Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 51 - 55

Chương 51: Lưu danh sử sách? Để tiếng xấu muôn đời? (ba)

Edit: kaylee

"Cho nên, ngươi là muốn cho đại tiểu thư nhà ngươi hấp thu tinh thần lực của ta? Giống như là đối đãi với những người khác?" Cố Nhược Vân tươi cười đầy mặt nhìn về phía Hồn Phi, trong đôi mắt trong veo tụ đầy ý cười, "Xem ra ta quan sát không sai, Thi Vân là luyện một loại công pháp âm độc, bất kể là cứu mạng hay là tăng lên thực lực, đều là thông qua tinh thần lực của người khác mà trưởng thành."

La Tướng Quân kinh ngạc há to miệng, đại tiểu thư Luyện Khí Tông lại có thể vì đề cao thực lực, làm ra loại chuyện ngoan độc này? Cho tới bây giờ hắn đây đều không có nghe nói qua!

"Hừ!"

Hồn Phi cũng không thèm để ý bị Cố Nhược Vân nói toạc ra tất cả mọi chuyện, lão châm chọc cười một tiếng: "Đại tiểu thư là đệ nhất thiên tài của Luyện Khí Tông chúng ta, cũng là tất cả hi vọng của đại lục! Trên thế giới này có thể đánh bại Ma Nhân dị tộc nói không chừng chỉ có đại tiểu thư, cho dù lại hy sinh nhiều người, cũng là vì suy nghĩ cho toàn bộ đại lục, hy sinh này là đương nhiên, cũng là bọn hắn tự nguyện! Cố Nhược Vân, ngươi sống ở trong này chỉ biết lãng phí tài nguyên của đại lục, còn không bằng hy sinh vì đại lục, nhưng mà, muốn hy sinh vì đại lục cũng không phải tất cả mọi người đều có tư cách, nếu không phải là bởi vì Luyện Khí Tông ta, ngươi không có cơ hội lưu danh sử sách."

Ngụ ý, ngươi cần cảm tạ ta cho ngươi cơ hội hy sinh vì đại lục, nếu không ngươi là không thể nhận được cơ hội như thế.

"Đã như vậy, vậy về sau nếu có người muốn giết ngươi, vậy ngươi cũng cần cảm tạ hắn, cảm tạ hắn vì đại lục trừ bỏ một cái tai họa, nếu không, không biết có bao nhiêu người vô tội sẽ chết oan ở trong tay Luyện Khí Tông các ngươi, à, không đúng, nói không chừng đến lúc đó người toàn bộ đại lục sẽ cảm tạ hắn."

"Ầm!"

Trên người Hồn Phi ‘ầm ầm’ tuôn ra một cổ khí giận dữ, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân, từng chữ từng chữ nói: "Cố Nhược Vân, ngươi làm càn! Ngươi một phế vật, nếu tinh thần lực của ngươi có thể làm đại tiểu thư chúng ta chữa khỏi thân thể thậm chí đột phá thực lực, coi như là ngươi cống hiến vì đại lục, mà ngươi lại không quý trọng loại cơ hội này cho tốt, còn dám mở miệng từ chối! Muốn trở thành một nhân vật để tiếng xấu muôn đời! Nếu ngươi cố ý như thế, vậy ngươi tất nhiên sẽ nhận đến nghìn người phỉ nhổ, lúc đó đại lục hủy diệt, ngươi chính là đầu sỏ gây nên! Đến lúc đó, tất cả mọi người sẽ coi ngươi là kẻ địch, người thân và đời sau của ngươi sẽ vì ngươi mà hổ thẹn! Những thứ đó là ngươi muốn sao?"

"Ha ha!" Cố Nhược Vân cười to hai tiếng, rồi sau đó khóe môi nàng nhếch lên ý cười trào phúng, "Có phải hay không theo ý của ngươi, người trong thiên hạ hy sinh vì Luyện Khí Tông ngươi cường đại là đương nhiên? Người không muốn hy sinh chính là tội nhân thiên cổ?"

"Đó là đương nhiên!" Hồn Phi đắc ý ngẩng đầu, cười lạnh nói, "Chức trách của Luyện Khí Tông chúng ta là chiến đấu với Ma Nhân dị tộc, là vì hòa bình và an bình của đại lục, chỉ có chúng ta cường đại, đại lục mới có thể có thể tiếp tục kéo dài, hy sinh của các ngươi cũng sẽ không uổng phí."

Nói thật, hai đời làm người, Cố Nhược Vân vẫn là lần thứ hai gặp được người vô sỉ như vậy, đương nhiên, người thứ nhất chính là Hạ gia phụ thân kiếp trước của nàng kia, hai người kia vô sỉ quả thực giống nhau, không làm huynh đệ thật sự đáng tiếc.

"Vậy…...." Cố Nhược Vân ngừng lại một chút, cười mở miệng, "Ta dựa vào cái gì phải hy sinh vì muôn dân đại lục? Ta thiếu bọn họ cái gì? Ta chưa bao giờ biết cái gì gọi là giúp người làm niềm vui, ta chỉ biết là chuyện có lợi với ta ta đương nhiên sẽ đi làm, cho dù người toàn thiên hạ chết hết thì đã sao? Chỉ cần người ta để ý còn sống như vậy là đủ rồi."

Hồn Phi khuôn mặt đã xanh mét không còn hình dáng.

Hắn vốn tưởng rằng chuyện này thật dễ dàng có thể làm được, phải biết rằng, loại cơ hội lưu danh sử sách giống như này không có nhiều lắm, nàng hẳn là rất nhanh sẽ nhận mới đúng, hy sinh vì đại lục có gì là không thể? Nhưng mà nữ tử này không chỉ là phế vật, còn là một kẻ ngốc!



Chương 52: Nguyên văn là “Cắt bỏ nội dung chương này” (L: truyện có vài chương không có nội dung nhưng các bạn yên tâm, truyện đều được nối tiếp, không bị mất đoạn ^.^)



Chương 53: Cố gia lại tới cửa (một)

Edit: kaylee

"Ta vốn cho là tất cả mọi người trên đời đều không sợ sống chết giống Luyện Khí Tông ta, không nghĩ tới vẫn là có nhiều tiểu nhân vì tư lợi mà rất sợ chết như vậy, thôi được, các ngươi đã yếu đuối như vậy, ta đây cũng không bắt buộc! Chính là hi vọng ngày sau các ngươi sẽ không hối hận!"

Hồn Phi liếc mắt đảo qua khuôn mặt thanh tú của Cố Nhược Vân, biểu cảm xem thường kia giống như đối phương là sỉ nhục của toàn bộ đại lục.

Lúc này đây không đợi Cố Nhược Vân mở miệng, âm thanh trào phúng của La Tướng Quân bỗng nhiên truyền đến: "Hôm nay ta thật sự là được mở mang tầm mắt, đường đường Luyện Khí Tông vì ham muốn cá nhân của bản thân mình, vậy mà muốn một tiểu cô nương hiến tế sinh mệnh cho các ngươi! Còn dám nói hiên ngang lẫm liệt như vậy! Ngươi còn có xấu hổ hay không?"

Tuy rằng biết Luyện Khí Tông da mặt quả thật còn dày hơn tường thành, nhưng không ai dám can đảm nói ra trước mặt người Luyện Khí Tông, cho nên sau khi nghe lời nói của La Tướng Quân, sắc mặt của Hồn Phi ttrong nháy mắt trở nên xanh mét.

"La Hồng Thiên, sau này chúng ta còn gặp lại!"

Nói xong lời này, Hồn Phi ‘hừ’ một tiếng, phất tay áo rời đi.

"Người Luyện Khí Tông này thật sự là càng sống càng sai hơn," La Hồng Thiên nhìn bóng lưng rời đi của Hồn Phi, hơi hơi nhíu nhíu mày, "Nhưng mà, trêu chọc Luyện Khí Tông này sợ là về sau có phiền toái, cũng may có Tam Đại Chế tài áp chế, lão không dám ở bên ngoài đối phó phủ Tướng Quân ta."

Bất tri bất giác, trên lưng La Hồng Thiên tràn đầy mồ hôi lạnh, hiển nhiên do áp bách vừa rồi của Hồn Phi gây cho của hắn.

"Cố nha đầu, sợ là về sau ngươi có chút phiền phức," La Hồng Thiên quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân, sắc mặt trịnh trọng nói, "Sau này ngươi tuyệt đối không nên xuất hiện tại địa phương ít người, nếu không Luyện Khí Tông tất nhiên sẽ hạ sát thủ, nếu ngươi ở địa phương đông người, bọn họ không dám có hành động gì."

Cố Nhược Vân nhẹ nhàng nhướng mày, mỉm cười nói: "Yên tâm đi, trong lòng ta đều biết, đúng rồi, lần này ta đến là muốn La Tướng Quân giúp ta một việc."

"Hả? Việc gì?" La Hồng Thiên kinh ngạc nhìn Cố Nhược Vân, ban đầu hắn cho rằng nha đầu kia là vì tìm Âm nhi mà đến, hiện giờ xem ra, hình như là vì hắn……….

Trong mắt Cố Nhược Vân lóe ra ánh sáng, tựa tiếu phi tiếu (cười như không cười) mở miệng: "Ta cần vũ khí! Hơn nữa là mấy trăm thanh vũ khí, trong khoảng thời gian ngắn muốn rèn hoàn thành những vũ khí đó, chỉ có La Tướng Quân người có thể làm được!"

Mọi người đều biết, dưới trướng La Tướng Quân có một phường rèn, chuyên môn tạo ra vũ khí vì quân đội hoàng cung, điều này cũng là nguyên nhân hôm nay Cố Nhược Vân tìm tới cửa….....

La Hồng Thiên ánh mắt hơi hơi trầm xuống: "Ngươi muốn làm gì?"

Tuy rằng hắn thật thích nha đầu kia, nhưng mà nàng muốn chế tạo nhiều vũ khí như vậy là muốn làm cái gì? Hắn thân là hộ quốc Tướng Quân, tuyệt không thể cho phép có người gây bất lợi cho Thanh Long Quốc.

"Người yên tâm, Thanh Long Quốc này ta không có hứng thú gì," Cố Nhược Vân hiển nhiên nhìn ra suy nghĩ trong lòng La Hồng Thiên, nhàn nhạt cười nói, "Huống chi. Ta là hạng nữ lưu nhỏ bé, muốn ngôi vị hoàng đế kia có tác dụng gì? Quan trọng nhất là, ngôi vị hoàng đế đối với ta mà nói, không có lực hấp dẫn gì, ta muốn là một thế lực bao trùm trên cả hoàng quyền, có thể cùng tồn tại với Tam Đại Chế Tài!"

Giờ khắc này, trên người thiếu nữ tản mát ra vô tận khí phách, làm hoa mắt La Hồng Thiên, giống như trông thấy tuyệt thế nam nhân quát mắng phong vân hơn mười năm trước kia…….



Chương 54: Cố gia lại tới cửa (hai)

Edit: kaylee

Chính là lúc này La Hồng Thiên còn không biết, mấy năm sau, toàn bộ đại lục sẽ xuất hiện một đội ngũ như quỷ quái như thần thánh, đội ngũ kia số người không nhiều lắm, nhưng tất cả mọi người đều có được lực lượng cực kì cường hãn đến mức làm cho cả đại lục đều sợ hãi, hơn nữa ngay cả Tam Đại Chế Tài đều phải ngưỡng vọng bọn họ…….

Thế lực kia, được thế nhân xưng là, Ma Tông! Giống như quỷ thần đi đến đâu nơi đó đều bị máu tươi xâm nhiễm.

Mà làm thủ lĩnh sau lưng Ma Tông, ai có thể biết chính là phế sài đại tiểu thư Cố Nhược Vân năm đó bị thế nhân xem thường?

Đương nhiên, đây đều là nói sau………...

"Ha ha ha!" La Hồng Thiên cất tiếng cười to đứng lên, "Nha đầu, chí hướng của ngươi ngược lại không tệ, bản Tướng Quân tin tưởng lời nói hôm nay của ngươi, chỉ cần ngươi không làm ra việc bất lợi với Bệ Hạ, ta liền giúp ngươi tạo ra binh khí."

Nghe vậy, Cố Nhược Vân nở nụ cười, trong đôi mắt trong veo lóe ra ánh sáng sáng quắc.

"Vậy liền đa tạ La Tướng Quân, hôm nay ta có thể hứa hẹn người một câu, chỉ cần Hoàng đế Thanh Long Quốc không có làm ra chuyện gì thương tổn ta hoặc là người ta để ý, ta chẳng những sẽ không đả thương hắn, hơn nữa còn vì tình cảm hôm nay của La Tướng Quân mà bảo vệ Thanh Long Quốc, nhưng nếu Hoàng đế phạm phải sai lầm không cách nào đền bù, vậy thật xin lỗi, Thanh Long Quốc này cũng nên thay đổi triều đại, người hẳn là hiểu rõ tính tình của ta, ta cũng không nguyện ý nén giận, cho nên ta hi vọng ngày sau Hoàng đế Thanh Long Quốc không cần làm ra chuyện gì thật có lỗi với ta."

Nếu đổi thành những người khác nói lời này, phỏng chừng La Tướng Quân chẳng những không thèm để ý, còn có thể cười ra tiếng.

Nhưng nàng là ai?

Nữ nhi của Cố Thiên, muội muội của Cố Sanh Tiêu! Nhất là biểu hiện gần đây của nàng, làm cho La Hồng Thiên biết đảo điên toàn bộ hoàng triều, cũng chỉ là vấn đề thời gian……....

"Được, ta đây cũng hứa hẹn với ngươi, nếu Bệ Hạ làm chuyện thương tổn ngươi, bản Tướng Quân tuyệt không bảo vệ, thậm chí ủng hộ quyết định của ngươi!"

"Đa tạ."

Cố Nhược Vân chắp tay (*) với La Tướng Quân, nàng hiểu rõ ý nghĩa hứa hẹn này, cũng liền gián tiếp chứng minh vị trí La Tướng Quân đứng rồi.
(*) chắp tay: hành động 1 bàn tay nắm để sát 1 bàn tay mở thẳng thường thấy trong các phim võ hiệp đó

Rồi sau đó, nàng quay đầu nhìn phía La Âm bên cạnh: "La Âm, gần đây ta ở trong Bách Thảo Đường, nếu ngươi có việc muốn tìm ta thì trực tiếp đi Bách Thảo Đường là được rồi, ta đã thông báo với Triệu chưởng quỹ, ngươi chỉ cần tới nơi này là có thể gặp ta."

Nói xong, Cố Nhược Vân cười cười, nàng cũng không nói thêm gì liền cáo từ rời đi.

La Âm nhìn bóng lưng của Cố Nhược Vân hơi hơi sững sờ, đây vẫn là tiểu nha đầu gặp phải nguy hiểm chỉ biết trốn sau lưng mình kia sao? Khi nào thì, nàng trở nên cường đại khí phách như vậy.... ...... .......

"Kim lân há là vật trong ao, nhất ngộ phong vân biến hóa long (*), nha đầu kia nhất định không là người bình thường, ta có một loại dự cảm, thành tựu của nàng tuyệt đối sẽ không thấp hơn Cố Thiên, Cố gia lão nhân buông tha cho tôn nữ này là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời của lão, Âm nhi, không lâu sau, thiên phú của nàng sẽ hoàn toàn hiển lộ ra, đến lúc đó sẽ khiếp sợ thế nhân, chúng ta sẽ chờ xem kịch vui đi!"
(*) kim lân há là vật trong ao, nhất ngộ phong vân biến hóa long: câu này ý chỉ bạn Vân này là người tài chỉ cần gặp đúng cơ hội sẽ vươn lên thành người trên người

Ngay cả Lăng gia lão nhân đều nhìn ra Cố Nhược Vân không tầm thường, nếu không sẽ không từ trong bóng tối âm thầm đối kháng nàng, cố tình chỉ có người thân ruột thịt của nàng luôn luôn coi nàng là phế vật, quả nhiên là vô cùng buồn cười!

La Hồng Thiên nở nụ cười, hắn đã không thể chờ đợi được muốn xem biểu cảm của lão gia hỏa kia…………

Nhất định là vô cùng phấn khích!

Cố Nhược Vân vừa trở lại Bách Thảo Đường, liền nhìn thấy cửa lớn bị nhiều người ngăn chặn, mà giữa đám người kia có vài bóng dáng quen thuộc làm cho nàng hơi hơi nhíu mày.

Chính là so với lần trước, lúc này đây nhiều hơn một bóng dáng mập mạp……..



Chương 55: Cố gia lại tới cửa (ba)

Edit: kaylee

"Cố Nhược Vân, thì ra ngươi thật sự ở trong này!"

Nhị phu nhân liếc mắt một cái liền nhìn thấy Cố Nhược Vân ở cách đó không xa, sắc mặt nháy mắt trầm xuống, nha đầu thối này nhìn thấy thúc thúc thẩm thẩm tới đón, lại có thể còn không biết tiến lên thỉnh an, những quy củ đó đều ****** là ai dạy?

"Hừ, ngươi quả nhiên là thật to gan, lại có thể dám ngay cả thúc thẩm ngươi cũng không gặp, ngươi còn có gia giáo hay không? Không chỉ có như thế, ngươi còn để cho người Bách Thảo Đường quăng thúc thúc của ngươi ra khỏi cửa, thật không biết làm sao Cố gia ta có thể có nghịch nữ như ngươi vậy!"

Cố Nhược Vân khóe môi ngả ngớn, hai tay ôm ngực, con ngươi liếc qua từ trên người mọi người trước mắt.

"Ta đã không phải là người Cố gia, cho nên, các ngươi cũng không phải thúc thẩm của ta, người thân của ta chỉ có một, đó là Cố Sanh Tiêu, những người khác đối với ta mà nói chỉ là người xa lạ có quan hệ huyết thống mà thôi."

Nhị phu nhân sắc mặt tối tăm, nàng chỉ cần nghĩ đến Cố Nhị gia ở dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, bị ném ra khỏi cửa liền cực kì khó chịu, đây rõ ràng là đang đánh mặt! Mà tất cả những thứ này đều là vì tiện nhân đáng chết kia.

"Hừ, sớm biết như thế, ở sau khi cha ngươi chết nên tươi sống bóp chết ngươi miễn cho ở trong này hại người, ngươi hại nữ nhi của ta còn chưa đủ, bây giờ còn muốn hại phu quân ta! Làm sao ngươi không sớm chút đi tìm chết đi? Nếu như vậy thì đâu còn có nhiều chuyện như vậy?"

Nếu không phải nàng, Phán Phán cũng sẽ không thể bị phụ thân của mình đánh, nữ nhi của nàng là nàng từ nhỏ đau đến lớn, nào nỡ để bị thương một ngón tay, cho nên, hiện tại Nhị phu nhân hận chết Cố Nhược Vân.

Nếu có thể, nàng thật sự ước gì một cái tát đánh chết tiện nữ nhân đáng chết này.

"Ngươi im miệng cho ta!"

Cố Nhị gia sợ tới mức vội vàng quát lớn: "Đã sớm bảo ngươi không cần theo tới ngươi không nghe, vạn nhất lời này truyền đến trong tai Đông Phương thiếu chủ, ngươi muốn hại toàn bộ Cố gia sao?"

Nhị phu nhân vẫn là tức giận bất bình: "Thật không biết hồ mị tử không biết xấu hổ Liễu Ngọc kia thế nào biến thành tỷ tỷ kết nghĩa của Đông Phương thiếu chủ, lão thiên gia (ông trời) thật sự là không có mắt, hơn nữa còn muốn tìm kiếm phế vật này, loại phế vật này nếu như bị Đông Phương thiếu chủ mang đi cũng chỉ sẽ lãng phí lương thực của Đông Phương thế gia, hơn nữa thế lực cường đại như Đông Phương thế gia cũng không tất sẽ nhận nàng."

Liễu Ngọc, tên thật là Đông Phương Ngọc, vì thoát ly quan hệ với Đông Phương gia tộc mới đổi tên Đông Phương Ngọc, nhưng mà bởi vì nàng là tỷ tỷ kết nghĩa của Đông Phương thiếu chủ, cho nên Nhị phu nhân không làm gì quá đáng, cũng không phải nữ nhi của Đông Phương thế gia, chỉ cần Đông Phương gia tộc không ra mặt, một Đông Phương Thiếu Trạch mà thôi, chẳng lẽ dám ở hoàng thành gây chuyện hay sao?

Nhưng Nhị phu nhân cũng không ngẫm lại, sinh ra ở Đông Phương thế gia, thực lực của Đông Phương Thiếu Trạch sẽ kém sao? Nàng chính là bị ghen tị che mờ hai mắt.

Kỳ thực ở trước khi gả cho Cố Nhị gia, Nhị phu nhân luôn luôn thích Cố Thiên, nam nhân tuấn lãng như thần thiên tư trác tuyệt như vậy, có ai không thương? Nhưng mà, Cố Thiên chưa bao giờ để ý mọi chuyện, năm gần ba mươi vẫn như trước chưa thành hôn.

Vì cách người trong lòng càng gần, Nhị phu nhân lựa chọn gả cho Cố Nhị gia làm thê, ban đầu nàng cho rằng nam nhân tuyệt thế như vậy không có nữ nhân có thể xứng đôi, nhưng mà, một ngày kia, Cố Thiên mang nữ nhân kia về Cố gia, nàng mới giật mình.

Trên đời lại có nữ tử tuyệt sắc khuynh thành như thế, mà nữ nhân kia cùng với Cố Thiên, lại là xứng đôi như vậy.... ...... .....

Bình thường mà nói, nhìn đến hai người xứng đôi như vậy, những người khác chỉ có chúc phúc, nhưng Nhị phu nhân không giống, nàng cho rằng Cố Thiên nên cả đời không cưới, đời này cũng không có thể yêu một nữ nhân nào, cho nên, nàng vì yêu sinh hận, vì trừ bỏ hai người này, nàng mới làm cho Cố Nhị gia đáp ứng yêu cầu của người kia.... .......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro