Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10: Thiên Kim Nhà Họ Liên (10)

Liên Thanh sờ môi mình, mặt không có cảm xúc gì.

Dù sao trong tương lai cũng phải hôn nhiều đàn ông, nụ hôn này tính là gì chứ!

[Ký chủ à, nhưng đây là nụ hôn đầu của cô mà!]. Cô không tức giận sao?

Nụ hôn đầu thì sao chứ? Ta không quan tâm!

[…]Thật xin lỗi, nhưng trong tương lai cô chỉ có thể hôn một người!

Liên Thanh không nghe thấy tiếng lòng của hệ thống, nếu nghe được chắc chắn ngày mai sẽ là ngày chết của nó.

Hạ Kính thấy cô thất thần, hắn có chút không vui, rõ ràng là đang hôn mà cô lại chẳng để ý chút nào.

Hắn cúi người hôn lên môi cô một lần nữa, nụ hôn này chỉ như chuồn chuồn lướt qua nước.

Hôn cũng đã hôn, hôn thêm lần nữa cũng chả sao!

Liên Thanh vẫn lạnh lùng như cũ, giống như người bị hôn không phải cô vậy, cô nghiêm túc nhìn hắn, hỏi.

"Anh thích tôi à?"

"Không!"

Hạ Kính cũng nghiêm túc trả lời, hắn không thích cô nhưng hắn muốn thân cận cùng cô.

"Không thích? Vậy anh hôn tôi làm gì?"

Không thích mà còn hôn! Bị điên à?

"Thích!"

Liên Thanh nhìn hắn như nhìn kẻ bị thần kinh, hồi nãy nói không thích, bây giờ lại nói thích, người gì mà lật mặt còn nhanh hơn lật sách!

Có lẽ Hạ Kính thấy được sự nghi ngờ trong lòng cô, hắn ho nhẹ nói.

"Tôi thích hôn cô"

Chỉ thích hôn, không thích cô!

Liên Thanh đẩy hắn ra, khập khễnh đi ra ngoài.

Cô muốn đi tìm nhà!

Không muốn ở đây!

Hạ Kính thấy cô đi cũng không ngăn cản, mà đi theo cùng cô.

"Tôi có một biệt thự riêng, cô đến đó ở nhé!"

"Không cần!"

Liên Thanh đi càng nhanh, Hạ Kính đi càng nhanh thêm nữa.

Liên Thanh thầm cắt răng, nếu không phải do chân bị thương thì bây giờ cô sẽ giết chết hắn.

Hạ Kính không đuổi theo nữa, mà là đi tới tầng hầm gara.

Liên Thanh thấy người không đi theo mình nữa thì thả chậm tốc độ lại. Đi đến đường lớn, cô dừng lại ở một cửa hàng bán kim cương.
...
Cô ngồi vào quầy lễ tân, lễ tân bên trong chào hỏi cô mấy câu rồi hỏi cô muốn mua kim cương loại nào.

Liên Thanh mặt mày bình tĩnh đáp.

"Tôi muốn bán... Kim cương"

"Hả?"

Lễ tân tưởng mình nghe nhầm, hỏi lại lần nữa, người đối diện mặt mày lãnh đạm đáp lại lời vừa nói.

Lễ tân điều chỉnh lại cảm xúc của mình, mỉm cười nhìn cô.

"Quý khách chờ một lát, tôi đi gọi quản lý"

Làm việc ở đây nhiều năm như vậy, chuyện gì mà cô ấy chưa từng gặp qua.

Liên Thanh ngồi chờ quản lý và cô lễ tân kia, nhưng chờ mãi không thấy. Cô có chút bực bội đạp cái bàn bên cạnh.

Hạ Kính không biết từ đâu xuất hiện sau lưng cô, hắn đưa tay sờ sờ đầu cô, nói nhỏ.

"Em ở đây làm gì vậy?"

Liên Thanh giật mình, gạt bàn tay đang sờ đầu mình ra, khó chịu trả lời.

"Liên quan gì đến anh!"

"Em khó chịu như vậy làm gì? Tôi cũng không ăn em"

Hạ Kính buồn cười nói, cô gái này ngoài mặt thì lạnh như băng, nhưng trong nội tâm thì như đứa trẻ lên ba.

Chính là vì cái biểu cảm lạnh như băng này mà khiến hắn sợ cô trong lần đầu tiên gặp.

Liên Thanh nghi ngờ nhìn hắn, Hạ Kính giơ ba ngón tay lên thề.

"Cả đời cũng không!"

"Nhớ đó"

Dám làm trái lão nương giết chết ngươi!

"Nhớ nhớ... Giờ đi được chưa?"

"Đi đâu?"

"Cô muốn ở đâu?"

Liên Thanh nghĩ nghĩ, một lát sau trong mắt toàn là ý cười.

Lão nương muốn ở những nơi có trai đẹp, có sáu múi!

Nhưng suy nghĩ này nhanh bị cô dập tắt đi, không thể để cho Hạ Kính biết được, như thế quá mất mặt.

Cô lạnh lùng nhìn hắn, nói nhỏ.

"Chung cư Tinh Thần"

Nghe nói ở đó toàn trai đẹp!

Lão nương cũng muốn sống ở thiên đường!

"Ở đó làm gì?"

Hạ Kính nghi hoặc nhìn cô, trong lòng đầy cảnh giác.

Vị hôn phu cũ của cô cũng ở chung cư đó, chẳng lẽ cô gái này muốn nối lại tình cũ.

"Liên quan gì đến anh?"

Cô khó hiểu nhìn hắn, rõ ràng hắn hỏi cô muốn ở đâu mà, giờ lại hỏi cô ở đó làm gì?

Bị điên à!

"Được thôi! Tôi ở cùng cô"

Muốn nối lại tình cũ à!

Có lão tử ở đây cô đừng mong mà nối!

Có nối cũng là nối với lão tử!

Hạ Kính kéo tay cô ra ngoài, lễ tân và quản lý vừa tố, cảnh đầu tiên bọn họ nhìn thấy chính là chàng trai đang kéo tay cô gái, bộ dáng hùng hổ như muốn ăn thịt người vậy.

Lễ tân gọi cô một tiếng, nhưng Hạ Kính cũng không buông tay cô gái ra, lễ tân vô tội nhìn quản lý.
...

Liên Thanh bị Hạ Kính kéo lên xe, vừa vào xe liền bị hắn trừng một cái.

Liên Thanh vô tội nhìn đường, có chút không biết phải làm sao.

Hai người một người một suy nghĩ, Liên Thanh thì đang nghĩ đến trai đẹp cơ bắp đầy đủ của mình, còn Hạ Kính thì đang nghĩ đến cô muốn nối lại tình cũ.

Liên Thanh sờ sờ mắt cá chân của mình, hồi nãy do bị kéo đi nên vết thương bị rách.

Hạ Kính nhìn thấy hành động của cô, theo bản năng lấy hộp y tế dự phòng bên cạnh đưa cho cô.

Cô nhận lấy rồi bôi lên mắt cá chân một chút, lại lấy băng cá nhân dán.

"Xin lỗi!"

Hắn thấp giọng xin lỗi, giọng nói trong trẻo mềm mại, nghe đến tai muốn mang thai.

"Không sao"

Nể tình anh đẹp trai nên lão nương không so đo với anh!

Hạ Kính cảm động nhìn cô, như thể muốn nói 'cô thật tốt'

Hắn lái xe hăng say, quên mất là mình đang giận cô.
...

Hạ Kính nắm lấy tay cô, kéo cô đến cửa thang máy khu chung cư.

Chờ cửa thang máy mở ra thì bên trong có hi thân ảnh, một trai một gái.

Cô gái dang khóc lóc kể lể với chàng trai, nhưng chàng trai vẫn không thèm đoái hoài tới cô ta.

Liên Thanh lạnh lùng nhìn hai người kia, chuyện lúc trước hình như thành công được một nửa rồi.

Hai người trong thang máy không phải ai khác mà chính là Lý Tiểu Ngư và vị hôn phu cũ kia của cô.




















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro