Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

hào hứng

              Hoti, đi thôi! – Lilita hớn hở gọi, ánh mắt sáng rực đầy phấn khích.

Yolhoti đứng ngập ngừng trước cửa, nhìn chị gái đang hào hứng chuẩn bị.

Chị Lilita, em cũng phải đi sao? – Cậu hỏi, giọng hơi do dự.

Lilita liếc nhìn cậu em trai, môi cong lên như muốn trách móc:

Sao không được? Mau lên đi!

Không chờ thêm, Lilita kéo tay Yolhoti, dẫn cậu ra ngoài. Trước cổng dinh thự, chiếc xe ngựa sang trọng đã chờ sẵn. Lilita nhanh nhẹn kéo váy, bước lên xe một cách đầy tự tin.

Yolhoti đứng dưới, ánh mắt lưỡng lự nhìn chiếc xe ngựa, rồi quay lại nhìn cha mẹ đang đứng trên bậc thềm. Cậu bé cúi đầu nhỏ giọng:

Con thật sự phải đi sao?

Sharyu khẽ cười, ánh mắt dịu dàng:

Đi đi, con. Tiểu thư Therna là người rất tốt, con sẽ thích cô bé.

Lorenzo đứng bên cạnh, gật đầu đồng tình. Giọng ông trầm ổn nhưng không kém phần khuyến khích:

Không sao đâu, Hoti. Cứ coi như đây là một dịp để làm quen bạn mới.

Yolhoti mím môi, cuối cùng cũng gật đầu. Cậu chậm rãi bước lên xe ngựa, ngồi cạnh Lilita.

Hoti, nhanh lên! Không là trễ lời hẹn với tiểu thư Therna đó! – Lilita giục, ánh mắt lấp lánh niềm vui.

Chiếc xe ngựa bắt đầu lăn bánh, rời khỏi dinh thự. Yolhoti ngồi im, nhìn qua cửa sổ, lòng cậu tràn đầy cảm giác vừa tò mò vừa hồi hộp. Lilita, ngược lại, không giấu được sự háo hức, ánh mắt hướng về phía trước như đang tưởng tượng ra cuộc gặp gỡ sắp tới.

Hành trình này không chỉ là chuyến đi, mà còn là khởi đầu cho một mối quan hệ đặc biệt với tiểu thư Therna.

   Tại dịnh thự công tước

   Thưa tiểu thư, thiếu gia Yolhoti và tiểu thư Lilita đã tới ạ. – Người hầu khẽ cúi đầu báo tin.

Therna ngồi trong phòng khách rộng lớn, chiếc váy xanh nhạt thêu hoa mềm mại bao quanh dáng người nhỏ nhắn. Cô bé nhẹ nhàng đặt tách trà xuống , giọng điềm đạm:

Ừm, cho hai người họ vào đi.

Cửa phòng khách mở ra, Lilita bước vào trước, dáng vẻ lễ phép. Cô bé cúi đầu, hai tay nhẹ nhàng xòe váy ra hành lễ, giọng trong trẻo:

Tiểu thư Therna, tôi là Lilita, 6 tuổi ạ. Đây là em trai tôi, Yolhoti, 5 tuổi.

Cô quay sang nhìn em trai mình, khẽ giục:

Yolhoti, em cũng hành lễ đi.

Yolhoti do dự, cúi đầu xuống và lúng túng:

Thưa tiểu...

Chưa kịp nói hết câu, cậu bé đã vấp chân và ngã nhào xuống sàn. Lilita giật mình, vội vàng cúi đầu xin lỗi:

Hoti, em đúng là... Cho tôi xin lỗi ạ, em trai tôi không giỏi hành lễ lắm. Vì còn nhỏ nên ba mẹ tôi chưa dạy nhiều về nghi thức ạ.

Therna lập tức đứng dậy, bước nhanh tới, đưa tay ra giúp đỡ:

Yolhoti, em không sao chứ?

Cậu bé nhìn lên, ánh mắt có chút ngượng ngùng nhưng vẫn lễ phép:

Tiểu thư, em không sao ạ.

Yolhoti nắm lấy tay Therna, từ từ đứng dậy. Cô bé khẽ mỉm cười, ánh mắt dịu dàng:

Vậy thì tốt. À, hai người qua đây ngồi đi.

Lilita cúi đầu cảm ơn, kéo tay Yolhoti ngồi xuống ghế đối diện.

Cảm ơn tiểu thư.

Therna lắc đầu, mỉm cười:

Không cần thế, cậu cứ bình thường được rồi, tiểu thư Lilita.

Lilita ngước lên, ánh mắt đầy sự tôn trọng:

Vâng, cảm ơn tiểu thư.

Không khí trong phòng trở nên thoải mái hơn. Đây là lần đầu tiên cả ba gặp nhau, nhưng dường như đã có một sợi dây liên kết nhỏ bắt đầu hình thành giữa họ.


   Lilita khẽ đứng lên, xoay một vòng thật điệu đà, sau đó đưa một ngón tay lên miệng, lè lưỡi làm mặt xấu. Cô bé nghiêng đầu, nhìn Therna, giọng đầy tự hào:

Tiểu thư Therna, thấy tôi làm xấu giỏi chưa?

Therna bật cười khúc khích, che miệng lại nhưng ánh mắt vẫn sáng rực:

Haha, tiểu thư giỏi lắm!

Lilita lập tức quay sang Yolhoti, kéo tay cậu bé đứng dậy:

Hoti, em cũng làm đi!

Yolhoti lùi lại một chút, nhíu mày khó chịu:

Hả? Sao em cũng phải làm?

Lilita không để cậu trốn thoát, đôi tay nhỏ nhắn giữ chặt lấy tay em trai, ánh mắt đầy nài nỉ:

Làm đi mà, Hoti!

Cậu bé bực bội quay mặt đi, giọng lạnh nhạt:

Em không làm mấy trò này đâu.

Lilita không chịu bỏ cuộc, chắp tay trước ngực, đôi mắt long lanh cầu xin:

Em làm đi được không, Hoti? Làm ơn mà!

Yolhoti cố gắng phớt lờ nhưng Lilita cứ đeo bám không buông. Cô bé nghiêng đầu nhìn em trai, ánh mắt ngây thơ nhưng đầy quyết tâm:

Làm đi mà, Hoti!

Cậu bé thở dài, vẻ mặt bất lực:

Được rồi, em làm...

Lilita nhảy cẫng lên, cười rạng rỡ:

Cảm ơn em, Hoti!

Nhưng Yolhoti nhanh chóng nhíu mày, cảnh cáo:

Chị đừng nghĩ nói vậy là được em tha!

Cậu bé miễn cưỡng đưa ngón tay lên miệng, lè lưỡi làm mặt xấu. Tuy nhiên, thay vì trông đáng yêu hay hài hước, biểu cảm của Yolhoti lại giống như đang bị "ma ám" – chẳng có chút xấu xí nào mà chỉ khiến mọi người bật cười vì quá kỳ lạ.

Therna che miệng cười khúc khích, còn Lilita thì giậm chân bất mãn:

Em không làm đúng! Không xấu chút nào hết!

Yolhoti bực tức ngồi phịch xuống ghế, khoanh tay:

Em đã bảo là em không thích làm mấy trò này mà!

Lilita bĩu môi, khẽ lẩm bẩm:

Đúng là đồ khó chiều...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #buổi#đi