Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: Gặp anh trai Tiết Chế Thuỷ Bộ Chư Quân xứ Bắc Hà

Quang Toản bước vào Tẩm cung, Ngô Tuấn đuổi hết thái giám bên ngoài đích thân hắn đứng cảnh giới.

Trong cung một gã trai thân cao năm thước trên người vẫn còn mặc nguyên quần áo đoàn chèo đứng chờ Toản. Mái tóc kẻ đó buộc gọn theo lối võ tướng, mặt mày cương nghị nhưng không kém phần tuấn tú. Đôi mắt hắn như có lửa, phản chiếu những trận chiến đẫm máu lẫn những đêm đàm đạo nhân nghĩa với sĩ phu đất Kinh Bắc.

Sau khi Vua cha mất, hắn không quay về Phú Xuân hưởng phú quý, mà ở lại giữ vững vùng đất Bắc. Ở cái xứ mà lằn ranh mỏng manh giữa lòng dân và sóng ngầm phản loạn chỉ có hắn mới yên.

-Bệ Hạ!!!

-Anh...

Quang Toản ôm lấy vai người trước mặt nước mắt rưng rưng. Trong lòng hắn lúc này dâng lên thứ cảm xúc kỳ lạ. Cũng không rõ đó là chấm niệm của cỗ thân thể này hay bởi vì ở thời không hiện đại hắn đọc rất nhiều về vị Hoàng Tử tài hoa sống trung nghĩa lại bạc mệnh này.

Trong sử sách ghi lại năm Quang Trung Đế mất Quang Thuỳ đã nắm quyền to ở Bắc Hà, lại có uy vọng trong quân rất lớn. Thế nhưng vì lý do nào đó Tiên Đế lại truyền ngôi cho em khác mẹ của hắn là Toản mới 10 tuổi.

Thuỳ không giận dữ mà vẫn một lòng phò trợ em mình, tới khi nhà Tây Sơn bước vào những ngày cuối cùng. Quang Thuỳ đem quân từ Bắc Hà ứng cứu em trai. Tới sau cuối giặc vây rát, Quang Thuỳ liền treo cổ tuẫn tiết ở tuổi 25.

-Bệ Hạ hơn một năm không gặp ngài thay đổi nhiều quá! Thật mừng thay...

-Hoàng huynh! Ngồi xuống đây cùng đệ. Anh em ta cùng tỏ bày.

Hai anh em tay bắt mặt mừng, buồn buồn tủi tủi gặp lại nhau. Không khí hoà hợp giống đứa em đón anh trai đi xa lâu ngày trở về nhà. Trong Tẩm điện lúc này nào có không khí Đế Vương cao cao tại thượng kia.

"Thì ra cảm giác có anh trai là thế này!"

Quang Toản ở thời không hiện đại một dòng độc đinh, thế nên thứ cảm thiêng liêng này cũng là lần đầu sau hai đời hắn được cảm nhận.

Quang Thuỳ lúc này đã 21 tuổi, nhiều năm dẫn quân khí thế ngời ngời. Đặc biệt ánh mắt của vị Khang công Tiết chế thủy bộ chư quân Bắc Hà rất sáng.

-Nhận được mật tin của Ngô Tuấn thúc thúc ta lập tức tìm cách bí mật lẫn vào đoàn chèo Xuân Hương tới gặp em.

Quang Toản thu lại cảm xúc, rồi lên tiếng:

-Tình hình Vương Triều ta có lẽ huynh trưởng đã rõ. Trong triều Bùi Thái Sư lộng quyền, các đại thần mỗi người một chí hướng. Phương Nam có tàn quân của Nguyễn Ánh vẫn còn lăm le. Chỉ có phía Bắc Hà có huynh quản lý ta mới yên tâm chút.

Quang Thuỳ nhìn em trai mình ánh mắt sáng lên, tuy thế hắn không nói gì chỉ trầm ngâm nghe em trai mình nói tiếp.

Toản đứng dậy lấy ra một túi gấm bày ra tấm địa đồ đại hải có nét chữ của Tiên Đế cho Quang Thuỳ xem. Trong tấm địa đồ có mấy trăm đảo lớn nhỏ khắp vùng biển Đông. Nổi bật là hai quần đảo được ghi chú rõ ràng.

Cụm đảo lệch phía Bắc thuộc chủ quyền Bách Việt có khoảng 30 hòn đảo lớn nhỏ mang cái tên Hoàng Sa có nghĩa là hạt cát vàng giữa biển khơi. Nơi đây được Tiên Đế đánh dấu các thế lực hải tặc đóng chiếm nơi đây. Trong đó có cả kho báu năm xưa được Tiên Đế chỉ đạo nhóm hải tặc Hồng Kỳ bang canh giữ ở đó, các nhóm hải tặc lớn nhỏ đánh chiếm đội thuyền của Thanh và phương Tây bị truy đuổi cũng đem giấu vàng bạc quanh khu vực này.

-Huynh trưởng theo Tiên Đế từ sớm, hẳn từng nghe tới Hồng Kỳ Bá Vương Trịnh Thất?- Quang Toản quay qua anh trai mình.

Quang Thuỳ ngẫm nghĩ rồi lên tiếng:

-Cha chúng ta là người có mị lực khác thường, không nhiều người biết năm xưa đám hải tặc ngoài khơi từng khiến hải quân phương Tây không làm gì nổi lại chấp nhận phụ thuộc sau một lần bị Tiên Đế đánh tan tác. Chúng gồm một trong Tứ Hoàng là Hồng Kỳ Bá Vương Trịnh Thất. Cùng hai vị Bá Hải là Thanh Hải Hầu Trần Thiên Bảo và Hải Đồ Soái Mạc Quan Phù. Ba trong số những hải tặc khét tiếng nhất ngoài đại hải trình.

Dừng lại một giây Quang Thuỳ liên tiếp tục:

-Trong mắt nhiều người đám Hải Tặc luôn là kẻ tàn ác. Không gì không giám làm thế nhưng họ cũng vì hoàn cảnh trốn đám quan quân nhà Thanh mà lưu lạc làm hải tặc. Thử hỏi sống giữa thời bình ai nguyện dong buồm ra biển làm mồi cho cá.

-Trong đám hải tặc có những kẻ thực nghĩa khí nhất, nếu đã nhận người là huynh đệ thì sẽ sống chết vì nhà người. Tiên Đế những năm qua đã ngầm cung cấp quân lương khí giới cho Hồng Kỳ Bang đánh phá các tỉnh duyên hải nhà Thanh. Nhờ vậy phần nào khiến cho quân Thanh bận rộn không xen vào tình hình Bách Việt ta. Và cũng là cho đại kế chiếm lại đất Tổ sau này.

Quang Thuỳ khi nhắc tới Tiên Đế giọng hắn không giấu nổi sự sùng bái và khâm phục.

Quang Toản dù biết trước phần nào thế nhưng chính tai nghe Quang Thuỳ kể rõ trong lòng cũng có phần giật mình, không ngờ Tiên Đế có mị lực lớn tới vậy. Ngay cả những kẻ không tuân bất cứ ai cũng chịu khuất phục trước Ngài ấy.

-Năm xưa khi đánh tan 29 vạn quân Thanh khiến sông Nhị tắc nghẽn. Tiên Đế đã hành quân thần tốc phải chăng?- Quang Toản có điều tò mò liền hỏi anh trai mình.

Quang Thuỳ mỉm cười:

-Haha! Tiên Đế là thần nhân. Ngài đã đoán trước chắc chắn Lê Chiêu Thống sẽ đi cầu ngoại bang. Thế nên tất cả đều trong sắp xếp của ngài.

Trước đó một năm Tiên Đế đã sai Ngô Văn Sở cùng La Sơn Phu tử Nguyễn Thiếp chiêu binh ở đất Nghệ An. Cùng khi biên ải có động Ngô Văn Sở khi đó vừa đánh vừa lui tránh thế giặc mạnh, Cùng lúc ở Phú Xuân chủ lực cùng voi chiến đại pháo được các chiến thuyền của Tứ Hoàng Trịnh Thất bí mật di chuyển trước. Chỉ có một bộ phận Kỵ Binh trang bị gọn nhẹ đi từ Phú Xuân theo Tiên Đế tiến quân thần tốc ra Bắc Hà.

Nghe Thuỳ kể mà máu nóng trong ngực Toản sôi trào. Chiến thắng Kỷ Dậu 1789 là một trong những chiến công oanh liệt nhất trong lịch sử mảnh đất Bách Việt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro