Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 421 - 425

Chương421: Giao chiến (hai)

Edit: kaylee

Khi nói lời này, lão gia tử nịnh nọt nhìn về phía Lam Vũ Ca, biểu cảm kia giống như muốn nói, có vừa lòng với đoạn lời nói này của ta không?

Lúc này, Lâm Nguyệt Nhi chính là đang bước chân ra đứng ở tại chỗ, sắc mặt từ xanh chuyển trắng, lại từ trắng chuyển xanh, vô cùng xấu hổ, trong lúc nhất thời thu cũng không phải, tiếp tục tiến lên cũng không phải, cứ như vậy cứng ngắc đứng ở tại chỗ.

Làm sao có thể là như thế này?

Không phải nên là Đông phương lão gia tử tuyên bố tin vui của Đông Phương Thiếu Trạch và mình ư? Vì sao ông nói ra lại là chuyện này? Hơn nữa, nữ tử kia thế mà lại là nữ nhi của Đông Phương Ngọc? Tiện nhân chết sớm kia?

Lâm Nguyệt Nhi cắn chặt môi, nói thật, nàng rất hận Đông Phương Ngọc! Nữ nhân tập hợp ngàn vạn sủng ái cả một đời kia!

Hơn nữa, năm đó mình vốn định tiếp cận Đông Phương Thiếu Trạch, là nữ nhân kia ngăn lại hành vi gây rối của mình, không để cho mình quấy rầy đến việc tu luyện của Đông Phương Thiếu Trạch! Vì vậy nàng vẫn luôn ghi hận trong lòng, sau khi nghe được tin tức Đông Phương Ngọc bỏ mình, nàng hưng phấn mấy ngày mấy đêm.

Vốn tưởng rằng Đông Phương Ngọc chết rồi, thì mình có thể tiến vào Đông Phương thế gia, ai biết sau khi đợi nhiều năm như vậy, lại chờ đến một tiểu sát tinh.

Đông Phương Ngọc, ngươi thật đúng là âm hồn bất tán!

Nghĩ đến đây, Lâm Nguyệt Nhi hít vào một hơi thật sâu, bình ổn không cam lòng và tức giận trong lòng.

"Ngươi nói nha đầu kia là ngoại tôn nữ của ngươi?" Thiên Khải Tôn Giả chớp mắt, không thể tin được nói: "Các ngươi không lừa ta? Nàng là nữ nhi của Cố Thiên và tiểu Ngọc Nhi? Muội muội của tiểu tử Cố Sanh Tiêu kia?"

Có phải kinh hỉ này đến quá đột nhiên hay không? Ha ha ha! ! !

Thiên Khải Tôn Giả đột nhiên có một loại xúc động muốn cất tiếng cười to.

"Độc Tôn, ngươi đuổi theo ta lâu như vậy, cũng cùng ta đấu lâu như vậy, nhưng mà ngươi không nghĩ tới đi, tiểu nha đầu lúc trước hai chúng ta tranh đoạt vậy mà lại là ngoại tôn nữ của ta, chậc chậc, cho dù nha đầu cự tuyệt thỉnh cầu thu đồ đệ của chúng ta, nhưng mà ta và nàng còn có quan hệ thân thuộc, ngươi lại có năng lực gì đến so với ta?"

Nhiều ngày nghẹn khuất vì bị đuổi giết như vậy, ở trong nháy mắt này bạo phát ra, cho tới bây giờ Thiên Khải Tôn Giả cũng chưa từng cảm thấy thống khoái như vậy! Nếu để cho lão gia tử Độc Tôn kia biết, tất nhiên sẽ tức chết lão!

Nhưng mà, Thiên Khải Tôn Giả lại không nghĩ rằng lời nói của mình lại khiến cho đám người chấn động.

Độc Tôn và Thiên Khải Tôn Giả đồng thời muốn thu nàng làm đồ đệ? Lại bị nàng cự tuyệt?

Hai vị này là ai?

Một người là cường giả Linh Tông, còn một người, lại là nhân vật làm cho Tam Đại Chế Tài đều đau đầu.

Vốn muốn gặp hai người này một lần đều cực kì khó khăn, nhưng hôm nay vậy mà cùng tranh đoạt một đồ đệ? Người được bọn họ tranh đoạt lại còn cự tuyệt thỉnh cầu thu đồ đệ của bọn họ?

Thực sự không khoa học!

Sắc mặt Lâm thiếu vô cùng khó coi, càng nhiều hơn chính là hối hận.

Y hối hận đắc tội Cố Nhược Vân, nếu nha đầu kia cố ý không để muội muội nhà mình vào cửa, lấy quan hệ của Thiên Khải Tôn Giả và nàng, cả đời này Nguyệt Nhi đều không thể trở thành nữ chủ nhân của Đông Phương gia tộc.... ....

"Lần này, quả nhiên là xong rồi."

Lâm thiếu ngồi sững ở ghế tựa, tuyệt vọng thở dài một tiếng, y nhìn muội muội còn đang dại ra chưa phục hồi tinh thần lại, cười khổ lắc lắc đầu.

"Ta cho rằng nàng là dựa vào Đông Phương Thiếu Trạch mới tiến vào nơi này, hơn nữa còn trào phúng nàng là nữ tử không biết nỗ lực chỉ biết dựa vào người khác, không biết, đối phương vậy mà lại là huyết mạch ruột thịt của Đông Phương thế gia, tất cả những thứ này đều là vì Đông Phương Diễm, nếu không phải vì lời nói lúc trước của ả, ta cũng sẽ không thể phạm vào sai lầm lớn như thế!"

Giờ khắc này, Lâm thiếu đổ tất cả sai lầm lên Đông Phương Diễm, nếu không phải tại nữ tử kia, bản thân cũng sẽ không thể biến thành chật vật như thế.



Chương 422: Giao chiến (ba)

Edit: kaylee

Cho nên, không tự chủ được, Lâm thiếu hận Đông Phương Diễm, tình nghị trước đó không chịu nổi một kích ở trước mặt ích lợi.

Ầm!

Đúng lúc này, một hơi thở cường đại truyện đến từ ngoài đại sảnh, làm cho sắc mặt của Cố Nhược Vân lập tức biến đổi.

"Tiểu Dạ? Không sai, hơi thở này quả thật là của tiểu Dạ, hắn đang chiến đấu với ai? Ngoại tổ mẫu, chúng ta mau đi ra nhìn xem."

Tiếng nói vang lên, bóng dáng của nàng đã hóa thành một cơn gió, nhanh chóng nhằm về phía ngoài cửa.... ....

Dưới trời đêm, huyết bào (áo dài đỏ như máu) của nam nhân khẽ tung bay, tóc bạc như tơ, ở dưới khí thế bao phủ kia, trên người hắn giống như có ngọn lửa đỏ như máu đang thiêu đốt, đôi mắt phượng lạnh lùng âm hiểm nhìn hắc bào nam tử đứng thẳng trên hư không đối diện.

Nam tử đặt mình ở bên trong hắc bào kia, cái trán ứa ra mồ hôi lạnh, bàn tay nắm chặt vũ khí trong tay, khẩn trương mà khủng hoảng nhìn mĩ nam tóc bạc thị huyết cường đại như Ma Thần kia, thiếu chút nữa ngay cả thanh kiếm trong tay cũng cầm không được.

Khi nào thì Đông Phương gia tộc có loại cường giả này, thế nào y không nghe nói qua? Hơn nữa kế hoạch của mình còn chưa kịp thi triển đã bị hắn phát hiện.

"Thi Đồ? Thế nhưng lại là y!" (L: tông chủ Luyện Khí Tông, cha của Thi Vân đó ~)

Nhìn người mặc hắc bào bị Thiên Bắc Dạ bức không có lực đánh trả trước mắt kia, sắc mặt của Đông Phương lão gia tử chợt đại biến: "Làm sao Thi Đồ có thể lẫn vào thành Đông Phương? Chẳng lẽ thủ vệ của Đông Phương gia tộc chúng ta đều là một đám phế vật? Ngay cả kẻ địch trà trộn vào cũng không có phát hiện."

Nhưng mà, ông thật không ngờ, nam nhân tóc bạc bên người ngoại tôn nữ nhà mình này đã có thực lực cường đại đến trình độ như thế, ở trước mặt hắn Thi Đồ thật giống như một đứa nhỏ mấy tuổi, bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay.

"Tiểu Vân."

Thiên Bắc Dạ có thể là cảm nhận được người tới phía sau, quay đầu nhìn về phía khuôn mặt thanh tú của thiếu nữ, giật mình, hỏi: "Ta có thể giết y không?"

Giọng điệu của hắn đơn giản giống như đang hỏi ta có thể ăn cơm không.

"Nha đầu, nam nhân này là bằng hữu của ngươi?"

Thiên Khải Tôn Giả nhướng mày, không biết vì sao, nam nhân này cho ông cảm giác thật không thoải mái, giống như chỉ cần đứng ở trước mặt của hắn sẽ cảm nhận được một loại cảm giác hít thở không thông.

Phải biết rằng, bản thân đã là một gã Tôn Giả, vậy thì đối phương có lực lượng lớn cỡ nào mới có thể làm cho ông cảm nhận được loại cảm giác này?

Hơn nữa......

Thiên Khải Tôn Giả ngừng lại một chút, trong mắt xẹt qua một tia sáng khôn khéo.

Thực lực bản thân nam nhân này hẳn là rất mạnh, nhưng không biết vì sao, ngay cả chính hắn cũng nắm không xong cái loại lực lượng này trong tay, lấy trình độ biểu hiện ra thực lực hiện giờ của hắn, nhiều lắm cũng chỉ là Võ Tôn, chỉ là, nếu chờ hắn hoàn toàn nắm giữ toàn bộ thực lực, đừng nói mảnh đại lục này, chính là một mảnh đại lục tối cao khác cũng có rất ít người sẽ là đối thủ của hắn......

"Thi Đồ? Tên Tông chủ Luyện Khí Tông kia? Không biết tại sao Tông chủ Luyện Khí Tông lại xuất hiện ở nơi này."

Cố Nhược Vân nhếch môi cười lạnh, đáy mắt lóe ra lạnh lùng sắc bén.

"Hừ!"

Trong mắt Thi Đồ phát ra lửa giận mãnh liệt, lại vẫn cắn răng không nói thêm một câu, ánh mắt kia tràn ngập trào phúng và khinh thường, thật giống như Cố Nhược Vân không có tư cách hỏi y vấn đề.

"Không nói phải không?" Cố Nhược Vân cười cười: "Tin tưởng Đông Phương thế gia có rất nhiều năng lực làm cho ngươi nói ra, tiểu Dạ, người này trước ngươi đừng giết, giao y cho lão gia tử, về phần kết quả cuối cùng như thế nào, do Đông Phương gia tộc tự xử trí."

Nghe vậy, cảm xúc của Thi Đồ dần dần khôi phục bình tĩnh, trên mặt mang theo độ cong châm chọc, bất luận như thế nào, Đông Phương thế gia này y cũng là tình thế nhất định.

"Tiểu Dạ, ta mệt mỏi, chúng ta đi thôi."

Cố Nhược Vân ngáp một cái, trên mặt thanh tú lộ ra vẻ mỏi mệt.



Chương 423: Giao chiến (bốn)

Edit: kaylee

"Được."

Nghe được giọng nói của thiếu nữ, Thiên Bắc Dạ chậm rãi thu tay, thân hình hắn chợt lóe lập tức đứng ở trước mặt Cố Nhược Vân, trên khuôn mặt tuyệt thế nâng lên một chút tươi cười kinh diễm chúng sinh.

Một khắc kia, nữ tử trông thấy tươi cười trên mặt nam nhân, đều không tự chủ được trầm luân xuống.

Cho tới bây giờ bọn họ đều chưa từng thấy, nam nhân vừa rồi còn như Ma Thần kia, cười rộ lên sẽ lòng người như thế động.

"Tiểu Vân, ta sẽ bảo vệ nàng."

Cả đời này, người hắn muốn bảo vệ, chỉ có một mình nàng.

Chính là dùng hết tất cả, cũng sẽ không tiếc.

Cố Nhược Vân không có lại nói thêm cái gì, nàng chuyển ánh mắt về phía lão gia tử, nói: "Chuyện của mình thì tự mình giải quyết cho tốt, ta sẽ không giúp người."

Nói xong lời này, nàng lập tức xoay người, cũng không quay đầu lại rời đi.

Nhìn bón dáng nàng rời đi, Thiên Khải Tôn Giả nhíu mày: "Nói đi, gần đây Đông Phương thế gia lại đã xảy ra chuyện gì?"

"Ca," Lam Vũ Ca nhẹ nhàng tiến lên: "Lần này là có liên quan tới Luyện Khí Tông, khoảng thời gian trước Vân Nhi diệt trừ Luyện Khí Tông, nhưng mà Tông chủ Luyện Khí Tông lại mất tích, Đông Phương thế gia chúng ta sớm đã kết thù với Luyện Khí Tông, Thi Đồ chó nhà có tang như vậy thật có khả năng sẽ ra tay với Đông Phương thế gia, cho nên thành Đông Phương mới có thể trở nên cảnh giác như thế, nhưng mà lúc này đây, mối nguy thật sự giải trừ."

Thiên Khải Tôn Giả than một tiếng: "Ca nhi, là ca ca có lỗi với muội, những năm gần đây ta thường xuyên không ở đại lục, hơn nữa vừa đi chính là thật nhiều năm, thế cho nên Đông Phương thế gia gặp nguy hiểm mấy lần đều không thể chạy về trợ giúp, lúc này đây ta tính toán trở về Linh Tông, sau này sẽ không rời đi."

"Ca, ta không trách người, huống chi người là trưởng lão Linh Tông, thân phận luôn luôn mẫn cảm, nếu người xen vào chưa chắc đã tốt."

Lam Vũ Ca dịu dàng cười cười: "Hiện tại ngay cả Ngọc Nhi không ở, nhưng mà Vân Nhi đã trở lại bên người ta, còn có Sanh Tiêu…... Đứa nhỏ kia không biết là lúc nào mới có thể nhìn thấy."

Hai hài tử này đều mất đi cha nương từ nhỏ, sống nương tựa lẫn nhau, ăn rất nhiều khổ mà người khác không thể tưởng được, cho nên hiện giờ chỉ cần nghĩ đến năm đó bọn họ lẻ loi hiu quạnh ở Cố gia, tâm Lam Vũ Ca lập tức đau lên.

"Đúng rồi," Bỗng nhiên, Thiên Khải Tôn Giả giống như nhớ tới cái gì, quay đầu nhìn về phía Lam Vũ Ca: "Thần Chi Thí Luyện sắp sửa bắt đầu, đến lúc đó ta hi vọng nha đầu Tiểu Vân có thể đại biểu Đông Phương thế gia tham gia."

Thần Chi Thí Luyện, là một cuộc thí luyện mà hàng năm Tam Đại Chế Tài đều sẽ tổ chức, phàm là thiên tài đột phá ở trong thí luyện, đều sẽ nhận được lời mời của Tam Đại Chế Tài, tiến hành bồi dưỡng người tham gia Ma Chiến mười năm một lần.

Về phần Ma Chiến mười năm này, chính là cứ cách mười năm, cao thủ đại lục và Ma Nhân ước hẹn chiến đấu, thua sẽ bị trục xuất khỏi đại lục, mà bên chiến thắng sẽ được chiếm cứ toàn bộ đại lục.

Mà lúc trước người Tiên Địa và Luyện Khí Tông miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, chính là dựa vào Ma Chiến đương nhiên đòi lấy bảo vật của người.

"Ca, người là muốn để cho Vân Nhi tiến vào Tam Đại Chế Tài?" Lam Vũ Ca kinh ngạc nhìn Thiên Khải Tôn Giả, hỏi.

"Không," Thiên Khải Tôn Giả lắc lắc đầu: "Là vì lần thí luyện này sẽ có trợ giúp rất lớn đối với việc tăng lên thực lực của nha đầu, thậm chí đối với tương lai của nàng đều có trợ giúp rất lớn, Ca nhi, bất luận như thế nào, đều phải làm cho nha đầu tham gia, ta sẽ ở nơi đó chờ nàng."

Hơn nữa, mảnh đại lục này cũng là lúc bởi vì sự xuất hiện của nàng mà có thay đổi.... ...... ...

"Chuyện này ta đồng ý," Lão gia tử buông lỏng mày nhíu chặt ra, nói: "Ta sẽ nói chuyện này với Vân nha đầu, cũng sẽ thông báo với mọi người Đông Phương thế gia, Thiên Khải Tôn Giả cứ yên tâm đi, huống chi, chuyện này đối với nàng cũng là một cái kỳ ngộ."

"Ta đây an tâm," Thiên Khải Tôn Giả mỉm cười gật gật đầu: "Đông phương lão gia tử, ta phó thác muội muội của ta cho ngươi, ngươi thay ta chăm sóc nàng thật tốt, mặt khác mấy năm gần đây ta đều sẽ không rời đi Linh Tông, nếu ngươi có chuyện gì có thể cho người đi Linh Tông tìm ta, đừng một mình thể hiện nữa! Nếu không mà nói, ngươi liên lụy là muội muội được ta coi là hòn ngọc quý trên tay, ha ha."

Dứt lời, ông ngửa đầu cười to hai tiếng, sau đó bóng dáng bạch y kia biến mất không thấy trong ánh mắt sùng bái của mọi người ở đây.



Chương 424: Thí luyện (một)

Edit: kaylee

Sau khi Thiên Khải Tôn Giả rời đi, lão gia tử thu hồi ánh mắt, nói: "Trạch nhi, con tiếp đón khách nhân một chút, bây giờ vi phụ đi chuẩn bị một chút chuyện thí luyện."

"Phụ thân, yên tâm đi, những người này cứ giao cho con chiêu đãi, người yên tâm đi đi."

Đông Phương Thiếu Trạch dịu dàng mở miệng, khuôn mặt tuấn mỹ như ngọc nâng lên tươi cười.

Nghe vậy, lão gia tử không có lại nói thêm cái gì, phất phất tay lập tức đi đến phòng nghị sự, rất nhanh đã biến mất ở trong tầm mắt.

Trong khoảnh khắc bóng dáng ông rời đi, toàn bộ đình viện đều bắt đầu oanh động.

Lúc này đây, phỏng chừng chính là yến hội làm cho bọn họ cả đời đều khó có thể quên.

Thì ra, Lam phu nhân Đông Phương thế gia lại là muội muội của Thiên Khải Tôn Giả, việc này đại lục vậy mà không người nào biết, hơn nữa ngay cả vị chủ tử thần bí của Bách Thảo Đường nữ nhi của Đông Phương Ngọc kia vậy mà trở về Đông Phương thế gia.

Hơn nữa tuổi còn trẻ đã đạt đến thực lực Võ Hoàng.... ...

Nếu truyền ra ngoài, khắp đại lục đều sẽ vì vậy mà chấn động.

"Khụ khụ."

Đông Phương Thiếu Trạch ho khan hai tiếng, một khắc kia, vẻ mặt của hắn không bao giờ dịu dàng giống như trước kia nữa, mặt mày dần dần trầm xuống, lớn tiếng nói: "Các vị, hôm nay cái gì các ngươi cũng không nhìn thấy, không có nghe được gì cả, nếu để cho bản thiểu chủ ở bên ngoài nghe thấy lời bàn tán không tốt gì, thủ đoạn của Đông Phương thế gia tin tưởng mọi người ở đây đều rõ ràng!"

Bất luận như thế nào, hắn đều quyết không thể để cho thiên phú của Vân Nhi truyền ra ngoài, nhất là viên đan dược có thể khiến cường giả Võ Hoàng đột phá kia, nếu truyền ra ngoài, sợ là hậu quả không dám tưởng tượng.

"Vâng, thiếu chủ."

Nghe nói như thế, tất cả mọi người phục hồi tinh thần lại, cung kính hồi đáp.

Thủ đoạn của Đông Phương thế gia bọn họ quả thật rõ ràng, huống chi hiện tại bọn họ cũng thuộc trong vòng quản hạt của Đông Phương thế gia, đương nhiên sẽ không tùy tiện cãi lại mệnh lệnh của Đông Phương thế gia.

Nhưng mà, có phải tất cả mọi người đều nghĩ như vậy hay không, chỉ sợ cũng không nhất định.

Lâm Nguyệt Nhi nắm chặt nắm tay, ánh mắt phẫn hận ghen tị lạnh lùng nhìn phương hướng Cố Nhược Vân mới vừa rời đi, một chút cười lạnh lộ ra ở khóe miệng, mang theo ý châm chọc nhàn nhạt.

"Cố Nhược Vân, ngươi có thực lực cường đại lại như thế nào, ngươi có năng lực siêu quần thì lại làm sao, chẳng lẽ bằng vào lực lượng của ngươi, còn có thể đối kháng với người Tam Đại Chế Tài sao? Nếu đan dược trong tay ngươi truyền lưu ra ngoài, chờ đợi ngươi tất nhiên chính là Tam Đại Chế Tài tru diệt! Đừng nhìn Tam Đại Chế Tài kia trước mặt người khác là một quân tử, trên thực tế vì tăng lên thực lực của chính mình chuyện gì đều làm được."

Nữ tử này, là đang tự tìm đường chết!

... ...... ...

Trong hậu viện, Cố Nhược Vân vừa định đẩy cửa vào, thì một giọng nói thương não truyền đến từ sau lưng.

"Nha đầu thối, ta có việc tìm ngươi."

Cố Nhược Vân nhướng mày, quay đầu cười tủm tỉm nhìn lão gia tử chắp tay sau lưng đi đến kia: "Thế nào? Người muốn ngoại tổ mẫu không để ý người à?"

"Ngươi..." Lão gia tử tức thổi râu trừng mắt, người này, ông còn chưa có tìm nàng tính sổ, kết quả nàng khen ngược, vậy mà dùng Ca nhi uy hiếp ông: "Hiện tại ta đến đây là có việc tìm ngươi, nha đầu, kỳ thực ngươi không nên đem đan dược cho ngoại tổ mẫu ngươi ở trên dạ tiệc, ngươi có biết nếu hành vi của ngươi truyền ra sẽ đưa tới bao nhiêu người nhìn trộm sao? Nhất là loại ngụy quân tử như Tiên Địa kia, nếu truyền đến trong tai bọn họ, sợ rằng Đông Phương thế gia cũng bảo vệ không nổi ngươi."

Cho dù giọng điệu của lão gia tử mang theo trách cứ, chỉ là trong giọng nói kia tràn đầy quan tâm lại làm trong lòng Cố Nhược Vân ấm áp.

"Ta biết."

Nàng biết hành vi của mình sẽ mang đến nguy hiểm rất lớn cho mình, nhưng nếu không làm như vậy, rất khó ngăn chặn miệng lưỡi của mọi người, thậm chí sẽ mang đến phiền toái cho ngoại công ngoại tổ mẫu.



Chương 425: Thí luyện (hai)

Edit: kaylee

Hơn nữa, sở dĩ nàng dám hành động như thế, là vì sớm đã hỏi thăm qua.

Sau đây không lâu chính là Thần Chi Thí Luyện, ở vào thời điểm này cường giả Tiên Địa đều vội vàng chuẩn bị việc thí luyện, không có thời gian để ý tới nàng, chính là bởi vì có nắm chắc này nàng mới dám làm như thế.

Chờ sau khi thí luyện chấm dứt, phỏng chừng đã là chuyện mấy tháng sau, lúc đó thực lực của nàng tăng trưởng càng mạnh, hơn nữa có mấy người Thanh Long bọn họ, chưa hẳn sẽ không phải đối thủ của những Võ Hoàng Tiên Địa đó.

"Nha đầu thối ngươi này, không chọc giận ở bên ngoài thì ngươi không cam lòng," Lão gia tử hung hăng trừng mắt liếc mắt nhìn nàng một cái, tức giận nói: "Vừa rồi cữu công ngươi đã nói, cho ngươi tham gia Thần Chi Thí Luyện lần này, ta biết ngươi không có hứng thú gì đối với Thần Chi Thí Luyện, nhưng mà chỉ khi ngươi tham gia Thần Chi Thí Luyện, hơn nữa được hai thế lực khác nhìn trúng, Tiên Địa mới không làm gì được ngươi."

"Không có hứng thú."

Cố Nhược Vân bĩu môi, không chút do dự cự tuyệt.

Lão gia tử tức đến mức thiếu chút nữa thì phát cuồng, nha đầu kia quả nhiên là một chút mặt mũi cũng không cho ông.

"Ta nói cho ngươi, lần thí luyện này ngươi không tham gia cũng phải tham gia, tham gia cũng phải tham gia, ta đã báo danh cho ngươi, ngươi xem rồi làm đi."

"Nếu ta chính là không tham gia thì sao?"

Cố Nhược Vân khẽ nheo đôi mắt lại.

Nói thật, nàng không có chút hứng thú đối với việc chiến đấu với Ma Nhân, hưng vong (hưng thịnh diệt vong) của đại lục cũng không có quan hệ gì với nàng, nàng chỉ nguyện mở ra một mảnh địa phương làm chỗ cho người nàng để ý sống sót.

Lão gia tử bị tức đến mức sắc mặt xanh mét, hai mắt ông chuyển một cái, nói: "Chẳng lẽ ngươi không muốn vào Linh Tông? Ta nghe nói, tình cảnh Sanh Tiêu ở bên trong rất là nguy hiểm, rất nhiều trưởng lão không phục hắn nên âm thầm hãm hại, ngươi không muốn đi giúp hắn?"

Loại thời điểm này, lão gia tử đang đánh cuộc, đánh cuộc trình độ Cố Nhược Vân để ý Cố Sanh Tiêu.

Nhưng mà thật rõ ràng, ông thành công!

Lúc này, Cố Nhược Vân không khỏi nhớ tới ba năm trước, người Linh Tông trợ giúp Lăng gia đối phó nàng!

Đã có người Linh Tông nghĩ đến bắt nàng uy hiếp huynh trưởng, vậy cũng đã chứng minh tình cảnh huynh trưởng ở Linh Tông hiện giờ.

Mà nàng có thể trợ giúp huynh trưởng chỉ có một biện pháp, chính là tiến vào Linh Tông!

Một luồng hơi thở lạnh lẽo chợt lóe lên trong mắt Cố Nhược Vân: "Giúp ta báo danh, ta muốn tham gia."

Lão gia tử chậm rãi nhẹ nhàng thở ra, hiện giờ nếu muốn cho Tiên Địa không dám động nàng, đưa nàng vào Linh Tông là biện pháp duy nhất, cho nên dưới bất đắc dĩ, ông cũng chỉ có thể lợi dụng Cố Sanh Tiêu một chút.

Từ nhỏ nha đầu kia đã mất đi phụ mẫu, ca ca sống nương tựa lẫn nhau từ trước tới nay chính là nghịch lân lớn nhất cả đời nàng.

"Đúng rồi, khi nào thì Thần Chi Thí Luyện bắt đầu?"

"Ba ngày sau."

Ba ngày sau sao?

Cố Nhược Vân nhíu mày, nói: "Được, ta đã biết, ba ngày sau ta sẽ cùng xuất phát."

Lão gia tử còn muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn là nuốt lời nói trong miệng xuống, mang theo đủ loại lo lắng rời đi.... ......

Gió đêm phất qua, tóc đen bay lên.

Ánh trăng sáng rọi chiếu nghiêng xuống, dừng ở phía trên thiếu nữ mặc một bộ váy xanh kia.

"Tiểu Dạ, ngươi không trở về phòng sao? Thế nào còn ở nơi này?"

Giọng nói của Cố Nhược Vân như gió mát, tung bay ở trong gió đêm.

Nam nhân tóc bạc đi ra từ trên một thân cây, huyết y như ma, ở dưới ánh trăng sáng càng thêm yêu dị.

"Tiểu Vân," Nam nhân chậm rãi đi đến trước mặt Cố Nhược Vân, hai tay gắt gao ấn bờ vai của nàng, trên khuôn mặt tuyệt thế lộ ra kiên định mà nghiêm cẩn: "Không biết vì sao, trong lòng ta cảm giác rất là bất an, trận Thần Chi Thí Luyện kia, nàng có thể không đi sao?"

Cố Nhược Vân sợ run một chút, nhẹ nhàng cười nói: "Tiểu Dạ, hắn là huynh trưởng luôn che chở của ta, vì ta không tiếc đối kháng với người Tiên Địa, lúc nguy nan (nguy hiểm khó khăn), hắn chỉ muốn ta có thể an toàn, hơn nữa còn che dấu thân phận âm thầm bảo vệ ta, ta có thể nào bỏ mặc không để ý đến hắn? Hơn nữa, ta có một loại dự cảm, nếu đi Thần Chi Thí Luyện đó, nói không chừng có thể nhìn thấy Ngọc nhi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro