Chương 781 - 790
Chương 781: Kim Đế (ba)
Edit: kaylee
Hồng y nam tử cười lạnh một tiếng: "Ta cũng khuyên ngươi lo lắng cho an nguy của mình một chút, đừng để ta không giết ngươi, ngươi lại chết ở trong tay những Linh Thú kia, về phần nữ nhi của ta, sẽ không nhọc ngươi lo lắng, ngươi đã từng thua thiệt còn chưa ăn đủ à? Muốn lại đến một lần?"
Sắc mặt Dư Hưng Long thay đổi, hừ hừ, quay đầu không bao giờ liếc mắt nhìn hồng y nam tử một cái nào nữa.
"Ha ha, đại tiểu thư, chuyện về Dư Hưng Long này người hẳn là không biết đi?"
Đột nhiên, một âm thanh truyền đến từ bên cạnh, đánh vỡ sự trầm tư của Cố Nhược Vân.
Cố Nhược Vân giật mình quay đầu nhìn lại, ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn về phía nam tử đứng ở bên người nàng. Nếu nhớ không lầm mà nói, hình như đêm qua nghĩa phụ gọi hắn là Huyết Cuồng.
"Ở lúc Lĩnh chủ chưa tới Võ Đế, Dư Hưng Long này đã coi trọng thiên phú của Lĩnh chủ, muốn làm cho hắn trở thành nữ tế ở lại nhà mình, đáng tiếc là, Lĩnh chủ đại nhân một lòng say mê phu nhân, sao dễ dàng dung nạp nữ nhân khác? Cho nên cự tuyệt, nữ nhi của Dư Hưng Long có chút không cam lòng, diễn~đ@n^lêquýđôn muốn dây dưa Lĩnh chủ, kết quả bị Lĩnh chủ hung hăng dạy dỗ một trận! Dư Hưng Long cảm thấy thật không còn mặt mũi, vì thế muốn bức bách Lĩnh chủ trở thành nữ tế của lão! Ai có thể có thể nghĩ đến Lĩnh chủ sẽ trưởng thành đến trình độ cường giả không sai biệt lắm với lão ở trong thời gian ngắn như vậy, thế này Dư Hưng Long mới không dám làm càn, chỉ dám bắn tên trộm ở sau lưng Lĩnh chủ, mà hiện giờ Lĩnh chủ đã ném lão ở xa xa phía sau, nếu không phải Lĩnh chủ luôn luôn vội vàng đối phó người thế lực kia, Dư Hưng Long cũng sẽ không thể sống đến bây giờ."
Huyết Cuồng hưng phấn kể với Cố Nhược Vân về sự tích anh hùng của hồng y nam tử, đối với bọn họ mà nói, Lĩnh chủ là Thần bọn họ trong cảm nhận, bất luận kẻ nào cũng không thể vượt qua.
Nếu không phải tại thế lực kia luôn luôn như hổ rình mồi đối với Lĩnh chủ, Dư Hưng Long này còn có mệnh đứng ở chỗ này châm chọc khiêu khích Lĩnh chủ sao?
Dù sao, năng lực của Dư Hưng Long cũng không nhỏ, tuy rằng lực lượng của Lĩnh chủ hoàn toàn vượt xa lão, nhưng mà, một khi Lĩnh chủ chính thức khai chiến với Dư Hưng Long, thế lực kia tất nhiên sẽ chặn ngang một cước ở trong đó, càng là ngồi ngư ông đắc lợi ở phía sau hai phương sống mái.
Cho nên, Lĩnh chủ mới tạm thời buông tha cho Dư Hưng Long, trừ phi lão làm ra việc quá đáng, Lĩnh chủ không thể nhịn được nữa mới có thể mạo hiểm bị thế lực kia chặn ngang một cước mà giết lão.
Cố Nhược Vân lẳng lặng nghe lời Huyết Cuồng nói, lúc này mới hiểu được tranh cãi giữa Dư Hưng Long và Hồng Liên Lĩnh chủ, l.q.đ vậy mà là bởi vì tư tình nhi nữ, nhưng thật hiển nhiên, Dư Hưng Long xem thường thiên phú và năng lực của hắn.
"Đúng rồi, thế lực ngươi nói kia là cái gì?"
Cố Nhược Vân nhíu mày nhìn về phía Huyết Cuồng, hỏi.
"Huyết Cuồng!"
Mắt thấy Huyết Cuồng muốn tiếp tục nói chuyện với Cố Nhược Vân, sắc mặt Bạch Âm ở một bên càng thay đổi: "Việc này, cũng không cần phải nói cho đại tiểu thư đi?"
Ba chữ đại tiểu thư này, Bạch Âm kêu thật sự là không cam tâm tình nguyện, dù sao ở trong lòng nàng cũng không có tán thành thân phận của Cố Nhược Vân, chính là loại này thời điểm, nàng ta không đồng ý lại đắc tội Cố Nhược Vân, nếu không lấy sự yêu thương hiện giờ của Lĩnh chủ đối với nàng, thật có khả năng sẽ vì nữ tử này mà đuổi mình ra khỏi lãnh địa.
Nghe được lời Bạch Âm nói, Huyết Cuồng mới phát hiện mình không cẩn thận nói lỡ miệng, ngượng ngùng cười cười, hắn xấu hổ vuốt cái mũi, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.
Hồng y nam tử quét mắt qua, dừng ánh mắt ở trên người Cố Nhược Vân, mặt mày ôn hòa xuống, không còn có lãnh khốc và khí phách khi đối mặt với những người khác lúc trước.
Chương 782: Kim Đế (bốn)
Edit: kaylee
"Còn nhớ rõ ta đã nói qua những lời gì với con sao? Ta có một kẻ địch rất cường đại, kẻ địch kia chính là thế lực theo như lời Huyết Cuồng! Chỉ là tên của thế lực này ta tạm thời không cách nào nói cho con, lee~lqđ ta không hy vọng con nhấc lên quan hệ gì với chuyện này, chờ sau khi ta có thế lực hoàn toàn diệt trừ thế lực kia, ta sẽ nói hết tất cả mọi chuyện cho con nghe."
Cố Nhược Vân cười cười, nàng đương nhiên biết nghĩa phụ không để cho nàng biết tên thế lực kia là vì nàng tốt, dù sao một kẻ địch làm cho Hồng Liên Lĩnh chủ đều cảm thấy cường đại, thuyết minh thế lực kia thật sự rất mạnh!
Lấy thực lực hiện giờ của mình, lại như thế nào đối nghịch với thế lực kia?
"Nghĩa phụ, kẻ địch của người chính là kẻ địch của ta, có lẽ hiện tại năng lực của ta còn chưa đủ, nhưng một ngày nào đó, ta có thể báo thù giúp người." Cố Nhược Vân ngẩng đầu, nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn mỹ của hồng y nam tử, giữa mặt mày thanh lãnh kia có rất nhiều kiên định.
Hồng y nam tử cười ‘ha ha’ hai tiếng: "Không hổ là nữ nhi tốt của ta! Tốt! Ta đây sẽ chờ ngày con có thực lực trợ giúp ta báo thù! Nếu thê tử của ta biết ta thu một nữ nhi tốt như vậy, nhất định sẽ cảm thấy rất là vui mừng."
Chỉ là không biết rốt cục hiện tại Ngọc Nhi ở nơi nào!
Lại nghĩ đến Đông Phương Ngọc, hồng y nam tử cười khổ một tiếng, trên khuôn mặt tuấn mỹ mang theo thương cảm.
Hai mươi năm.
Vẻn vẹn hai mươi năm, không có một ngày hắn không nhớ nàng, nhưng mà hai mươi năm này, hắn đã tìm toàn bộ đại lục,lqd thậm chí ngay cả vô số cấm địa đều đi vào, vẫn là không có tìm được tung tích của nàng như trước!
Chẳng lẽ, nàng không còn ở trên đời này?
Tâm của hồng y nam tử đau một hồi, hắn vội vã lắc lắc đầu.
Không!
Tuyệt đối không có khả năng!
Ngọc Nhi nhất định còn sống!
Nếu hắn tìm không thấy nàng một ngày, vậy lại dùng mười năm để tìm! Mười năm tìm không thấy nàng, vậy tiêu phí trăm năm! Nếu trăm năm còn tìm không thấy, vậy thì dùng hết đời đời kiếp kiếp, cho đến khi tìm được nàng mới thôi!
Trong bất tri bất giác, biểu cảm của hồng y nam tử kiên nghị lên, bên trên mặt mày khí phách tràn đầy kiên định.
Khuôn mặt của Bạch Âm thật không đẹp mắt, bản thân vừa ngăn lại Huyết Cuồng nói chuyện này cho Cố Nhược Vân, kết quả Lĩnh chủ lại tự mình nói, hắn làm như vậy, rõ ràng là cố ý đánh mặt mình!
Mình cùng với hắn hai mươi năm, trả giá vô số quang âm, vì sao lại kém một tiểu nha đầu lần đầu gặp mặt?
Nàng ta không cam lòng!
Một ngày nào đó, nàng ta muốn quang minh chính đại trở thành Lĩnh chủ phu nhân, như thế tiểu tiện nhân Cố Nhược Vân này cũng không dám lại kiêu ngạo ở trước mặt mình nữa! Còn cần dập đầu thỉnh an với ngươi thân là nghĩa mẫu nàng đây.
Bạch Âm bình định tức giận trong nội tâm, yên lặng đi theo ở phía sau đội ngũ.
"Ha ha."
Dư Hưng Long cười lạnh một tiếng, ánh mắt trào phúng đảo qua trên người Cố Nhược Vân, trong mắt là vẻ hèn mọn nồng đậm.
Trên người tiểu nha đầu này không có một chút linh lực dao động, hoàn toàn chính là một phế vật! Chỉ bằng loại phế vật này cũng muốn trợ giúp Hồng Liên báo thù? Mà Hồng Liên, l^q'đ vậy mà còn nhận lời của nàng? Khi nào thì Hồng Liên cũng trở nên ngu xuẩn như thế? Càng là thu một phế vật như vậy trở thành nghĩa nữ!
Trên danh nghĩa là nghĩa nữ, kỳ thực chút tâm tư dơ bẩn trong lòng người này ai chẳng biết?
Lão vốn còn tưởng rằng Hồng Liên này thật sự là si tình như vậy, cho nên mới xem thường đối với nữ nhi vĩ đại kia của lão, không nghĩ tới, vậy mà sẽ tìm một phế vật như vậy! Chậc chậc, xem ra Hồng Liên Lĩnh chủ này cũng chỉ là tục nhân trông mặt mà bắt hình dong thôi.
"Cặn bã!"
Dư Hưng Long càng nghĩ càng giận, nữ nhi nhà mình có cái gì không tốt, lúc trước người kia lại nhục nhã nàng ở trước mặt nhiều người như vậy? Cho nên, lão thật sự không nhịn được, nghiến răng nghiến lợi phun ra hai chữ này.
Chương 783: Kim Đế (năm)
Edit: kaylee
Hồng y nam tử nhìn không chớp mắt, ánh mắt cao ngạo kia giống như là không có để Dư Hưng Long vào mắt, Dư Hưng Long tức thiếu chút chửi ầm lên, hung hăng liếc mắt lườm đối phương một cái, ánh mắt âm trầm.
Rống!
Bỗng nhiên, một tiếng hét lên điên cuồng truyền đến từ trong Tuyết Sâm, chấn động làm ca mặt đất đều bắt đầu rung động lên, tuyết trắng vốn bao trùm ở phía trên rừng rậm kia cũng bởi vì một tiếng hét mãnh liệt này mà lả tả rơi xuống.
"Tiếng hét này, hẳn là Xích Điện thú! Nhưng lại không chỉ có một con!"
Hồng y nam tử kéo Cố Nhược Vân đến phía sau mình, nhìn chỗ rừng rậm không xa, trầm giọng nói: "Làm tốt chuẩn bị tác chiến!"
"Tuân mệnh, Lĩnh chủ đại nhân!"
Nhất thời, tất cả mọi người Hồng Liên Lĩnh xuất ra vũ khí, bình tĩnh chờ đám Linh Thú bay nhanh đến kia.
Ở nháy mắt những Linh Thú kia chạy qua, toàn bộ cây cối đều bị phá hủy, ngã trên mặt đất, chặn lại tất cả lối đi.
"Ha ha," Dư Hưng Long lại cười lạnh một tiếng, vẻ mặt đều là ý cười đùa cợt: "Hồng Liên Lĩnh chủ, những Linh Thú này đều là cấp bậc Võ Tôn cao cấp, ngươi xác định ngươi có thể bảo vệ được tiểu nha đầu bên cạnh ngươi sao? Trừ phi ngươi đứng ở cạnh thân thể của nàng không động, nhưng mà nếu là như thế, lqđ chỉ sợ sẽ giữ không được những người Hồng Liên Lĩnh này, dù sao ngươi đừng hy vọng có người sẽ giúp ngươi."
Ngụ ý, nếu hồng y nam tử muốn bảo vệ Cố Nhược Vân, cũng chỉ có thể luôn đứng ở cạnh thân thể của nàng không động đậy, nhưng mà nếu như thế, cũng chỉ có thể làm cho những người Hồng Liên Lĩnh khác đi lên chiến đấu.
Phải biết rằng, những Linh Thú này đều là Võ Tôn cao cấp, những người Hồng Liên Lĩnh khác sao có thể ứng phó?
Nhưng mà một điểm mấu chốt nhất, lại bị Dư Hưng Long xem nhẹ!
Kia chính là bản thân Cố Nhược Vân!
"Nghĩa phụ, người không cần bảo vệ ta," Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, nhàn nhạt nói: "Người vẫn là đi giúp đỡ những người Hồng Liên Lĩnh khác, một mình ta không có gì trở ngại."
Hồng y nam tử cau chặt mày, hỏi: "Con được không?"
Tuy rằng Cố Nhược Vân đã từng giải quyết một con Tuyết Linh Lang đánh lén nàng, nhưng Xích Điện thú này đều là Võ Tôn cao cấp, nhưng lại không chỉ có một con! Cho dù Cố Nhược Vân lại cường hãn như thế nào, cũng chỉ ở Võ Tôn trung cấp mà thôi.
Nghĩ vậy, hồng y nam tử nâng tay kéo Cố Nhược Vân vào trong lòng, nói: "Nha đầu, con và ta cùng nhau chiến đấu, để một mình con ở chỗ này ta lo lắng, con vẫn là ở bên người ta tương đối an toàn."
Cảm nhận được quan ái (quan tâm + yêu thương) của hồng y nam tử, trong lòng Cố Nhược Vân ấm áp, cười cười: "Nghĩa phụ, tin tưởng ta, ta không có việc gì."
Nói xong lời này, nàng dừng một chút, mặt mày hiện lên một tia sáng sắc bén.
"Linh Tiêu, Viêm, các ngươi xuất ra chiến đấu!"
Bá!
Tiếng nói chưa dứt, nhất thời, hai luồng sáng bắn ra từ ngực của Cố Nhược Vân, sau đó rơi xuống trên đất, mà sau khi hai luồng sáng kia biến mất, hai người ở bên trong luồng sáng mới xuất hiện trong mắt thế nhân.
Chỉ thấy một người trong đó mặc áo bào trắng, tóc dài râu bạc trắng, xa xa nhìn lại rõ ràng chính là dáng vẻ tiểu lão đầu, llêqquýđônn chỉ là nếu nhìn kỹ mà nói, thì có thể phát hiện ở bên dưới râu dài kia che dấu một khuôn mặt thật tuấn mỹ, lông mày tuyết trắng hơi hơi nhướng lên, rồi sau đó chuyển về phía đàn Linh Thú chạy nhanh đến kia.
Dáng vẻ của một nam tử khác lại tuyệt diễm động lòng người, cho dù nói khuynh quốc khuynh thành cũng không thể chê trách, nhất là, bọn họ chưa từng thấy qua có người có đôi mắt một đỏ, một xanh, trong quỷ dị lộ ra hơi thở mê người.
Nhìn thấy hai người này, hồng y nam tử ngẩn người, có chút không rõ chân tướng nhìn về phía Cố Nhược Vân: "Nha đầu, hai người này là……...."
Chương 784: Cự long bán thánh (một)
Edit: kaylee
Cố Nhược Vân không nói gì, dưới gió mát, một bộ áo xanh khẽ bay, ánh mắt của nàng lạnh nhạt mà bình tĩnh, nhìn thẳng đám Linh Thú chạy vội mà đến kia.
"Linh Tiêu, Viêm, các ngươi cũng đã lâu không có hoạt động gân cốt một chút, đi đi."
Bá!
Trong phút chốc, hai thú hóa thành tia sáng, lập tức tập kích về phía Xích Điện thú kia.
Tuy rằng thực lực lúc trước của Linh Tiêu chẳng phải cường đại nhất trong bốn thú, nhưng mà trận pháp kia cũng không có làm lực lượng của hắn rớt xuống rất yếu, lee~lqđ lúc rời đi trận pháp đã là Võ Tôn trung cấp, trước đó không lâu càng là đột phá tới Võ Tôn cao cấp.
Về phần Viêm, thì càng không cần nói, hắn đã sớm tới cảnh giới này, hơn nữa lực lượng bản thân hắn nắm trong tay, đương nhiên không phải một con hai con Xích Điện thú có thể so sánh.
Sắc mặt Dư Hưng Long có chút khó coi, lạnh lùng nhìn hồng y nam tử, lạnh giọng nói: "Không nghĩ tới Hồng Liên Lĩnh chủ hào phóng như vậy, hai con Linh Thú Võ Tôn cao cấp cứ như vậy tùy tiện đưa cho nữ nhi không biết nhặt được từ nơi nào."
Kia nhưng là hai con Linh Thú Võ Tôn cao cấp đó, loại Linh Thú này vốn có tính tình cao ngạo quật cường, rất khó phục tùng, không nghĩ tới Hồng Liên này nhưng là cực kì yêu thương nghĩa nữ của mình, Linh Thú mãnh liệt như vậy cũng đưa cho nàng làm bùa hộ mệnh.
"Hai con Linh Thú này không phải là ta đưa."
Hồng y nam tử nhíu mày, ngay cả hắn cũng bị thực lực Cố Nhược Vân triển lộ ra làm chấn kinh rồi, khó trách nàng có lá gan lớn như vậy dám xâm nhập cánh đồng tuyết này, thì ra nàng chẳng những bản thân thiên phú trác tuyệt, trong tay còn có hai con Linh Thú Võ Tôn cao cấp.
"Ha ha."
Dư Hưng Long cười lạnh một tiếng, bên môi nâng lên độ cong hèn mọn: "Ta nói Hồng Liên Lĩnh chủ, ngươi có thể không giả bộ sao? Nếu hai con Linh Thú này không phải ngươi cho, chỉ bằng một tiểu nha đầu này có thể lấy được sao? Đừng nói thực lực sau lưng tiểu nha đầu này mạnh mẽ, dù mạnh mẽ thế nào cũng sẽ không thể vượt qua ngươi, nếu không mà nói vì sao nàng phải nịnh bợ ngươi, huống chi, gia tộc nào có thể dễ dàng tha thứ một người không có thiên phú không có một chút linh lực như vậy? Người trên đời này đều là hiện thực, ngươi trợ giúp nàng, không phải là coi trọng nàng tuổi trẻ xinh đẹp sao? Một phế vật, ngươi lại muốn nàng ngụy trang thành thiên tài, cần gì chứ?"
Ầm!
Một ngọn lửa giận cuồn cuộn tuôn ra từ trên người hồng y nam tử, ánh mắt hắn giống như một thanh lợi kiếm sắc bén bắn thẳng đến phía Dư Hưng Long, sau khi cảm nhận được ánh mắt lăng liệt này, diễn~đ@n^lê.quýđôn Dư Hưng Long nhịn không được rùng mình một cái, nhưng vẫn mạnh miệng nói: "Ta nói chẳng lẽ không đúng sao? Nữ nhi của ta có gì không tốt? Cũng tuổi trẻ, chỉ là dáng vẻ có chút tạm được mà thôi, nếu ngươi nguyện ý trở thành nữ tế của ta, hai người chúng ta liên hợp tất nhiên mạnh hơn nữ tử này nhiều!"
"Nữ nhi của ngươi?" Hồng y nam tử cười lạnh một tiếng: "Trong lòng ta, nữ nhi của ngươi vĩnh viễn kém thê tử của ta! Cho dù là một chút cũng không bằng, Cố Nhược Vân là nữ nhi của ta, Linh Thú của nàng cũng không phải ta đưa, tin hay không tùy ngươi!"
"Hồng Liên, ta nói cho ngươi biết, ngươi phải cưới nữ nhi của ta! Nếu không mà nói, ta chắc chắn thế bất lưỡng lập (không đội trời chung) với ngươi!"
Nói thật, tuy rằng đến bây giờ Dư Hưng Long còn hận Hồng Liên Lĩnh chủ, nhưng mà nếu Hồng Liên Lĩnh chủ này có thể trở thành nữ tế của lão, thì lão sẽ xóa bỏ tất cả thù hận! Dù sao thiên phú và tầm nhìn của Hồng Liên, ở trên đại lục này, chỉ sợ người có thể vượt qua hắn thật ít lại càng ít.
"Ha ha ha!"
Hồng y nam tử cười to ba tiếng, tiếng cười kia khí phách lăng vân, biến mất trong mây.
"Thế bất lưỡng lập? Tốt! Dư Hưng Long, vậy thì từ đây về sau, Hồng Liên Lĩnh ta tất thế bất lưỡng lập với các ngươi!"
Chương 785: Cự long bán thánh (hai)
Edit: kaylee
"Ngươi….." Dư Hưng Long tức đến mức sắc mặt xanh mét, lão thật không rõ rốt cục trong đầu Hồng Liên Lĩnh chủ này nghĩ như thế nào, vì hai nữ nhân, lại muốn thế bất lưỡng lập với lão? Hắn thật không biết phương pháp gì mới là có lợi nhất đối với hắn?
Hai nữ nhân kia, một người tung tích không rõ, một người lại là phế vật, nhưng có đáng giá?
Nhưng mà, hiện tại thật hiển nhiên không phải là lúc tranh cãi, bởi vì Xích Điện thú này đã đến trước mặt bọn họ, l.q.đ mặc dù có Linh Tiêu và Viêm chống đỡ ở phía trước, nhưng mà số lượng đối phương quá nhiều, cho nên chỉ bằng hai người bọn họ còn không cách nào chặn lại tất cả Xích Điện thú.
Dư Hưng Long hừ lạnh một tiếng, lập tức gia nhập chiến trường, bởi vì có Linh Tiêu và Viêm ở phía trước, nên hồng y nam tử ngược lại là không có tham dự chiến đấu, mà vẫn luôn đứng ở Cố bên người Nhược Vân bảo vệ an toàn của nàng.
Tuyết Sâm, tràn đầy khói thuốc súng.
Máu tươi nhiễm đỏ tầng tuyết trắng kia, trên đất chồng chất vô số thi thể Linh Thú, nhưng mà, hiện giờ Linh Thú này giống như nổi điên không muốn sống đánh sâu vào, giống như không cảm nhận được sợ hãi đồng bạn tử vong.
"Không thích hợp!" Hồng y nam tử nhíu mày, nhìn bầu trời mù sương xa xa, trong con ngươi lãnh khốc mang theo một chút thâm trầm: "Những Xích Điện thú này có gì đó không đúng, thật giống như có người ở sau lưng khống chế bọn họ."
Cố Nhược Vân giật mình, ngược lại là không nói thêm gì, khẽ cau chặt mày trầm mặc xuống.
"Người nói không sai."
Đúng lúc này, trong linh hồn truyền đến tiếng nói non nớt của Tiểu Tử Tà: "Những Xích Điện thú này quả thật đã bị khống chế, cho nên bọn họ không biết đau đớn, không có sợ hãi, hơn nữa, sẽ vĩnh viễn không ngừng đánh lại."
"Các ngươi mau nhìn!"
Lại vào lúc này, một giọng nói kinh ngạc bỗng nhiên truyền đến từ một bên.
Chỉ thấy một gã bố y thanh niên chỉ vào bên trong mảnh rừng cây dày dậm phía trước kia, nói: "Nơi đó giống như có cái gì, chẳng lẽ trứng Linh Thú là ở chỗ này?"
Vừa nghe lời này, tâm mọi người đều là run lên.
Nếu nhân loại muốn có được một con Linh Thú cường đại, vậy nên làm như thế nào? Ở trên đại lục, đánh bại một con Linh Thú rất đơn giản, muốn làm cho nó thần phục, kia căn bản chính là chuyện không có khả năng! Linh Thú đã mở ra linh trí đều cực kì thông minh, bọn họ thà chết cũng sẽ không chịu khuất phục nhân loại.
Cho nên, rất nhiều người đều muốn lấy được một quả trứng Linh Thú, từ nhỏ bắt đầu bồi dưỡng, lqd như thế mới có thể làm cho con Linh Thú kia phục tùng mệnh lệnh! Bởi vậy sau khi chiếm được tin tức về trứng Linh Thú này, vô số cường giả chen chúc tới.
Hơn nữa một quả trứng Linh Thú ở chỗ sâu trong cánh đồng tuyết còn không có bị Linh Thú khác cái cắn nuốt, chỗ cường đại có thể tưởng tượng được, bị huyết mạch áp chế, nên Linh Thú này không dám động trứng Linh Thú kia!
Về phần đàn Linh Thú điên cuồng công kích nhân loại này, phỏng chừng cũng là trứng Linh Thú kia ở sau lưng giở trò quỷ! Một Linh Thú cường đại, chẳng sợ còn không có xuất thế, là có thể mệnh lệnh Linh Thú khác làm việc vì hắn.
Vừa nghĩ vậy, tâm tình mọi người lập tức bành trướng, bất luận như thế nào, bọn họ đều muốn lấy được quả trứng Linh Thú kia.
Không biết qua bao lâu, rốt cục Xích Điện thú ở đây chết một con cũng không còn, tất cả mọi người thở ra một hơi, sau đó không đợi những người khác phản ứng lại, thanh niên vừa mới mở miệng kinh hô kia nhanh chóng chạy về phía cây cối dầy đặc kia, vừa chạy còn vừa cười to nói: "Ha ha, trứng Linh Thú là của ta, rốt cục nó cũng là của ta!"
Rống!
Ngay tại nháy mắt thanh niên kia chạy tới, một ngọn lửa mãnh liệt phun ra từ trong rừng rậm, ngay cả cơ hội phản ứng hắn cũng không có đã biến thành tro tàn ở dưới ngọn lửa kia.
Chương 786: Cự long bán thánh (ba)
Edit: kaylee
Tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, vội vàng nhìn về phía phương hướng thanh niên biến mất, mồ hôi lạnh chảy dọc trên lưng, lạnh lẽo.
Đừng nhìn thanh niên kia còn trẻ tuổi, lại sớm đã qua tuổi trăm tuổi, chỉ là không biết dùng cái phương pháp gì mới bảo trì dung mạo tuổi trẻ như vậy, hơn nữa thực lực của hắn cũng không yếu! Là một nhân vật Võ Đế sơ cấp.
Một hơi diệt Võ Đế sơ cấp? Rốt cục nơi này có loại cường giả gì?
Đang lúc mọi người kinh ngạc, rốt cục sinh vật trong rừng rậm cũng triển lộ ra.
"Long, trời ạ, vậy mà là Long!"
"Long tộc là sinh vật tồn tại cao nhất, tất cả Long tộc vừa sinh ra thấp nhất cũng là Võ Hoàng, ấu Long thiên phú cường hãn vừa phá xác chính là cảnh giới Võ Tôn! Hơn nữa sinh mệnh của Long lâu dài, l^q'đ bởi vậy bất luận so như thế nào, nhân loại chúng ta cũng không cường đại bằng Long tộc."
Cố Nhược Vân khẽ nhíu mày, Long tộc thiên phú mạnh nhất sau khi sinh cũng chỉ là cảnh giới Võ Tôn? Nhưng Tử Tà vừa phá xác chính là cường giả Võ Đế, như thế xem ra, Tử Tà còn cao hơn Long tộc vài bậc.
Rống!
Cự long hét lớn một tiếng, hắn vung đuôi, tất cả cây cối chung quanh đều bị phá hủy dưới thân thể, cặp con ngươi hung tàn mà sắc bén kia đảo qua đám nhân loại nhỏ bé phía dưới kia, trong mắt tràn đầy khinh thường.
Vậy mà.... .....
Ở dưới tiếng rống to này, tất cả mọi người đều cảm thấy thân mình bị kiềm hãm, một ngụm máu tươi thiếu chút không nhịn được mà phun ra.
Mà có thể làm được loại thực lực này, chẳng lẽ con Long này.... ....
"Võ Thánh, nó nhất định đã tới cảnh giới Võ Thánh? Rốt cục quả trứng Linh Thú là tồn tại dạng gì? Có thể làm cho một con Long cảnh giới Võ Thánh bảo vệ?"
"Mặc kệ như thế nào! Trứng Linh Thú này chúng ta đều phải lấy được!"
Nghe lời mọi người nói, hồng y nam tử trầm mặc một lúc lâu, thật lâu sau, hắn mới chậm rãi mở miệng: "Con Long này chẳng phải Võ Thánh, hắn là ở giữa Võ Đế cao cấp và Võ Thánh, cũng chính là bán thánh!"
Nhưng mà, mặc dù đối phương chỉ là bán thánh, thực lực kia cũng không thể khinh thường.
"Không sai," Kim Đế nhìn hồng y nam tử, lại chuyển ánh mắt về phía cự long, khuôn mặt lạnh lùng, trong con ngươi xinh đẹp hiện lên vẻ trầm tư: "Hắn quả thật là cảnh giới bán thánh! Nếu muốn đánh bại hắn, llêqquýđônn hiện tại chúng ta không thể mâu thuẫn nội bộ, chỉ có thể liên hợp lại cùng công kích, về phần kế tiếp trứng Linh Thú thuộc về ai, trước chiến thắng con cự long này lại nói!"
Mọi người hai mặt nhìn nhau, phải biết rằng, bọn họ đã đến đây nơi này, thì những khác này đều là kẻ địch! Dù sao trứng Linh Thú chỉ có một! Nếu liên hợp lại cùng kháng đối kẻ địch, vạn nhất một người trong đó không ra lực, chỉ chờ sau khi mọi người bị thương đoạt trứng Linh Thú thì sao?
Hiển nhiên Kim Đế cũng nhìn ra tâm tư của mọi người, ánh mắt lãnh liệt nhàn nhạt đảo qua trên mặt những người không ngừng chần chờ kia.
"Nếu không đánh bại hắn, đừng nói là lấy được trứng Linh Thú, ngay cả chúng ta có thể sống đi ra ngoài hay không cũng không nhất định."
Không sai!
Nếu cự long không chết, bọn họ tuyệt đối không cách nào đi ra ngoài từ nơi này!
Nghĩ vậy, tâm của mọi người từng chút kiên định đứng lên.
Trứng Linh Thú thuộc về ai, chờ về sau lại nói, hiện tại quan trọng nhất chính là đánh bại cự long!
"Được!" Dư Hưng Long hung hăng cắn răng một cái, nói: "Một khi đã như vậy, chúng ta chiến bại cự long trước, các ngươi thấy thế nào?"
Tất cả mọi người gật gật đầu, nếu không chiến bại cự long, bọn họ vĩnh viễn cũng không thể có cơ hội lấy được trứng Linh Thú sau lưng hắn.
Rống!
Đúng lúc này, cự long lại phát ra một tiếng rống to, nó gầm rú hình thành một vòng ánh sáng tập kích về phía mọi người, một khắc kia, lqđ thổ địa đều bị tiếng rống của nó phá hủy, giống như có đủ lực lượng phá hủy tất cả.
Chương 787: Cự long bán thánh (bốn)
Edit: kaylee
Nhất thời, mấy cường giả Võ Đế giỏi về phòng thủ liên thủ thi triển trận phòng ngự, ngăn cản ánh sáng kia ở ngoài, dđ.lqđ Dư Hưng Long vội vàng quay đầu, nói với hồng y nam tử: "Nơi này thực lực của ngươi cường đại nhất, cho nên chủ công sẽ giao cho ngươi."
Hồng y nam tử cười cười, rũ mắt nhìn về phía Cố Nhược Vân bên người: "Quả trứng Linh Thú này con có muốn hay không?"
Cố Nhược Vân chớp mắt, hỏi: "Có ý tứ gì?"
"Nếu con muốn, vậy nghĩa phụ sẽ đi đoạt đến cho con, nếu con không muốn, hiện tại chúng ta bước đi."
"Hồng Liên!" Dư Hưng Long tức thiếu chút hộc máu, lão thật không ngờ người này sủng nữ tử này sủng đến loại trình độ này.
Nếu nàng muốn, hắn sẽ đi đoạt vì nàng đến.
Nếu nàng không muốn, vậy hắn sẽ bỏ lại bọn họ rời đi?
Ở trong này, thực lực cường đại nhất chính là Hồng Liên Lĩnh chủ, hắn vừa đi, vậy sợ rằng toàn bộ bọn họ xông lên, cũng không nhất định có thể ngăn cản con cự long này.
Sắc mặt Bạch Âm vô cùng khó coi, không nhịn được nói một câu: "Lĩnh chủ, nếu người có thể lấy đến trứng Linh Thú này mà nói, lqd về sau cơ hội báo thù của chúng ta sẽ nhiều một ít."
Bá!
Một ánh mắt sắc bén quét về phía Bạch Âm, trong ánh mắt kia tràn đầy lạnh lùng, làm cho thân mình Bạch Âm run lên mạnh mẽ, gắt gao cắn môi dưới.
Nhưng mà lúc này đây, hồng y nam tử cũng không nói thêm gì, trong nháy mắt lại nhìn về phía Cố Nhược Vân, phía trên khuôn mặt tuấn mỹ lại nâng lên tươi cười làm cho người ta tim đập nhanh kia.
Đệ tử khác của Hồng Liên Lĩnh cũng không biết hai ngày này rốt cục Bạch Âm làm sao, phải biết rằng cho tới bây giờ nàng ta đều không có vượt quá như vậy, nhưng mà từ sau khi Cố Nhược Vân xuất hiện, nàng ta đã phạm vào mấy sai lầm rõ ràng, mà hiển nhiên, Lĩnh chủ cũng càng ngày càng không vừa lòng đối với nàng ta, có lẽ từ đây về sau, nàng ta sẽ không bao giờ có cơ hội đi theo Lĩnh chủ bên người nữa.
"Hồng Liên, ngươi mau tới giúp chúng ta một chút!"
Ở sau khi cự long phát khai lần công kích thứ hai, Dư Hưng Long thiếu chút không ngăn được, khuôn mặt già nua càng sốt ruột, lại hét lớn một tiếng với hồng y nam tử thờ ơ ở phía sau.
Hồng y nam tử cũng không nhìn lão cái nào, giống như là không có nghe được lời nói của lão.
"Nghĩa phụ, nếu người muốn đi tìm Huyền Vân quả, hẳn là cũng muốn thông qua từ nơi này đi?" Cố Nhược Vân nhún vai, bất đắc dĩ nói.
Nghe vậy, hồng y nam tử trầm mặc một lúc lâu, gật gật đầu: "Cũng đúng, đã như vậy, trứng Linh Thú này coi như làm chiến lợi phẩm tặng cho con là được lắm, nếu con không thích, vậy cho con bồi bổ thân mình."
Dùng một trứng Linh Thú có thể sử dụng cự long bán thánh bổ thân mình? Những lời này phỏng chừng cũng chỉ có người điên này mới có thể nói ra! Hơn nữa, lee~lqđ ở trong mắt hắn, có vẻ một quả trứng Linh Thú cường đại như thế cũng không có quan trọng bằng Huyền Vân quả, người này là đầu óc có vấn đề sao?
Nhưng mà cũng may rốt cục hồng y nam tử cũng nguyện ý ra tay, cho nên, Dư Hưng Long cũng không lại nói thêm cái gì, chuyên tâm ứng đối từng công kích của cự long kia.
Hồng y nam tử bay vút lên không trung, một thanh Hồng Liên thương đột nhiên xuất hiện ở trong tay hắn, giờ này khắc này hắn, hồng y bay cao, ở trong hư không kia, giống như một đóa Hồng Liên (sen đỏ), cao ngạo mà khí phách, toàn thân lộ ra như hơi thở lăng liệt kiếm.
"Nam nhân này, quả thật rất mạnh."
Ở khoảnh khắc hồng y nam tử ra tay, Cố Nhược Vân lâp tức cảm nhận được khí thế ngập trời trên người hắn, hơi hơi trầm mặc xuống: "Tuy rằng bây giờ hắn còn chỉ là Võ Đế cao cấp, nhưng khoảng cách Võ Thánh cũng đã không xa! Ta ngược lại thật rất tò mò đợi một ngày hắn có thể đột phá tới Võ Thánh."
Kiếp trước kiếp này, nhân vật Cố Nhược Vân sùng bái cũng không nhiều, Hồng Liên Lĩnh chủ này chính là một trong số đó. Nhưng mà, nàng sùng bái hắn như thế, cũng không phải bởi vì thiên phú và thực lực của Hồng Liên, mà là hành vi của hắn!
Chương 788: Cự long bán thánh (năm)
Edit: kaylee
Đồ điên!
Người này quả thật như lời bên ngoài truyền, quả thật là người điên!
Cho dù là chết, cũng muốn chặt đứt một cánh tay của kẻ địch cường đại! Chỉ là bởi vì loại chiến pháp không muốn sống này của hắn, mới có thể làm cho người ta nghe tên biến sắc! Có thể nói, Hồng Liên Lĩnh chủ thật chính là bước từng bước đẫm máu đi ra!
Chiến đấu trong hư không càng kịch liệt, Cố Nhược Vân khẽ ngẩng đầu, trong con ngươi thanh lãnh phản chiếu bóng dáng nam nhân và cự long chiến đấu.
Những người khác đều có chút chật vật không chịu nổi, duy chỉ hồng y kia vẫn là phong thái như trước, l.q.đ cầm Hồng Liên thương trong tay, mặt mày trương dương không gì sánh được, đối mặt một con Long to lớn như thế, hắn lại không chút nào yếu thế, phía trên khuôn mặt tuấn mỹ là đạm bạc và bình tĩnh.
Ngay tại giữa lúc hai phương giao chiến, cây cối chung quanh này cũng biến thành khói bụi, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt ở bên trong rừng rậm.
Vì thế, phía trên thần đài sau lưng cự long kia, một quả trứng Linh Thú xuất hiện ở trong mắt mọi người.
Bởi vì khoảng cách quá xa, nên Cố Nhược Vân cũng không rõ ràng hoa văn màu tím trên trứng Linh Thú kia là cái gì, nhưng thông qua hoa văn kia, nàng luôn cảm thấy đó là một quả trứng Phượng Hoàng. Chẳng lẽ này cũng là trứng Phượng Hoàng?
Bỗng nhiên, trên trứng Linh Thú toát ra một tia sáng, đúng lúc này, Tiểu Tử Tà trong Thượng Cổ Thần Tháp cũng không nhẫn lại được, ‘hưu’ một tiếng lập tức vọt ra, thừa dịp mọi người giao chiến với cự long nhanh chóng nhằm về phía trứng Linh Thú.
Cự long giận tím mặt, cũng có người dám đi trộm trứng ở ngay trước mặt mình, quả thực là tội không thể tha!
Nhưng mà, sau khi nó quay đầu nhìn về phía bóng dáng nhỏ của Tử Tà chạy đến chỗ trứng Linh Thú, bất giác ngây ngẩn cả người, trong mắt xuất hiện một chút kinh ngạc, hung tàn vốn có cũng biến mất ở giờ phút này, cũng buông bỏ tất cả công kích.
Cố Nhược Vân vốn cho rằng Tiểu Tử Tà là coi trọng quả trứng Linh Thú này, muốn nhận lấy thay nàng, không nghĩ tới lúc hắn chạy đến trước trứng Linh Thú, trực tiếp há miệng lập tức một ngụm nuốt mất.
Không sai!
Quả thật là bị Tiểu Tử Tà nuốt mất, đến mức tất cả mọi người đều không kịp phản ứng lại.... .....
Hành động này của hắn, hoàn toàn chọc tổ ong vò vẽ, cường giả vốn đang giao chiến với cự long kia vẻ mặt tức giận, llêqquyýđôn đôi con ngươi tràn ngập sát khí nhìn Tử Tà. Bọn họ ở nơi này mạng chiến đấu, cuối cùng lại bị tiểu tử kia thừa dịp loạn đoạt đi trứng Linh Thú rồi!
Hồng y nam tử nhìn Tiểu Tử Tà, thân mình chợt lóe lập tức về tới trước mặt Cố Nhược Vân, có chút đáng tiếc nói: "Ta vốn còn muốn lấy quả trứng Linh Thú kia cho con bồi bổ thân mình, lại bị tiểu tử này nhanh chân đến trước."
Khóe miệng Cố Nhược Vân run rẩy một chút, làm sao nàng biết Tiểu Tử Tà này biến thành đồ ăn hàng (tham ăn)? Ngay cả trứng Linh Thú cũng ăn?
Gặp tình cảnh này, Kim Đế ngược lại là không nói thêm gì, hắn nhíu mày, rất nhanh lại buông lỏng ra. Dù sao trứng Linh Thú đều không phải là mục đích chân chính hắn tới nơi này, cho dù rơi xuống trong tay những người khác cũng không sao.
Nghĩ đến đây, hắn không có lại nói nhiều thêm một lời, phất ống tay áo lập tức xoay người rời đi.
Đương nhiên, trước khi rời đi, hình như là theo bản năng, hắn lại nhìn Cố Nhược Vân đứng ở bên người hồng y nam tử, sau đó mới không quay đầu lại biến mất ở dưới bầu trời này….....
Tiểu Tử Tà xoa xoa miệng, đi tới bên người Cố Nhược Vân, rồi lập tức biến mất trong hư không, thậm chí đám cường giả kia còn không có phản ứng lại, lqd hắn lại ăn xong lau khô miệng lập tức rời đi, ngay cả một chút thời gian cũng không lưu lại cho những người khác.
"Nha đầu thối, nói, tiểu tử kia có phải có liên quan với ngươi hay không?"
Thấy cự long không còn công kích nhân loại nữa, Dư Hưng Long cũng lười lãng phí thời gian với nó, tức giận nhìn về phía Cố Nhược Vân, nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Cố Nhược Vân nhún vai, vẻ mặt vô tội: "Ta không biết hắn."
Chương 789: Cho ta một cái công đạo (một)
Edit: kaylee
"Không biết hắn, không biết làm sao hắn có thể đi đến bên cạnh ngươi rồi biến mất? Ta khuyên ngươi giao tiểu tử thối kia ra đây, nếu không, chúng ta tuyệt sẽ không bỏ qua cho ngươi!" Dư Hưng Long hung tợn nói.
Hồng y nam tử nhíu mày, lắc mình che ở phía trước Cố Nhược Vân, chặn lại ánh mắt ngoan độc kia của Dư Hưng Long.
"Con mắt nào của ngươi nhìn thấy tiểu tử kia quen biết nữ nhi của ta?" Hồng y nam tử cười lạnh một tiếng: "Chỉ bởi vì hắn đi đến trước mặt nữ nhi của ta rồi biến mất? Bởi vậy ngươi lập tức kết luận hắn quen biết nữ nhi của ta là? Từ đầu tới đuôi ngươi có từng thấy bọn họ nói qua một câu nào?"
Lúc đó Dư Hưng Long đã bị hỏi không ra tiếng, sắc mặt vô cùng khó coi, vẻ mặt xanh mét giống như là nuốt phân.
Nhưng người này nói cũng là sự thật, lão chỉ biết là tiểu hài tử kia hư không biến mất, nhưng mà từ đầu tới đuôi, đứa trẻ kia cũng không có biểu hiện ra quen biết với Cố Nhược Vân, bằng này căn bản là không thể kết luận hai người là người quen.
"Dư Hưng Long, ta biết ngươi có ý kiến đối với nữ nhi của ta, lại cũng không thể ngậm máu phun người như thế, l^q'đ vọng tưởng vu oan giá họa! Cho nên việc hôm nay, Hồng Liên ta nhất định nên đòi lại một cái công đạo vì nữ nhi vô tội của ta đây, nếu ngươi không cho ta một câu trả lời hợp lý, bản Lĩnh chủ tuyệt không từ bỏ ý đồ!"
Mấy chữ ‘tuyệt không từ bỏ ý đồ’ này dừng ở bên trong rừng rậm, vang vọng từng hồi, cũng làm khuôn mặt Dư Hưng Long càng không chịu nổi.
"Vừa rồi ở trước mắt bao người, nữ tử này triệu hồi ra hai con Linh Thú, chắc hẳn nàng có không gian pháp bảo chứa đựng Linh Thú, mà đứa nhỏ vừa rồi kia hư không biến mất, trừ bỏ có liên quan với nàng, còn có thể có quan hệ với ai?"
Nhân loại là không thể sinh tồn ở bên trong không gian pháp bảo, nhưng mà Linh Thú lại có thể, đương nhiên, nếu có Thần Khí có đại thế giới giống Tiểu Hắc, bất luận nhân loại hay Linh Thú đều có thể ở lại. Nhưng mà, loại Thần Khí này, ở trên toàn bộ đại lục cũng chỉ có ở trong truyền thuyết, căn bản không có người gặp qua.
Hồng y nam tử nở nụ cười.
Nụ cười này, vô cùng tao nhã, khí phách lăng vân.
"Dư Hưng Long, mọi người đều biết, một số Linh Thú thiên phú mạnh đến cấp bậc nhất định đều có thể biến ảo làm người, nhưng mà, lại chưa từng có một Linh Thú có thể lấy hình người hiện thân ở thời kỳ còn nhỏ, cho dù là Long tộc cường hãn cũng chưa có năng lực này! Không đến thời kỳ trưởng thành, không cách nào biến ảo, nếu trên đời thực sự có Linh Thú như vậy, vậy cũng là tồn tại đứng đầu ở đại lục! Cho nên, ngươi thật cho rằng đứa trẻ kia là Linh Thú?"
Dư Hưng Long xấu hổ hận không thể tìm một chỗ tiến vào, kỳ thực sau khi nói hết lời lão lập tức cảm thấy không có khả năng, lqđ một Linh Thú không có trưởng thành đã có thể biến ảo làm người, cũng chỉ có thượng cổ Thần Thú mới có thực lực này, chỉ là thượng cổ Thần Thú càng là truyền thuyết trong truyền thuyết, một phế vật có thể nào hàng phục tồn tại cường đại như vậy?
"Này……...." Nghĩ vậy, Dư Hưng Long hít một hơi thật sâu, cực kì không cam lòng nói: "Này có lẽ là ta nghĩ sai lầm rồi."
"Sai lầm rồi?" Hồng y nam tử cười lạnh một tiếng: "Ngươi vu oan giá họa cho nữ nhi ta, một câu sai lầm rồi có thể giải quyết? Hôm nay nếu không cho ta một cái công đạo, bản Lĩnh chủ tuyệt sẽ không dễ dàng bỏ qua!"
Dư Hưng Long hung hăng cắn răng: "Hồng Liên Lĩnh chủ, ngươi đừng được một tấc lại muốn tiến một thước, vậy ngươi nói ngươi hiện suy nghĩ thế nào?"
"Quỳ xuống, xin lỗi nữ nhi ta."
Hai tay nam nhân chắp sau lưng, hồng y khẽ bay, con ngươi sắc bén như lợi kiếm kia của hắn bắn về phía Dư Hưng Long, giọng điệu không cho phép thương lượng.
"Ngươi.... ....." Dư Hưng Long tức đến mức cả người run run: "Sĩ khả sát bất khả nhục (kẻ sĩ có thể chết, không thể chịu nhục), Hồng Liên Lĩnh chủ, ngươi không cần quá phận!"
Chương 790: Cho ta một cái công đạo (hai)
Edit: kaylee
Ầm!
Nam tử phất ống tay áo, một tia sáng màu đỏ lấy thế như chẻ tre ‘ầm ầm’ đánh tới, sắc mặt Dư Hưng Long đột nhiên đại biến, lqđ vội vàng vung tay áo ngăn cản, ngay cả như vậy, còn có một chút lực lượng xuyên qua phòng ngự của lão, dừng ở phía trên ngực của lão.
Một tia máu tươi tràn ra từ khóe miệng, hai mắt Dư Hưng Long ngoan độc, gắt gao nhìn chằm chằm Hồng Liên Lĩnh chủ.
"Ngươi thật muốn vì một nữ nhân mà đối địch với ta?"
"Dư Hưng Long, ngươi quá coi trọng mình," Hồng y nam tử lạnh lùng nói: "Ta đã sớm nhìn không quen tên khốn ngươi, nếu không phải vì ngại một chút chuyện, ngươi cho rằng bằng vào mấy chuyện ngươi làm với ta trước kia, lee~lqđ ta sẽ lưu ngươi đến bây giờ? Vân Nhi là nữ nhi của bản Lĩnh chủ! Vậy thì bản Lĩnh chủ tất nhiên sẽ bảo vệ nàng cả đời, nếu ai bắt nạt phụ bạc nàng, cũng đừng trách bản Lĩnh chủ vô lễ, hiện tại ta cho ngươi lựa chọn, là xin lỗi, hay là khai chiến?"
Dư Hưng Long cắn chặt hàm răng, hừ lạnh một tiếng lập tức xoay đầu đi, nhìn cũng không liếc mắt nhìn Cố Nhược Vân một cái.
Ngay tại một khắc này, một luồng lực lượng dừng ở phía trên đầu gối lui về phía sau của lão, lão lập tức cảm thấy trên đùi co rút đau đớn, ‘phịch’ một tiếng lập tức quỳ gối trước mặt Cố Nhược Vân! Không thể không quỳ xuống, làm cho Dư Hưng Long tức đến mức sắc mặt đỏ bừng, trong mắt nổi lên ngọn lửa tức giận.
Phải biết rằng, hiện tại ở nơi này đều là cao thủ đức cao vọng trọng trên đại lục, hiện giờ, bản thân lại ở trước mặt nhiều người như vậy, bị tên khốn Hồng Liên này mạnh mẽ ấn trên mặt đất, nhất là, còn làm cho lão quỳ xuống trước một nữ nhân phế vật!
Này quả thực chính là vũ nhục lớn nhất đối với lão!
"Hồng Liên, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi."
"Ha ha ha!"
Hồng y nam tử cười to hai tiếng, bên môi mang theo ý cười trào phúng: "Sẽ không bỏ qua cho ta? Vậy tốt lắm, ta sẽ chờ ngươi không buông tha cho ta! Dư Hưng Long, ta sẽ không giết ngươi ở nơi này, llêqquýđônn hiện tại ngươi lập tức cút ra ngoài cho ta, lúc đó, quân đội Hồng Liên Lĩnh ta, thế tất san bằng địa bàn của ngươi!"
Dư Hưng Long lảo đảo bò lên, hung tợn trừng mắt nhìn hồng y nam tử, khi nhìn về phía Cố Nhược Vân, trong mắt kia tràn đầy vẻ ngoan độc, sau đó lão ở dưới ánh mắt của nhiều người như vậy, chật vật bước nhanh về phía ngoài Tuyết Sâm.
"Nghĩa phụ," Cố Nhược Vân chau mi tâm lại, nhìn về phía phương hướng Dư Hưng Long rời đi, hỏi: "Người làm như vậy, thật sự tốt sao?"
Dù sao lúc trước Huyết Cuồng đã nói qua với nàng, sở dĩ nghĩa phụ không có ra tay với Dư Hưng Long, là lo lắng thế lực như hổ rình mồi ở sau lưng kia, hiện giờ vì nàng lại hoàn toàn xé rách mặt, cứ như vậy, hai phương ắt phải thế như nước với lửa.
"Yên tâm đi," Hồng y nam tử dương môi cười, nâng tay vỗ vỗ bả vai của Cố Nhược Vân: "Tuy rằng chuyện có chút phiền toái, lại cũng không phải hoàn toàn không cách nào làm được, nghĩa phụ làm việc, con hoàn toàn có thể yên tâm, mà nếu ta ngay cả nữ nhi của mình cũng bảo vệ không được, người làm cha ta đây lại có ích lợi gì?"
Nói đến đây, ánh mắt hồng y nam tử ảm đạm một chút, than nhẹ một tiếng.
Năm đó, hắn không thể bảo vệ được thê tử, thậm chí ngay cả một đôi nhi nữ (con trai con gái) ở một phiến đại lục khác cũng không thể bảo vệ, cho nên hiện giờ, hắn sẽ không làm cho những người ở bên người bị bắt nạt! Vì thế, chính là huyết nhiễm sa trường, cũng không sợ hãi!
Trong lòng Cố Nhược Vân ấm áp, cười cười, nói: "Nghĩa phụ, nếu người tin được ta, chờ lần sau ta đi Hồng Liên Lĩnh tìm người, ta sẽ giúp người cùng nhau đối phó cái thế lực kia."
"Ha ha," Hồng y nam tử cười to hai tiếng, trong con ngươi khí phách tụ tập tràn đầy sủng nịch: "Vân Nhi, lqđ chuyện này nghĩa phụ có thể giải quyết, con không cần lo lắng, nghĩa phụ còn không có tìm được nghĩa mẫu của con, sẽ không lấy tính mạng của mình đi đánh cược."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro