Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Quyển 1 - Chương 1: Ngày Đầu Tiên Cứu Vớt

''Chị ơi~''. Chất giọng khả ái của cô bé vang lên.

Thiếu nữ ngồi bên cửa sổ, quay mặt lại nhìn cô.

Đôi mắt to tròn của cô nhóc liền chớp chớp vài cái, mỉm cười ngọt ngào nói:

''Bé sợ ma lắm, bé có thể ngủ với chị được không?''.

Hệ Thống: 【Nghe xạo quần vl】

Hiểu Ninh: 【Đệch mày im mồm để tau diễn】

Hệ Thống: 【Nhưng diễn xuất tệ hại zãi L, éo ai sợ ma mà mặt cười như hoa vậy chứ!?】

Trong lúc cô và hệ thống đang đánh nhau trong suy nghĩ.

Nữ chính chỉ cụp mắt, ngắm nhìn khuôn mặt nhóc con bằng ánh mắt cổ quái.

Hiểu Ninh và hệ thống liền im lặng.

【Này tao có lên cười nữa không? Hay là lăn ra ăn vạ để chị ta đồng ý!?】

【Sao cô hỏi tôi, cô học trường diễn xuất cơ mà!?】

【Đệch mẹ tao còn chưa tốt nghiệp đã bị kéo đến đây, tinh hoa hội tụ đều bị mày cướp đi rồi】

Hệ Thống: ''....''. Oan vl, diễn tệ thì nhận mẹ đi còn bày đặt.

Thiếu nữ ngồi trên giường sau một lúc trầm ngâm, liền cất tiếng:

''Ngươi, muốn ngủ với ta?''.

''Muốn, muốn, muốn''. Hiểu Nhi gật đầu lia lịa như muốn bay luôn bộ não, sợ giây sau chị ta sẽ đổi ý.

Lúc này ngoài trời đang mưa tí tách, ánh sáng duy nhất len lỏi từ cánh cửa sổ trước mặt.

Hiểu Ninh giờ mới để ý căn phòng không hề bật điện, không gian tối tăm làm tiếng mưa bên ngoài càng thêm rõ rệt.

Mùi ẩm ướt hòa cùng lạnh lẽo bao trùm nơi đây.

Khuôn mặt thiếu nữ chìm trong bóng tối, nửa khuôn mặt không nhìn rõ biểu cảm.

Hiểu Ninh run rẩy trong lòng: 【Mẹ mày, giờ tao sợ ma thật rồi!】

Nụ cười trên môi cô đã không còn giữ nổi.

Thiếu nữ liền cử động, nhìn thật sâu vào mắt cô: ''Muốn thật sao?''.

''Dạ, tất nhiên bé muố..*Oành*... Éc éc''.

Tiếng sét đánh trắng cả bầu trời.

Ánh sáng chớp lóe bị người trước mặt che đi hết.

Khuôn mặt thiếu nữ dán sát đến mặt cô lúc nào không hay, đôi con ngươi trong bóng đêm ánh lên sắc đỏ màu máu.

Ánh nhìn đó vừa nguy hiểm lại trống rỗng, tựa như một loài bỏ sát đang rình rập con mồi, chúng nhớp nháp, ướt dính, chà sát lên làn da cô. Khiến mọi giác quan trở lên tê dại.

''Á á á á á á á_''. Hiểu Ninh hồn bay phách lạc.

*Tách*. Ánh sáng căn phòng bừng lên.

''Này, tỉnh, tỉnh lại đi''. Chất giọng thiếu nữ có chút khàn khàn. Không kiên nhẫn vỗ liên tục lên bầu má núng nính của cô bé.

Hiểu Ninh đã sùi bọt mép nằm dưới sàn, dù hệ thống có gọi đằng trời cô cũng không thèm tỉnh.

Thiếu nữ nhấc gáy cô lên. Lung lay thật mạnh, sau năm phút liền nghe thấy một tiếng *Khò Khò...*

Thiếu nữ: ''....''.

Hệ thống: ''....''.

''Haizz_''. Thiếu nữ trẻ tuổi lắc đầu bất lực, day day cái trán đã chướng đau của mình.

Lúc này cô ta liền ném nhóc con mập mạp lên trên giường.

Ít ra còn rất tri kỷ kéo tấm rèm lại, che đi tiếng mưa rả rích bên ngoài.

Căn phòng lại chìm vào bóng tối lần nữa.

Hệ thống nuốt ực một tiếng, may mà nữ chính không ném kí chủ nó ra khỏi phòng.

Dù sao hiện tại thân phận hai người có chút ngượng ngùng, chưa kể kiếp trước tuy nguyên thân không phải phản diện nhưng cũng góp phần dẫn đến cái chết của nữ chính.

À, mà nó nên nói nữ chính hiện tại đã trọng sinh hay chưa?

Chắc ký chủ thông minh nhà nó cũng đoán ra rồi, dù sao làm nhiệm vụ 'cứu vớt' thì chỉ có nữ chính đã hắc hóa mới cần cứu vớt, chứ thiếu nữ mới tuổi xuân xanh mắc đéo gì đâu mà phải cứu vớt.

Thôi, chắc không quan trọng đâu ha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro