
Hướng đi mới
"Tôi muốn xem cái USB đó." Conan nói, giọng cậu đầy sự nghiêm túc.
Akai hơi bất ngờ, nhưng anh ta cũng đồng ý. Vì hai người họ đã là quan hệ hợp tác, vậy nên việc này có thể chấp nhận. Akai lái xe đưa Conan đến một tòa chung cư.
Conan hơi bất ngờ. Cậu biết tòa chung cư này. Nó đối diện với tòa chung cư mà Rena đang ở.
Họ bước vào thang máy, Akai ấn nút tầng 10. Conan nhìn Akai, vẻ mặt cậu đầy sự nghi ngờ.
"Tầng này sao?" Conan hỏi, vẻ mặt cậu đầy sự tò mò.
"Đúng," Akai đáp, giọng anh ta trầm ấm. "Nơi này đủ an toàn để chúng ta có thể nói chuyện."
Họ bước ra khỏi thang máy, đi đến căn hộ cuối hành lang. Akai mở cửa, và Conan bước vào. Căn hộ không có gì đặc biệt, nhưng từ ban công, Conan nhìn thấy một khung cảnh quen thuộc.
Conan sững sờ. Cậu bé nhìn qua ban công, và thấy ban công phòng của Rena. Toàn bộ căn phòng của Rena đều nằm trong tầm mắt của Akai.
Conan không hề biết rằng đây không phải là "trùng hợp." Và cậu cũng không hề biết rằng, người cung cấp chiếc USB này, chính là Rena.
Conan im lặng, đôi mắt cậu lướt qua ban công, nhưng cậu ta nhanh chóng quay lại. Cậu biết rằng, giờ không phải lúc để giải quyết những chuyện cá nhân. Chiếc USB này là ưu tiên hàng đầu.
"Chiếc USB đó đâu rồi?" Conan hỏi, giọng cậu ta đầy sự nghiêm túc. "Tôi muốn xem nó."
Akai mỉm cười, không hề ngạc nhiên trước thái độ của Conan. Anh ta biết rằng Conan là một người rất chuyên nghiệp. Akai lấy chiếc USB từ túi áo khoác, và đặt nó lên bàn.
"Đây là nó," Akai nói. "Theo phân tích của FBI, nó không thể mở được. Có vẻ như nó cần một mật khẩu, và một gương mặt."
Conan nhìn vào chiếc USB, ánh mắt cậu trở nên sắc bén. Cậu biết rằng, đây là chìa khóa để giải quyết mọi chuyện.
Conan cầm chiếc USB, lật đi lật lại, ánh mắt cậu chăm chú quan sát. Akai và FBI đã nhìn nó hàng giờ, nhưng Conan lại thấy một điều mà họ không thấy.
"Các chú đã đi sai hướng rồi," Conan nói, giọng cậu ta đầy sự nghiêm túc.
Akai và các đặc vụ FBI nhìn Conan, vẻ mặt họ đầy sự nghi ngờ. "Sao em lại nói vậy?" Akai hỏi.
"Tổ chức áo đen là một tổ chức bí mật," Conan nói. "Họ sẽ không sử dụng một cách mở khóa đơn giản như mật khẩu và gương mặt. Điều đó quá dễ dàng để bị phá vỡ."
Conan chỉ vào một vết xước nhỏ trên chiếc USB. "Đây không phải là một chiếc USB bình thường. Nó là một thiết bị đặc biệt, được thiết kế để hoạt động theo một cách khác."
"Tôi nghĩ," Conan nói tiếp, "chiếc USB này không cần mật khẩu. Nó cần một thứ khác. Một thứ mà chỉ có người trong Tổ chức Áo Đen mới biết. Có thể là một địa điểm, hoặc một mã code đặc biệt."
Akai im lặng, nhìn chiếc USB trên bàn. Giả thuyết của Conan có vẻ hợp lý. Lời nói của cậu bé như một luồng gió mới, thổi bay những suy nghĩ cũ kỹ của FBI. Chiếc USB này đến từ Tiến sĩ Miyano Atsushi, được gửi đến nhà Heiko cho bác sĩ Heiko Munakata. Có thể nào đây không chỉ là một món đồ kỷ niệm, mà còn là một câu đố? Liệu Tiến sĩ Atsushi Miyano đã gửi nó cho người bạn của mình vì ông ấy tin rằng bác sĩ Heiko có thể mở nó ra? Liệu mật khẩu của chiếc USB này, bác sĩ Heiko có biết không?
Ánh mắt Akai trở nên sắc bén hơn bao giờ hết. Anh ta đã có một suy nghĩ.
Xem ra anh phải đến nhà "đối diện" một chuyến nữa rồi.
Conan nhìn Akai, vẻ mặt cậu đầy sự nghiêm túc. Cậu biết rằng Akai đang nghĩ về một điều gì đó rất quan trọng, nhưng cậu không thể đoán được đó là gì. Conan nhìn chiếc USB trên bàn, rồi nhìn vị đặc vụ trước mắt.
Rốt cuộc, chiếc USB này đến từ đâu? Gia đình mà anh ta muốn bảo vệ là ai?
Mọi thứ dường như đều xoay quanh gia đình đó, và Conan không thể không tò mò.
Sau khi Conan rời đi, Akai nhìn sang căn hộ đối diện. Ánh mắt anh ta trở nên sắc bén hơn bao giờ hết. Akai đã có một suy nghĩ. Anh không thể lãng phí thêm thời gian. Anh ta cầm chiếc chìa khóa và rời khỏi căn hộ.
Chỉ vài phút sau, Akai đã đứng trước cửa nhà Rena. Rena, người đang chuẩn bị đi ngủ, hơi bất ngờ khi thấy anh ta.
"Sao chú lại ở đây?" Rena hỏi, giọng cô đầy sự khó hiểu.
"Tôi có một câu hỏi," Akai nói, giọng anh ta trầm ấm và nghiêm túc. "Tôi cần gặp bố mẹ cháu."
Rena nhìn Akai, rồi nhìn sang bố mẹ mình. Bố mẹ cô cũng ngạc nhiên không kém.
Khi đã ngồi trong phòng khách, Akai nói rõ lý do anh ta trở lại. "Tôi đã nghĩ về chiếc USB đó," anh nói. "Chúng tôi đã sai. Chiếc USB đó không cần mật khẩu hay nhận diện khuôn mặt."
Akai quay sang bố Rena. "Bác sĩ, tôi nghĩ chiếc USB đó có liên quan đến công trình nghiên cứu của bác sĩ Miyano Atsushi. Và có lẽ, mật khẩu để mở nó, chỉ có những người đã từng làm việc với ông ấy mới biết."
Ông Munakata nhìn Akai, rồi nhìn con gái và vợ. Vẻ mặt ông đầy sự ngạc nhiên. Chiếc USB đó thật sự có điểm gì liên quan đến dự án của ông và Atsushi sao?
"Tôi không rõ," ông nói, giọng ông trầm ấm. "Nhưng mà quả thật tôi từng nghiên cứu dự án Silver Bullet ở giai đoạn đầu với Atsushi ở Anh. Lúc đó, tôi là bạn học chung đại học với Atsushi."
"Tuy nhiên, khoảng 6 tháng sau đó, tôi đã từ chối không tiếp tục tham gia nữa," ông kể tiếp. "Tôi nhớ lúc đó, Atsushi có nói với tôi rằng, 'hai ta cùng trở về Nhật. Có một tập đoàn ở Nhật mời tôi đến làm cố vấn nghiên cứu cho họ. Elena cũng đi cùng nữa.'"
"Nhưng mà tôi đã từ chối anh ấy, ở lại tiếp tục học tại Anh. Sau khi anh ấy trở về Nhật, chúng tôi đã không còn giữ liên lạc nữa. Tuy nhiên, hai ngày trước khi tai nạn của Atsushi và Elena xảy ra, anh ấy không biết từ đâu lại có được địa chỉ và số điện thoại của nhà tôi, và gửi một số tài liệu liên quan đến nghiên cứu cũ đến."
"Hai hôm sau, Atsushi và Elena trùng hợp được đưa đến bệnh viện tôi làm để cấp cứu. Tôi chính là bác sĩ mổ chính cho họ," ông Munakata nói, giọng ông đầy sự nghẹn ngào. "Sau đó khoảng 10 ngày, sau cái chết của hai vợ chồng họ, thì một lá thư này được gửi đến, bên trong là chiếc USB. Dưới tên Mary Sera."
Rena không nói gì, chỉ im lặng quan sát biểu cảm của Akai. Cô biết, với cái tên đó, mọi thứ sẽ không bao giờ giống như cũ.
Quả nhiên, Akai sau khi nghe xong cái tên Mary Sera thì chính là kinh ngạc. Anh không thể tin được. Tại sao chiếc USB lại được gửi đến nhà Heiko dưới tên của mẹ anh? Anh biết mẹ anh làm việc ở MI6. Chẳng lẽ MI6 cũng đang "truy lùng" Tổ chức Áo Đen? Nhưng hơn hết, mẹ anh và vợ chồng nhà Miyano có quan hệ gì?
Rena vẫn im lặng không nói gì. Chỉ có cô là người biết rõ nhất. Vì theo một số nguồn tin cô biết ở thế giới thực, Mary Sera là chị gái của Elena. Nghĩa là, Elena chính là dì của Akai.
Akai im lặng một lát, ánh mắt anh ta lướt qua vẻ mặt kinh ngạc của bố mẹ Rena, rồi dừng lại ở cô bé. Một linh cảm mạnh mẽ dấy lên trong lòng Akai. Anh ta cảm giác, Rena, cô bé này biết nhiều hơn anh nghĩ.
"Rena này," Akai nói, giọng anh ta trầm ấm. "Cháu có biết gì về mối quan hệ giữa mẹ chú và gia đình Miyano không?"
Bố mẹ Rena giật mình, cùng quay sang nhìn con gái. Vẻ mặt họ đầy sự lo lắng, sợ rằng Akai đã đoán ra điều gì đó.
Rena bình tĩnh nhìn họ, vẻ mặt cô không hề thay đổi. "Làm sao con biết được?" Rena đáp, giọng cô bình thản, như thể câu hỏi của Akai là một điều nực cười.
Bố mẹ Rena thở phào nhẹ nhõm. Chắc họ nghĩ nhiều rồi. Sao con gái họ lại biết được những chuyện phức tạp như vậy chứ. Akai im lặng nhìn Rena, ánh mắt anh ta trở nên sắc bén. Anh ta không nói gì thêm, nhưng trong lòng anh ta biết rằng, Rena đang che giấu một bí mật.
Sau khi Akai rời đi, một sự im lặng nặng nề bao trùm căn nhà. Ông Munakata thở dài, ngồi phịch xuống ghế sofa. Ông không ngờ, một đặc vụ FBI lại đến nhà ông chỉ để hỏi về một chiếc USB. Trong lòng ông nghĩ đến lời của Akai.
Tối đó, ông không thể nào chợp mắt được. Ông trằn trọc trên giường, đầu óc quay cuồng với những suy nghĩ. Chẳng lẽ mật khẩu chiếc USB kia, thật sự có liên quan đến ông và Atsushi sao? Ông đã từng nghiên cứu dự án đó với Atsushi, nhưng chỉ trong 6 tháng. Ông không nhớ có điều gì đặc biệt cả. Nhưng Akai lại nói rằng...
Cùng lúc đó, Rena cũng nằm trong phòng mình, không ngủ được. Cô nhìn trần nhà, suy nghĩ. Chẳng lẽ giữa bố cô và chú Miyano Atsushi, còn có điều gì "mờ ám" nữa sao? Nhưng rõ ràng bố cô chỉ tham gia nghiên cứu 6 tháng thôi mà, hơn nữa, giai đoạn nghiên cứu ban đầu của dự án Silver Bullet đó, không có gì đặc biệt mới phải chứ?
Hay là có chi tiết nào mình không biết? Rena nghĩ thầm. Ngay cả ở thế giới thực, bộ truyện này vẫn còn rất nhiều bí ẩn chưa được tác giả giải đáp. Chẳng khác gì 'mò kim đáy bể' cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro