Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C1

"Tiểu bảo bối cực phẩm của tổng tài ác ma" là một bộ truyện đang hot rần rần mấy bữa nay. Câu truyện kể lại cuộc tình ngang trái giữa Hồ Trúc Vy, đứa con bị ruồng bỏ của một gia tộc lớn, với Lục Cảnh Thâm, một vị tổng tài bá đạo, máu lạnh, tàn nhẫn. Đây là một tiểu thuyết ngôn lù cẩu huyết theo mô típ "ngược trước yêu sau".

Nữ chính là tiểu thư chính thức của Hồ gia, có mẹ là người được sắp xếp cưới xin đàng hoàng nhưng lại phục vụ mục đích chính trị, một cuộc hôn nhân không có tình yêu. Bố nữ chính cùng các anh chị em của ông ta trong Hồ gia đều ăn chơi trác táng, nhiều con riêng bên ngoài, giống như ông nội Hồ, bố của họ. Bố nữ chính sau khi cưới được mẹ nữ chính, đã vượt qua bao khó khăn lên được chức người kế nhiệm vị trí gia chủ Hồ gia. Nhưng không lâu sau, mẹ nữ chính bị bố nữ chính giết chết để ông rước mối tình đầu của mình về. Mất đi chống lưng từ phía nhà mẹ nữ chính, bố nữ chính khó khăn hơn trong việc nắm chắc vị trí gia chủ. Bao anh chị em đứng dậy đấu tranh, đưa Hồ gia đến bờ vực hỗn loạn, nội chiến gay gắt. Mất đi mẹ là người che trở, cuộc sống của nữ chính từ một tiểu thư danh giá thành phải sống khổ sở, không ai quan tâm giúp đỡ, phải cố gắng sống sót trong gia tộc hỗn loạn.

"Thật sao ạ?"

Một cái đầu nhỏ nhô lên từ sau bụi cây. Trong vườn hoa, hai đứa bé đang ngồi chơi. Cô bé cầm một quyển sách lớn, vẻ mặt nghiêm trọng, nói: "Tất nhiên rồi!"

Cậu bé giọng cảm thán, mang theo chút buồn bã và thông cảm: "Em không biết rằng hóa ra mẹ đã phải sống khó khăn như vậy....." Đôi mắt cậu bé long lanh, nhìn xuống cuốn sách đang mở dưới thảm cỏ.

Cô bé đưa tay xoa đầu cậu em trai nhạy cảm của mình, nhẹ nhàng an ủi: "Không sao đâu mà.... Bây giờ mẹ đã Có a chúng ta rồi! Chúng ta nhất định phải bảo vệ mẹ thật tốt!"

Đôi mắt ướt nước của cậu bé dịu đi, thoáng chốc trở nên kiên định: "Vâng! Sâm Sâm nhất định sẽ bảo vệ mẹ!"

Nghe thấy vậy, cô bé hơi khựng lại một chút rồi mỉm cười dịu dàng.

Em không đơn thuần là một đứa trẻ bốn tuổi mà là một người xuyên không. Tuổi thật của em đã hơn ba mươi rồi. Em hoàn toàn ý thức được rằng nhân vật cô xuyên vào là nhân vật phụ có cái kết bi thảm nhất truyện.

Hồ Vũ Đình tuy là con gái của nam và nữ chính nhưng lại là nhân vật đứng top một trong bình chọn nhân vật phụ bi thảm nhất truyện. Cuộc đời của nhân vật này đầy bi thương, hoàn toàn khác với cậu em trai song sinh, Hồ Tử Sâm của mình. Nếu sau bao lần ngược lên ngược xuống, cuối cùng truyện ngôn lù cẩu huyết này vẫn có kết He, gia đình bốn người vui vẻ thì Hồ Vũ Đình lại chết thảm ở tuổi đôi mươi trong đau đớn, không tình thương ở một nơi không ai biết đến. Không những vậy, cuộc đời bi thảm của nhân vật này lại còn tạo ra thêm một tình tiết ngược không thể nào máu chó hơn trong truyện, cuối cùng, cái chết cũng chỉ làm bệ đỡ cho tình cảm của nam, nữ chính.

Làn gió nhẹ thổi qua, mái tóc hai đứa trẻ nhẹ nhàng đung đưa theo gió.

Em hỏi Tử Sâm " Em có muốn nghe tiếp không?"

Chưa đợi được câu trả lời từ cậu bé, một giọng phụ nữ ngọt ngào đã vang lên: "Đình Đình! Sâm Sâm! Muộn rồi, vào ăn cơm thôi!"

Hai đứa trẻ lập tức quay lại chỗ tiếng nói phát ra. Đập vào mắt hai đứa bé đều là hình ảnh một người phụ nữ yêu kiều, thướt tha từ trong căn biệt thự xa hoa tiến về phía họ.

Hồ Tử Sâm vui mừng reo lên: "Mami!"

Cậu bé chạy tót lại phía người phụ nữ, ôm chân.

Người phụ nữ giật mình, song lại dịu dàng nói với giọng ân cần: "Sâm Sâm chơi có vui không thế?"

Cậu bé dừng một chút, chỉ ôm chầm lấy người phụ nữ. Sau đó, Tử Sâm đưa hai tay lên, đòi bế. Người phụ nữ cũng ân cần bế cậu bé lên. Được ẵm trong tay mẹ, cậu bé mới vui vẻ chạm nhẹ vào má người phụ nữ, nói: "Dạ, vui lắm ạ! Chị Đình Đình kể cho con rất nhiều truyện hay!"

Em chỉ chậm rãi tiến lại gần, nhìn hai mẹ con họ từ xa. Trong lòng em rất rõ, Tử Sâm là một đứa trẻ hiểu chuyện đến bất ngờ, dù nhạy cảm nhưng lại ít biểu lộ ra những bất an trong lòng. Nếu không phải cậu bé mang trong mình sự ngây ngô của một đứa bé bốn tuổi, em thực sự đã nghi ngờ cậu bé cũng là xuyên không giống mình.

Người phụ nữ đưa tay ra trước mặt em, dịu dàng mỉm cười: "Chúng ta vào ăn cơm thôi"

Tuy đây chỉ là truyện, nhưng nơi đây thực sự đã cho em tình yêu thương vô điều kiện và sự ấm áp của gia đình, thứ mà kiếp trước em đến tuổi ba mươi hai vẫn chưa từng được cảm nhận qua. Em thực sự coi trọng nơi đây và yêu thương ngôi nhà nhỏ của mình. Dù là xuyên đến thì sao chứ? Dẫu sao em cũng là kiếp trước chết đi rồi sinh ra với cơ thể này! Đây không phải truyện, nó là một kiếp sống mới của em! Lần này, em sẽ thay đổi cốt truyện cẩu huyết này, tự cho bản thân và gia đình này một cuộc sống tốt đẹp và cái kết có hậu!

Em khẽ thở dài, cuối cùng vẫn nắm lấy tay người phụ nữ. Ba mẹ con cùng nhau tiến vào trong căn biệt thự lớn xoa hoa, lộng lẫy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro