Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C2

Trong phòng ăn rộng rãi thoải mái, một người phụ nữ đang ung dung ngồi lướt điện thoại trên bàn ăn sáu chỗ bằng gỗ, trên bề mặt bàn là một tấm thủy tinh mỏng. Trên bàn, đồ ăn đã được bày biện đầy đủ. Những món ăn được trình bày đẹp mắt với mùi hương thơm nức lan xa. Mới đến cửa phòng ăn, bụng của hai chị em không nhịn được mà sôi lên thành tiếng.

Nghe thấy, hai đứa trẻ mặt đỏ lên đôi chút, không hẹn mà cùng cúi gằm mặt xuống. Hồ Trúc Vy tủm tỉm cười. Trong lòng cô nhủ hai đứa con mình năng động như vậy, chắc là đã chơi đến mệt lả rồi nên lúc cô đến mới cùng nhau nằm dài trên bãi cỏ kể truyện.

Trái lại, Vũ Đình không dám ngẩng mặt lên. Cái này quá ngại rồi đi. Em rõ ràng đã là người lớn rồi mà còn ham vui quên giờ giấc như vậy. Không tự điều khiển được cơ thể trẻ con này với em là một việc không dễ chịu gì.

"Nhiên Nhiên! Mình gọi bọn trẻ vào rồi đây!" Trúc Vy lên tiếng.

Người phụ nữ đang lười biếng lướt điện thoại trên bàn ăn dừng động tác lại, đặt điện thoại lên bàn.

"Ừm. Mọi người cùng vào ăn cơm đi." Nhiên Nhiên mệt mỏi đáp.

Trên bàn ăn, bốn người quây quần, hai ghế bị bỏ trống lạnh lẽo liền trở nên vô hình. Em ân cần gắp một miếng thịt bỏ vào bát Tử Sâm. Trúc Vy lại lập tức gắp cho em một miếng cá. Em nhăn mặt quay sang nhìn mẹ. Cô cười cười với em: "Con cũng ăn nhiều lên, đừng kén ăn."

Đối với sự quan tâm chăm sóc từ Trúc Vy, em thở dài nhìn cô: "Mẹ à, con lớn rồi mà...." Cố Nhiên Nhiên thay cô tiếp lời: "Vậy à? Thế thì Đình Đình ăn nhiều vào cho chóng lớn nhé!" Cùng lúc đó, một miếng thịt được cô ấy gắp vào bát em. Em không nói nên lời, mà dù có nói gì thì cũng vô dụng. Em chỉ định ngậm ngùi im lặng ngồi ăn.

Trái lại với chút bướng bình của em, Tử Sâm lại rất ngoan. Cậu bé đưa bát ra, lễ phép xin: "Con cũng muốn lớn nữa! Gì Nhiên Nhiên lấy giúp con miếng thịt kho tàu với ạ." Trước sự lễ phép của cậu bé, ai lại có thể từ chối một điều đơn giản như vậy được chứ? Cố Nhiên Nhiên lập tức đồng ý: "Con đưa bát đây gì lấy cho nè!" Cô ấy cầm bát của Tử Sâm gắp vào một miếng thịt kho tàu rồi đưa lại cho cậu bé. Tử Sâm không nghĩ ngợi nhiều, cậu bé cầm lấy bát của mình rồi lại ăn ngon lành.

Trong lúc hai đứa trẻ ăn tối, hai người phụ nữ lại tranh thủ nói chuyện công việc:

"Dạo này sao rồi Vy Vy? Quán Bar thế nào?" Hồ Trúc Vy hỏi thăm

"Tốt hơn nhiều rồi. Dạo này mình tìm được đối tác làm ăn tốt. Nhờ chiến dịch mới mà lượng khách cũng tăng lên. Hiện tại thu nhập từ quán khá ổn định." Cố Nhiên Nhiên đáp, giọng hài lòng.

Nghe thấy tin này, Vũ Đình hụt mất một nhịp. Em khựng lại một chút rồi lại tiếp tục ăn. Em đã xuýt chút nữa quên mất rằng Cố Nhiên Nhiên, bạn thân nhất của nữ chính Hồ Trúc Vy chính là lí do gián tiếp dẫn đến cái kết được coi là bi thảm nhất truyện của Hồ Vũ Đình.

Nói là xấu thì cũng không hẳn. Cố Nhiên Nhiên thực sự xem Hồ Vũ Đình là bạn thân nhất. Tình bạn của hai người bắt đầu từ đầu những năm cấp ba, tính đến giờ cũng đã ngấp nghé mốc mười năm. Cô thực sự tốt với nữ chính. Trước đây, khi nữ chính bị dồn đến đường cùng, cũng chính cô đã bất chấp từ bỏ thân thế tiểu thư Cố gia của mình, cùng nữ chính bỏ ra nước ngoài. Số tiền cô gom được đủ để cho họ một cuộc sống xung túc. Nhưng vì sự ra đời của Vũ Đình và Tử Sâm, số tiền có nguy cơ không thể nuôi cả bốn người. Cuối cùng, Cố Nhiên Nhiên và nữ chính mỗi người trích lấy một khoản nhỏ để khởi nghiệp.

Sau này, khi quán Bar của Cố Nhiên Nhiên trong thời kì đỉnh cao, cô quyết định chơi lớn, đầu tư mở rộng. Cuối cùng, cô bị phản diện phát giác, đe dọa đến tính mạng của cả Cố gia và gia đình nhỏ này. Cô bắt buộc phải làm con rối cho ả. Tuy nhiên, cô đã lừa cô ta. Phản diện bắt cô phải tiêu hủy hết dòng máu của nam chính dưới sự giám sát của ả. May thay, cô đã khéo léo lừa được ả. Cô giả vờ bắt cóc Hồ Vũ Đình theo sắp xếp của ả, giữ cho nữ chính và Hồ Tử Sâm an toàn, thành công tránh được kết cục xấu nhất. Tuy nhiên, sau này cô lại bị nam chính hiểu lầm, chết dưới tay hắn. An ủi cuối cùng dành cho nhân vật này là ở gần cuối truyện, nữ chính đã kịp thời phát hiện ra, giải oan và báo thù cho cô.

"Nhưng mà khối công việc ngày một tăng lên rồi." Cố Nhiên Nhiên giọng mệt mỏi đáp

Trúc Vy mỉm cười khích lệ: "Vậy là tốt rồi. Nhưng cậu cũng phải chú ý sức khoẻ. Hay là xem lại giờ hoạt động của quán Bar đi? Cân bằng thời gian làm việc và nghỉ ngơi một chút...."

Ngoài mặt ăn ngon lành nhưng Vũ Đình vẫn đang dõi theo cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ trẻ tuổi. Theo lý mà nói, trong nguyên tác, Cố Nhiên Nhiên thực sự đã đắc tội với Hồ Vũ Đình,nhưng đó đã là phương án tốt ưu, làm được đến vậy, cô ấy đã phi thường lắm rồi. Tuy nhiên, đây không phải nguyên tác, đặc biệt là khi có em là Hồ Vũ Đình ở đây. Lần này, em nhất định sẽ thay đổi tình tiết này, giúp đỡ cô ấy bảo vệ gia đình nhỏ ấm cũng này. Tốt nhất là, em có thể kéo cô ấy về phe mình!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro