Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 Biểu ca Sử An

Lý nhã kỳ là bị khó thở thức tỉnh

Mở mắt ra một oa nhi đang đè trên người mình

Nam oa khoảng 3 tuổi , trên đầu tóc thưa thớt sơ trái quả đào , khuôn mặt khái khỉnh , tròn mũm mĩm trẻ con phì càng thêm nồng đậm

Đang toét miệng cười lộ ra bên trái răng khểnh

_ " Muội muội ! Ha ha muội muội là lười trư "

Nói bò xuống giường đứng dưới đất chống nạnh cười

_ " Mới không có đâu !"

Tay xoa xoa mắt nhập nhèm buồn ngủ

Gian ngoài Cát Tường vào phòng thấy trong nhà Sử An thiếu gia vui mừng quá dỗi

_" Như Ý ! Biểu thiếu gia tại đây "

Như Ý chạy vào phòng thấy biểu thiếu gia tại đây thật vui tươi hớn hở

" Muội đi báo cho phu nhân " nói rồi chạy mất

_ " An thiếu gia ! Mọi người đang tìm khắp ngài đấy ? " Cát Tường hỏi

_ " Hừ ! Ai kêu ma ma không dẫn ta tìm muội muội "

Đôi tay ôm trước ngực , chu môi không cao hứng nói

Cát Tường hết chỗ nói rồi

Lúc này có một quý phụ nhân chạy vào ôm lấy bé trai

_ " An nhi ! Con dọa chết mẫu thân ! "

Quỳ dưới đất , Lý Hoàn Trân khóc không kiềm chế được ôm lấy mất mà tìm được nhi tử

Sử An nhìn mẫu thân khóc nhòe trang dung , không màn hình tượng một trận chột dạ , nhỏ giọng nói

_ " Xin lỗi mẫu thân ! Làm người lo lắng ! Mẫu thân người đừng khóc An nhi sẽ ngoan mà ! "

Tay nhỏ bé lau nước mắt cho mẫu thân kết quả càng lau càng ô uế , càng thêm chột dạ , đem hai tay nhỏ tàng phía sau lưng

_ " Đệ đệ ! "

Theo ở sau Sử Chỉ Nhu thấy đệ đệ vui vẻ , qua đi chính là tức giận cái miệng nhỏ nói liên tục

_ " Đệ giỏi nha ! Muốn đi đâu cũng không nói , trường bản lĩnh sao không lật nóc nhà . Đệ không thấy mẫu thân lo lắng cỡ nào , mọi người đổ ra tìm khắp , Tứ cửu giờ cũng không biết ở đâu mà tìm đệ . Đệ đã 3 tuổi , đã trưởng thành phải hiểu chuyện , đệ biểu tình đó là sao ? Bất mãn tỷ nói đúng không ? tỷ nói cho đệ nghe ... ba la ... ba la ... "

Lý nhã kỳ sợ ngây người nhìn biểu tỷ mới 6 tuổi Sử Chỉ Nhu tay chống nạnh

Cái miệng nhỏ bá bá nói , còn Sử An thì một bộ sống không còn gì luyến tiếc biểu tình kì thật còn rất đậu

_" Hì hì ..."

Sử An nghe tiếng cười quay qua thấy biểu muội nhếch miệng cười vui vẻ

" Muội muội ! " tức giận trừng mắt với cô

_ " Tỷ đang nói với đệ đấy , đệ trừng muội muội làm gì ? Đệ đã sai mà không sửa là không đúng , mẫu thân đã dạy biết sai mà sửa mới là bé ngoan , tỷ nói cho đệ nghe ... ba la ... ba la ..."

Nước mắt rưng rưng Sử An khóc òa lên

Ôm chầm lấy mẫu thân , hình tượng ca ca cao lớn trước mặt muội muội không còn gì nữa

Mất mặt chết đi được

Triệu Thị nhìn bọn nhỏ nói chuyện đậu thú nhạc mỉm cười xem

Thấy cháu trai khóc vội đứng đắn biểu tình , dụ hống

_ " Không khóc nha ! Chúng ta đi vườn chơi , An ca nhi có biết bánh quả hồng , mền , dẻo , nóng hôi hổi , ăn ngon lắm nha ! "

Vừa nghe đến ăn ngon Sử An ngừng khóc , nấc cục hỏi

_ " Thật đát ? "

Triệu Thị gật đầu đứng đắn trả lời

_ " Thật sự "

Lý Hoàn Trân ngượng ngùng nhìn về phía Triệu Thị

_" Làm đệ muội tốn nhiều tâm "

_ " Nhị tỷ khách khí ! Chỉ Nhu và An nhi ngoan thật sự , hai hài tử muội dẫn đi , Phù Dung viện người hầu đã sửa sang xong nhị tỷ có cần trông coi "

_ " Vậy tỷ cáo từ về viện trước !"

Lý Hoàn Trân buông xuống một nửa nỗi lòng lo lắng băn khoăn

Nhìn đệ muội hiền hòa , những ngày sau này thời gian ở nhà mẹ đẻ ba mẹ con sẽ không khó xử

Dặn dò nhi nữ ngoan ngoãn Lý Hoàn Trân trở lại trong viện sửa sang lại trang dung .

Sáng sớm

Tia nắng ban mai buông xuống qua những khe hở chiếc lá

Những cơn gió nhẹ mang theo mát lạnh của đất trời và mùi thơm hoa cỏ thoang thoảng trong không khí .

Sử An ngồi trên ghế đá nhìn trên bàn điểm tâm hai mắt tỏa sáng , mắt trông mong nhìn nhìn Tứ cửu mụ

Bị biểu tình Sử An lấy lòng Triệu Thị cười khẽ

_ " Chỉ nhi , An nhi ăn thử điểm tâm của mợ ngon không nè ! "

_" Nhã nhi chỉ ăn được một cái , con còn chưa ăn sáng đấy ? "

Lý nhã kỳ cười

_" Hì hì "

Cắn điểm tâm , nhuyễn , nhu , mùi thơm quả hồng và hạt mè hòa quyện vào nhau tan chảy trong khoan miệng

_ " Mẫu thân ăn ngon thật ! "

Sử An gật gù , cái miệng nhỏ nhai bánh , bên má cổ khởi cái bọc nhỏ như sóc con ăn vụng trông đáng yêu biết bao

_ " Tứ cửu mụ cũng ăn điểm tâm ! " Chỉ Nhu nói

_ " Mợ đa tạ Chỉ Nhu "

_ " Không có chi ! Hì hì "

Lý mụ mụ lúc này bưng cháo táo đỏ và một số món khai vị lên bàn , múc cho ba hài tử một chén nhỏ

_" Thiếu gia , tiểu thư hôm nay thử xem tay nghề của lý ma ma có lui bước không nha ! "

_ " Đa tạ ma ma " ba hài tử đồng thanh đáp .

Tiếng bước chân từ xa đến gần

_ " Nhã nhi đang làm gì đấy ? "

_ " Tướng công " " phụ thân " " tứ cửu "

_ " Phụ thân Nhã nhi đang uống cháo !
Người uống cháo với con nha ! "

_ " Phụ thân ăn rồi ! Nhã nhi ăn đi! "

Sờ đầu nữ nhi , ông nhìn Sử An nghiêm khắc hỏi

_" An nhi con biết sai chỗ nào chưa ? "

Sử An trượt xuống ghế , ngoan ngoãn đứng trước Tứ cửu cúi đầu nhận sai nhỏ giọng nói

_ " An nhi biết sai rồi ! An nhi sẽ không tùy hứng làm mẫu thân , tứ cửu và mọi người lo lắng nữa ! "

_ " Tứ cửu yên tâm ! Chỉ nhi sẽ coi chừng đệ đệ "

Chỉ Nhu lo lắng nhìn đệ đệ , bảo đảm nói

_ " Ừh ! Tứ cửu tin Chỉ nhi "

Triệu Thị không biết có phải bản thân đa tâm hôm nay trượng phu nghiêm túc hơn mọi ngày , bà lo lắng nói

_ " Có chuyện gì làm khó phu quân sao ? "

_ " Không có gì ! Có một số việc ta chưa nghĩ ra , nàng đừng lo lắng ! "

Cầm tay thê tử vỗ nhẹ , Lý Trường Sinh mỉm cười nhẹ nhàng nói

Có một số chuyện ông không thể nói cho thê tử , biết chỉ đối nàng tăng thêm sợ hãi

Sáng sớm rối loạn chưa kịp nói chuyện với phụ thân , có một số việc phải thay đổi .

Lý nhã kỳ nhìn phụ thân vội vàng bước chân đi xa , nàng biết phụ thân vì sao vội vã như thế

Giờ bản thân còn nhỏ không giúp được gì hi vọng mọi người vượt qua trận này tai kiếp .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro