Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 931 - 940

Chương 931: Phong Cốc Đệ Nhất thành (sáu)

Edit: kaylee

"Ngươi là nói Phong Tiêu Tiêu Phong Cốc đến đây?"

Lúc này, trong phòng khách Dược Tông, nam nhân lười nhác dựa thân mình vào phía trên lưng ghế dựa, lqd trong lòng không biết suy nghĩ cái gì. Thật lâu sau, một chút tươi cười yêu nghiệt hiện lên trên khuôn mặt tuyệt thế của hắn, ở trong mắt hoa đào chứa ý cười mê người.

Nghe được câu hỏi của nam tử yêu nghiệt, thị nữ cầm kiếm kia cung kính củng củng nắm tay: "Bẩm báo thiếu chủ, theo như lời Phong Tiêu Tiêu kia nói, nàng ta tới nơi này là vì tìm người."

"Tìm người?" Tá Thượng Thần khẽ nhíu mày, một tia sáng khác thường chợt lóe lên từ đáy mắt: "Có biết người nàng ta muốn tìm là người phương nào?"

"Này thuộc hạ cũng không biết."

Thị nữ tuyệt sắc cúi đầu, giọng nói cung kính hồi đáp.

"Nếu Phong Tiêu Tiêu đến đây, ta đây tạm thời không xuất hiện, nếu không mà nói, nàng ta khẳng định sẽ nói toạc ra thân phận của bổn hoàng tử, chuyện này tạm thời còn không thể để cho Tiểu Vân Nhi biết: "Trong mắt Tá Thượng Thần lóe ra ánh sáng kỳ lạ, không biết suy nghĩ cái gì, không biết qua bao lâu, hắn mới tiếp tục dùng âm thanh lười nhác kia phân phó nói: "Mặt khác, ngươi tìm vài người coi chừng Phong Tiêu Tiêu, lqđ nếu nàng ta trợ giúp phụ tử Hoàng gia khó xử Tiểu Vân Nhi, thì đại tiểu thư Phong Cốc này nàng ta cũng không cần làm nữa! Nhưng mà ta nghĩ, Phong Tiêu Tiêu có thể hỗn phong sinh thủy khởi ở Đệ Nhất thành, hẳn là sẽ không ngu xuẩn như người bình thường như vậy."

Cho dù Phong Tiêu Tiêu chỉ là hạng nữ lưu, lại có thể vượt qua huynh trưởng của nàng ta trở thành người thừa kế Phong Cốc, nếu không có chút thủ đoạn lại như thế nào trở thành thiếu Cốc chủ? Bởi vậy, hắn nhưng là tin tưởng Phong Tiêu Tiêu này sẽ không ra mặt vì một Hoàng trưởng lão.

Dù sao đối với Phong Cốc mà nói, Hoàng trưởng lão cũng là tồn tại có cũng được mà không có cũng không sao.

"Thuộc hạ tuân mệnh."

Thị nữ tuyệt sắc củng củng nắm tay, lĩnh mệnh lui ra ngoài, rất nhanh đã biến mất ở bên trong đôi mắt hoa đào đẹp kia của Tá Thượng Thần.

Nhìn bóng lưng thị nữ rời đi, tươi cười trên mặt yêu nghiệt Tá Thượng Thần chậm rãi biến mất, thay vào đó là vẻ xơ xác tiêu điều.

"Phong Tiêu Tiêu, hi vọng ngươi đừng làm ra chuyện gì xúc phạm tới nàng, nếu không, toàn bộ Phong Cốc đều sẽ biến mất khỏi Đệ Nhất thành."

... ........

Trong viện trưởng lão, bên trong một gian phòng ngủ xa hoa tinh xảo, vẻ mặt Hoàng trưởng lão hèn mọn khom thân thể, tư thái kia giống như là thấp đến trong bụi bặm, vẻ mặt nịnh nọt nói: "Phong đại tiểu thư, Phong trưởng lão, rốt cục các người cũng đến đây? Ta đã ở chỗ này chờ các người thật lâu."

Phong Tiêu Tiêu ngồi ở ghế trên cao, nhẹ nhàng bưng lên nước trà trước mặt nhấp một ngụm nhỏ, sau đó mới buông cái chén trong tay xuống, con ngươi thanh thiển đảo qua trên khuôn mặt nịnh nọt của Hoàng trưởng lão kia, hơi hơi nhăn lại mày đẹp.

"Những hành vi trong khoảng thời gian gần đây của ngươi ta cũng có nghe thấy, nhưng mà không thể không nói, ngươi thật sự rất ngu xuẩn! Vu hãm người, hơn nữa còn là vu hãm người ở dưới tình huống chỉ có người làm chứng, loại chuyện này ngươi cũng có thể làm được? Hơn nữa thua cuộc còn không phục, lại còn thẹn quá thành giận muốn giết người, Hoàng trưởng lão, ngươi sống nhiều năm như vậy, vì sao đầu óc vẫn là ngu dốt như thế?"

Lời nói này nói Hoàng trưởng lão vô cùng xấu hổ, không dám biểu hiện một chút thái độ bất mãn nào ra ngoài, chỉ có thể bày ra vẻ mặt ủy khuất nói: "Phong đại tiểu thư, cho dù ta có nhiều không đúng cỡ nào, lee~lqđ nhưng tốt xấu gì ta cũng là cấp dưới của Phong Cốc các người, ta khắp nơi đều suy nghĩ vì Phong Cốc, cho nên sau khi Dược Tông có được một tấm đan phương ta đã lập tức thông báo với Phong Cốc các người, mà ta thật không ngờ, có người sẽ ở dưới tình huống biết được ta là người Phong Cốc còn ra tay với ta, này căn bản chính là không để Phong Cốc các người vào mắt."


Chương 932: Phong Cốc Đệ Nhất thành (bảy)

Edit: kaylee

"Được rồi," Ngón tay của Phong Tiêu Tiêu nhẹ vỗ chén ngọc trước mặt, bên môi nâng lên một chút tươi cười thanh thiển: "Ngươi nói lời này không phải là muốn làm cho Phong Cốc ta báo thù cho ngươi ư? Nhưng mà, chuyện này vốn là ngươi không chiếm lí, ngươi bảo ta báo thù cho ngươi như thế nào? Cho nên chuyện này không cần nhắc lại, ân oán giữa các ngươi, ta tuyệt sẽ không nhúng tay! Mặt khác……..."

Nàng ta dừng một chút, tươi cười trên mặt dần dần mang theo một chút khinh miệt, giống như không cho là đúng nói: "Cấp dưới? Ha ha, nói thật, hai chữ này, ngươi còn không xứng! Thiếu ngươi, có ngàn ngàn vạn vạn người muốn làm việc vì Phong Cốc ta, đừng cho rằng Phong Cốc ta không thể thiếu ngươi! Mặt khác, những năm gần đây, ngươi ỷ vào thanh danh Phong Cốc ta ở ngoài làm chuyện như vậy cũng không ít! Bất luận ngươi làm cái gì ở bên ngoài, đều không có quan hệ gì với ta, nhưng ngươi ngàn không nên vạn không nên bại hoại thanh danh Phong Cốc ta!"

Sắc mặt Hoàng Xuyên thay đổi, lại cũng không dám nói thêm cái gì nữa, chỉ là trong lòng lão tràn đầy không phục, chẳng lẽ lão thân là một trưởng lão của Dược Tông, lại thua trong tay một tiểu nha đầu?

Không!

Sớm muộn gì lão cũng sẽ trả lại khoản nợ này!

"Ta mệt mỏi," Phong Tiêu Tiêu khẽ nhíu mày, trong mắt kia cũng không mang một chút cảm tình: "Phong trưởng lão, tiễn khách."

"Vâng, đại tiểu thư."

Phong trưởng lão củng củng nắm tay, mới chuyển mắt nhìn Hoàng trưởng lão, trầm thấp mặt mày, nói: "Đi đi."

Hoàng Xuyên há miệng, do dự muốn nói gì đó, nhưng sau khi nhìn thấy vẻ mặt có chút không kiên nhẫn của Phong Tiêu Tiêu, l.q.đ thì vẫn là lựa chọn rời đi, chỉ là, Phong Tiêu Tiêu không ủng hộ lão, không có nghĩa là lão không cách nào tìm được hậu trường mạnh mẽ mà có lực!

Ở ngoài cửa phòng, Phong trưởng lão dừng bước chân, ánh mắt lạnh lùng chậm rãi đảo qua trên người Hoàng Xuyên, giọng điệu khinh miệt không chứa cảm tình: "Hoàng Xuyên, lúc này đây ngươi làm ra chuyện quả thật rất quá mức, đại tiểu thư đã tức giận, tự giải quyết cho tốt đi!"

"Phong trưởng lão," Vẻ mặt Hoàng Xuyên rất là không cam lòng, có chút ủy khuất nói: "Chẳng lẽ cứ buông tha những người đó như vậy? Ở dưới tình huống nàng biết ta là người Phong Cốc còn dám ra tay như vậy, rõ ràng chính là không để Phong Cốc các người vào mắt! Hơn nữa nàng còn nói cho dù là Phong Cốc các người chống lại nàng, cũng không phải là đối thủ của nàng!"

Phong trưởng lão quả thật tương đối cao ngạo, lại không có nghĩa là lão không có đầu óc, bằng hai ba câu nói của Hoàng Xuyên đã tin lời nói của y? Vậy thì xem như mấy năm nay lão sống uổng phí.

"Hoàng Xuyên, ân oán giữa ngươi và những người khác Phong Cốc chúng ta sẽ không nhúng tay, nhưng ta sẽ tạo điều kiện cho ngươi."

Lão không tin lời thêm mắm thêm muối của Hoàng Xuyên, lại không có nghĩa rằng, lão có thể dung túng hành vi của Cố Nhược Vân.

Cho dù Phong Cốc không coi trọng Hoàng Xuyên, nhưng dù sao Hoàng Xuyên cũng mang danh nghĩa Phong Cốc làm việc ở ngoài, không phải có một câu tục ngữ là, đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ sao? Cho dù Hoàng Xuyên chỉ là nô lệ của bọn hắn, cũng sẽ không thể để cho người ta bắt nạt như thế!

Đương nhiên, làm cường giả Phong Cốc, bọn họ cần bận tâm mặt mũi của mình, Hoàng Xuyên vô lễ trước, nếu bọn hắn đứng ra báo thù giúp lão, thì tất nhiên sẽ tạo thành đầu đề câu chuyện của người ta. Những người Đệ Nhất thành đó cũng quyết không cho phép bọn họ làm như vậy.

"Đây là Thánh Dẫn quả," Phong trưởng lão nhìn Hoàng Xuyên, từ trong ống tay áo lấy ra một trái cây màu trắng: "Ăn vào Thánh Dẫn quả này, llêqquyýđônn ngươi có thể nháy mắt đột phá tới Võ Đế cao cấp! Nhưng mà Thánh Dẫn quả này cũng có di chứng to lớn! Sau khi ngươi ăn nó vào, cả đời này đều không thể lại tiến thêm một chút nào, nói cách khác, cuộc đời này mặc kệ ngươi nỗ lực như thế nào, cũng không thể lại đột phá."


Chương 933: Phong Cốc Đệ Nhất thành (tám)

Edit: kaylee

Ánh mắt Hoàng Xuyên vô cùng sáng ngời, phải biết rằng lão đã đến loại tuổi này, căn bản là không có khả năng tiếp tục đột phá, hiện giờ có thể có cơ hội đột phá thành Võ Đế cao cấp, lão lại như thế nào có thể buông tha?

Phải biết rằng, hiện giờ Cao Lâm và Y thánh cũng chỉ là Võ Đế trung cấp mà thôi, chờ sau khi mình thành công thăng cấp, vị trí Tông chủ Dược Tông này còn không phải vật trong bàn tay lão? Cho dù Linh Thú trong tay Cố Nhược Vân lại cường thế lại như thế nào? Lão cũng không tin, sau khi đột phá mình sẽ đánh không lại một tiểu la lị!

"Đa tạ Phong trưởng lão," Hoàng Xuyên vui vẻ nở nụ cười, lão giống như đã có thể nhìn thấy tình cảnh sư đồ Y thánh phủ phục ở dưới chân lão, không khỏi đắc ý: "Chờ sau khi ta báo thù này, hơn nữa thành công trở thành Tông chủ Dược Tông, tất nhiên sẽ không quên ân đức của Phong trưởng lão."

Phong trưởng lão gật gật đầu, lão muốn chính là lòng trung thành của Hoàng Xuyên, tuy rằng Phong Cốc ở trong Đệ Nhất thành, nhưng cũng cần thế lực bên ngoài hỗ trợ! Dù sao rất nhiều chuyện bọn họ đều không tiện ra tay! Nếu Hoàng Xuyên thực thành Tông chủ Dược Tông, thì đối với Đệ Nhất thành mà nói cũng là một trợ lực tốt.

... .......

Trong phòng khách, Cố Nhược Vân đang ở ngồi xếp bằng tu luyện, nên còn không biết chuyện đã xảy ra bên ngoài.

Đúng lúc này, nàng đột nhiên cảm giác được trong Thượng Cổ Thần Tháp truyền đến một hồi dị động, còn không kịp nghĩ nhiều đã bị một luồng lực lượng thật sâu hút đi vào.

Ầm!

Rầm rầm rầm!

Giờ phút này, bên trong Thượng Cổ Thần Tháp, Tiểu Tử Tà nhắm mắt ngồi dưới đất, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu vô cùng trắng bệch, l^q'đ trên người của hắn bắt đầu nổi lên lực lượng cường đại, ở dưới sức mạnh cường đại kia đánh sâu vào, giống như thân thể nho nhỏ kia sắp chống đỡ không được.

Sắc mặt Cố Nhược Vân đột nhiên đại biến, vội vàng lắc mình đến bên người Tiểu Tử Tà, hai tay đè chặt lại bờ vai của hắn, trong mắt tràn ngập khẩn trương: "Tử Tà, xảy ra chuyện gì ? Làm sao ngươi lại biến thành như vậy?"

Máu!

Máu đỏ tươi rỉ ra từ trên da thịt rạn nứt của Tử Tà, giống như một huyết nhân (người máu), nhưng lực lượng trong cơ thể hắn còn đang không ngừng bùng nổ, có vẻ muốn lao ra từ bên trong thân thể hắn.

"Tiểu Tử Tà!"

Trái tim Cố Nhược Vân co rút đau đớn, nhưng bất luận nàng kêu gọi thế nào, tiểu gia hỏa trước mắt vẫn không nhúc nhích giống như không có sinh mệnh, không có cho Cố Nhược Vân một chút phản ứng.

"Chủ nhân."

Vân Dao nhìn Tiểu Tử Tà biến thành huyết nhân, trong mắt đẹp cũng là vẻ lo lắng nồng đậm: "Người còn nhớ rõ lúc trước hắn đạt được nguyên lực (lực lượng vốn thuộc về mình) ở trong Tuyết Sâm cánh đồng tuyết sao?"

Cố Nhược Vân khẽ gật đầu, lúc đó Tử Tà đã nhắc đến với nàng, quả trứng Linh Thú kia là nguyên lực hắn đã từng phong ấn tại đó, hiện giờ cũng là vật quy nguyên chủ, nhưng mà sau khi nguyên lực kia vào thân thể của hắn lại không có phản ứng gì, thậm chí cũng không làm cho thực lực của hắn sinh ra đột phá, sao hôm nay lại biến thành như vậy?

"Năm đó, thực lực của Tử Tà rất cường đại, cường đại đến cảnh giới làm cho người ta sợ hãi! Cho dù một trận chiến đương thời làm cho thực lực của hắn bị hao tổn, lại cũng là tồn tại không thể địch nổi, so với hắn hiện tại thì cường đại hơn nhiều lắm! Cho nên, người có thể tưởng tượng được lực lượng nguyên lực kia có bao lớn?"

Vân Dao cười khổ một tiếng, Tử Tà đã từng là tồn tại giống như Thần, vô cùng cường đại, nhưng hôm nay, hắn chỉ là thời kỳ còn nhỏ mà thôi, kém thực lực năm đó chẳng phải một chút.

"Hiện tại thể chất của hắn còn quá yếu, căn bản không chịu nổi lực lượng trước kia của hắn! Cũng may đây là lực lượng lúc đó bản thân hắn phong ấn, lqđ nếu là người khác, phỏng chừng một khắc hấp thu kia sẽ nổ tan xác mà chết!" Vân Dao nhìn Tử Tà như huyết nhân, bất đắc dĩ nói: "Mà vốn ở trước khi trưởng thành hắn không thể nhận lại nguyên lực, nhưng vì không để nguyên lực rơi vào trong tay những người khác, cũng do sớm có thực lực trợ giúp chủ nhân, hắn mới mạo hiểm thu nguyên lực!"


Chương 934: Phong Cốc Đệ Nhất thành (chín)

Edit: kaylee

Trái tim Cố Nhược Vân đập mạnh, nắm chặt nắm tay.

Tử Tà... Người kia luôn luôn suy nghĩ vì nàng, lại trước giờ không để cho nàng biết một chút nào! Mấy năm trước, vì nàng, hắn không tiếc lấy mệnh ra đánh đổi, đổi lấy cơ hội sống của nàng. Hiện giờ thật vất vả sống lại, vẫn khắp nơi suy nghĩ vì nàng như trước.

Rốt cục nàng có tài đức gì, cả đời này, có một đồng bạn làm tất cả vì nàng như thế, thậm chí coi như sinh mệnh của mình.

"Chủ nhân, Tử Tà chưa nói với người, mấy ngày nay hắn luôn luôn dùng thực lực của mình áp nguyên lực ở trong thân thể, l.q.đ đợi sau khi đột phá đến Võ Thánh, hắn sẽ hoàn toàn hấp thu nguyên lực, như thế có thể khôi phục lực lượng tới đỉnh phong! Ai có thể nghĩ đến nguyên lực đột nhiên không chịu khống chế, hắn mới trở nên như thế."

Cố Nhược Vân trầm mặc một lúc lâu, hỏi: "Vân Dao, các ngươi có biện pháp nào trợ giúp Tử Tà hay không? Nếu hắn tiếp tục như vậy, chỉ sợ sẽ chết!"

Tử Tà đã từng rời đi nàng một lần, lúc này đây, bất luận như thế nào, nàng đều sẽ không lại để cho hắn rời đi.

"Chủ nhân," Vân Dao do dự một lúc lâu, vẫn là nói: "Có một biện pháp, chính là dùng tinh thần lực tiến vào thân thể Tử Tà, trợ giúp hắn phong ấn nguyên lực trong cơ thể hắn! Chỉ là như thế lại có một khuyết điểm, chính là khi Tử Tà đột phá tới Võ Thánh, không cách nào một lần hấp thu nguyên lực, mà chỉ có thể giải phong từng tầng một!"

"Này cũng không tính là chuyện gì," Cố Nhược Vân hơi hơi nâng lên con ngươi, ánh mắt kiên định nói: "Tuy rằng ta trưởng thành tới hôm nay, thoát không ra quan hệ với sự trợ giúp của Tử Tà, nếu không phải có hắn tồn tại, chỉ sợ ta sớm đã chết vài lần, nhưng mà ta cũng không thể hoàn toàn dựa vào hắn, cho dù hắn không có khả năng bỗng chốc khôi phục thực lực cao nhất lại như thế nào? Ta có thể cùng hắn chậm rãi trưởng thành."

"Nhưng mà," Vân Dao ngừng lại một chút, tiếp tục nói: "Chủ nhân, người và Tử Tà có quan hệ khế ước, cũng chỉ có tinh thần lực của người mới có thể thuận lợi thông qua thân thể hắn, nhưng mà người làm như vậy rất nguy hiểm! Thực lực hiện tại của người chỉ ở Võ Tôn cao cấp, nếu người mạnh mẽ giúp hắn phong ấn nguyên lực, rất có khả năng gặp phải lực lượng kia phản phệ, làm cho tinh thần của người sụp đổ!"

Ý tứ tinh thần sụp đổ chính là, từ đây về sau sẽ trở nên si ngốc!

Đây là lo lắng lớn nhất của Vân Dao!

Nếu hiện giờ Cố Nhược Vân đã tới cảnh giới Võ Đế, nói không chừng còn có thể liều mạng, nhưng hiện tại nàng chỉ là ở Võ Tôn cao cấp, không có lực lượng cường đại đối kháng với nguyên lực! Như vậy, nói không chừng chẳng những cứu không được Tử Tà, mà an toàn của nàng cũng thành vấn đề.

"Tử Tà là đồng bạn đầu tiên ta gặp được trong đời này," Cố Nhược Vân rũ mắt ngóng nhìn tiểu nam hài tràn đầy máu tươi trước mặt, trong ánh mắt bắt đầu khởi động ánh sáng những người khác xem không hiểu: "Hắn bảo vệ ta nhiều năm như vậy, llêquyýđôn lúc này đây, rốt cục đến lượt ta bảo vệ hắn! Bất luận như thế nào, ta cũng không thể trơ mắt nhìn hắn chậm rãi mất đi sinh mệnh ở trước mặt ta, cho dù lần này ta thật sự thất bại, ít nhất ta cũng liều mạng đánh cược một lần."

Vẻ mặt Chu Tước khẽ động, có chút kinh ngạc nhìn về phía Cố Nhược Vân.

Nàng khế ước với nữ tử này, cũng chỉ vì đồng bạn! Kỳ thực trong lòng cũng không có chân chính nhận Cố Nhược Vân.

Nhưng lúc này đây, nàng bỗng nhiên phát giác quan niệm trước kia của mình có sai lầm.

Nhân loại……….. Hình như chẳng phải toàn bộ đều thật đáng giận!

Ít nhất vị nữ tử trước mặt này, nàng đã nguyện ý hy sinh vì khế ước thú của mình!

Loại hy sinh này không phải chỉ nói trên miệng, mà là, một khi nàng thất bại, thật sự sẽ biến thành ngu ngốc! Mà ở dưới tình huống nàng biết loại khả năng này, vẫn như cũ lựa chọn làm như vậy……... Xin hỏi thế gian có bao nhiêu nhân loại sẽ trả giá như thế vì một Linh Thú?

"Có lẽ, ta đi theo nàng, cũng không sai." Chu Tước cúi đầu trầm mặc xuống, thì thào nói một câu.

Thẳng đến giờ phút này, nàng mới chính thức tâm phục khẩu phục đối với chủ nhân này!


Chương 935: Đột phá Võ Đế (một)

Edit: kaylee

"Chủ nhân, người chuẩn bị tốt sao?"

Vân Dao không chút nhận thấy được biến hóa của Tiểu Chu Tước, đôi mắt đẹp bình tĩnh nhìn Cố Nhược Vân, hỏi.

"Đã chuẩn bị tốt."

Cố Nhược Vân khẽ gật đầu, khuôn mặt ngưng trọng chưa từng có.

"Tốt, chủ nhân, vậy kế tiếp người làm theo lời ta nói, nếu người thật sự không cách nào kiên trì thì kêu ta một tiếng, lee~lqđ ta sẽ nghĩ biện pháp giúp người." Ánh mắt Vân Dao cũng dần dần ngưng trọng lên, vẻ mặt kiên nghị nói.

Cố Nhược Vân không có lại nói thêm cái gì, lập tức chậm rãi phóng ra tinh thần lực, chui vào trong cơ thể Tử Tà.

Giờ này khắc này, tình huống trong cơ thể Tử Tà thông qua tinh thần lực truyền vào bên trong trí óc của Cố Nhược Vân.

Sau khi thấy tình huống trong thân thể hắn, dù là Cố Nhược Vân cũng đột nhiên hít một ngụm khí lạnh.

Chỉ thấy vô số lực lượng hóa thành tia sáng ở trong thân thể hắn đánh thẳng về phía trước, lục phủ ngũ tạng đều bị tia sáng này đụng máu tươi đầm đìa, giống như muốn phá tan trở ngại rời đi nơi này.

Sắc mặt Cố Nhược Vân từng chút trầm xuống, nàng hít một hơi thật sâu, nói: "Tiếp tục như vậy không được, ta phải nhanh chóng ra tay, nếu không mà nói, Tử Tà tất nhiên sẽ có nguy hiểm, nhưng mà nguyên lực trong cơ thể hắn đều đã phân tán ra, ta cần phong ấn từng đạo thay hắn."

Ầm!

Ngay tại lúc tinh thần lực của Cố Nhược Vân vừa tiếp xúc đến một đạo lực lượng kia, trong đầu giống như là bị một cây búa tạ hung hăng gõ xuống, đau đến mức nàng nhịn không được nhíu mày. Nhưng cho dù như thế, nàng vẫn sai sử tinh thần lực tới gần Tử Tà như trước.

Nguyên lực, cực kì cường hãn! Hơn nữa hiện giờ không có trói buộc, càng là không có khả năng chịu Cố Nhược Vân khống chế, thầm nghĩ muốn thoát ly thân thể của Tử Tà.

... ......

Trong Thượng Cổ Thần Tháp, Vân Dao nhìn sắc mặt càng ngày càng khó coi của Cố Nhược Vân, trong ánh mắt bất giác tràn ngập sầu lo, nàng cắn chặt môi, giọng điệu mang theo chần chờ: "Thiên Khung, có phải ta làm sai rồi hay không? Chuyện này không nên để cho chủ nhân biết, nếu nàng gặp phải nguy hiểm gì, ta.... ......."

Nguyên lực, chính là lực lượng ngay cả Tử Tà đại nhân cũng không thể áp chế, cho dù thiên phú của chủ nhân cực cao, nhưng mà đối với thực lực hiện giờ của nàng mà nói, nguyên lực này không phải nàng có thể áp chế.

"Vân Dao," Thiên Khung nhíu mày: "Chúng ta phải tin tưởng nàng."

Tin tưởng nàng?

Vân Dao cười khổ một tiếng, này căn bản không phải là vấn đề tin hay không tin, mà là bằng vào thực lực hiện giờ của nàng, không có khả năng làm được loại tình trạng này.

"Thiên Khung, nếu tình huống không đúng, chúng ta chính là dùng hết tánh mạng, cũng phải lôi tinh thần lực của nàng ra."

Kỳ thực, Vân Dao nói không sai, tình cảnh hiện tại của Cố Nhược Vân quả thật rất nguy hiểm, lqđ mỗi một nguyên lực đều rất cường đại, lấy lực lượng của nàng còn không cách nào tiến hành áp chế. Cho nên, cũng có thể tưởng tượng được, nguyên lực này hợp lại ở cùng nhau mà nói, sẽ sinh ra loại lực lượng kinh người gì?

Mà lực lượng này, đến từ chính Tử Tà kiếp trước!

"Nếu lực lượng của ta không bằng các ngươi, ta đây làm suy yếu bọn ngươi trước, suy yếu đến mức ta có thể chống cự!"

Nhìn mấy tia sáng đánh thẳng về phía trước kia, Cố Nhược Vân nở nụ cười lạnh, ánh mắt càng kiên định và quyết đoán!

"Thu cho ta!"

Bá!

Một nguyên lực trong đó ở dưới tiếng hét lớn này của Cố Nhược Vân, lập tức tia sáng kia ảm đạm xuống, nếu cẩn thận xem mà nói, sẽ phát hiện giống như có một ngọn gió đang hấp thu nguyên lực.

Đương nhiên, nàng cũng không phải là hấp thu toàn bộ nguyên lực! Nếu không mà nói, cho dù hiện giờ nguyên lực hóa thành vô số tia sáng, trở nên không hoàn chỉnh, nhưng chỉ bằng một tia sáng nhỏ này, cũng đủ làm cho nàng nháy mắt nổ tan xác mà chết!


Chương 936: Đột phá Võ Đế (hai)

Edit: kaylee

"Các ngươi chỉ là lực lượng thuộc về của hắn mà thôi, nếu không có hắn, sao có các ngươi? Hiện giờ các ngươi khi hắn còn chưa hoàn toàn trưởng thành lên, mà muốn phản phệ hắn? Một khi đã như vậy, thì cũng muốn hỏi một chút ta có đáp ứng hay không!"

"Thu!"

Xoát!

Lực lượng nguyên lực lại suy yếu vài phần, hình như nó cũng nhận thấy được năng lực của mình đang dần dần nhỏ đi, không khỏi kinh hoảng lên, càng thêm liều lĩnh đánh sâu vào thân thể Tử Tà, muốn thoát ra ngoài từ trong cơ thể của hắn!

Cùng lúc đó, ánh sáng trên người Cố Nhược Vân đại trướng, gió lốc cường đại xoay quanh thân nàng. Bởi vì nàng tiến hành đột phá ở trong Thượng Cổ Thần Tháp, nên lực lượng sinh ra khi đột phá Võ Đế bị người biết cũng không có xuất hiện.

Không sai!

Sau khi mạnh mẽ hấp thu nguyên lực, thực lực của Cố Nhược Vân đã xảy ra đột phá! Vậy mà một lần phá tan tới Võ Đế sơ cấp, coi như là bước ra một bước thật lớn.

"Này…….. Này là có chuyện gì?" Vân Dao chấn kinh rồi, vẻ mặt sững sờ nhìn Cố Nhược Vân vừa mới tiến hành đột phá xong, l^q'đ đầu óc bỗng chốc không thể xoay chuyển, nàng thật sự không rõ, không phải chủ nhân đang giúp Tử Tà phong ấn lực lượng sao? Vì sao đột nhiên đột phá?

"Ta dựa vào!"

Tiểu Chu Tước vốn đang ngồi ở trên dược đỉnh sau khi thấy hành vi của Cố Nhược Vân, đột nhiên nhảy xuống từ trên đỉnh lô, phía trên khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn tràn đầy vẻ kinh ngạc, không bao lâu, nàng đột nhiên mắng to ra tiếng.

"Đồ điên! Người này chính là người điên! Lấy lực lượng của nàng phong ấn không được nguyên lực, cho nên nàng mới hấp thu một phần lực lượng! Cho dù nàng là chủ nhân của Tử Tà lão đại, nhưng hành vi như vậy của nàng rất mạo hiểm!"

Hấp thu lực lượng không thuộc về mình? Thì kết quả không chỉ biến thành ngu ngốc, mà sẽ trực tiếp nổ tan xác mà chết!

Nhưng nàng vậy mà mạo hiểm làm ra loại chuyện này?

Người này không muốn sống nữa hay sao?

Đương nhiên, Cố Nhược Vân không biết chuyện bên ngoài, ánh mắt của nàng vẫn nhìn chằm chằm một đạo nguyên lực bị nàng suy yếu kia, đột nhiên phía trên khuôn mặt thanh lệ lộ ra một chút tươi cười.

"Muốn chạy? Ngươi ngốc ở trong này thật tốt đi, chờ hòa hợp một thể với Tử Tà."

"Phong ấn!"

Theo lời này vang lên, hai tay Cố Nhược Vân tạo thành chữ thập, trong phút chốc một luồng lực lượng khóa nguyên lực kia lại, rất nhanh nguyên lực ban đầu còn đánh thẳng về phía trước dần dần ngừng lại, yên tĩnh đứng ở bên trong thân thể của Tử Tà.

"Tuy rằng đã phong ấn một đạo, nhưng mà còn có vô số đạo nguyên lực không cách nào tiến hành phong ấn," Cố Nhược Vân khẽ nhíu mày, ngóng nhìn những đạo nguyên lực khác vẫn không ngừng va chạm như trước, sắc mặt dần dần ngưng trọng lên: "Lấy cơ thể của ta không thể lại tiếp tục hấp thu, nếu không mà nói sẽ không chịu nổi lực lượng cường đại của nguyên lực! Lúc đó, nếu ta chết, thì càng không cách nào trợ giúp Tử Tà."

"Có lẽ……." Ánh mắt Cố Nhược Vân đột nhiên sáng ngời: "Ta có thể phân nguyên lực cho những Linh Thú khác, kể từ đó không những thực lực của bọn họ được tăng trưởng, mà Tử Tà cũng có thể ít đi một chút nguy hiểm."

Lúc trước muốn hấp thu nguyên lực, kì thực là mạo hiểm, nàng không biết rốt cục bản thân lực lượng này có thể hấp thu không, lqđ nhưng vì không để cho nguyên lực tiếp tục thương hại thân thể của Tử Tà, cũng chỉ có thể mạo hiểm.

Hiện giờ đã chứng minh, hành động của nàng là đúng!

Nếu nàng có thể hấp thu nguyên lực, cũng gián tiếp chứng minh nguyên lực hiện giờ là vật vô chủ, không tồn tại lực lượng tương khắc, cho nên những Linh Thú khác cũng có thể hấp thu.


Chương 937: Đột phá Võ Đế (ba)

Edit: kaylee

Nghĩ vậy, Cố Nhược Vân không lại chần chờ, trực tiếp truyền âm thanh lại bên trong đầu của Vân Dao.

"Vân Dao, các ngươi có nguyện ý giúp Tử Tà hấp thu một phần nguyên lực hay không? Đương nhiên, chuyện này khả năng sẽ tồn tại phiêu lưu, ta sẽ không miễn cưỡng các ngươi, nếu các ngươi không muốn mà nói…………."

Giọng nói còn chưa dứt, một âm thanh dịu dàng tao nhã đã xuất hiện ở trong đầu của Cố Nhược Vân.

"Nếu chủ nhân có phân phó, bất luận là chuyện gì, ta đều nguyện ý!"

Đối với Cố Nhược Vân, bọn họ vẫn duy trì toàn bộ tín nhiệm!

Hơn nữa, bọn họ cũng tin tưởng, Cố Nhược Vân sẽ không lấy sinh mệnh của bọn họ đi mạo hiểm, lee~lqđ nếu không có mười phần nắm chắc, nàng cũng sẽ không làm ra loại quyết định như vậy. Vì vậy ở sau khi Vân Dao phát biểu ý kiến, những Linh Thú khác cũng ‘ào ào’ đồng ý với quyết định của Cố Nhược Vân.

Cho dù là Tiểu Chu Tước mới gia nhập cũng không ngoại lệ.

"Tốt, đã như vậy, thì lát sau ta sẽ truyền lực lượng cho các ngươi, các ngươi trực tiếp hấp thu là được rồi."

Cố Nhược Vân ngẩng đầu, nhìn vô số đạo nguyên lực phía trước mặt, phía trên khuôn mặt thanh lệ lại nâng lên một chút tươi cười.

... ......

Một ngày!

Ở trong vòng một ngày này, Cố Nhược Vân không có đi ra khỏi cửa phòng một bước, sau khi nàng bố trí trận pháp ở trong phòng, thì một mực ở trong Thượng Cổ Thần Tháp không còn có xuất hiện qua.

Tử Tà thời kì cao nhất cường đại cỡ nào?

Cho dù chỉ là một đạo nguyên lực nhỏ, cũng có thể làm cho tất cả Linh Thú xảy ra biến hóa rất lớn.

Tiểu Chu Tước cường đại nhất trực tiếp phá tan Võ Đế, tới cảnh giới Võ Thánh, ở phía trên đại lục này, chỉ cần không gặp cường giả Đệ Nhất thành, trên cơ bản chính là không người có thể cản.

Cho dù Thanh Long đứng đầu bốn đại Thần Thú, lại bởi vì lúc trước bị thương thảm trọng, tốc độ khôi phục tự nhiên không có nhanh bằng Tiểu Chu Tước, nhưng cũng thông qua nguyên lực cùng Bạch Hổ đột phá tới Võ Đế trung cấp! Vân Dao yếu hơn bọn hắn một chút, nhưng hôm nay cũng tới Võ Đế sơ cấp.

Thực lực lúc trước của Viêm cũng rất cường đại, cho nên lần này đột phá hắn cũng gần với Tiểu Chu Tước, trở thành Võ Đế cao cấp!

Tuyết Lang Bao Bao xem như là yếu nhất trong các Linh Thú, nhưng cũng là Linh Thú đầu tiên Cố Nhược Vân có được từ sau khi trùng sinh ngoại trừ Tử Tà, quan trọng nhất là, con Linh Thú này là lễ vật Thượng Cổ Thần Tháp tặng nàng khi nàng đột phá tới Võ Vương.

Cho dù thực lực của Bao Bao kém các Linh Thú khác, cảm giác tồn tại cũng tương đối thấp, trên cơ bản không có cơ hội xuất trướng, nhưng mà đã là Linh Thú tồn tại trong Thượng Cổ Thần Tháp, thì khẳng định có chỗ hơn Linh Thú bình thường.

Mà lúc này đây sau khi hấp thu nguyên lực, nó cũng thành công thăng cấp tới Võ Tôn cao cấp!

Số lượng Linh Thú không ít, nhưng nguyên lực còn nhiều hơn, còn có rất nhiều nguyên lực không có tiến hành phong ấn, cho nên ngay sau đó Cố Nhược Vân đã đặt ánh mắt ở trên người thuộc hạ Ma Tông kia.

Từ sau khi rời đi Tây Linh đại lục, Cố Nhược Vân đã chuyển tất cả người Ma Tông vào trong Thần Khí Tiểu Hắc, lqđ ở trong cơ thể Tiểu Hắc tồn tại không gian vô tận, tốc độ tu luyện cũng gấp bên ngoài vài lần, tiếc nuối duy nhất là, Cố Nhược Vân thân là chủ nhân của Thần Khí là không cách nào tiến vào trong đó tu luyện.

Đương nhiên, hiệu quả tu luyện của những người này rất rõ ràng, trên cơ bản đều có tăng trưởng thật lớn, trong đó tốc độ của Quỷ Y Vệ Y Y nhanh nhất, trước đó đã đột phá đến Võ Tôn sơ cấp!

Sau đó, thông qua hấp thu nguyên lực trực tiếp đột phá một cấp, tới Võ Tôn trung cấp! Về phần thủ lĩnh bốn thế lực lớn Cố Nhược Vân thu phục ở Hắc Nham Thành, vốn bị vây ở bên cạnh Võ Tôn cao cấp, lúc này đây cũng tới cảnh giới Võ Đế như Cố Nhược Vân!

Mà đệ tử Ma Tông khác cũng từng người thăng cấp, cho dù kém cỏi nhất cũng đã là Võ Hoàng sơ cấp!

"Tuy rằng lần này mạo hiểm khá lớn, nhưng hiệu quả cũng thật rõ ràng," Nhìn những thế lực trong tay mình, Cố Nhược Vân cúi đầu nở nụ cười: "Chỉ là đáng tiếc, Tử Tà vẫn không có thức tỉnh như cũ, nhưng mà nguyên lực này đều đã bị ta phong ấn, kế tiếp hắn chỉ cần dần dần hấp thu."



Chương 938: Đại hội bắt đầu (một)

Edit: kaylee

"Chủ nhân, Tử Tà sẽ không thức tỉnh nhanh như thế," Vân Dao nhìn Cố Nhược Vân, nói: "Nhưng mà, ta tin tưởng, chờ lần sau hắn có thể tỉnh lại, thực lực tất nhiên sẽ tăng lên rất nhiều."

Lúc đó, nói không chừng đối mặt với Đệ Nhất thành, chủ nhân cũng không cần lại có lo lắng gì.

Chỉ là ——

Nghĩ đến kẻ địch đã từng làm nàng và đồng bạn bị thương nặng, con ngươi Vân Dao hơi hơi tối sầm lại, vẫn là than nhẹ một tiếng.

"Ta rất tò mò đợi hắn lại xuất ra kề vai chiến đấu với ta," Cố Nhược Vân cười nhàn nhạt, ánh mắt xuất hiện một chút hoảng hốt, thật lâu sau mới thu hồi ánh mắt, nói: "Đại hội Dược Tông sắp bắt đầu, nói không chừng sư phụ cũng đang tìm ta, về phần quà Thượng Cổ Thần Tháp tặng ta sau khi ta đột phá Võ Đế, chờ tham gia đại hội Dược Tông xong lại nhìn cũng không muộn."

Chờ đột phá đến cảnh giới nhất định, Thượng Cổ Thần Tháp sẽ cho nàng một phần thưởng, mà phần thưởng lần tới này, chính là chờ nàng đột phá tới Võ Đế!

Không biết lần này Thượng Cổ Thần Tháp sẽ cho nàng cái gì?

Nhưng mặc kệ trong lòng có bao nhiêu tò mò, Cố Nhược Vân vẫn lựa chọn đi tham gia đại hội Dược Tông trước, dù sao Y thánh đã ở ngoài chờ nàng, nếu lại không hiện ra, phỏng chừng lão gia tử kia sẽ trực tiếp nổi giận phá phòng của nàng.

Nghĩ đến đây, nàng không lại chần chờ, ý niệm vừa động, lập tức rời đi từ trong Thượng Cổ Thần Tháp.

Lúc này, mặt trời lên cao.

Sau khi Cố Nhược Vân rời đi Thượng Cổ Thần Tháp thì bò dậy từ trên giường, đi thẳng về phía cửa phòng, ‘kéo’ một tiếng, l.q.đ mở cửa phòng ra, ánh mặt trời ngoài phòng đột nhiên chiếu nghiêng vào phòng, dừng phía trên ở nữ tử mặc y phục màu xanh kia, thanh lệ động lòng người.

Nhưng mà.... ......

Nhìn khuôn mặt khó coi của lão giả chờ đợi ở ngoài cửa kia, khóe miệng Cố Nhược Vân nhẹ nhàng co rúm một chút, ngáp một cái nói: "Sư phụ, người tới thực sớm."

"Sớm?" Bạch Trung Thiên hung hăng trừng mắt nhìn Cố Nhược Vân: "Ngươi xem hiện tại đã là giờ nào? Chẳng lẽ ngươi quên hôm nay là ngày mấy? Đại hội Dược Tông đã bắt đầu! Đến lúc đó vạn nhất bị người khác luyện chế ra đan dược trước, thì mặt mũi của lão tử đều mất hết."

Cố Nhược Vân không cho là đúng nhún vai, tầm mắt dời đi từ trên người lão giả, nhìn về phía thiếu niên thanh tú ở bên cạnh, nhíu mày nói: "Ngọc nhi, đệ cũng muốn đi tham gia đại hội Dược Tông?"

Nghe vậy, Hạ Lâm Ngọc gãi gãi đầu, trên khuôn mặt thanh tú lộ ra một chút tươi cười ngại ngùng: "Tỷ, ta cũng rất tò mò đối với đan phương lần này, chỉ là ta nghĩ, bất luận kẻ nào đều không bằng tỷ tỷ người."

Có lẽ những người khác không biết, nhưng mà, hắn theo nàng Tây Linh đại lục đến làm sao có thể không biết?

Trong tay tỷ tỷ đâu chỉ có một tấm đan phương? Hơn nữa nàng cũng là người duy nhất trên đại lục có thể luyện chế ra đan dược!

"Tốt," Cố Nhược Vân cười cười, đột nhiên chuyển mắt nhìn Bạch Trung Thiên: "Sư phụ, hiện tại chúng ta đây có xuất phát hay không?"

"Đi thôi."

Giọng điệu Bạch Trung Thiên không tốt trừng mắt liếc nhìn nàng một cái, vốn muốn dạy dỗ đồ nhi không đúng giờ này một chút, lại không mở được miệng, chỉ có thể nghẹn một ngụm khí xuất phát tới nơi sân diễn ra đại hội Dược Tông.

Phía trên quảng trường, người kín hết chỗ, trừ bỏ cường giả bị đan dược hấp dẫn đến ra, còn có rất nhiều đệ tử Dược Tông dùng ánh mắt tò mò nhìn đan lô đặt ở trung tâm kia.

Đan dược!

Đối với rất nhiều người mà nói, vẫn luôn là thứ trong truyền thuyết! Đừng nói là tận mắt thấy quá trình luyện đan, chẳng sợ chỉ một viên thành đan bọn họ cũng chưa từng thấy.

Dù sao ở thời đại thượng cổ, tất cả đan phương đều đã bị phá hủy, đến nay không có để lại một tấm, cũng bởi vậy, mới làm cho mảnh đại lục này không còn Luyện Đan Sư tồn tại!



Chương 939: Đại hội bắt đầu (hai)

Edit: kaylee

"Tông chủ," Hoàng Xuyên nhìn Cao Lâm, vẻ mặt cao ngạo nói: "Hiện tại có phải đại hội nên bắt đầu rồi hay không?"

Sắc mặt Cao Lâm có chút khó coi, ông cũng không để ý đến sự khiêu khích của Hoàng Xuyên, ánh mắt mang theo sốt ruột nhìn về phía xa, l^q'đ vẻ mặt dần dần bất an. Cũng không biết rốt cục Y thánh đã xảy ra chuyện gì, hiện tại đều đã giữa trưa còn không có đến!

"Chúng ta chờ thêm một chút đi."

"Chờ?"

Hoàng Xuyên ‘hừ’ một tiếng, lạnh lùng nhìn Cao Lâm, khinh bỉ ra mặt nói: "Đừng quên, hiện tại đến Dược Tông cũng không chỉ có các vị Y Sư, còn có các cường giả Phong Cốc, ngươi vậy mà để cho các cường giả Phong Cốc chờ ở chỗ này?"

Con ngươi Cao Lâm đột nhiên trầm xuống, nhìn sắc mặt càng thêm khó coi của Phong trưởng lão, trái tim đột ngột nhảy lên một cái.

Nếu chỉ là những người khác mà nói, dựa vào thân phận Tông chủ Dược Tông của mình ông còn có thể áp một chút, nhưng thế lực Phong Cốc quá mức cường đại, để cho những người này tiếp tục đợi, chỉ sợ.... .....

Ngay tại lúc sắc mặt của Cao Lâm càng thêm sốt ruột, rốt cục mấy bóng dáng kia cũng khoan thai đến chậm, sau khi thấy khuôn mặt quen thuộc của lão giả kia, trái tim của ông chậm rãi thả xuống, nhẹ nhàng thở ra: "Một khi đã như vậy, thì đại hội bắt đầu!"

"Hừ!"

Lúc này Hoàng Xuyên đã trông thấy sư đồ Cố Nhược Vân, sắc mặt hơi hơi trầm xuống, ‘hừ hừ’ lập tức quay đầu, trong con ngươi tràn đầy vẻ âm u.

Thật lâu sau, khuôn mặt già nua của lão âm trầm, mở miệng nói: "Trước khi đại hội Dược Tông bắt đầu, ta có một chuyện muốn nói!"

"Chuyện gì?" Cao Lâm nhíu mày, nhìn Hoàng Xuyên, không biết ở vào thời điểm này người này lại muốn làm cái quỷ gì?

"Ha ha," Hoàng Xuyên cười lạnh một tiếng, con ngươi oán độc kia giống như độc xà, quấn chặt quanh Cao Lâm: "Ta chỉ là cảm thấy, hình như ngươi không xứng với vị trí Tông chủ Dược Tông này!"

Khuôn mặt Cao Lâm trầm xuống, đôi mắt cất dấu gió lốc dày đặc.

Mà quảng trường vốn huyên náo, cũng theo một câu nói này yên tĩnh xuống, ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía Hoàng Xuyên, trong mắt hàm chứa vẻ kinh ngạc, mặc cho ai cũng thật không ngờ, Hoàng trưởng lão sẽ nói ra loại lời nói này trước mặt các cường giả đại lục!

"Ngươi nói cái gì?" Giọng nói Cao Lâm trầm thấp, cổ họng khàn khàn nghe không ra cảm tình khác, chỉ là khuôn mặt kia lại cực kì xanh mét, ánh mắt lạnh lùng nhìn khuôn mặt kiêu căng kia của Hoàng Xuyên: "Ngươi nói ta không xứng làm Tông chủ Dược Tông? Người thì xứng?"

Nghe nói như thế, Hoàng Xuyên cao ngạo cười, đi về phía trước một bước, nâng cằm nói một chữ: "Ta!"

Ầm!

Đám người chợt oanh động, ánh mắt nhìn Hoàng Xuyên trừ bỏ kinh ngạc lúc trước ra, còn có nồng đậm khinh bỉ. Nhưng mà bởi vì cường giả Phong Cốc ở đây, vì vậy cho cho bọn họ đang khinh bỉ Hoàng Xuyên, cũng không ai đứng ra nói một chữ!

Cố Nhược Vân giật giật môi, tầm mắt nhìn về phía đại tiểu thư Phong Cốc ngồi ở bên cạnh quảng trường, trong mắt hiện lên sự sắc bén.

Sau khi Phong Tiêu Tiêu này nghe được lời Hoàng Xuyên nói vẫn vân thanh phong đạm, dáng vẻ chuyện không liên quan đến mình. Nhưng mà, lqđ Cố Nhược Vân lại biết, nếu như không có Phong Cốc ủng hộ, Hoàng Xuyên là không có khả năng có lá gan loại lời nói này ở đại hội.

Xem ra Phong Tiêu Tiêu này —— không đơn giản!

Khuôn mặt Cố Nhược Vân lộ ra một chút tươi cười, rất nhanh đã thu hồi ánh mắt của mình.

Tuy rằng trước đây nàng chưa từng thấy Phong Tiêu Tiêu, lại ở trên đường đến đại hội cũng nghe sư phụ miêu tả qua, nếu nàng ta có năng lực ép thiếu gia Phong Cốc xuống trở thành thiếu Cốc chủ, vậy chứng minh, nàng ta tuyệt đối có thủ đoạn!


Chương 940: Đại hội bắt đầu (ba)

Edit: kaylee

"Phong trưởng lão."

Phong Tiêu Tiêu cảm nhận được ánh mắt của Cố Nhược Vân, lqđ khẽ cau mày, trong mắt đẹp phản chiếu nữ tử mặc y phục màu xanh kia, hạ giọng hỏi: "Vị cô nương đứng ở bên người Y thánh là ai?"

Nghe vậy, Phong trưởng lão nhìn Cố Nhược Vân, nói: "Nếu ta không có đoán sai, nàng chính là nữ tử làm Hoàng Phỉ Phỉ bị thương nặng, còn buộc Hoàng Xuyên phải xin lỗi kia."

"Phải không?" Phong Tiêu Tiêu trầm mặc xuống, thật lâu sau, mới chậm rãi mở miệng: "Nàng rất nguy hiểm!"

Lúc này đây, Phong trưởng lão hoàn toàn ngây ngẩn cả người.

Phải biết rằng từ nhỏ tiểu thư nhà mình đã thiên tư trác tuyệt, càng là đệ nhất nhân thế hệ trẻ tuổi Phong Cốc! Bằng vào nỗ lực ép đệ đệ đồng phụ dị mẫu (cùng cha khác mẹ) của mình kia xuống, trở thành thiếu Cốc chủ Phong Cốc!

Hơn nữa, cho dù là ở trong Đệ Nhất thành, cũng tuyệt đối là thiên tài trẻ tuổi xếp danh trên!

Nhưng mà nàng lại nói một nữ tử trẻ tuổi như thế rất nguy hiểm?

Mặc cho Phong trưởng lão nhìn thế nào, cũng nhìn không ra rốt cục Cố Nhược Vân nguy hiểm ở chỗ nào!

"Đại tiểu thư, xin thứ cho thuộc hạ ngu muội, không biết ý của người là…….."

"Phong trưởng lão," Ánh mắt Phong Tiêu Tiêu ngưng trọng nhìn Cố Nhược Vân, chậm rãi mở miệng với lão giả bên cạnh: "Ta biết hành vi hôm nay của Hoàng Xuyên là ngươi trao quyền, một khi đã như vậy, thì tùy theo lão đi, chỉ cần không lôi Phong Cốc chúng ta ra, mặc kệ lão muốn làm cái gì cũng không cần quản nhiều, về phần nữ tử này, nàng quả thật rất nguy hiểm! Ta cũng không biết vì sao ta sẽ có loại cảm giác này, nhưng mà ta biết, một khi nàng trưởng thành lên, tuyệt đối không người có thể khống chế!"

"Đại tiểu thư, ta không cách nào tán thành lời nói của người! Cho dù thiên phú của nữ nhân này không tệ, cũng chỉ là đối với bên ngoài mà nói! Đại tiểu thư người là thiếu Cốc chủ Phong Cốc Đệ Nhất thành, thiên phú càng là kinh diễm tuyệt luân, cho dù nàng cường thịnh cỡ nào, cũng sẽ không thể so được đại tiểu thư người."

Phong Tiêu Tiêu nhẹ nhàng cười, ánh mắt kia lại lộ ra ánh sáng làm cho người ta xem không hiểu.

"Phong trưởng lão, thiên phú của ta quả thật không tệ, nhưng đại lục to lớn như thế, khó nói không có loại thiên tài tuyệt thế này xuất hiện."

Nhất thời, Phong trưởng lão trầm mặc xuống, không bao lâu, trong mắt lão xẹt qua vẻ sắc bén: "Như thế, đại tiểu thư, không bằng chúng ta mời chào nữ tử này, khống chế ở trong tay của chúng ta, cứ như vậy, mặc kệ nàng nguy hiểm thế nào, cũng là người của chúng ta."

"Không," Phong Tiêu Tiêu lắc lắc đầu: "Ngươi đừng nhìn vị nữ tử này mặt ngoài thanh lãnh, kì thực nội tâm cao ngạo, lấy loại phẩm tính này của nàng, sẽ không tình nguyện ở dưới người, chúng ta khống chế không được nàng."

Khống chế không được?

Phong trưởng lão sửng sốt một chút: "Cứ để mặc cho nàng như vậy?"

"Người như nàng, tốt nhất chúng ta đừng kết thù với nàng, nếu thật sự kết thù với nàng, thì tất nhiên phải trừ bỏ nàng, vĩnh tuyệt hậu hoạn!" Khi nói lời này, tươi cười trên mặt Phong Tiêu Tiêu biến mất, llêquyýđôn thay vào đó là túc sát và rét lạnh: "Hơn nữa, phải ở dưới tình huống nắm chắc có thể giết nàng, một khi để cho nàng trốn thoát, sẽ hậu hoạn vô cùng! Nhưng mà hiện tại chúng ta còn không có thâm cừu gì với nàng, không cần phòng bị như thế, về phần chỗ Hoàng Xuyên, ngươi không cần quản nữa, đánh mất một con chó ta còn có thể tìm ngàn vạn con."

Đối với nàng ta mà nói, Hoàng Xuyên chỉ là tay sai vì làm việc cho Phong Cốc mà thôi, có cũng được mà không có cũng không sao!

Phong trưởng lão vốn muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn là cái gì cũng không nói ra, ánh mắt lão nhìn về phía Cố Nhược Vân cũng không khỏi mang theo chất vấn, không biết rốt cục nữ tử này có bản lãnh gì, làm cho đại tiểu thư đánh giá nàng như thế?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro