Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 311 - 315

Chương 311: Tỷ đệ gặp nhau (mười tám)

Edit: kaylee

Kỳ thực, Hạ lão gia tử hoàn toàn hiểu lầm, dù sao chuyện cầm thú không bằng, thật dễ dàng làm người ta nghĩ đến cưỡng gian, chẳng lẽ tiểu tử Hạ Lâm Ngọc này to gan lớn mật cưỡng đoạt hoa cúc khuê nữ nhà người ta giữa ban ngày ban mặt?

Loại chuyện súc sinh này, vậy mà tôn tử của ông cũng làm được.

Rất dọa người, quả thực rất dọa người!

"Không sai!" Hồng gia chủ nhìn Hạ Lâm Ngọc bày ra vẻ mặt vô tội, cơn tức càng dâng lên cao: "Tôn nữ Hồng Phỉ Phỉ của ta chỉ là quá ái mộ hắn mà thôi, này có cái gì sai? Vậy mà hắn lại trực tiếp đánh tôn nữ của ta như đánh heo? Hiện tại tôn nữ của ta đã bị hắn đánh đến hủy dung, chuyện này, bất luận như thế nào Hạ gia đều phải cho ta một cái công đạo."

Hạ lão gia tử ngây ngẩn cả người, thì ra lão nói cầm thú không bằng là đánh tôn nữ tôn nữ nhà lão?

Nghe vậy, không tự chủ được, Hạ lão gia tử nhẹ nhàng thở ra.

"Hoàn hảo, hoàn hảo, ta còn tưởng rằng hắn thực làm chuyện cầm thú không bằng, ta nói ánh mắt của tôn tử ta không có kém như vậy, làm sao có thể sẽ làm ra chuyện cầm thú không bằng với nữ nhân như vậy, thiếu chút nữa làm ta sợ muốn chết, làm sao ngươi không nói rõ ràng? Ta lớn tuổi, chịu không nổi kinh sợ."

Vừa nói, Hạ lão gia tử vừa vỗ ngực, giống như bị kinh sợ không nhẹ.

Hồng gia chủ tức đến mức cả người run run, trong mắt phun ra ánh lửa tức giận.

Cái gì gọi là hoàn hảo?

Tôn nữ của lão bị đánh, hắn lại có thể còn vẻ mặt may mắn, may mắn bị đánh không phải người nhà hắn?

"Hạ gia chủ, thế tục có một câu ngạn ngữ, tên là quân tử phạm pháp cùng tội với thứ dân, tôn tử của ngươi đánh người, ngươi làm người chưởng quản Hạ gia, vậy mà bao che rõ ràng, như thế không phải là làm cho tất cả thế lực Thiên Thành thất vọng đau khổ sao, sau này ai còn sẽ bán mạng cho Hạ gia các ngươi?"

Hạ lão gia tử có chút không kiên nhẫn nhíu mày: "Hiện tại lão phu có việc gấp, ngươi tránh ra trước! Có chuyện gì chờ ta trở lại lại nói."

Quỷ Y còn bị cản ở ngoài thành, hiện tại không có chuyện gì quan trọng hơn bệnh tình của Hạ Tử Hi.

Cho nên, ông căn bản không có tâm tình ở chỗ này có lệ với lão gia hỏa này.

"Gia chủ, hôm nay ngươi không cho ta một lời giải thích, ta sẽ không đi!" Hồng gia chủ mặt dày mày dạn ngồi xuống: "Nếu ngươi muốn bao che Hạ thiếu gia, ta cũng không có biện pháp nào, nhưng mà gia chủ cũng biết Hạ thiếu gia đi lại rất gần với một nữ tử bình dân chứ? Ngươi nói hắn coi trọng tôn nữ của ta là không có ánh mắt, đứng cùng với loại nữ nhân không có thân phận này, chẳng lẽ là có ánh mắt? Ta không khó xử Hạ thiếu gia, giao nữ nhân kia ra đây để cho tôn nữ ta trút hết giận, nàng mới là đầu sỏ gây nên."

"Nữ tử bình dân?" Hạ lão gia tử có chút nghi hoặc nhìn Hạ Lâm Ngọc: "Lão nói là ai?"

Hạ Lâm Ngọc sờ sờ mũi: "Là Cố tỷ tỷ."

"Cố nha đầu?"

Hạ lão gia tử ngây ngẩn cả người, ánh mắt nhìn Hồng gia chủ lộ ra quái lạ.

Lão vậy mà nói Cố Nhược Vân là nữ tử không có thân phận, còn muốn đưa nàng cho Hồng Phỉ Phỉ hết giận? Nếu Cố Nhược Vân không có thân phận, người nào mới xem như người có thân phận?

Cho dù Cố Nhược Vân không xuất ra hai con Thần Thú, chỉ bằng đồ nhi Quỷ Y kia, cũng đã làm cho nàng đứng vững gót chân ở đại lục.

Hồng gia chủ nghe được xưng hô của Hạ lão gia tử với Cố Nhược Vân thì hơi hơi sửng sốt, lão nhìn ánh mắt trước mắt kia, đột nhiên cảm giác được có chỗ nào đó không thích hợp. Nhưng mà trong Thiên Thành nhiều thế lực như vậy, lão quả thật chưa từng thấy nữ tử kia, tất nhiên là một người không có thân phận.

Hơn nữa, Thiên Thành tuyệt đối không có người ngoài tiến vào!

"Tốt lắm tốt lắm."

Hạ lão gia tử không kiên nhẫn phất tay, ánh mắt lạnh lung quét về phía Hồng gia chủ.

"Nha đầu kia là bạn vong niên của ta, tuyệt đối sẽ không giao cho ngươi."



Chương 312: Tỷ đệ gặp nhau (mười chín)

Edit: kaylee

Bạn vong niên?

Hồng gia chủ bỗng chốc mở to hai mắt, Hạ lão gia tử vậy mà nói một con nhóc là bạn vong niên của hắn? Đây là cái cớ của hắn! Không sai, nhất định là lấy cớ bảo vệ mặt mũi của Hạ gia.

Lão không cho rằng nha đầu kia có năng lực gì trở thành bạn vong niên của Hạ lão gia tử.

"Hạ gia chủ, ta mặc kệ nhiều như vậy, ngươi bảo vệ Hạ thiếu gia thì cũng thôi, dù sao hắn là tôn tử của ngươi, nhưng mà nữ nhân kia ngươi phải giao cho ta, nếu không hôm nay ta tuyệt đối sẽ không rời đi."

Nhìn dáng vẻ mặt dày mày dạn của Hồng gia chủ, Hạ lão gia tử không nói gì, nhưng mà trong lòng thì vô cùng phấn khởi, ánh mắt vốn đang có chút không cho là đúng lập tức lạnh xuống một chút, lộ ra hơi thở lạnh lẽo.

"Hồng gia chủ, ngươi thật sự cho rằng ta Hạ gia là địa bàn của ngươi? Muốn không đi thì không đi? Tốt, ngươi không đi phải không? Người tới, ném hắn ra bên ngoài cho ta!"

"Vâng, gia chủ đại nhân."

Nghe nói như thế, hộ vệ đứng sau lưng Hạ lão gia tử bước lên phía trước, hai tay nâng Hồng lão gia tử lên lập tức hung hăng ném lão ra khỏi cửa lớn của Hạ gia.

Lúc này trên đường không hề thiếu người đi đường, sau khi nhìn thấy Hồng gia chủ bị Hạ gia ném ra, trên mặt đều mang theo tươi cười trào phúng, chỉ trỏ lão, xấu hổ đến mức Hồng lão gia tử thiếu chút nữa thì tìm lỗ chui vào.

Sau đó, ở trước mắt bao người, lão chật vật bò dậy, dùng tay áo che mặt nhanh chóng rời khỏi nơi này.

"Tốt lắm."

Saukhi ném Hồng gia chủ ra khỏi cửa, Hạ lão gia tử mới quay đầu nhìn về phía tôn tử ở một bên, hỏi: "Nói với ta đã xảy ra chuyện gì, đang êm đẹp làm sao ngươi lại đánh Hồng Phỉ Phỉ?"

Hạ lão gia tử hiểu rõ tính nết của tôn tử mình, nếu không phải đã xảy ra chuyện làm cho hắn không cách nào dễ dàng tha thứ, hắn tuyệt đối sẽ không ra tay đả thương người.

Hạ Lâm Ngọc mấp máy môi, nói: "Hồng Phỉ Phỉ bởi vì nhìn thấy con và Cố tỷ tỷ ở cùng nhau, sai sử nha hoàn tìm nàng phiền toái, sau đó còn vũ nhục nàng là một bình dân nghèo hèn, nói Cố tỷ tỷ mặt dày mày dạn vội vàng muốn làm tiểu thiếp của ta."

"Mẹ nó!"

Hạ lão gia tử trực tiếp nổi cơn thịnh nộ rồi, thậm chí hung hăng trừng mắt liếc mắt Hạ Lâm Ngọc một cái: "Ngươi nói làm sao tính tình ngươi lại tốt như vậy? Người như thế không đánh ả thành tàn phế ả vĩnh viễn không biết bản thân họ gì? Ngươi cứ như vậy buông tha cho ả? Làm sao ngươi lại không hề học được một chút ngoan độc nào của gia gia ngươi?"

Nếu để cho Hồng gia chủ nghe được lời nói của Hạ lão gia tử, phỏng chừng sẽ bị ông làm tức đến hộc máu liên tục.

Chỉ bởi vì Hồng Phỉ Phỉ nói vài câu sau, Hạ Lâm Ngọc đã đánh nàng đến mức ngay cả phụ mẫu của nàng cũng không nhận ra, kết quả lão gia hỏa này khen ngược, còn nói tính tình của hắn thật quá tốt?

Vậy nếu đổi thành một người tính tình không tốt, thì sẽ có loại hậu quả gì?

"Đi, Ngọc nhi, con đi đón Quỷ Y với ta, chỉ cần nàng đến đây, cha con lập tức được cứu rồi."

"Vâng, gia gia."

Hạ Lâm Ngọc cũng kích động, mấy tháng nay hắn mệt nhọc bôn ba vì bệnh của phụ thân, còn không phải là vì có thể làm cho phụ thân khỏe lại? Hiện giờ Quỷ Y đến đây, cũng lập tức làm cho hi vọng vốn sắp tan biến của bọn họ lại bùng lên.

... ...... ....

Ở ngoài cửa thành.

Thủ vệ giữ thành ngăn cản Vệ Y Y ở ngoài, mà đúng lúc này, mắt thoáng nhìn thấy Hạ lão gia tử đột nhiên bước nhanh đến từ cách đó không xa, lập tức sửng sốt một chút.

Chẳng lẽ cô nương này quả thật là khách nhân của gia chủ? Nếu không vì sao sau khi có người thông báo, gia chủ lại chạy đến nhanh như vậy?

Trong lúc nhất thời, hai người đều nhớ lại vừa rồi lời nói có thỏa đáng hay không, nếu đắc tội khách nhân của gia chủ tất nhiên sẽ bị đuổi ra khỏi Hạ gia.

"Hạ lão gia tử thật đúng là thong dong đến chậm."

Khóe môi Vệ Y Y gợi lên một chút tươi cười, hai tay vòng trước ngực, ý cười trong suốt trêu ghẹo nói.

Thủ vệ giữ thành vốn cho rằng sau khi lão gia tử nghe nói như thế tất nhiên sẽ rất tức giận, nhưng mà không có! Mặt ông đầy ý cười đi đến chỗ Vệ Y Y: "Quỷ Y đại nhân tới đây, lão phu là cố ý tới đón tiếp, kính xin Quỷ Y theo ta tiến đến chữa trị bệnh  của con ta."



Chương 313: Tỷ đệ gặp nhau (hai mươi)

Edit: kaylee

"Quỷ Y đại nhân tới đây, lão phu là cố ý tới đón tiếp, kính xin Quỷ Y theo ta tiến đến chữa trị bệnh của con ta."

"Được," Vệ Y Y gật gật đầu: "Đi trước dẫn đường đi."

Nói xong lời này, nàng lập tức đi theo Hạ lão gia tử vào trong thành, chỉ để lại hai người thủ thành kia nhìn bóng dáng đi xa của mấy người bọn họ mà xuất thần.

Quỷ Y đại nhân?

Bọn họ không có nghe sai đi? Nữ nhân yêu mị giống như yêu tinh kia, chính là Quỷ Y tiếng tăm lừng lẫy khắp đại lục?

Trời ạ, bọn họ vậy mà lại bỏ lỡ cơ hội kết bạn với Quỷ Y tốt như vậy.... ...... ...

Vừa nghĩ vậy, trong lòng hai thủ vệ giữ thành kia lập tức hối hận vạn phần, vừa rồi thế nào không trao đổi với nàng nhiều một chút, để lưu lại một ấn tượng không tệ? Sau này nếu có cái nghi nan tạp chứng (bệnh lạ khó chữa) gì, cũng có thể tìm Quỷ Y chữa trị.... ...

"Ngươi nói cái gì?"

Phanh!

Trong phòng ngủ, Hạ Khởi hung hăng nện quyển sách trên tay xuống đất, sắc mặt dữ tợn đứng lên, không còn có ôn hòa ngày xưa.

"Quỷ Y vậy mà đến đây! Nàng đến quá nhanh, không, tuyệt đối không thể để cho thân thể Hạ Tử Hi tốt lên, nếu không ta nỗ lực lâu như vậy đều uổng phí hết! Hạ gia này chỉ có thể là của ta, ai cũng không thể đoạt."

Cũng không biết nhiệm vụ của Triệu trưởng lão như thế nào rồi, chỉ cần có được Luyện Khí Tông trợ giúp, Hạ gia này tất nhiên là vật trong bàn tay y.

"Còn có, nhị gia, vừa rồi người Hồng gia đến, hình như là Hạ Lâm Ngọc đánh Hồng Phỉ Phỉ, nhưng mà gia chủ lại ném Hồng gia chủ ra ngoài." Ám vệ cúi đầu, nói.

Phanh!

Hạ Khởi đấm một quyền ở trên bàn, căm giận nói: "Lão đầu tử kia khinh thường ta ta biết, nhưng tốt xấu gì Hồng gia chủ cũng là nhạc phụ đại nhân của ta, là phụ thân của thê tử ta, hắn làm như vậy, quả thực là hại ta mất mặt!"

Nhạc phụ nhà mình tới cửa, kết quả bị phụ thân ném ra ngoài, lúc này đây, y mất mặt lớn.

Cho tới bây giờ lão nhân kia đều chỉ lo lắng vì phụ tử Hạ Tử Hi, chưa từng nghĩ tới y một chút nào! Thậm chí ngay cả Hồng Phỉ Phỉ bị Hạ Lâm Ngọc đánh, ông vẫn là lựa chọn không rõ đúng sai mà bao che Hạ Lâm Ngọc.

"Lão bất tử, ta vốn không tính toán thương tổn ngươi, ta chỉ muốn lấy được vị trí gia chủ Hạ gia, hiện tại tất cả ta làm, đều là ngươi bức ta, nếu không phải ngươi bất công như vậy, ta cũng sẽ không thể không cam lòng! Cho nên, đến lúc đó nếu ngươi chết, ngàn vạn lần đừng oán hận ta, tất cả đều là chính ngươi tìm đường chết!

Bàn tay của Hạ Khởi hung hăng nắm lại, hai mắt âm trầm nói.

Từ nhỏ đến lớn, phụ thân của mình chưa từng liếc mắt nhìn qua y, y thật sự không rõ là vì sao! Chẳng lẽ chỉ bởi vì mọi mặt y không bằng Hạ Tử Hi?

Không! Nếu chỉ vì mình không bằng Hạ Tử Hi, ánh mắt hắn nhìn về phía mình, tuyệt đối sẽ không mang theo coi thường.

Loại coi thường này, giống như là đang nhìn một người xa lạ.

Ngay cả Hạ Lâm Ngọc đã từng là phế vật kia, hắn đều có thể quan ái (quan tâm yêu thương) nhiều hơn, vì sao lại cố tình đối với bản thân như thế?

"Ngươi cầm lệnh bài đi ngoài cửa thành trông chừng cho ta, nếu Thi Vân tiểu thư Luyện Khí Tông và Triệu trưởng lão trở lại, ngươi lập tức đưa bọn họ tiến vào chỗ ta! Mới đầu, ta chỉ muốn đoạt vị, không muốn cấu kết người ngoài mưu hại Hạ gia, đáng tiếc, nhường nhịn của ta, làm cho một số người được một tấc lại muốn tiến một thước! Vì lợi ích của bản thân ta, ta không thể không làm như thế."

Hạ Khởi khẽ nhắm đôi mắt lại, ở khoảnh khắc mở mắt, một chút âm trầm chợt lóe qua trong mắt, mang theo sát khí nồng đậm.



Chương 314: Thiên Thành chấn động (một)

Edit: kaylee

Bên trong căn phòng, Hạ Tử Hi mở mắt, lập tức nhìn thấy Hạ lão gia tử đang dắt một thiếu nữ đi vào, hắn giật giật người muốn đứng lên, lại bị lão nhân đè lại.

"Tử Hi, ta đã mời Quỷ Y đến, con được cứu rồi."

Nghĩ vậy, Hạ lão gia tử bắt đầu kích động, hai mắt đều phiếm lệ quang.

Trời biết mấy ngày nay tới giờ hắn gặp bao nhiêu tra tấn, đôi khi ông thật sự muốn thừa nhận tất cả tra tấn thay hắn, nhưng mà, ông lại chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả những thứ này, cái gì đều làm không xong.

"Phụ thân."

Môi Hạ Tử Hi khẽ động, muốn nói cái gì đó, nhưng mà vẫn là nuốt xuống tất cả lời nói, hắn nhìn về phía Quỷ Y đứng ở một bên, khẽ gật đầu: "Quỷ Y, xin ngài yên tâm chữa trị giúp ta, bất kể là khỏi hay không, ta đều sẽ nhận."

Tình huống của thân thể chính mình không ai rõ ràng hơn hắn, chỉ sợ trên đời này đã không có bất luận kẻ nào có thể chữa trị cho hắn.

"Yên tâm đi," Vệ Y Y dương môi cười: "Có sư phụ ta ở bên cạnh nhìn, nếu thật sự không được, sư phụ ta nàng cũng sẽ tự mình ra tay, trên đời này không có bệnh gì nàng chữa trị không hết."

Nghe nói như thế, phụ tử Hạ gia kinh ngạc nhìn Cố Nhược Vân.

Cho dù bọn họ đều biết Vệ Y Y bái nàng làm sư, lại nghĩ vì đan dược, về phần y thuật, phỏng chừng không ai có thể hơn được Y Học Bảo Điển của Vệ Y Y.

Từ đầu tới cuối, chỉ có một mình Hạ Lâm Ngọc giống như cái gì cũng không nghe thấy, dùng ánh mắt sùng bái nhìn người mình tâm tâm niệm niệm bốn năm.

Không ai rõ ràng y thuật tỷ tỷ như thế nào hơn hắn, có thể nói, cho dù ngươi thiếu tay gãy chân, hoặc là xương cốt thân thể nát hết, nàng cũng có thể dùng thời gian nhanh nhất làm cho ngươi trở nên sinh long hoạt hổ.

"Quỷ Y, mời ngươi bắt đầu chữa trị đi."

Hạ Tử Hi suy yếu cười cười, trên khuôn mặt mang theo vẻ cảm kích.

Mặc kệ kết quả cuối cùng như thế nào, Quỷ Y đã đến đây, nàng chính là đã cho Hạ gia bọn họ đủ mặt mũi, cho dù thất bại hắn cũng sẽ không trách nàng.

"Tình huống của ngươi ta đã nghe sư phụ ta nói qua, sở dĩ ngươi như vậy, là có người hạ một loại cổ độc ở trong thân thể ngươi, loại cổ này cần dựa vào ăn lực linh hồn của người mới có thể sống tiếp, bởi vì lực linh hồn dần dần biến mất nên ngươi mới trở nên suy yếu như vậy, hơn nữa ta đã nhìn ra tình huống yếu kém trong linh hồn của ngươi, nếu muộn thêm vài ngày sợ là ai tới cũng không thể cứu."

Linh hồn là thứ quan trọng nhất trong cơ thể một người, mà thống khổ linh hồn bị xé rách lại không phải là người bình thường có thể nhẫn nhịn chịu đựng? Hạ Tử Hi có thể chịu được tới hôm nay cũng thật sự rất không dễ dàng.

"Cổ độc?"

Hạ lão gia tử biến sắc, làm sao Hạ Tử Hi có thể trúng cổ độc? Hơn nữa, nhiều y sư như vậy cũng không nhìn ra hắn trúng cổ độc, vậy đã chứng minh cổ độc này cũng không phải cổ độc bình thường, nó có thể giấu ở trong máu người, làm cho người ta không thể nào phát giác!

Khi nào thì Hạ gia lại trêu chọc phải kẻ địch như vậy? Vì sao ông không biết một chút nào?

"Như vậy Quỷ Y, cổ độc của Tử Hi hắn có thể giải không?"

Hạ lão gia tử cau mày, lo lắng nhìn Quỷ Y.

Những loại cổ độc kia rất là nguy hiểm, hơi không cẩn thận sẽ liên lụy đến y sư, cho nên, thông thường sẽ có rất ít y sư nguyện ý đề cập đến độc vật như thế.

"Ta có thể bức cổ độc ra, Hạ lão gia tử, còn mời các ngươi lui ra phía sau vài bước."

Ánh mắt của Vệ Y Y từng chút ngưng trọng lên, giọng điệu trịnh trọng mở miệng nói.

Nghe vậy, Hạ lão gia tử và Hạ Lâm Ngọc đều lui về sau mấy bước, giao chỗ trống trước giường cho Vệ Y Y.



Chương 315: Thiên Thành chấn động (hai)

Edit: kaylee

So với Hạ lão gia tử đang sầu lo, Hạ Lâm Ngọc ngược lại là không có lo lắng, hắn biết, chỉ cần có tỷ tỷ ở, thì sẽ không có vấn đề gì.

Hắn tin tưởng nàng!

Loại tín nhiệm này, siêu thoát tất cả rồi, giống như trên đời này không có chuyện gì nàng làm không được.

Vệ Y Y hít vào một hơi thật sâu, từ trong ống tay áo lấy ra ngân châm sớm đã chuẩn bị tốt, chậm rãi tiêu sái tới trước mặt Hạ Tử Hi, nói: "Lát sau có thể có chút đau, ngươi nhất định phải nhịn xuống."

Hạ Tử Hi cười khổ một tiếng: "Trong khoảng thời gian này, có loại thống khổ gì ta không nhận qua? Quỷ Y, xin ngươi yên tâm, chút đau ấy đối với ta mà nói cũng không tính là cái gì, mời xuống tay đi."

"Được."

Vệ Y Y khẽ gật đầu, dè dặt cẩn trọng lấy ra ngân châm trong khăn, nhẹ nhàng đâm vào trong thân thể của Hạ Tử Hi.

Ầm!

Một lực lượng mạnh mẽ xuyên thấu qua ngân châm lọt vào thân thể, giống như tiến vào linh hồn, đau đến mức sắc mặt Hạ Tử Hi càng tái nhợt hơn, gắt gao nắm chăn.

Đau!

Cái loại đau đớn chui vào linh hồn này, đau hơn rất nhiều lần so với bình thường thừa nhận.

Hắn vốn cho rằng loại đau đớn kia đã là cực hạn, mà thống khổ lúc này nhận phải mới là xé rách linh hồn chân chính.

Nhưng vì Hạ gia, vì phụ thân và Ngọc nhi, hắn phải kiên trì!

Phốc xuy!

Bỗng nhiên, Vệ Y Y vì thi châm cho Hạ Tử Hi mà sắc mặt trắng bệch, lại phun ra một ngụm máu tươi, thân mình hung hăng ngã văng ra ngoài, sắc mặt của nàng cực kì hoảng hốt, thất thanh kêu lên: "Là Cổ Long! Trong cơ thể hắn vậy mà lại là Cổ Long! Còn là Cổ Long cấp bậc Võ Hoàng!"

Cái gì?

Sắc mặt mọi người đại biến, nhất là lão gia tử, tức đến mức cả người run lên, ‘ầm’ một tiếng lực lượng toàn thân đều bạo phát ra, đánh về phía cái bàn ở một bên.

"Cổ Long! Vì sao lại là Cổ Long? Đến cùng ai có thâm cừu đại hận với Hạ gia chúng ta như vậy, vậy mà lại hận không thể làm tử tôn (con cháu) Hạ gia ta chết hết!"

Độc sư Thiên Cổ!

Trong nháy mắt, trong đầu lão gia tử vang lên một cái tên như vậy.

Đúng rồi, trừ bỏ Độc sư Thiên Cổ, đại lục này còn có ai có được thực lực như vậy?

Nhưng mà ông không rõ, Hạ gia và Độc sư Thiên Cổ không oán không cừu, vì sao lão muốn đối đãi với Tử Hi như vậy?

"Sư phụ."

Vệ Y Y cắn chặt môi, quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân, áy náy nói: "Thật có lỗi, thực lực của Cổ Long kia quá mạnh mẽ, ta bị nó ngăn chặn hoàn toàn, căn bản là không có cách nào bức nó ra."

Đây là nhiệm vụ đầu tiên sư phụ giao cho nàng, nàng vậy mà lại thất bại!

Hơn nữa, theo nàng biết, hình như quan hệ giữa Hạ gia này và sư phụ cũng không bình thường.... .....

"Vệ Y Y, điều này cũng là ta không có đoán được trước," Vẻ mặt Cố Nhược Vân khôi phục bình thường từ trong kích động, nhàn nhạt cười, nói: "Ta vốn cho rằng bằng vào lực lượng của ngươi có thể bức cổ ra, lại thật không ngờ, nó lại là Cổ Long trong truyền thuyết! Lúc này đây, quả thật ngay cả ta cũng sơ ý."

Cổ Long!

Không nghĩ tới trong thân thể Hạ Tử Hi lại có thứ tốt như vậy!

Nếu có thể bắt được con Cổ Long này, nàng có hi vọng có thể giúp Thanh Long khôi phục đôi mắt.... ......

"Ta đã biết……." Hạ Tử Hi cười khổ một tiếng: "Quỷ Y đại nhân ngươi không cần tự trách, ta đã sớm biết không ai có thể cứu được ta, cho nên ngay từ đầu đã không có hi vọng."

Tuy nói như thế, nhưng ai lại không muốn sống?

Nói thật, ngay cả Quỷ Y cũng không có cách nào, hắn coi như là chân chính hết hy vọng.

"Ai nói ngươi sẽ chết?" Vệ Y Y liếc mắt xem thường: "Ta không có cách nào cứu ngươi, không có nghĩa là sư phụ ta không có cách nào cứu ngươi, sư phụ ta làm cho ta ra tay, là muốn khảo nghiệm tiến bộ vài năm nay của ta mà thôi, nàng mới là cường giả chân chính, có nàng ở đây ngươi tuyệt đối không có vấn đề gì."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro