Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Xuyên không:Quỷ nhãn Vương phi c142-146 _Furin_

Chương 142: Hành trình khủng bố ( I )

Một tháng sau

Từ sau khi Thiền lão nhân thần bí kia xuất hiện sau, tâm tư Ngữ Diên không còn ở võ lâm đại hội nữa, toàn bộ tư tưởng của nàng đều đặt ở ba thứ bảo bối kia, kỳ thật cũng không thể trách, nàng chỉ muốn về nhà.

Ngày hôm đó, mặt trời trên cao chiếu sáng chói chang, Ngữ Diên vẫn còn đang rối rắm về chuyện của ba thứ bảo bối kia nên tâm tình không được tốt lắm thì bỗng nàng nghe thấy có người nói trận đấu sắp tới là của Hồng Thất Công, nàng liền nghĩ có lẽ nàng nhìn thấy Hồng Thất Công võ công cái thế thì tâm tình sẽ tốt hơn vì thế dưới sự cầu xin của nàng Sở Hạo liền mang nàng đi.

Bi kịch. . . . . .

Sau một hồi trận đấu kết thúc nàng chỉ có thể dùng hai chữ 'bi kịch' để hình dung, Ngữ Diên bi thương nhìn Hồng Thất Công cầm trong tay một con rắn, chỉ thấy hắn không ngừng điểm vào thân rắn cho đến khi đủ mười tám lần, đối thủ của hắn thấy vậy thì ngây ngẩn cả người, liền hỏi hắn, ngươi đang làm cái gì vậy?

Ngữ Diên cũng vội vểnh tai lên muốn nghe một chút xem hắn đây là có ý tứ gì nhưng thật không ngờ rằng hắn nói ra những điều như vậy, thực khiến nàng chết khiếp, ngày nào đó hắn mặc vải rách nói như thể mình là cao thủ võ lâm. . . . . .

"Ngươi đang làm cái gì vậy?" Đối thủ hỏi.

Hồng Thất Công cười cười nói: "Vừa thấy ngươi ta liền biết ngươi chính là đồ không hiểu biết, vừa rồi là chiêu thứ nhất của ta tên là Hàng Long thập bát điểm, nhìn xem có lợi hại không! Con rắn trong tay ta chính là một ví dụ, ngươi xem nó không còn thở nữa, ta cho ngươi biết! ta thập bát điểm của ta đã lợi hại như vậy nếu là thập bát chưởng thì...hừ hừ" hắn vội lắc lắc con rắn ý nói đây chính là kết cục.

Lời của hắn vừa dứt, đối thủ đứng đối diện mặt tối lại nắm chặt tay rồi phi tới phía hắn cho hắn một đá bay ra khỏi võ đài, Hồng Thất Công lồm cồm bò dậy vỗ vỗ tay giận giữ nói: "Tên vương bát đản nào an bài cho ta cùng tên ngu ngốc kia luận võ ?"....

Ký ức dần dần chấm dứt. . . . . .

Cho nên sau khi xem hết cuộc thi đấu này, nàng liền không xem bất cứ thứ gì ở võ lâm đại hội nữa để tránh cho chính mình bị tức hộc máu, cho nên hầu hết thời gian nàng liền tập trung suy nghĩ về ba bảo bối thần kỳ kia, chính là muốn tụ tập đử ba bảo bối này nói dễ hơn làm a?

Ngữ Diên lại thở dài một hơi tự nói với mình cho dù khó ngươi cũng nhất định phải thành công, hãy nhớ tới tiền của ngươi, ngẫm lại khu nhà cấp cao của ngươi còn có mỹ thực, trò chơi công viên, còn có Thiên đường mua sắm Hongkong, ngẫm lại. . . ngẫm lại. . . Rất nhiều rất nhiều thứ đáng giá khiến nàng phải lưu luyến cho nên nàng nhất định sẽ dốc toàn lực để có thể về nhà!

"Làm sao vậy? Một tháng nay ta cũng chưa thấy ngươi cười, ngươi có tâm sự gì sao?" Sở Hạo ngồi ở đối diện nàng hỏi.

"Không. . . . . . Ta sao có thể có tâm sự được ha ha..." câu trả lời của nàng vẫn như trước nhưng Sở Hạo biết nàng nhất định là có chuyện gì đó gạt hắn, chính là nàng không chịu nói mà thôi, hắn cũng không nên hỏi nhiều, mà mặt khác Phượng Ly Ca từ sau lần xuất hiện ở ngôi mộ kia cũng thần bí mất tích, bọn họ ở cũng không có gặp qua hắn.

"Nếu không có việc gì vậy ngươi mau ăn chút cơm chiều đi! Cũng sắp tới giờ tý rồi" Sở Hạo ánh mắt nhìn nhìn đồ ăn trên bàn vẻ mặt như muốn nói cho nàng biết nên ăn cơm, còn hắn thì đứng dậy đi về phía giường bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Ngữ Diên thấy thế cũng đứng dậy đi đến bên cạnh hắn, mấy ngày này hắn mua rất nhiều thứ, Ngữ Diên cũng nhịn không được nữa nói: "Ngươi không cần mua nhiều thứ trừ ma như vậy! Thứ nhất là ngươi vốn không nhìn thấy mấy thứ kia, thứ hai là ta sẽ không đồng ý cho ngươi đi theo ta "

Sau lần hắn bị Thiền lão nhân hạ mê dược hắn đột nhiên lại toát ra một câu, mặc kệ ngươi đi đâu ta cũng sẽ đi cùng ngươi, lời của hắn lúc ấy thực khiến cho nàng khiếp sợ, nàng biết cũng bởi vì những lời này mà thái độ của nàng đối với hắn cũng bắt đầu thay đổi, kỳ thật hắn cũng không đáng ghét như vậy, ít nhất hắn không có những hành động khiến nàng phản cảm như trước kia.

"Ta nói rồi! Ta sẽ đi cùng ngươi " Sở Hạo lại một lần nữa nhìn về phía nàng nghiêm túc nói.

"Ngươi không nhìn thấy quỷ nên ngươi căn bản không biết quỷ lợi hại đên cỡ nào, còn nữa Quỷ Vực là một nơi vô cùng khủng bố! Đối với một người phàm nhân như ngươi mà nói thì không nên đi chịu chết hiểu chưa?" Nàng đột nhiên không khống chế nổi tức giận nói.

"Ta không thể nhẫn tâm nhìn ngươi đi chịu chết?" Hắn lại một lần nữa nhíu mi nhìn về phía nàng nói, hắn không muốn nói cho nàng biết hắn có thể nhìn thấy mấy thứ kia, hắn không phải là muốn dối gạt nàng mà là hắn cảm thấy nếu không phát sinh chuyện ngoài ý muốn thì.....hắn vẫn không muốn khiến nàng nhìn hắn bằng con mắt khác.

". . . . . ." Ngữ Diên lại một lần nữa bị ánh mắt bất chấp của hắn làm cho rung động , tâm nàng đột nhiên nhộn nhạo rối rắm.

Sở Hạo thấy nàng cau mày băn khoăn thì trong lòng hắn bỗng cảm thấy thực cao hứng , ít nhất nàng cũng bắt đầu quan tâm tới hắn!

Một lúc sau, Ngữ Diên cảm thấy không thể thuyết phục được Sở Hạo liền bắt đầu ăn một chút cơm, nàng chỉ ăn vài miếng rồi liền nói với hắn mình đã ăn no, Sở Hạo thấy thế liền đem mọi thứ đã được chuẩn bị kỹ gói lại rồi nói với nàng : "Đi thôi! Chúng ta mau đi tới đó!"

Ngữ Diên gật gật đầu, Sở Hạo liền đi phía trước dẫn đường Ngữ Diên vội xuất ra bùa ngủ sớm đã chuẩn bị tốt hướng lên trên người hắn nhưng nàng không ngờ hắn lại đột nhiên xoay người cầm lấy tay nàng, hắn phản ứng nhanh như vậy khiến cho Ngữ Diên hoảng sợ.

"Chúng ta đi" hắn không có nói toạc ra mưu kế của nàng, mà cười cười lôi kéo tay nàng đi về phía trước, tim của hắn lúc này thực cao hứng nàng là vì sợ hắn bị thương tổn cho nên định dùng bùa ngủ làm cho hắn ở lại sao? Nha đầu này!

Ngữ Diên thấy thế chỉ có thể ngây ngốc đi theo hắn tới ngôi mộ kia, dọc đường đi tâm tình Ngữ Diên rất phức tạp, trong một tháng ở chung hắn đối với nàng tương kính như tân, chưa bao giờ xâm phạm quá nàng, mà hắn lại một bước cũng không rời nàng, mà nàng hiện tại cư nhiên không hy vọng hắn bị thương tổn, hắn là phàm nhân cho dù võ công cao tới đâu đi tới loại địa phương này chỉ sợ. . . . . .

"Sở Hạo" nàng đột nhiên gọi hắn lại.

"Ách?"

"Này! Ngươi cầm lấy! Đây là ám ảnh phù, mặt trên phù chú đó có máu của ta, tuy rằng nó không ngăn cản được đại quái thú nhưng đối với lũ tiểu lâu la thì rất hữu dụng " nói xong nàng liền đem phù chú màu đỏ đặt trên tay hắn, Sở Hạo thấy thế thì cười cười nhận lấy.

Lúc bọn họ đến nơi thì khoảng cách tới giờ tý không đến nửa canh giờ, lúc này Ngữ Diên đột nhiên nói: "Ngươi không nên đi với ta! Có phải ngươi không tin trên thế giới này có quỷ?"

"Tin!" hắn cười nói.

"Thật sự? Ta đã nói với ngươi, trên thế giới thật sự có! Aiii..... ta không thể giải thích với ngươi nhiều như vậy, nó cũng giống như ba bảo vật thần kỳ các ngươi thường truyền tai nhau đó, kỳ thật chúng cũng không phải truyền thuyết" Ngữ Diên khẳng định, nàng làm như vậy chính là hi vọng hắn biết Quỷ Vực lợi hại cỡ nào.

Sở Hạo nhìn nhìn về phía nàng đột nhiên nói: "Ta biết"

"Ngươi biết?"

"Ta biết đó không phải truyền thuyết, bởi vì ta đã từng thấy qua "

"Cái gì?" Hắn đã từng thấy, hắn làm sao có thể thấy được?

"Như lời ngươi nói chỉ sợ thế nhân vẫn muốn thăm dò ba bảo vật kia! Bất quá ba bảo vật này đã mất tích lâu rồi, nhưng có một bảo vật ta đã từng thấy qua, cho nên đây không phải là truyền thuyết" hắn nhìn về phía nàng đôi mắt thâm thúy tràn đầy ánh sáng mê người.

"Vậy ngươi đã thấy qua vật gì?" Ngữ Diên vội truy vấn, trong lòng không khỏi suy nghĩ chẳng lẽ hắn cũng biết Hắc Tuyết Liên ở Quỷ Vực?

Sở Hạo cười cười nói: "Tử Bối Xác"

"Cái gì?" Ngữ Diên lại một lần nữa thất kinh kêu lên, tâm cũng không ngừng nhúc nhích, trời ạ! Hắn cư nhiên từng thấy qua Tử Bối Xác? "Thật sự như thế sao? Ngươi từng thấy qua ở đâu nha, trên thế giới này còn có người có được vật đặc biệt như thế sao? Trời ạ! Vậy hắn nhất định là nhân trung chi long " nàng vội nói, trong lòng lại bắt đầu có chút bất an .

Sở Hạo hơi hơi cười cười sau đó quăng ra một câu "Hắn vốn là nhân trung chi long (rồng trong loài người)"

Ngữ Diên ngây ra một lúc, vốn là nhân trung chi long? Vài giây sau, nàng đột nhiên trừng lớn hai mắt nhìn về phía hắn nói: "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng?"

Sở Hạo cười cười xem như chấp nhận.

Trời ạ! Đây là vận mệnh an bài sao? Sau bao nhiêu chuyện như vậy nàng vẫn phải về kinh thành, hơn nữa vật kia cư nhiên lại ở trong tay quân vương, nàng nên làm sao bây giờ nha! Thiền gia gia, ngươi đang đùa nàng sao?

Đúng lúc này, Sở Hạo đột nhiên cười lạnh một tiếng nói: "Bọn họ đến đây"

Ngữ Diên nghe vậy vội nhìn theo ánh mắt Sở Hạo, quả nhiên ở cách Mộ Bia mười thước trên khoảng đất trống đột nhiên tụ tập rất nhiều Hắc y nhân, ánh mắt bọn họ đều mơ màng như bị ru ngủ.

Ngữ Diên thấy thế không khỏi nghi ngờ hỏi: "Bọn họ làm sao vậy?..."

Ngữ Diên còn chưa nói xong, Sở Hạo liền lôi kéo tay nàng đi tới bên cạnh bọn chúng gia nhập đội ngũ, Ngữ Diên kinh ngạc nhìn hắn, làm cái gì vậy? Cư nhiên mời nàng cùng Hắc y nhân đứng chung một chỗ!! Hắn có biết làm như vậy rất nguy hiểm hay không?

Sở Hạo vội ôn nhu nói: "Ngươi yên tâm đi! Thời điểm bọn họ trở về cả người đều bị lâm vào trạng thái ngủ mơ cho dù nói chuyện lớn tiếng bọn họ cũng không hề hay biết"

"Kia. . . . . . Vậy giờ ta có thể lục tìm Linh Đang trên người bọn hắn sao?" Ngữ Diên vội hỏi.

"Không thể! Ngươi phải nhớ kỹ mặc dù bọn họ đang lâm vào trạng thái ngủ mơ nhưng trăm ngàn lần không được đụng vào thân thể của bọn hắn, nếu không sẽ làm toàn bộ bọn họ tỉnh lại còn nữa Linh Đang của ngươi một khi đã bị bọn họ lấy được bọn họ sẽ cho Linh Đang gia nhập Quỷ Vực hơi thở, ngươi xem giờ tý sắp đến, tại... thời điểm mấu chốt này nếu ngươi đoạt bất cứ thứ gì trên tay bọn họ thì toàn bộ quỷ quái cùng với người bên trong Quỷ Vực sẽ dũng mãnh tiến ra cho đến khi giết chết ngươi mới thôi" hắn nói vô cùng chân thật.

Ngữ Diên nghe vậy lỗ chân lông liền dựng thẳng hết lên, cả người run run, đúng lúc này ánh trăng đột nhiên chiếu vào phía trên phần mộ, đúng lúc này từ phần mộ bắn ra vô số hào quang, ánh sáng đó lại chiếu lên trên bãi đất trống một cái cửa dần dần xuất hiện, toàn bộ Hắc y nhân xếp thành hàng dài chậm rãi đi tới trước cửa, Sở Hạo liền lôi kéo Ngữ Diên cùng đi tới.

Khi bọn họ vừa tiến nhập đội ngũ, cánh cửa mở liền chậm rãi mở ra, đúng lúc này, ' phù phù phù.. ' hai Bạch y nhân bỗng xuất hiện.

Ngữ Diên vội ngoái đầu nhìn lại, mày của nàng bất giác chau lên: "Phượng Ly Ca, Dịch Hiên? !" .

---------

Chương 143: Hành trình khủng bố ( II )

Ngữ Diên vội ngoái đầu nhìn lại, mày của nàng bất giác chau lên: "Phượng Ly Ca, Dịch Hiên? !" .

Hai người cười cười nhìn nàng, lúc này Phượng Ly Ca mở cây quạt tao nhã cười nói: "Hai người các ngươi cũng thật là, sao không đợi chúng ta, nếu chậm một chút nữa là chúng ta không thể vào được "

"Dịch Hiên! Ngươi đi đâu vậy? Ngươi mất tích lâu như vậy làm ta còn tưởng rằng ngươi đi Tây Thiên trước rồi" nàng vui vẻ nói.

Dịch Hiên ôn nhu cười cười nói: "Tộc của ta gặp phải một số vấn đề, ta buộc phải trở về xử lý, thật không ngờ là phải xử lý mất nhiều ngày như vậy, may mà gặp thủ hạ của Phượng huynh nếu không ta thực không biết các ngươi đi nơi nào"

Ngữ Diên ánh mắt vốn còn đang vui sướng bỗng một giây sau đột nhiên trở nên khổ sở "Hai người các ngươi tại sao lại muốn tới nơi này! Nơi này thực âm trầm khủng bố a! Các ngươi tới chịu chết sao?" giọng nói của nàng bỗng cao lên rất nhiều, nàng không muốn khiến cho nhiều người cùng nàng đi chịu chết như vậy.

"Ngươi nghĩ chúng ta dễ dàng chết như vậy sao? Sư huynh đúng không?" Phượng Ly Ca thay đổi thành bộ dạng thâm trầm ngày xưa, nhìn về phía Sở Hạo cười nói.

Sở Hạo thấy thế liếc mắt nói: "Ngươi đi thì đừng hy vọng ta nhặt xác cho ngươi " nói xong liền nhìn về phía Dịch Hiên nói: "Thật sự ngượng ngùng, chúng ta lại khiến ngươi bị liên lụy" hắn vừa nói vừa nhìn về phía Phượng Ly Ca .

Phượng Ly Ca tất nhiên biết hắn chỉ trích mình không nên làm liên lụy tới Dịch Hiên nhưng là hắn có biện pháp nào khác đâu, hắn đã khuyên Dịch Hiên hết lời bảo hắn đừng tới, hắn không nên tới nhưng.....Haizzzz hắn có thể làm sao bây giờ?

"Sở huynh! Là do chính bản thân ta muốn tới, ân huệ của ngươi ta luôn khắc trong tâm khảm, còn nữa ta đối với Quỷ Vực trong truyền thuyết cũng cảm thấy vô cùng hứng thú " Dịch Hiên nhìn nhìn đường xá đầy sương khói mê võng phía trước nói.

Thấy vậy Sở Hạo chỉ có thể gật đầu tỏ vẻ cảm tạ.

"Đi thôi! Đêm nay chúng ta đi tới ' trạm dịch ' nghỉ ngơi một chút, đổi lại quần áo rồi thương lượng đi tới Quỷ Vực thành như thế nào " Sở Hạo nói.

Lời của hắn vừa dứt, Ngữ Diên liền nghi ngờ hỏi: "Làm sao ngươi biết? Ngươi đối Quỷ Vực rất quen thuộc sao? Chẳng lẽ ngươi đã tới?"

Đối với những câu hỏi liên tiếp như đạn pháo của nàng hắn lựa chọn trầm mặc, lúc này nàng lại đưa ánh mắt quăng về hướng Phượng Ly Ca, hắn liền nhún nhún vai cũng không đáp lại, chỉ có Dịch Hiên cùng nàng hai người là lâm vào trạng thái nghi hoặc, nhưng theo biểu hiện của hai người bọn họ thì chắc chắn bọn họ biết nhiều điều về Quỷ Vực.

"Đi thôi" Sở Hạo đột nhiên nói với bọn họ.

Mấy người thấy thế chỉ có thể đi theo, lúc này đi ở phía sau cùng Phượng Ly Ca bỗng nhẹ nhàng động một chút tay áo, trong nháy mắt từ bên trong tay áo của hắn rơi ra một trái cầu màu đen, hắn ngoái đầu nhìn nhìn trái cầu nhỏ cười cười, sau đó liền nhanh chóng theo kịp cước bộ của mọi người.

Đợi bọn hắn đi rồi, trái cầu nhỏ chậm rãi biến thành một người, hắn hà hơi một cái rồi duỗi duỗi cái lưng mệt mỏi, sau đó nhìn nhìn xung quanh "Không thể tưởng tượng được Quỷ Tịch ta còn có thể trở về" nói xong lại hà hơi một cái rồi nhìn về phía đoàn người Ngữ Diên biến mất, hắn không khỏi nhăn mày trong một tháng này các ngươi nhất định phải bình an vô sự nha!

Dưới sự dẫn dắt của Sở Hạo, bọn họ nhanh chóng xuyên qua sương mù đi tới ' trạm dịch ', chính là trạm dịch này tại sao lại nằm trong khói trắng! Cửa ra vào đâu? Tuy rằng nàng khó hiểu, ngay cả trong lòng cũng có nghi hoặc nhưng thấy ba người bọn họ biểu tình lạnh nhạt, nàng cũng chỉ có thể đi theo tiến vào trạm dịch.

Nơi này, trừ bỏ xung quanh trạm dịch ra thì phía trước như cũ là khói trắng lượn lờ, căn bản thấy không rõ Quỷ Vực đến tột cùng là bộ dáng gì nữa, mà bây giờ đối với nàng mà nói toàn bộ Quỷ Vực sẽ không phải đều là sương khói đi?

"Ở trọ" Sở Hạo đi tới câu nói đầu tiên là ở trọ.

Phượng Ly Ca trực tiếp ngồi ở trên ghế trong nội đường, Dịch Hiên lại bắt đầu dò xét cẩn thận nơi này, Ngữ Diên cũng tò mò đánh giá nơi này, chỗ này thật sự rất cũ kỹ rất cũ kỹ, cái bàn gỗ tựa hồ ở trong gió đều lung la lung lay, mà cái ghế Phượng Ly Ca đang ngồi cũng đang lung la lung lay hơn nữa nơi này chỉ có bốn cái bàn mà thôi, mà kỳ quái nhất là cái bàn cũ nát trên bậc thang lại có màu đen.

Phía trên kia là nơi nào nàng không biết, nơi này không lớn lại cũ nát như vậy mà nhìn qua lại rất sạch sẽ, nàng không khỏi ở nghi ngờ chủ quán hẳn là con gái đi!

Đúng lúc này, trên thang lầu đột nhiên phát ra ' kẽo kẹt kẽo kẹt ' tiếng vang, toàn bộ mọi người nhìn sang, từ trên lầu tối như mực đi xuống là một lão thái thái gần đất xa trời, trên đầu bà bà còn cuốn một cái khăn tam giác màu đen khiến cho người ta thấy không rõ mặt của bà bà là cái dạng gì, phía sau lưng bà hình như là có một cái u vì vậy khi bà đứng lên toàn bộ thân mình đều như gấp khúc, bà bà tay trái cầm quải trượng tay phải cầm theo ngọn đèn chậm rãi đi xuống dưới .

Chính là, mỗi bước đi của bà làm tâm tình Ngữ Diên lại càng khẩn trương hơn, nàng làm khu Ma Nhân đáng lẽ trong lòng không nên như vậy nhưng là không biết vì sao đối với cái nơi xa lạ quỷ dị này nàng vẫn có chút sợ hãi.

Thời gian cũng không biết qua bao lâu, lão thái rốt cục cũng đi tới bên cạnh bọn hắn, lúc này bà đem ngọn đèn đặt ở trước mặt rồi chậm rãi nâng người lên muốn nhìn một chút xem bọn họ là ai, khi bà vừa ngẩng lên bọn họ liền thấy trên khuôn mặt bà bị che kín bởi các nếp nhăn mà trên má chính là một hố mắt trống rỗng, Ngữ Diên thấy thế bất giác a một tiếng, sau đó vội bịt mồm lại.

Lão thái thái thấy vẻ mặt của nàng như thế hiển nhiên có chút tức giận, vì thế tức giận nói: "Thế gian nữ tử không nên tới nơi này! Cẩn thận so với ta còn thảm hơn"

Ngữ Diên nghe vậy chỉ có thể nuốt một ngụm nước bọt, nàng còn có thể nói cái gì, nhìn khuôn mặt che kín các nếp nhăn của bà giống như những cái rãnh, nàng không khỏi nổi da gà khắp người, nàng gặp qua vô số khủng bố Quỷ Hồn tuy nhiên cũng không có bị hù đến như vậy, không biết vì sao nhìn thấy lão thái thái kia nàng lại sợ hãi như vậy, tự cân nhắc trước sau nàng rốt cuộc cũng hiểu nàng nhìn thấy là quỷ, quỷ tất nhiên đều rất khủng bố, mà lão thái thái kia là người, một bà cố nội bình thường chắc sẽ có dạng này.

"Âm bà bà! Chúng ta lại gặp mặt" Sở Hạo nhìn về phía lão thái thái không có chút sợ hãi mà là thân thiết hòa ái tươi cười.

Âm bà bà nghe vậy liền mang ngọn đèn nhìn nhìn hắn rồi đột nhiên bĩu môi nói: "Làm sao ngươi lại chạy đến đây? Tiểu Phượng đâu?"

"Aiiii...Âm bà bà ta ở chỗ này!" Phượng Ly Ca cười cười nhìn bà khoát khoát tay.

Âm bà bà thấy thế quải trượng trong tay hướng lên trên ván gỗ đập mạnh xuống khiến ván gỗ phát ra thanh âm kẽo kẹt nặng nề, bà tức giận nói: "Hai người các ngươi nếm chưa đủ đau khổ sao? Giờ chạy tới đây không phải muốn chết sao?"

"Âm bà bà! Ngươi thật là.....Hai người chúng ta là đến ghé thăm ngươi một chút không tốt sao? Ngươi nói như vậy, aiiii....ta thực thương tâm a" Sở Hạo đột nhiên thay đổi hình tượng ngày xưa, cư nhiên cùng Âm bà bà làm nũng, điều này thực làm cho Dịch Hiên cùng Ngữ Diên xem mà ngây ngẩn cả người.

"Ngươi đứa bé này thật là...." vì thế quay đầu đi tới bên Phượng Ly Ca nói: "Ta cho ta xem miệng vết thương"

"Ha ha...Ta sớm đã tốt lắm, ngươi xem ta hiện tại rất khỏe mạnh" Phượng Ly Ca cư nhiên cũng nói như vậy, Ngữ Diên cau mày, đây tột cùng là chuyện gì a?

"Ta xem xem" Âm bà bà không để ý tới lời của hắn, trực tiếp đem tay áo của hắn kéo lên "Tốt cái gì mà tốt! Ngươi xem vẫn có vết sẹo này, ai. . . . . ."

Theo lời của nàng, Ngữ Diên cũng đi tới, quả nhiên trên tay phải Phượng Ly Ca có một vết sẹo giống như ngón trỏ dài, tuy rằng sớm đã đóng vảy nhưng nàng có thể thấy rõ vết thương đó trước kia nặng như thế nào, trong lòng Ngữ Diên bắt đầu bất an, xem ra bọn họ đã từng tới nơi này, mà vết thương kia tựa hồ cũng là do ở trong này mà có, kia. . . . . .

Vậy nơi này thật sự rất nguy hiểm sao, nguy hiểm đến nỗi mà ngay cả Phượng Ly Ca cùng Sở Hạo cũng không phải là đối thủ của bọn họ?

"Âm bà bà chuẩn bị cho chúng ta vài bộ hắc y đi" Sở Hạo đi tới cạnh nàng nói.

Âm bà bà nhìn hắn một cái nói: "Các ngươi lại muốn làm chuyện điên rồ gì sao? Không được! Ta sẽ không chuẩn bị cho các ngươi, các ngươi nếu muốn bình an thì lúc này mau rời đi thôi, không thì liền thành thành thật thật đợi ở chỗ này cho ta, đây là bên cạnh Quỷ Vực, bọn họ nhất định sẽ không tra ra"

Bên cạnh Quỷ Vực? Ngữ Diên trong lòng mặc niệm mấy chữ này.

"Âm bà bà! Ngươi thực quá coi thường chúng ta, ngươi nghĩ chúng ta vẫn như năm năm trước đây sao?" Phượng Ly Ca trêu ghẹo nói.

"Câm miệng! Năm năm các ngươi có thể học được cái gì? Quỷ Vương là lợi hại cỡ nào các ngươi còn không biết sao? Nếu không vì các ngươi năm năm trước gặp may mắn thì đã sớm thành quỷ dưới tay hắn rồi" bà trừng mắt nhìn bọn họ nói.

"Cái gì? Năm năm trước các ngươi từng tới đây?" Ngữ Diên cũng nhịn không được hỏi.

Âm bà bà nhìn nàng một cái nói: "Nha đầu! Đưa tay cho ta xem"

"Ách?" Ngữ Diên ngây ra một lúc, vội nhìn về phía Sở Hạo thì thấy hắn gật đầu với nàng vì thế nàng vội đem mình tay đưa tới.

Âm bà bà nhìn lòng bàn tay của nàng sau đó vươn ngón tay khô nhéo nhéo ấn đường của nàng, vẻ mặt của lão bà bà càng ngày càng gấp, càng ngày càng rối rắm.

Một lúc sau, Âm bà bà im lặng đi tới ngồi xuống bàn cạnh Phượng Ly Ca rót một chén nước uống .

Ngữ Diên nhìn thấy Âm bà bà trầm mặc như thế, trong lòng không khỏi bất an, làm sao vậy?

Sở Hạo cũng ngồi xuống, Dịch Hiên cũng ngồi xuống rồi chỉ chỉ vị trí bên cạnh, Ngữ Diên thấy thế vội ngồi xuống cạnh Dịch Hiên.

"Bà bà! Nàng làm sao vậy?" Sở Hạo nhịn không được liền hỏi.

Âm bà bà thở dài nói: "Oan nghiệt! Oan nghiệt nha"

Nghe hai chữ này, Ngữ Diên liền biết chính mình khẳng định có chỗ nào đó không đúng, bằng không bà bà sẽ không nói ra hai chữ này, vì thế hỏi vội: "Bà bà! Ta làm sao vậy?"

Âm bà bà nhìn về phía nàng thở dài hỏi: "Ngươi có biết sinh ngày sinh tháng đẻ của ngươi không?"

Ngữ Diên vội lắc lắc đầu, đừng nói thân thể ở thế kỷ 21, mà ngay thân thể này nàng cũng không biết.

Âm bà bà nhìn về phía nàng rất có ý tứ hàm xúc nói: " Thời điểm gươi sinh ra có phải đã phạm vào kiêng kị gì đó không? ta nói như vậy chắc ngươi hiểu được ý tứ?" Bà bà nhìn nàng nói.

Ba người bọn họ hoàn toàn khó hiểu, đây là ý gì? Thời điểm Mộng thiên kim sinh ra Mộng lão gia đã khiến nàng phạm phải điều gì kiêng kị sao?

Ngữ Diên cũng suy tư một hồi, một giây sau nàng trừng lớn hai mắt sợ hãi nhìn về phía bà bà, nàng đã hiểu ý tứ của bà bà, bà bà nhất định là muốn nói, thời điểm nàng sinh ra là ở trong quan tài, cho nên phạm phải điều kiêng kị .

Âm bà bà thấy nàng bừng tỉnh đại ngộ, liền biết biết nàng chắc chắn đã hiểu ý tứ của mình, vì thế nói: "Mặc kệ ngươi kiếp trước hay kiếp này, ngươi nhất định đều đeo trên lưng số mạng khác ngươi, mà ngươi! hai người các ngươi ngày sinh tháng đẻ đều là âm năm âm nguyệt âm ngày nên khi sinh ra là âm nữ"

"Cái gì? !" Ba người trăm miệng một lời kinh hô!

--------

Chương 144: Hành trình khủng bố ( III )

"Cái gì? !" Ba người đồng thời lên tiếng kinh hô.

Ngữ diên cũng bị hoảng sợ "Ta. . . . . . Ta. . . . . . Ta là âm nữ?" Chợt nghe đến chữ âm này, trong lòng Ngữ Diên bắt đầu sợ hãi, chữ này dùng để gọi người sao lại hàn ý như thế?

Âm bà bà nhìn về phía nàng nghiêm túc nói: "Nha đầu! Ngươi nhớ kỹ, lúc này nếu ngươi muốn được bình an thì mau rời đi thôi nếu không nhất định phải ở chỗ ta, nhớ rõ một bước cũng không được bước ra khỏi trạm dịch này" thanh âm âm lãnh của bà bà dưới ngọn đèn lắc lư du có vẻ dị thường nghiêm khắc.

"Không được! Ta muốn đi cứu các bằng hữu của ta! Ta không thể ở tại chỗ này" còn nữa nàng còn muốn đi lấy Hắc Tuyết Liên, nàng làm sao có thể trốn ở chỗ này được?

"Âm bà bà! Lời này của ngươi là có ý gì?" Sở Hạo khó hiểu hỏi.

Âm bà bà nhìn nàng một cái nói: "Ngươi cũng đã biết đây là Quỷ Vực, nơi này tuy không phải Địa phủ nhưng khổ hình cùng với cách làm việc của Quỷ Vương so với địa phủ thì còn khủng bố hơn"

Phượng Ly Ca nghe vậy gật gật đầu, đối với điều này thì hắn một chút cũng không phủ nhận, sự tàn nhẫn của cái tên kia bọn họ đã từng lĩnh giáo qua, đối với bọn hắn mà nói thì bất kể gian nan cỡ nào cũng không đáng ngại bằng hắn.

"Quỷ vực cùng âm nữ có quan hệ gì?" Dịch Hiên nhịn không được hỏi.

Âm bà bà liếc mắt nhìn hắn nói: "Các ngươi nên biết ở võ lâm đại hội bốn năm một lần nữ hài tử bị giết chết rất nhiều, aiiii....Hiện tại rất nhiều nữ hài tử bởi vì sợ hãi chuyện này cho nên sớm đã cùng nam tử kết hợp rồi, nhưng là các nàng căn bản không biết mặc kệ cho các nàng có phải xử nữ hay không, chỉ cần nhân số không đủ thì nữ nhân luôn phải chết, bởi vì hàng năm Quỷ Vương luôn dùng máu của bốn mươi chín nữ tử để tắm"

"Cái gì? Ý của ngươi là hắn muốn dùng máu của những nữ hài tử này để tắm rửa?" Ngữ Diên trừng lớn hai mắt kinh ngạc nói, trong lòng lại bắt đầu sợ hãi, tên Quỷ Vương này đến tột cùng là người nào, vì sao lại biến thái ghê tởm như thế?

Âm bà bà nhìn về phía nàng nói: "Hắn muốn bảo trì dung nhan hoàn mỹ của bản thân! Hắn hàng năm nhất định phải tắm máu, máu xử nữ tất nhiên là tốt nhất nhưng nếu không có xử nữ thì chỉ cần là nữ tử là được, dù sao máu của nữ tử cũng là chí âm, mà mục đích hắn bảo trì dung nhan như thế tất nhiên là muốn đợi quỷ tân nương của hắn xuất hiện"

"Ai? Quỷ tân nương?" Sở Hạo ngây ngẩn thốt ra, một giây sau ba người như là đã ước định trước ánh mắt toàn bộ tập trung nhìn về phía Ngữ Diên.

Ngữ Diên tất nhiên cảm giác được ánh mắt của mọi người, mặt nàng co rúm vài cái, trong lòng thấp thỏm lo âu, nhưng ngoài miệng lại ngượng ngùng cười nói: "Các ngươi. . . . . . Các ngươi nhìn ta làm cái gì? Ta. . . . . . Ta cũng không phải quỷ tân nương của hắn " nàng vội phủi sạch quan hệ nói, nàng cũng không muốn cùng cái tên người không ra người quỷ không ra quỷ đó có quan hệ gì đâu!

"Ngươi chính là quỷ tân nương hắn chờ " Âm bà bà đột nhiên lạnh lùng nói ra, thanh âm già nua của bà bà trong đêm yên tĩnh khiến cho người ta bị run rẩy.

"Âm bà bà! Ngươi đang nói cái gì vậy? Nàng sao có thể là quỷ tân nương mà cái kia biến thái kia đang chờ, nàng là tân nương của ta, là tân nương ta đã cưới hỏi đàng hoàng" Sở Hạo nghe vậy thì ghen tuông lập tức nổi lên trong lòng, lời nói tự nhiên thốt ra.

Ngữ Diên thấy thế cũng vội vàng gật đầu, giờ này khắc này nàng tình nguyện làm tân nương của Sở Hạo, còn hơn làm tân nương của cái tên quỷ Vương gì đó! Ít nhất Sở Hạo cũng đang thay đổi, hắn đối xử với nàng vẫn tương đối tốt!

Âm bà bà đứng dậy đẩy cửa sổ ra, cảm giác mát mẻ bên ngoài lập tức tràn vào, bà nhìn mông lung sương khói bên ngoài rồi thở dài nói: "Ta nghĩ các ngươi nên biết Quỷ Vương là loại người nào, hắn đã biến thành nửa người nửa quỷ, đạo hạnh của hắn so với mỗi các ngươi đều cao thâm hơn rất nhiều, ta nghĩ Hạo nhi cùng Phượng Nhi đều đã lĩnh giáo qua " bà lại thật mạnh thở dài.

Phượng Ly Ca đi tới cạnh nàng nói: "Đúng vậy a! Hắn là bán quỷ, thủ đoạn tàn nhẫn đến cực điểm, chỉ tiếc hắn không sớm đem ta giải quyết đi, chỉ cần ta sống trên đời này một ngày ta sẽ không bỏ qua cho hắn" Phượng Ly Ca âm lãnh nói, tay của hắn càng lúc càng nắm chặt.

Ngữ Diên quay sang nhìn thoáng qua Sở Hạo thấy biểu tình trên mặt hắn cũng giống như vậy, đó là một chữ, hận!

Chính là. . . . . .

Bọn họ cùng hắn đến tột cùng là có quan hệ gì? ! Tại sao lại oán hận nặng như thế? !

"Các ngươi biết không? Quỷ Vương các ngươi thống hận, hắn cũng sinh ra vào âm năm âm nguyệt âm ngày! Hắn cũng là âm nhi" Âm bà bà lại nói tiếp.

Nghe vậy mấy người lại kinh ngạc, Ngữ Diên bắt đầu nghi hoặc, Quỷ Vương cũng là âm nhi sao? Một giây sau nàng nói gấp: "Bình thường không phải nói âm dương kết hợp sao? Hắn cũng là âm nhân ta sao có thể là quỷ tân nương hắn chờ đợi được?" Ngữ Diên vội phân tích nói, nàng chỉ hy vọng đây chỉ là sự hiểu lầm.

"Ngươi cùng hắn không phải âm nhân bình thường " Âm bà bà xoay người nhìn về phía nàng nói.

Nghe vậy, Sở Hạo đột nhiên nói: "Ngươi muốn nói, hai người bọn họ không chỉ là âm nhân mà hơn nữa họ đều có Quỷ nhãn? !"

Âm bà bà gật đầu nói: "Âm nữ dễ tìm, nhưng có được Quỷ nhãn âm nữ lại khó tìm vô cùng, hắn sở dĩ muốn đợi một nữ tử như vậy, ta đoán chắc là hắn muốn tạo ra thần quái để kết hợp cùng năng lực của hắn mà cướp lấy toàn bộ giang sơn" Âm bà bà thở dài nói.

"Hắn thúi lắm! Ta nhất định phải bầm thây hắn ra làm vạn đoạn" Sở Hạo bất nhã nổi giận.

"Đúng! hắn phải chết!" bình thường ôn nhu như nước Phượng Ly Ca đột nhiên cũng trở nên rất hung ác.

Dịch Hiên nhìn nhìn Ngữ Diên, nàng cũng nghi hoặc nhìn hai người bọn hắn một chút, hai người này đến tột cùng đã gặp phải chuyện gì?

Âm bà bà nhìn nàng tiếc hận nói: "Nha đầu! Nếu ngươi nguyện ý ở trong này tránh né một tháng, ta khẳng định ngươi có thể tránh thoát kiếp nạn này, ngươi phải biết rằng ngươi và hắn đều là âm nữ lại đồng thời có được Quỷ nhãn, nếu các ngươi chỉ vô tình gặp qua thì...... thì hắn có thể dựa vào cảm giác liếc mắt một cái là nhận ra ngươi, ngươi xem a! Ba người bọn hắn trên người đều đầy dương cương khí, nói vậy ba người họ đều sinh vào dương năm dương nguyệt dương ngày là Phú Quý chi mệnh, vô luận ngươi theo ai ngươi đều có thể hưởng được phúc khí, sao cứ phải nhất định đi Quỷ Vực?"

Nghe vậy, ba nam nhân liếc nhìn nhau, hữu duyên? Duyên phận này quả thực. . . . . .

Ngữ Diên cũng kinh ngạc nhìn ba người bọn họ, trời ạ! Ba người bọn họ cư nhiên đều là dương nhân, đây thật là đúng dịp đi?

Sở Hạo thấy tất cả mọi người nghi hoặc nhìn lẫn nhau, hắn vội đi tới ôm cánh tay Ngữ Diên nói: "Âm bà bà! Nàng là thê tử của ta, ngươi đừng vớ vẫn mai mối nữa"

Âm bà bà nghe vậy cũng không nói nhiều lời, vì thế nhìn về phía bọn họ hỏi: "Các ngươi xác định muốn đi Quỷ Vực sao?"

Sở Hạo nói gấp: "Ta khẳng định phải đi " sau đó nhìn Ngữ Diên đột nhiên ôn nhu nói: "Ngươi ở tại chỗ này được không?"

Ngữ Diên bị sự ôn nhu của hắn làm cho choáng váng một chút, một giây sau nàng trong đầu nàng hiện lên Huyết Linh Đang còn có Hắc Tuyết Liên, phải! nàng nhất định sẽ tự mình hoàn thành, chuyện này không thể để cho bọn họ biết, nếu không bọn họ sẽ.....

"Không được! Ta nhất định phải đi! Ta phúc lớn mạng lớn, còn nữa âm bà bà không phải đã nói ta là người hắn chờ sao, nói như vậy hắn sẽ không làm hại ta" Ngữ Diên vội khẳng định nói.

"Diên nhi! Đây không phải việc nhỏ, ngươi không biết thực lực cùng năng lực của hắn, hắn thật sự không đơn giản, ngươi tốt nhất không nên tham gia" Phượng Ly Ca cũng khuyên nhủ nói, bình thường hắn sẽ không nói như vậy nhưng chính là người kia quá mức tàn nhẫn.

"Không! Ta muốn đi, ta muốn cứu bọn họ, ta cũng phải bảo vệ các ngươi" Ngữ Diên lần đầu tiên vạn phần chân thật nói, quỷ Vương tàn nhẫn đến cực điểm mà nàng lại là nữ nhân hắn phải đợi , ba người bọn họ lại là vì mình mà đến, nàng không thể ích kỷ như vậy!

"Ngươi đừng lo! Chúng ta sẽ bảo vệ tốt chính mình, ngươi nên lưu lại cho chúng ta yên tâm đi" Dịch Hiên cũng nói, tuy rằng hắn đối với Quỷ Vực không quen thuộc, nhưng là dựa vào cảm giác của mình hắn cảm thấy rõ chỗ này tràn ngập tà ác .

"Các ngươi không cần khuyên ta! Ta tâm ý đã quyết" nàng làm sao có thể nhẫn tâm nhìn bọn họ thay mình đi chịu chết được?

Một canh giờ sau

Âm bà bà đưa cho bọn họ bốn bộ quần áo màu đen, y phục này là dựa theo trang phục Quỷ Vực mà làm, mặc y phục như thế ở trong này họ sẽ bớt đi rất nhiều phiền toái.

"Các ngươi. . . . . . Ai. . . . . ." Âm bà bà bất đắc dĩ thở dài.

"Âm bà bà! Ngươi đừng lo lắng! Hãy tin tưởng chúng ta, chúng ta nhất định sẽ trở lại" Sở Hạo nắm lấy đôi tay khô héo của bà bà vạn phần khẳng định nói, năm năm trước nếu không nhờ bà bà, hắn cùng Phượng Ly Ca đã sớm chết ở Quỷ Vực này, chính là chuyện tình năm năm trước hắn thật sự không muốn nhắc lại, đối với ác ma kia hắn cùng Phượng Ly Ca đều có một bóng ma trong tâm.

Âm bà bà nghe vậy thì nước mắt chớp động, nàng luyến tiếc nhìn hai người này.

"Âm bà bà! Chúng ta đi rồi ngươi nhớ chiếu cố chính mình thật tốt" nói xong, Sở Hạo lôi kéo Ngữ Diên đi ra ngoài, Phượng Ly Ca và Dịch Hiên cùng Âm bà bà cáo biệt sau đó cũng theo sau hai người rời đi.

Bốn người vừa đi qua đường nhỏ khói trắng lượn lờ thì ngay trước mắt họ liền trở nên sang sủa, đột nhiên có thể thấy rõ phía trước, Ngữ Diên có chút không thích nghi liền dùng tay che một chút, vài giây sau, nàng mới ngước mắt nhìn về phía xa xa.

Chỉ thấy mười dặm đường lớn, cỏ cây tiều điều, hắc vụ bao phủ, gió nóng bụi đập vào chu sắc trên cổng thành vang sào sạt, mà cây cối hai bên lại phát ra lân quang lập lòe, bóng cây hiện lên trên tường thành tối tăm cũng loang loáng trong chốc lát như ánh mắt ma quỷ, nhìn thấy hình ảnh quỷ dị như vậy thực làm cho người ta không tự chủ liền bủn rủn chân tay. . . . . .

Chương 145: Hành trình khủng bố ( IV )

Bốn người bởi vì mặc hắc y đặc chế của Quỷ Vực nên rất nhanh chóng tiến vào Quỷ Vực, vừa một bước bước vào địa phương âm lãnh này, Ngữ Diên liền ngửi thấy mùi máu theo từng đợt gió, mà dạ dày của nàng cũng bắt đầu cảm thấy ghê tởm.

"Ngươi có khỏe không?" Sở Hạo thoáng nhăn lông mày hỏi.

"Không có việc gì" nàng liền mang khăn che mặt lên nói gấp.

Mấy người lại đi lên phía trước, Ngữ Diên nhìn nơi âm lãnh này trong lòng bất giác khẩn trương lên, Địa phủ cùng nơi này không khác biệt lắm sao? Ở thế gian ban đêm nàng luôn cảm thấy ánh trăng vô cùng ôn nhu sáng ngời, mà ở trong này xác thực cũng có ánh trăng, chính là. . . . . .

"Này! Ánh trăng sao lại kỳ quái như thế?" Dịch Hiên nhìn lên trời hỏi, mặt trăng nơi đây tản mát ra là không là ánh sáng màu bạc mà là màu ánh sáng Lam, mà ở trong đó vốn là khói đen sương mù, hiện tại ánh sáng màu lam của mặt trăng cũng đủ làm cho người ta run như cầy sấy.

"Biến Thái địa phương tất nhiên cùng người bất đồng" Sở Hạo đơn giản một câu liền xem như trả lời.

Đúng lúc này, trước mặt bọn họ xuất hiện hai Hắc y nhân, Sở Hạo vội ra hiệu ý bảo mọi người mau trốn đi, mọi người hiểu được liền núp ở bên cạnh tường thành.

A hắc y "Aiii....Ta thật sự là không hay ho, nhặt được một cái phá Linh Đang, hại ta bị đánh một chút"

B hắc y khó hiểu hỏi: "Làm sao vậy? Linh Đang kia không phải có thể nhốt quỷ sao? Ai, hình như còn có một nữ quỷ diễm lệ a" hắn hỏi.

A hắc y nghe vậy nói gấp: "Đúng nha! Ngươi biết không, đáng tiếc nữ quỷ này cư nhiên không có hứng thú với nam sắc, đại vương kêu nàng thị tẩm nàng cũng không nguyện ý, kết quả không chỉ có nàng bị đánh cho chết khiếp mà ta cũng bị giáng cho hai cái tát" A hắc y càng nghĩ càng buồn bực, hắn làm sao biết trước được chuyện này đâu!

B hắc y vừa đi vừa ôm lấy bờ vai của hắn nói: "Không có việc gì! Lần sau giúp đại vương tìm được âm nữ thì đại vương tức giận lập tức sẽ tiêu tan" nói xong hai người khoác vai nhau mà đi.

Tường thành bên kia Ngữ Diên hai mắt hung ác giống như Báo, tay nàng bất tự giác nắm chặt, Sở Hạo ngoái đầu nhìn nàng một cái vội cầm tay nàng hỏi: "Làm sao vậy?"

"Cái kia biến thái!" Ngữ Diên oán hận nói.

Dịch Hiên cùng Phượng Ly Ca tất nhiên hiểu được nàng là có ý tứ gì, Linh Đang kia nhất định chính là Linh Đang của nàng, mà nữ quỷ kia chắc là nữ quỷ bọn họ đã nhìn thấy trong miếu đổ nát a!

"Bọn họ nói tới nữ quỷ là nữ quỷ trong Huyết Linh Đang của ngươi ?" Lúc này Sở Hạo bỗng hỏi, đúng vậy lần trước hắn cũng đã gặp nữ quỷ kia, còn có ba tên quỷ nhi khác nữa !

Ngữ Diên nhìn về phía hắn nói: "Ngươi nghe thấy không! Tên biến thái kia cư nhiên cho quỷ thị tẩm, hắn thực có bệnh nha, người cũng có thể cùng quỷ kết hợp sao?" Ngữ Diên giận tím mặt, bộ dáng đã phẫn nộ tới cực điểm.

"Đương nhiên là có thể" Phượng Ly Ca đột nhiên trầm mặc nói.

"Cái gì? Ngươi nói cái gì?" Ngữ Diên kinh ngạc nhìn hắn, hắn có ý tứ gì? !

"Ngươi không giống với người khác! Cho dù thật sự có quỷ nhi thích ngươi mà ngươi cũng thích hắn thì các ngươi hoàn toàn có thể kết hợp, cũng hoàn toàn có thể có cuộc sống vợ chồng " hắn nói.

"Ai?" Ngữ Diên lại sửng sốt, người cùng quỷ có thể...?

"Phượng huynh nói rất đúng! Ngươi là âm nữ lại có Quỷ nhãn, ngươi cũng nên cẩn thận, cẩn thận có quỷ quấn quít lấy ngươi không tha nha" giọng nói của hắn mang theo một chút trêu chọc, hoàn toàn xem nhẹ người nào đó đen mặt.

Nghe vậy, Ngữ Diên liền trừng lớn hai mắt, khó trách! Khó trách tại sao Quỷ tịch hôn nàng, nàng. . . . . . Nàng lại có cảm giác ? Trời ạ. . . . . . Đây là chuyện gì a? !

"Đúng! Có thể kết hợp, trừ phi ngươi nghĩ chết sớm, nếu không cẩn thận dương khí của ngươi đều bị hắn hút sạch biến thành một đống xương khô" Sở Hạo đột nhiên xen vào nói.

Nghe vậy, Ngữ Diên liền đánh rùng mình một cái, Dịch Hiên cùng Phượng Ly Ca nhìn nhau cười.

"Đi thôi" Sở Hạo hờn giận lôi kéo tay nàng đi về phía trước, hắn biết nàng đang suy nghĩ cái gì, đích thị là đang suy nghĩ về nam quỷ kia, mà hắn há có thể cho nàng thỏa mãn tâm nguyện! Nàng là của hắn!

Ngay khi bọn họ tới gần tòa thành kia thì phía sau đột nhiên xuất hiện một đám người, tốc độ đi của họ thực nhanh chóng giống như là vội vàng đi đầu thai không bằng, bốn người bọn họ thấy thế thì đều thất thần, từ đầu tới cuối hoàn toàn không kịp phản ứng, đợi cho tới khi đám người kia tới gần, bọn họ mới bừng tỉnh, nhưng đã quá muộn.

"Đi nhanh lên a! Quản sự có việc phân phó" mọi người hô to.

Trong ngõ tối đột nhiên cũng xuất hiện rất nhiều Hắc y nhân gia nhập đội ngũ, điều này làm cho đội hình khổng lồ ban đầu lập tức trở nên chật chội, mà bốn người bọn họ cũng bị xô đẩy chỉ có thể đi lên phía trước.

Mấy phút đồng hồ sau. . . . . .

"Ách? Người đâu?" Ngữ Diên ngây ngẩn cả người, yên tĩnh tiêu sái trên đường giờ chỉ có một mình nàng, mà ba người bọn họ cũng theo đại đội kia cư nhiên biến mất? !

Một giây sau, Ngữ Diên mới nhận rõ sự thật này, nàng sợ tới mức vội vàng trốn trong một ngõ tối, bi kịch a! Nàng làm sao lại lạc bọn họ! Thực nên làm cái gì bây giờ? !

"Ngươi là ai?" Đột nhiên một thanh âm trong ngõ tối truyền ra.

Ngữ Diên nghe vậy thì bị dọa cho sợ hãi hét ầm lên rồi ngã xuống, ngay sau đó chủ nhân thanh âm kia từ từ đi tới, hắn cư nhiên không mặc hắc y mà là quần áo bình thường, Ngữ Diên từ ống quần hắn từ từ ngước mắt nhìn lên.

Chỉ thấy hắn bày ra một bộ khuôn mặt xấu xa, lưỡng đạo nồng đậm lông mi nhíu chặt giống như đang rối rắm việc gì, mà làn da trắng nõn kia phụ trợ cho đôi môi đỏ như máu, ngũ quan như vậy thực làm cho người ta có cảm giác nên cách ly hắn.

"Ngươi là ai?" Ngữ Diên cũng hỏi lại.

Nam tử mày càng ngày càng chau lên, hắn lập tức đem nàng đỡ lên, sau đó không tự chủ được kéo khăn che mặt của nàng xuống, tuyệt thế dung nhan liền hiện ra, Ngữ Diên vội sờ sờ mặt, trong lòng liền hoảng hốt, không xong, nàng quên làm mặt rỗ . . . . . .

Trong nháy mắt, hắn không khỏi cảm khái, nàng thưc như khinh vân chi tế nguyệt(Phảng phất như mây che vầng trăng), phiêu diêu như tuyết, làm cho người ta nhìn xa mà không dám đụng tới, một giây sau hắn đột nhiên cười cười , xem ra người hắn chờ rốt cuộc đã tới, chính là hắn không nghĩ tới nàng cư nhiên sẽ khiến hắn đắc ý như thế. . . . . .

Nụ cười của hắn làm cho tâm tư đề phòng của Ngữ Diên dần dần thoải mái hơn, nhìn hắn bộ dạng đơn thuần như thế chắc hắn cũng là bị bắt tới , nhưng nàng vẫn tức giận vì hành vi của hắn, vì thế nói: "Làm sao ngươi có thể tùy tiện kéo khăn lụa của nữ hài tử như vậy ? Thực không lễ phép"

Nghe vậy, hắn lại tiếp tục cười cười, hắn chờ đợi nhiều năm như vậy, rốt cục cũng tìm âm nữ có khả năng giống hắn, còn nữa nàng lại xinh đẹp động lòng người như tiên tử, điều này có thể làm cho hắn không vui sao?

"Ách. . . . . . Ngươi có phải cũng bị bắt tới đây hay không?" Nàng thấp giọng hỏi.

Lời của nàng làm cho hắn ngây ra một lúc, sau đó hắn liền gật gật đầu, xem ra nàng cũng không biết hắn là ai.

Ngữ Diên thấy thế vội thở dài kéo hắn đến bên cạnh mình ngồi chồm hổm xuống nói: "Ngươi có biết cung điện của Quỷ Vương ở nơi nào khoong?"

Nghe vậy hắn cười nói: "Ngươi tìm hắn?"

"Ta muốn giết hắn " Ngữ Diên oán hận nói.

"Nha? Hắn với ngươi không oán không cừu tại sao ngươi lại muốn giết hắn ?"

"Ngươi có biết hắn siêu cấp biến thái hay không, hơn nữa a, hắn nha, ngay cả nữ quỷ cũng không buông tha, nữ quỷ hôm nay hắn muốn thị tẩm chính là đồ đệ của ta, hắn. . . . . . Hắn còn dùng máu để tắm rửa, ngươi nói có ghê tởm hay không?" Nàng vội nhìn về phía hắn hỏi.

Nghe vậy, mày của hắn càng chau lên, hắn thật sự ghê tởm chán ghét như vậy sao? ! Chẳng qua đó chỉ là một chút để khẳng định, chỉ cần hắn coi trọng cái gì thì hắn nhất định phải có được, không dùng được phương pháp chân chính thì sẽ dùng phương pháp hạ lưu, cho dù làm cho mọi người chết hắn cũng không tiếc.

"Aiii... Quỷ Vương thủ đoạn thực tàn nhẫn, ngươi nói có phải hay không nha! Mà ngươi tại sao lại bị bắt tới đây?"

"Phạm sai lầm nên bị chộp tới " hắn nói dối mà mặt không đỏ tim không nhảy.

"Ta đoán a! Cái tên Quỷ Vương kia nhất định là cảm thấy ngươi suất hơn hắn cho nên mới phải đem ngươi chộp tới, đúng rồi! Cái tên Quỷ Vương kia có phải trông rất xấu hay không a? Hoặc là rất già?" Nàng lúc này muốn hỏi về Quỷ Vương cho rõ ràng, như vậy nàng đi tìm hắn sẽ dễ dàng hơn.

Nghe vậy, hắn bất giác sờ sờ khuôn mặt một chút rồi cười cười, hắn rất già sao? Không biết nha!

"Tốt lắm! Không thèm nghe ngươi nói nữa! Ta muốn đi cứu bằng hữu của ta, đúng rồi, cung điện kia đi bên nào?" Nàng vội đứng dậy đem khăn lụa buộc lại hỏi.

"Đi thẳng về phía trước, ngươi có thể theo cửa nhỏ phương bắc đi qua, bởi vì ở đó không ai trông nom" hắn ' thiện ý ' nhắc nhở.

"Soái ca! Cám ơn ngươi a!"

"Ngươi tên là gì?" Nam tử đột nhiên hỏi.

Ngữ Diên ngây ra một lúc rồi tùy tiện lấy bừa một tên nói: "Ta gọi là Phi Vân" nói xong vội ôm quyền nói "Sau này còn gặp lại! Chúc ngươi may mắn" một giây sau nàng liền cấp tốc chạy đi, nàng biết ba người bọn họ chắc chắn đang cùng đại đội kia đi tới cung điện, mà nếu nàng cũng có thể tiến vào đó thì chắc chắn gặp .

Nàng vừa rời đi, nụ cười trên môi hắn càng phát ra rõ ràng.

"Vương! Vương Hậu rốt cục cũng xuất hiện" một lão nhân lớn tuổi đứng ở phía sau hắn nói.

"Không thể tưởng tượng được, nữ tử ta chờ lại kinh diễm, đơn thuần đáng yêu như thế " lần đầu tiên hắn không hề che dấu nụ cười chân thật của mình, lúc này hắn bỗng cảm tạ cái nữ quỷ không thích nam nhân mà thích nữ nhân kia, nếu không vì nàng làm cho hắn căm tức hắn cũng sẽ không đi dạo .

"Vương! Chúng ta lập tức đem nàng bắt lấy, như vậy là ngài có thể cùng nàng thành thân " lão nhân lớn tuổi đề nghị nói.

Nghe vậy, Quỷ Vương cười nói: "Không cần! Ta đã chờ lâu như vậy, cũng không vội, nàng nhất định là của ta! Bất luận kẻ nào cũng đừng mong có được, ngươi mau đi thông báo cho toàn bộ lính gác ở cửa phía bắc mau rút lui khỏi đó"

"Lão nô tuân chỉ!" nói xong hắn liền biến mất trong đêm tối.

"Phi Vân. . . . . . Của ta quỷ nương tử" hắn lẩm bẩm một câu, rồi cười cười rời khỏi nơi này.

Mọi người vừa rời đi, trên lá cây đột nhiên toát ra một đám khói đen, một thân ảnh tuấn mỹ xuất hiện, hắn thở dài lấy tay đỡ lấy cái trán, nương tử a! Ngươi hành động sao có thể ngốc như vậy? Ngàn không nên vạn không nên, hai người các ngươi vẫn gặp mạt, ai! Hắn thở dài, hắn chắc phải nhanh chóng đi tới cung điện để tìm kiếm ba người kia, bốn người liên thủ có lẽ sẽ có phần thắng, một giây sau hắn cũng đã biến mất.

---------------

Chương 146: Hành trình khủng bố ( V )

Ba người bọn họ bị đám hắc y nhân đẩy đến cung điện mới phát hiện Ngữ Diên đã biến mất, điều này khiến Sở Hạo hoảng thần, nên làm sao bây giờ, tại địa phương xa lạ này, bất cứ nơi nào nàng đều có thể gặp nguy hiểm.

Một giây sau, hắn cùng Phượng Ly Ca nhìn nhau sau đó hắn liền một mình rời đi, Dịch Hiên nhìn nhìn Phượng Ly Ca ánh mắt ý bảo nên làm như thế nào? Phượng Ly Ca ngoái đầu nhìn lại cười nhạt, điều này không làm cho hắn thấy lo lắng, bọn họ nhất định sẽ biết rõ nơi này thật ra đã phát sinh điều gì, như vậy mới có thể nắm chắc!

Dịch Hiên thấy thế lại lo lắng nhìn một chút vị trí Sở Hạo biến mất, hắn than nhẹ một tiếng chỉ có thể đi theo Phượng Ly Ca, đối với cái địa phương xa lạ này, hắn nên nghe theo sự sắp xếp của hai người họ có vẻ thỏa đáng, tuy rằng khả năng của hắn không phải rất nhiều nhưng ít ra cũng không thể để cho bọn hắn thêm phiền toái.

Ngữ Diên đứng ở ngoài thành thật lâu, ở trong này cơ hồ khắp nơi đều có thể nhìn thấy ánh lửa, ánh lửa đỏ cùng với ánh sang màu u lam khiến nơi này trở nên âm trầm như đia phủ, mà nàng lúc này đang gặp tình huống rất khó nàng không thể phân rõ hướng Đông Nam Tây Bắc.

Một lúc sau

Nàng đi tới một cái cửa nhỏ bên cạnh, nơi này nàng đã đến hai lần rồi, lúc trước nàng vẫn nghĩ không đúng, lại chạy sang bên kia nhưng bên kia căn bản là không tìm thấy cửa, nàng oán hận nhìn tường vây bên cạnh, trong lòng không khỏi mất bình tĩnh, Quỷ Vương đến tột cùng là người như thế nào? Hắn có nhất thiết phải đem phòng ở xây lên còn lớn hơn so với hoàng cung sao?

Thôi bất kể là ngựa chết thì trước mắt thấy ngựa sống nàng cứ chọn đi, nàng nhất định phải tiến nhập cung điện này để đi tìm Sở Hạo bọn họ, đúng rồi, còn có Linh Đang của nàng, không hiểu Xinh đẹp hiện tại thế nào, còn có Nhất Khắc sẽ không bị dọa khóc chứ? Nghĩ đến đây, nàng không còn khiếp đảm đẩy cửa gỗ ra.

' Cạch ' một tiếng, cửa gỗ bị đẩy ra, Ngữ Diên thật cẩn thận đem đầu chui vào rồi ngó ngó trái phải , trái phải đều không có người nàng mới thật cẩn thận từ từ đi vào.

Nơi này là?

Ngữ Diên bước vào cung điện thấy nơi này so với hoàng cung còn lớn hơn gấp đôi, nhất thời nàng không hiểu cũng không xác định phương hướng, nơi này lớn như vậy nàng căn bản không thể đi tìm hết thảy, làm sao bây giờ? Bọn họ tột cùng là ở nơi nào?

Đang lúc Ngữ Diên hết đường xoay xở thì thần bí Quỷ Vương lần nữa xuất hiện.

"Phi Vân. . . . . ." Hắn nhẹ nhàng la lên một tiếng.

Ngữ Diên ngây ra một lúc, vội xoay người qua, xa xa người kia đã đi tới, hắn cười thản nhiên nhìn nàng.

Ngữ Diên rối rắm nhìn hắn, khó hiểu hỏi: "Làm sao ngươi lại ở chỗ này?"

Quỷ Vương ngây ra một lúc nói: "Nga, ta là người hầu nơi này "

"Người hầu?" Ngữ Diên nghe nói tới hai chữ này không hiểu sao có cảm giác không đúng lắm, vì sao nàng không cảm thấy hắn là người hầu? Một người hầu mà có khí chất tốt như vậy sao?

"Ta đối với nơi này rất quen thuộc, ngươi muốn tìm cái gì ta sẽ lấy giúp ngươi a" hắn thấy nàng nghi hoặc theo dõi hắn, hắn liền hảo tâm nhắc nhở.

Nghe hắn nói như vậy tâm Ngữ Diên cũng có chút lơi lỏng, sau đó nhìn nhìn chung quanh hỏi: "Ngươi có biết Quỷ Hồn bình thường Quỷ Vương chộp tới để ở nơi nào không?"

"Bọn họ đều ở Tỏa Hồn gò đất" hắn không chút che dấu nói thẳng.

"Tỏa Hồn gò đất?" Ngữ Diên lẩm bẩm mấy chữ kia đã cảm thấy không bình thường, xem ra chỗ này chuyên môn chỉ dùng để nhốt Quỷ Hồn, tên này quả nhiên biến thái vô cùng.

"Vậy ngươi có biết Tỏa Hồn gò kia ở nơi nào không?" Ngữ Diên nhìn hắn hỏi, mặc dù đối với thân phận của hắn nàng có chút hoài nghi nhưng hiện tại nếu có thể lợi dụng được vì sao không lợi dụng, nói không chừng nàng thật sự có thể tìm được bọn họ!

Quỷ Vương cười cười nói: "Biết! Để ta mang ngươi cùng đi, ta biết thị vệ nơi này khi nào thì nghỉ ngơi nha"

Ngữ Diên do dự một chút, sau đó gật đầu đồng ý.

Vì thế, hai người cứ như vậy đi về phía trước, nhưng là càng đi về phía trước tâm Ngữ Diên lại càng cảm thấy bất an, sao lại thế này! trong cung điện khổng lồ như vậy mà một người thị vệ cũng chưa thấy, là người canh gác quá ít hay là có nguyên nhân gì?

"Phi Vân! Ngươi làm sao vậy?" Đối với tên của nàng, hắn cũng không có nửa điểm hoài nghi, bất quá Ngữ Diên lại không có chút phản ứng, dù sao đây cũng không phải là tên của nàng, Quỷ Vương hô hoán ba tiếng mới làm nàng tỉnh lại.

"Làm sao vậy?" bị hắn la lên nàng bất giác hoảng sợ hỏi.

"Ngươi đang tưởng cái gì vậy?" Hắn lại hỏi.

"Không. . . . . . Không có gì" Ngữ Diên vội cười cười tiếp tục đi lên phía trước , đối với địa phương xa lạ này lại xuất hiện một người xa lạ, nàng vẫn nên cẩn thận một chút miễn cho như lần trước gặp phải một cái tên nam nhân dịch dung thiếu chút nữa đem nàng giết đi.

Đúng lúc này, xa xa có một người nam tử trẻ tuổi trong tay bưng bát không ngừng đi tới đi lui, nhìn thấy bọn họ hắn ngây ra một lúc sau đó theo bản năng liền núp ở một bên, tiếp đó la lên nho nhỏ: "Uống thuốc đi"

Ngữ Diên ngây ra một lúc, uống thuốc đi? Ai tới giờ uống thuốc rồi?

Quỷ Vương thấy thế nói gấp: "Bởi vì hắn cho tất cả mọi người ăn một loại thuốc, hàng tháng đều phải ăn một lần nếu không thân thể sẽ ngã bệnh mà chết"

Ngữ Diên nghe vậy gật gật đầu.

Quỷ Vương thấy thế vội đi tới bên nam tử kia bưng bát uống trong tay hắn uống một hơi cạn sạch, Ngữ Diên cước bộ không tự chủ bước tới, sắc mặt cũng không tốt, đây là hương vị gì? Vì sao quen thuộc như thế?

Ngay khi nàng sắp tới gần, hắn đột nhiên xoay người nhìn nàng cười cười, nam tử kia vội rời đi.

"Ngươi đang nhìn cái gì vậy?" Thấy nàng nhìn chằm chằm người hầu đang rời đi, hắn không khỏi buồn cười hỏi.

Nhưng câu nói của hắn vừa ra khỏi miệng Ngữ Diên liền kinh ngạc nhìn về phía hắn, đúng vậy là hương vị của máu, là máu. . . . . . Hắn vừa lên tiếng liền có một mùi máu tươi phả ra, thứ thuốc vừa mới rồi chẳng lẽ là.....

" Sắc mặt ngươi sao lại khó coi như vậy?" Thấy thế Quỷ Vương định vươn tay ra chạm vào mặt nàng, Ngữ Diên thấy thế vội lui về phía sau một bước, gắt gao theo dõi hắn.

"Làm sao vậy?" Hắn vẫn như trước khó hiểu, nàng vì sao lại phản ứng như vậy?

"Thật ra ngươi là ai?" Ngữ Diên sợ hãi hỏi, hắn tuyệt đối không đơn giản chỉ là uống thuốc? Làm gì có bệnh nào phải muốn dùng máu để làm thuốc dẫn đâu?

Quỷ Vương thấy nàng đề phòng như thế không khỏi hỏi: "Ngươi nghĩ ta là ai?"

Vấn đề như vậy làm cho Ngữ Diên trở nên trầm mặc, trong đầu nàng không ngừng suy nghĩ, máu. . . . . . Máu. . . . . . Dùng máu là có thể bảo trì dung mạo của hắn, dung mạo của hắn? !

Một giây sau nàng đột nhiên sợ hãi trừng lớn hai mắt, hai chân bất giác lui về phía sau, nàng run run vươn tay ra chỉ về phía hắn hỏi: "Ngươi. . . . . . Ngươi có phải cái tên ma đầu kia hay không?"

Nghe vậy Quỷ Vương liền cười lên ha hả "Không thể tưởng tượng được quỷ tân nương của ta lại thông minh như thế, hành động của bổn vương kém như vậy sao? Ai, Thất bại rồi " hắn than nhẹ nói.

"Ngươi thật sự là Quỷ Vương?" thanh âm của Ngữ Diên lại đề cao gấp đôi.

"Như thế nào? Ngươi nhìn thấy ta không có cảm giác gì sao? Chúng ta đều là âm nhân nha" Quỷ Vương vừa nói vừa tới gần nàng, Ngữ Diên thấy thế cũng chỉ có thể lui về sau, dung nhan tuấn mỹ như thế vào thời khắc này bỗng trở nên quỷ dị như vậy.

"Ngươi sợ ta? Ta thật sự khủng bố như ngươi nói vậy sao?" Hắn cười cười nói.

"Ngươi. . . . . . Ngươi đừng có lại đây a, ta. . . . . . Võ công của ta rất cao, cái kia, cái kia ngươi mau đem bằng hữu của ta thả ra rồi đem Linh Đang trả lại cho ta" nàng nói gấp.

Quỷ Vương nhìn thấy bộ dạng này của nàng không khỏi cười cười, vì thế nói: "Ngươi tội gì phải sợ ta như thế? Chỉ cần ngươi gả cho ta thì hết thảy mọi thứ đều là của ngươi, bằng hữu của ngươi ngươi có thể gặp bất cứ lúc nào "

"Ngươi bệnh thần kinh a!Ta không thèm gả cho ngươi đâu" nàng nói gấp, từ khi hắn uống cái bát máu kia nàng liền đối với hắn sinh ra cảm giác ghê tởm, tuy rằng Dịch Hiên cũng uống máu nhưng dù sao đó cũng không phải là máu người, mà hắn còn dùng máu nữ tử đến tắm rửa, cẩn thận AIDS!

"Phải không? Ngươi có biết ta chờ ngươi đã bao lâu không? Mặc kệ ngươi nói như thế nào, cuối cùng ngươi vẫn là của ta" hắn bá đạo nói.

"Ngươi nói bậy! Ta không phải của ngươi, ta. . . . . . Ta đã thành thân " nàng nói gấp.

Nghe vậy, trong mắt Quỷ Vương hiện lên một tia lãnh mạc, hắn nói tiếp: "Ngươi còn là một xử nữ làm sao có thể nói là đã thành thân?"

Nghe hắn nói thẳng như thế, mặt Ngữ Diên lập tức đỏ bừng lên, nhưng ngoài miệng vẫn như cũ cường ngạnh: "Ta đã thành thân rồi! Tướng công của ta rất suất, hắn so với ngươi còn suất hơn, chúng ta. . . . . . Chúng ta là tính kết hợp nhưng là thủ hạ của ngươi cướp Linh Đang của ta đi, chúng ta đành hoãn lại " những lời này nàng vô tình nói ra cũng không biết là xuất phát từ đáy lòng hay là biện hộ nhưng dù sao nàng cũng đã nói ra.

"Phải không?" Nghe vậy, Quỷ Vương nụ cười trên mặt liền biến mất hắn lúc này cả người đang tản phát ra mãnh liệt tức giận, đúng lúc này trước kinh mạch của hắn đột nhiên không ngừng nhảy lên, tuấn mỹ dung nhan giống như vôi phấn đột nhiên rạn nứt rơi xuống, Ngữ Diên bị cảnh này làm cho hoảng sợ choáng váng, Của hắn. . . . . . Mặt nạ sao? !

"Ngươi. . . . . . Ngươi đừng xằng bậy a" Ngữ Diên thấy tuấn mỹ dung nhan của hắn không ngừng rơi xuống dần dần hiện ra khuôn mặt thật của hắn nàng thậm chí có thể nhìn thấy bọc mủ màu đen bên trong, nàng sợ hãi nuốt một ngụm nước bọt vội lui về phía sau, sợ hắn lộ ra hình dáng thật giống như yêu quái.

Thấy trong mắt nàng sự sợ hãi càng gia tăng, Quỷ Vương ngây ra một lúc đưa tay sờ sờ lên khuôn mặt rồi đột nhiên cười cười, sau đó xòe bàn tay ra hướng trên mặt một chút, bàn tay vừa rời đi tuấn mỹ dung nhan lại như kỳ tích trở lại "Ngươi còn nói những lời làm ta mất hứng thì ta sẽ dọa cho ngươi chết khiếp" hắn biến thái nói.

"Ngươi. . . . . . Ngươi đừng có ý đồ gì với ta, ta đã thành thân rồi, ta là gái đã có chồng" nàng mạnh mẽ nuốt nước miếng nói, trời ạ! Người này so với quái thú còn dọa người hơn, mấu chốt là hắn vẫn là người!

"Thành thân rồi? Hừ, cho dù ngươi thành thân thì đã sao? Bản đại vương nói cho ngươi biết, phàm lànhững thứ ta xem trọng, bất kể là cái gì thì cuối cùng cũng là của ta, chẳng sợ cuối cùng đó chỉ là cái thi thể " hắn âm lãnh nói.

"Ngươi. . . . . . Làm sao ngươi có thể biến thái như thế?" Ngữ Diên theo bản năng tức giận nói.

"Biến thái? Thế giới này chính là như vậy, làm người không thể quá thiện lương hiểu không? Bất quá, nếu ngươi không biết thì ta có thể dạy ngươi, ai bảo ngươi là Thân ái nương tử của ta!" Hắn đáng khinh cười nói, bộ dáng cực kỳ biến thái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: