
Chương 1
Khi Tuyên Nhuyễn mở mắt, trông nàng rất không vui.
Tiểu cô nương rũ mắt xuống, quai hàm mềm mại nhẹ nhàng bao lấy khuôn mặt tinh xảo, mang theo chút khó chịu.
Nàng ăn mặc một cái áo lông vũ màu trắng, gương mặt trắng trẻo sáng sủa.
Đôi tay nhỏ lộ ở bên ngoài nhè nhẹ cuộn lại, trắng trắng nộn nộn, toàn thân từ sợi tóc cho đến lông mi đều rất dài và mượt mà, nhìn là thấy được do bị sủng ái mà ra.
Tuyên Nhuyễn mắt nhìn cảnh vật chung quanh, chậm rì rì đi đến đồ uống bán bên đường, thấy hơi khát.
Nàng ngồi xổm xuống tìm nhưng không tìm được sữa bò, khóe môi có chút không vui nhấp lên.
Yên lặng vài giây, nàng lấy tiền xu từ trong túi ra mua một bình trà sữa uống.
Ngoại trừ sữa bò, các loại đồ uống khác nàng đều không thích uống, chỉ có thể dùng cái này thay thế.
Tiểu cô nương không vui nhẹ nhàng hừ một tiếng, thanh âm nhỏ ấy làm người nghe lòng đầy ngọt ngào.
"Ký chủ, nhiệm vụ của chúng ta lần này là cứu vớt các vị diện nhỏ có nhiều nữ chủ hoặc nữ xứng vô tội bị liên lụy thành pháo hôi, làm cả đời của các nàng phải đi con đường khác, hãy chuẩn bị tốt để tiếp thu ký ức. Việc chung xử theo phép chung." Thanh âm vang lên trong đầu nàng. Tuyên Nhuyễn nhiếu mày, xụ mặt nhìn về phía nắp bình.
Qua một lúc sau nàng mới mở miệng: “Bảo bối, ta mở nắp bình không được, ngươi mau giúp ta.”
"Được, ký chủ chờ một chút... có thể uống rồi."
Tuyên Nhuyễn mở nắp bình ra, môi nhấp nhẹ uống.
Uống được nửa bình, nàng mới vặn cái nắp chặt lại, thở dài: “Ta biết rồi, trước hết hãy nói cho ta biết mảnh linh hồn của A Yến ở đâu, ta phải làm như thế nào mới có thể làm anh ấy khôi phục ký ức?”
Trước kia nàng và A Yến thường cùng nhau rèn luyện trong nhiều vị diện. Tất cả đều rất tốt, nhưng đột nhiên anh ấy biến mất đã được mấy cái vị diện rồi, một thời gian sau, hệ thống nói cho nàng vị diện này có anh ấy, nhưng không biết xảy ra chuyện gì mà anh ấy bị mất trí nhớ……
Nhiệm vụ của nàng ngay lập tức có thêm nhiều một cái: Làm tiểu ca ca khôi phục lại trí nhớ cùng với thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ của anh ấy trong vị diện đó.
"Ký chủ, từ nhỏ ngươi và điện hạ cùng nhau lớn lên. Bảo… Bổn hệ thống cảm thấy, biện pháp nhanh nhất làm điện hạ khôi phục ký ức đó là tiếp cận điện hạ nhiều hơn."
"Vào lúc cần thiết, ký chủ có thể tìm các nhiệm vụ giả khác cũng ở vị diện làm nhiệm vụ nhờ họ trợ giúp."
Tiểu cô nương im lặng một lúc mới lên tiếng, thanh âm nghe như không tình nguyện: “Được rồi.”
Hệ thống cũng im lặng một chút, mới lên tiếng dò hỏi: "Ký chủ, ngươi có thể phân biệt được trừ ngươi và điện hạ còn có nhiệm vụ giả khác sao?"
Tuyên Nhuyễn hơi run lên, nhưng ngay lập tức kiêu ngạo ngẩng nhẹ cằm: “Đương nhiên là được rồi!”
Nàng thuộc tộc đứng đầu trong thời không vừa mới thí nghiệm ra kim bài cho người làm nhiệm vụ giả, thân là con gái của tộc trưởng, chẳng lẽ không thể nhận ra người cùng tộc sao?
Ừm, nhất định là có thể!
"…Ký chủ đúng là kim bài nhiệm vụ giả, nhưng kim bài này, hình như bị dính nước rồi."
"Được rồi, ký chủ mau tiếp thu ký ức."
Vị diện này vai chính ban đầu là nữ xứng, tên là Đường Nhuyễn, năm nay 17 tuổi, học sinh cao tam.
Cha mẹ đều là nhà khoa học quốc gia ở viện hõa tiễn thủ tịch, làm nghiên cứu về vận chuyển tên lửa.
Bọn họ vì công tác nên mới vừa chuyển đến thành phố A gần đây. Nhưng vì nhận được nhiệm vụ nghiên cứu phát minh, ngày mai lập tức phải dọn đến căn cứ bí mật, chắc phải đi hơn nửa năm hoặc thậm chí một năm mới trở về được, bởi vậy họ đã nhờ một người bằng hữu ở thành phố A chiếu cố con gái nhà mình.
Nguyên chủ sau khi biết được đã thấy không vui, tự mình ra khỏi nhà đi giải sầu, nàng không có đi xa, cũng chỉ ở gần ngay khu nhà mình.
Hiện tại là mùa đông, rất lạnh.
Tuyên Nhuyễn trở về trước cửa nhà, ôm chai trà sữa ngồi xổm xuống, thanh âm ôn nhu nói: “Bảo bối, A Yến ở đây tên gì vậy?”
"Điện hạ tên Giang Yến Tu, năm nay cũng 17 tuổi, mọi người hay gọi là thiếu gia Giang."
Tuyên Nhuyễn khóe miệng cười nhẹ, nhỏ giọng nói: “Vẫn thật hoành tráng.”
“Tiểu Nhuyễn!” Mẹ Đường rốt cuộc tìm được nàng, thở ra nhẹ nhàng.
Vốn định la mắng nhưng thấy nàng co mình lại ngồi xổm trong một góc, do trời mùa đông lạnh nên chóp mũi đỏ bừng, liền mủi lòng.
Vote cho mình nhé ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro