Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5 Trữ hàng vật tư

Lý Trường Sinh và lão thái gia nói những gì trong thư phòng không ai biết .

Lý nhã kỳ đang có một phát hiện mới

Trí nhớ của nàng hơn hẳn ngày xưa , chỉ cần dụng tâm đọc 2 - 3 lần là có thể nhớ được toàn bộ quyển tập thơ

Nhắm mắt lại suy nghĩ ý thức sẽ xuất hiện trong không gian nơi tiểu thế giới thụ

Vì nghiệm chứng Lý Nhã Kỳ chạm vào tách trà nóng

Tách trà biến mất trên bàn xuất hiện trong không gian

Bên ngoài nó bao quanh bong bóng trong suốt khi thì xoay chuyển hào quan bảy màu

Trong không gian có thể chứa đựng đồ làm Lý nhã kỳ vui vẻ vô cùng , đem những vật nhỏ bỏ vào không gian

Những thứ đồ quý trọng Cát Tường coi giữ không dễ lấy đi , suy nghĩ quyết định nàng bước chân ngắn nhỏ chạy đi tìm phụ thân

_ " Phụ thân ! "

Chạy vào thư phòng thấy được phụ thân

Nhã Kỳ tỏ ra thần bí , giơ tay nhỏ bé trước mắt ông , một chiếc khăn tay nhỏ xuất hiện

Đang lúc ông ngây người khăn tay nhỏ biến mất thay thế đó là tách trà nóng còn bốc hơi khói

Lý Trường Sinh trái tim điên cuồng nhảy lên dồn dập

Giơ tay cầm tách trà , nước trà nóng bỏng thông qua thành ly truyền đến ngón tay

Nhìn những gì đã thấy đại biểu cho cái gì Lý Trường Sinh rõ ràng , nhớ tới đều gì ông kéo qua nữ nhi , lo lắng hỏi

_ " Nhã nhi con có thấy chỗ nào khó chịu không ?"

_ " Không có chỗ nào khó chịu nha ! Phụ thân nữ nhi có pháp thuật " nàng nói lại lần nữa , trọng điểm nàng biết pháp thuật "

Lý Trường Sinh đi ra ngoài kiếm tra , may mắn không ai ở bên ngoài , đóng cửa cho kỉ ông hạ giọng hỏi nữ nhi

_ " Chuyện vừa rồi còn có ai biết không ?"

_ " Không có nha ! Chỉ có phụ thân biết thôi ! "

_ " Hứa với phụ thân chuyện vừa rồi chỉ có hai cha con ta biết , mẫu thân cũng không được nói "

Lý nhã kỳ rối rắm

_" sao không thể nói cho mẫu thân ? "

_ " Mẫu thân con hay tin người , nếu có người tín kế tiết lộ bí mật như vậy mẫu thân con sẽ có nguy hiểm ! "

_" Con nghe phụ thân ! "

Lý nhã kỳ hai mắt lấp lánh nhìn phụ thân

_ " Phụ thân chúng ta đi tầm bảo đi ! "

Xem nữ nhi tích cực Lý Trường Sinh nghĩ nghĩ đem một số đồ vật quý trọng ra , và thấy tất cả đều biến mất

Thật khó tin nhưng nó xảy ra trước mắt , có cũng đủ thời gian chuẩn bị cộng thêm kì ngộ nữ nhi

Ông có thể buôn ra tay đi làm , Lý phủ cũng có đủ ứng đối tương lai khó khăn sắp tới .

Ngày hôm sau Lý Trường Sinh dẫn Nhã Kỳ ra phủ

Ngồi trên xe ngựa nàng tò mò nhìn cảnh tượng bên ngoài

Chiếc xe ngựa chạy chầm chậm trên đường phố , những người bán đồ ăn làm nàng chú ý

_" Phụ thân ! Phụ thân !

Nghe nữ nhi tiếng gọi , Lý Trường Sinh đến gần hỏi

_" Con đang nhìn gì đấy ? "

_" Phụ thân con muốn ăn cái đó ? Thơm quá ah "

Trộm nuốt nước miếng , Nhã Kỳ nói

Lý Trường Sinh nhìn thứ mà nữ nhi muốn ăn , quá xa ông cũng không rõ quán đó bán gì ?

_" Dừng xe ! " Ngô Trung  "

Ngô Trung ngồi trước xe ngựa , nghe kêu gọi đáp

_" Là ! Tứ gia cho gọi nô tài !"

_" Ngươi đi quán kia mua đồ về cho tiểu thư" ông chỉ vào quán vén đường cách đó không xa

Ngô Trung nhìn theo tay Tứ gia , đáp

_" Là ! Nô tài đi ngay " nói rồi bước vào quán cách đó không xa

Nhã Kỳ cười hì hì nhìn phụ thân , kéo tay ông lắc lư

_" Hì hì ! Phụ thân tốt thật ! "

Lý Trường Sinh sờ đầu nhỏ nữ nhi

_" Con không thắc mắc ta hôm nay dẫn con ra ngoài làm gì sao ?"

_" Con biết nha ! "

Nàng lại gần tay trắng thịt mum múp che lại cái miệng , nói nhỏ với phụ thân

_" Chúng ta đi tìm bảo bối đúng không ! "

Lý Trường Sinh cười nhìn nữ nhi khen ngợi

_" Cái đầu nhỏ thật thông minh !"

_" Hì hì !"

Ngô Trung lúc này trở lại

_" Tứ gia ! Nô tài không biết tiểu thư muốn ăn gì ? Nên mỗi thứ mua một phần "

_" Ừ ! Đưa cho ta "

Theo từng phần đóng gói được mở ra , mùi thơm của thức ăn tràn đầy trên xe ngựa

_" Thơm quá ah ! " Cái mũi nhỏ để lại gần hít vào

_" Cái này nhìn ngon nè ! Phụ thân ăn cái này "

Lý Trường Sinh nhìn phần bánh nữ nhi chỉ

Bên ngoài màu hồng , hình cánh hoa sáu cánh , phía trên được điểm xuyết bằng những hạt mè màu vàng

Bề ngoài bắt mắt hèn chi nữ nhi thích

Cầm lên ăn thử , vào miệng là mùi thơm nồng đậm của hoa đào và những hạt mè hòa quyện vào nhau

_" Ngon quá nha !"

_" Nữ nhi thích bánh hoa đào này !"

Nhã Kỳ ăn xong hoa đào tô , nàng thử những điểm tâm khác

Bên này cắn một miếng , bên kia cắn một cái , nhạc vô cùng , cái miệng nhỏ bận rộn không rảnh nói chuyện

Lý Trường Sinh yêu thương nhìn nữ nhi

_" Con ăn ít thôi , bỏ bữa mẫu thân con lại la rầy ta !"

_" Hì hì ! Phụ thân sợ mẫu thân nha "

Tứ gia bún nhẹ trán nhỏ của nữ nhi

_" Nghịch ngợm "

Chiếc xe ngựa khởi hành trong những tiếng cười náo nhiệt

Bên ngoài xe ngựa Ngô Trung nghe tiếng cha con hai nói cười vui vẻ

Ngô Trung nhớ bản thân từ lúc 4 tuổi đã đi theo thiếu gia

Từ khi ông hiểu chuyện , thiếu gia rất ít khi ra ngoài

Đại đa số thời gian ở trong phòng hay là trên giường bệnh

Lúc nhỏ việc ông thích nhất đó là đến thăm thiếu gia , bởi trong phòng lúc nào cũng có điểm tâm thơm ngon

Thiếu gia nói nhìn thấy ông ăn điểm tâm , thiếu gia nhìn cũng thấy đói bụng

Cũng vì thế mà nãi ma ma của thiếu gia mắt nhắm mắt mở chưa nói gì ?

Thời gian từ từ trôi qua , thiếu gia cũng trưởng thành , thành hôn , nhưng bệnh tình vẫn không có khởi sắc

Tiểu thư sinh ra trong sự chờ mong tốt đẹp của mọi người , và có lẽ nhờ đấy mà mang đến tân sinh cho thiếu gia

Thiếu gia từ từ khởi sắc , cho đến khỏe mạnh

Chiếc xe ngựa ngừng ở thành Nam trong một viện hẻo lánh

Lý Trường Sinh dặn dò Ngô Trung , rồi dắt nữ nhi tay nhỏ vào chính điện

Tay lớn dắt tay nhỏ bước chậm vào trong một nhà kho nhỏ hẻo lánh

Ông dẫn nữ nhi vào trong mật đạo , chỉ vào trước mắt một loạt cái rương lớn

_" Đây là tài sản riêng của phụ thân "

Lý Nhã Kỳ hiếu kỳ , bước chân ngắn nhỏ chạy tới

Cái rương phỏng chừng cỡ 1 / 3 chiếc xe ngựa , chiều cao 1m , bên ngoài là màu đỏ lớp sơn

Lý Trường Sinh mở ra khóa rương

_" Con mở ra thử xem !"

Nhã Kỳ vui vẻ đẩy ra nắp rương , 1 đẩy không nhúc nhích , đẩy lần 2 nó vẫn không mở ra

Nàng nhìn phụ thân với con mắt lên án

_" Phụ thân hư !"

Lý Trường Sinh cười

_" Hảo đi ! Phụ thân sai "

Nói rồi ông mở ra lần lượt từng cái rương

Mở ra lớp giấy dầu , nàng kinh ngạc cảm thán

_" Woa ! "

Nhã Kỳ chỉ thấy bên trong đều là một rương vải , nó mềm , trơn trượt và mỏng manh , bề mặt như được khảm ngôi sao lấp lánh sáng lên

Lý Trường Sinh nghe tiếng cảm thán nữ nhi  cười

_" Thứ con đang cầm là Vân Sa , kế bên màu đỏ là Thương Cẩm , màu vàng là Giao Ti "

_" Con thích không !"

_" Thích ! "

_" Bên đây có nhiều thứ tốt hơn này "

Nhã Kỳ chạy lon ton theo chân phụ thân nhìn từng rương

Rương bạc , rương vàng , đồ sứ , thư tịch , vải vóc , da lông , đồ trang trí chạm ngọc , thảo dược , và một rương nhỏ trang sức

Lý Trường Sinh từ bên trong lấy ra một miếng ngọc bội , đeo lên cho nữ nhi

Nhã Kỳ sờ ngọc bội , ngạc nhiên

_" Phụ thân , nó ấm này "

_" Bởi vì nó là noãn ngọc , người xưa nói ngọc dưỡng người con cẩn thận cất giữ "

Nhã Kỳ đồng ý , tay nhỏ vuốt ve trên cổ ngọc bội yêu thích không buông tay

Lý Trường Sinh yêu thương nhìn nữ nhi

_" Những thứ này con thu hồi đi thôi ! Tất cả món đồ ở đây ta cho con làm của hồi môn "

Lý Nhã Kỳ sững sờ

_" Đây không phải tài sản riêng của người sao ? Ngài cho con phụ thân còn bạc tiêu hoa sao ? "

Lý Trường Sinh cười khẽ

_" Ra tiểu bà quản gia lo lắng phụ thân hết bạc ! Nơi này chỉ là một phần tài sản riêng của ta "

Nhã Kỳ nghe vậy yên tâm , đem tất cả cái rương bỏ vào không gian

Nhìn không gian trống vắng , ít ỏi vai thứ , nàng nói với phụ thân

_" Phụ thân , nữ nhi muốn trữ hàng vật tư , trừ phụ thân cho , bên trong cái gì cũng không có . Không có lương thực , nhu yếu phẩm , nữ nhi thấy không yên tâm "

_" Ừ ! Ta sẽ dặn dò Ngô Trung đi mua sắm , con đừng suy nghĩ nhiều nữa "

Vì thế mấy ngày kế tiếp Nhã Kỳ đi theo phụ thân thu thập các loại vật tư

Lương thực : gạo , cao lương , bột mì , bắp , khoai lang mỗi loại 1 tấn

Đậu + các loại hạt : đậu xanh , đậu nành , hạt dẻ ...

Các màu vải gấm , lụa , tơ tằm , Vân Cẩm  , vải bông  ,.....

Muối , gia vị liêu , lá trà , rượu ...

Thịt loại giết làm sạch heo , dê , bò , gà , vịt , cá , ngỗng ...

Các loại đặc sắc điểm tâm , món ăn chín , món phụ , mứt hoa quả ...

Trung thảo dược và thuốc viên và thuốc tây ...  nhìn tràn đầy không gian nàng thỏa mãn vô cùng , mỗi ngày vui tươi hớn hở .

Hiện nay Lý phủ giờ từ trên xuống dưới bận rộn thu thập đồ đạt , người hầu tất cả rút đi theo về Tô Châu

Tòa nhà cũng đã bán cho Sử phủ nhà chồng Nhị Tiểu thư

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro