Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11 : Ám dạ BOSS , đừng vội trêu chọc 9

Lúc Tuyên Vân Chi đi qua người hắc y bảo tiêu , tay trái sờ qua súng lục bên hông hắn , chậm rãi giơ lên .

Phịch một tiếng , người đàn ông đang chạy trốn kia bị trúng một viên đạn vào chân trái , ngã xuống trên mặt đất .

Ánh sáng trong mắt Tư Vân Tà chợt lóe rồi biến mất , khóe môi mang theo nụ cười vừa yêu diễm vừa kiêu ngạo

''Kỹ thuật bắn súng không tồi .''

Tuyên Vân Chi nâng mắt , gương mặt nghiêm túc tái nhợt , lạch cạch một cái , súng lục rơi trên mặt đất .

Sức giật của súng quá mạnh , hiện tại cơ thể của cô rất yếu , sau khi nổ súng cũng không có cách nào cầm chắc súng .

Nhưng mà , cô cố ý nổ súng .

Tuyên Vân Chi dựa vào trong ngực Tư Vân Tà , không hề có chút ý tứ khách khí 

''Nếu có nghi hoặc gì , chỉ cần có thể nói thì tôi đều sẽ nói .''

Cô nhắm lại mắt , đầu lông mày hơi giãn ra .

Tuyên Vân Chi thẳng thắn không che dấu chút nào như vậy làm cho Tư Vân Tà có chút hơi ngoài ý muốn .

Từ lúc cô được đưa tới bệnh viện , tất cả thông tin của cô đã được đưa tới trước mặt Tư Vân Tà .

Nhưng hắn càng xem càng phát hiện hai người không hề giống nhau .

Một đại tiểu thư sống trong nhung lụa không thể nào có khả năng dùng một phát súng bắn chết một người mà mặt không đổi sắc .

Mà điểm khác biệt này lại chọc đúng chỗ ngứa trong lòng Tư Vân Tà .

Quan trọng nhất chính là , người phụ nữ này đã cứu mạng hắn .

Thật là thú vị .

Ngồi trên xe , Tuyên Vân Chi vốn đang nhắm mắt dưỡng thần , nhưng mà người bên cạnh lại gây rối loạn , không ngừng chơi đùa ngón tay của cô , còn có ánh mắt mang theo xâm lược cùng nguy hiểm chốc lát lại quét qua người cô khiến cô vô cùng chột dạ , không thể thoải mái .

Xe Lincoln màu đen bản dài chậm rãi tiến vào cổng sắt của biệt thự .

Chờ đến khi xe dừng lại , Tuyên Vân Chi bước xuống xe , nhìn cảnh tượng trước mặt , không nhịn được chớp chớp mắt .

Đây là biệt thự ? Hay là lâu đài cổ ?

Hắc y bảo tiêu canh giữ trước cửa , tư thái vô cùng cẩn trọng cùng nghiêm nghị .

Cô bước lên bậc thang , tiến vào trong , lúc chân dẫm lên thảm đỏ , ánh mắt cơ hồ là theo bản năng không tiếng động đánh giá hoàn cảnh xung quanh .

Sô pha bằng da thật được bày biện ở giữa , cầu thang ở phía bên trái , xoay tròn kéo dài hướng lên trên , dùng gỗ lim vàng tạo thành , mang phong cách cổ xưa cùng cảm giác dày nặng .

Nếu như chỉ nhìn đến đây , chỉ sợ rằng sẽ nghĩ bố cục của tòa nhà này vô cùng khiêm tốn .

Nhưng khi quét mắt nhìn bốn phía xung quanh , ánh mắt cơ hồ là bị màu đen cùng đỏ ở khắp nơi làm cho chói mắt .

Bàn thủy tinh bằng mã não đỏ như máu lại giống như một cái bàn bình thường  đặt ở một bên .

Ly trà bằng ngọc lưu ly , cho dù là chụp đèn cũng đều là thủy tinh thượng đẳng .

Tuyên Vân Chi vẫn đè nén nội tâm đang ngo ngoe rục rịch của mình .

Không ngừng nhắc nhở bản thân , nơi này cô còn phải ở vài ngày , không thể trộm , không thể trộm .

Nhưng mà biểu cảm thèm nhỏ dãi nhưng phải khắc chế trên mặt của cô , tất cả đều bị Tư Vân Tà thu hết vào mắt , môi mỏng mang theo ý cười tà tứ , không tiếng động tới gần 

''Thích cái nào ?''

Tuyên Vân Chi cơ hồ là theo bản năng chỉ vào viên ngọc đỏ như máu trên vách tường 

''Cái kia .''

Nói xong , cô phản ứng lại , hướng về phía Tư Vân Tà chớp chớp mắt , vẻ mặt xấu hổ 

''Thật , thật ra cũng không , không muốn lắm .''

Người đàn ông trước mặt cô giống như không hề nghe thấy gì , dựa vào càng ngày càng gần , hơi thở ái muội phả vào một bên má của cô khiến trên má nổi lên một mảng phấn hồng .

''Nếu như muốn , cho cô cũng có thể .''

Ý cười theo yết hầu ở chỗ sâu bên trong truyền ra , mang theo một cỗ triền miên khó tả .

Bất tri bất giác , Tuyên Vân Chi bị hắn giam trong ngực , áp sát đến bên cầu thang .

Tầm mắt không tự giác đối diện với cặp con ngươi hẹp dài kia .





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro