muốn mời tôi thì hắn phải tự mình đến .''
Đang nói thì ở phía sau lưng , miệng vết thương bởi vì cô vận động quá mạnh vỡ ra , máu tươi thấm ra ngoài có điều bởi vì cô mặc váy lưng cao nên không thể nhìn ra .
Động tác của cô nước chảy mây trôi , không hề có dáng vẻ của một người bị thương .
Giẫm giày cao gót , dáng vẻ ung dung cao quý như cũ , ngâm ngâm ý cười chậm rãi đi dọc theo con đường trở về nhà .
Nhưng mà , ngay khi đi đến cuối con đường nhỏ , Nam Cung Vũ tự mình dẫn hai mươi mấy người bước về phía cô .
Sắc mặt của anh ta âm trầm dọa người , khi nhìn đến Tuyên Vân Chi , vẻ mặt trở nên vô cùng tàn nhẫn
''Nếu đã không muốn sống , vậy để mạng lại nơi này đi .''
Tuyên Vân Chi nghiêng nghiêng đầu , cười nhạo một tiếng
''Anh vì tôi còn thật sự hạ vốn gốc nha .''
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro