Chương 281 - 285
Chương 281: Hạ Khởi dối trá (năm)
Edit: kaylee
Mọi người ngươi một lời ta một câu, làm chuyện vốn đang không rõ ràng nháy mắt đã xác định xuống, cho dù trong lòng rất nhiều người đều có chút tiếc hận, cũng không nhịn được có chút vui sướng khi người gặp họa.
Giống như một số nanh vuốt của Thái Tử điện hạ kia.
Bọn họ đã sớm khó chịu với Cố Nhược Vân, quả nhiên người đang làm trời đang nhìn, nàng lớn lối như vậy, hiện tại phải chịu báo ứng rồi?
... ...... .......
Trong hậu đường, Triệu chưởng quỹ vội vàng chạy vào, thở hổn hển nói: "Quỷ Y đại nhân, Dư lão, việc lớn không tốt, xảy ra việc lớn!"
"Xảy ra chuyện gì?"
Quần áo màu xám từ trong thư phòng bước ra, Dư lão nhíu mày, bất mãn hỏi: "Có chuyện gì đáng giá ngươi kích động như thế."
"Hổn hển, hổn hển!"
Triệu chưởng quỹ dùng sức thở dốc hai tiếng, vẻ mặt khẩn trương nói: "Dư lão, là đại tiểu thư, đại tiểu thư nàng đã xảy ra chuyện."
"Cái gì?"
Ầm!
Thân mình Dư lão run lên mạnh mẽ, sắc mặt ‘xoát’ một cái trở nên tái nhợt, ông bỗng chốc túm vạt áo của Triệu chưởng quỹ nhấc lên, gần như là rống ra: "Ngươi nói cái gì? Đại tiểu thư xảy ra chuyện gì?"
Triệu chưởng quỹ thiếu chút nữa thì không thở nổi, khuôn mặt già nua bị nghẹn đến mức đỏ bừng, thật lâu sau, hắn cảm giác hô hấp thông thuận, mới mở miệng giải thích: "Vừa rồi lúc ta vừa vào Bách Thảo Đường thì nghe thấy có người nghị luận, nói là có người tận mắt thấy đại tiểu thư bị gia chủ Hạ gia giết! Cho nên, cho nên ta mới đến thông báo Dư lão."
Phanh!
Dư lão nhẹ buông tay, thân mình già nua lui lại phía sau mấy bước, mặt ông mang theo tuyệt vọng và thương tâm, càng nhiều hơn vẫn là vô cùng vô tận tức giận.
"Tốt cho một cái Hạ gia! Ha ha ha! Hạ lão gia tử kia thực cho rằng bản thân đột phá đến Võ Hoàng là có thể xưng hoàng xưng bá? Đông Phương thế gia chúng ta sẽ kém hay sao? Triệu chưởng quỹ, ngươi lập tức phái người đi thông báo với thiếu chủ và mọi người Ma Tông! Giết vào Hạ gia báo thù rửa hận vì đại tiểu thư!"
Dư lão hận nghiến răng nghiến lợi, ông có thể tưởng tượng được sau khi thiếu chủ biết được tin tức này sẽ nổi giận cỡ nào! Mà tất cả điều này đều là Hạ gia tự tìm!
Đúng rồi, hình như trước đó không lâu tiểu công tử Hạ Lâm Ngọc của Hạ gia xuất hiện ở Thanh Long Quốc, lão nhân kia đã dám can đảm sát hại đại tiểu thư, vậy nhất định phải làm tốt chuẩn bị vì thế trả giá đại giới gấp ngàn lần vạn lần!
Cái gì gọi là quan tâm quá sẽ bị loạn? Dư lão này rõ ràng chính là như thế, từ sau khi nghe được tin tức Cố Nhược Vân bị giết hại, ông hoàn toàn mất đi năng lực suy xét, nếu không tất nhiên sẽ một lần nữa suy nghĩ lời nói này một chút.
Dù sao Cố Nhược Vân cũng có được Thanh Long, cho dù đánh không lại cường giả Võ Hoàng, chạy trốn cũng không thành vấn đề gì, lại như thế nào chết ở trong tay Võ Hoàng?
"Dư lão, bên ngoài có người tự xưng là người Hạ gia tiến đến cầu kiến."
Đúng lúc này, một gã sai vặt vội vàng đi vào từ ngoài cửa, cung kính bẩm báo nói.
"Hạ gia?"
Dư lão cười lạnh một tiếng, lửa giận ngập trời nói: "Người Hạ gia này thế mà lại còn dám tới nơi này! Làm cho hắn cút vào cho ta!"
"Vâng, Dư lão."
Nói xong lời này, gã sai vặt kia lập tức lui ra ngoài, không cần một lát, nam nhân trung niên mặc áo xanh đi theo phía sau gã sai vặt đi đến, hắn nhìn Dư lão phía trước mắt đầy lửa giận, đáy mắt xẹt qua một chút khinh thường.
"Ầm!"
Dưới tức giận, Dư lão xuất ra khí thế toàn thân, hóa thành một cơn cuồng phong cuốn về phía nam nhân trung niên. Mà thân ở bên trong cuồng phong kia, sắc mặt của nam nhân trung niên vẫn luôn không thay đổi, trào phúng trong mắt càng sâu.
"Đây chính là phương thức đón khách của Bách Thảo Đường? Thật đúng là làm cho Hạ mỗ mở mang tầm mắt, một khi đã như vậy, vậy Hạ mỗ cũng nên trả lễ lại."
Ầm!
Hai cơn cuồng phong chạm vào nhau ở không trung, ‘phịch’ một tiếng, trong nháy mắt thân mình của Dư lão thối lui về phía sau, ngay tại lúc ông sắp đụng phải vách tường phía sau, một cái tay ngọc gắt gao đè lại lưng của ông.
Chương 282: Hạ Khởi dối trá (sáu)
Edit: kaylee
Một âm thanh yêu mị tận xương truyền đến từ phía sau Dư lão, khóe môi nữ tử mỉm cười, trong mắt nhướng lên đã tràn đầy lạnh lẽo.
"Vậy chẳng lẽ Hạ gia cũng không biết lễ nghi nên có khi đến nhà chủ nhân làm khách sao?"
Thân mình Dư lão chấn động, quay đầu nhìn về nữ tử cười thản nhiên yếu ớt phía sau, hình như………. Quỷ Y đại nhân đột phá?
Nghĩ đến đây, ông lập tức có cảm giác trong lòng không thăng bằng, đại tiểu thư biến thái như vậy còn chưa tính, vì sao Quỷ Y đại nhân tuổi cũng không lớn, lại dễ dàng vượt qua hắn?
Thế đạo nói, thật đúng là thiên hạ thuộc về người trẻ tuổi.
"Chắc hẳn vị cô nương này chính là Quỷ Y đại nhân?"
Nam nhân trung niên thu hồi trào phúng bên trong mắt, nhàn nhạt cười: "Thân phận của ngươi, đủ tư cách nói chuyện với ta."
Lập tức, Dư lão biến sắc, ý tứ của người này là, bản thân không xứng nói chuyện với hắn?
Quả thực là khinh người quá đáng!
Mắt thấy Dư lão muốn tức giận, Vệ Y Y gắt gao đè lại bờ vai của ông, từ đầu đến cuối trên khuôn mặt tuyệt mỹ giống như hồ ly vẫn mang theo tươi cười, một cái nhăn mày một nụ cười đều là câu tâm hồn người.
"Thật xin lỗi, thân phận của ngươi rất thấp, không có tư cách nói chuyện với ta, để lão gia tử nhà các ngươi đến đây đi."
"Ngươi…….." Trong lòng nam nhân trung niên mạnh mẽ xuất hiện ra một ngọn lửa giận, lại cuối cùng vẫn là bị hắn hung hăng áp chế xuống, hắn cười lạnh một tiếng, nói: "Hôm nay ta tới nơi này là nói cho ngươi một chuyện, lời đồn đãi bên ngoài đều là thật sự, Cố Nhược Vân quả thật chết ở trong tay người Hạ gia, nhưng không phải gia chủ chúng ta! Mà mục đích của ta chính là rửa sạch oan khuất vì gia chủ, chân chính giết chết Cố Nhược Vân là Hạ Tử Hi! Hắn mới là đầu sỏ gây nên, không có quan hệ gì với gia chủ!"
Nam nhân trung niên này tên là Hạ Phàm, là một người của chi thứ Hạ gia, lại chiếm được sự thưởng thức của Hạ Khởi, mới được y thu để dùng. Lần này ý đồ đến của hắn thật rõ ràng, chính là ngăn cản Quỷ Y đi Hạ gia Thiên Thành.
"Hả?"
Vệ Y Y cười đến rất là mị hoặc, mày liễu khẽ nhăn lại: "Ngươi là người của Hạ Khởi?"
Sắc mặt Hạ Phàm lại đại biến, kinh ngạc nhìn khuôn mặt ý cười trong suốt của Vệ Y Y, nữ nhân này vậy mà xuyên thấu thân phận của hắn? Không có khả năng! Tuy rằng bản thân là thủ hạ của Hạ Khởi, nhưng ngay cả gia chủ cũng không biết!
Vì sao nàng lại rõ ràng như thế?
Đương nhiên, Hạ Phàm không biết là, mạng lưới tình báo của Ma Tông trải rộng thiên hạ, hơn nữa Cố Nhược Vân lại muốn đến Hạ gia, cho nên, người Hạ gia ở trước mặt bọn họ, là tuyệt đối không có bí mật.
"Cho dù ta là người của nhị gia lại như thế nào?" Hạ Phàm cắn chặt răng, nói: "Nhị gia cũng là có ý tốt, không muốn các ngươi trả thù sai người, chỉ số thông minh của Quỷ Y ngươi cũng không thấp, hẳn là sẽ không bị phụ tử Hạ Tử Hi kia lừa gạt!"
Hai mắt Vệ Y Y tối sầm lại, tươi cười bên môi mang theo lãnh ý: "Triệu chưởng quỹ, tiễn khách! Bách Thảo Đường chúng ta không chào đón chó của Hạ Khởi!"
"Ngươi……...."
Khuôn mặt Hạ Phàm xanh mét, hắn vốn cho rằng nhiệm vụ này rất đơn giản, chỉ cần làm cho Quỷ Y biết rằng Hạ Tử Hi ra tay, nàng tất nhiên sẽ hận phụ tử Hạ Tử Hi thấu xương, nhưng không nghĩ tới, nàng vậy mà sẽ bình tĩnh như thế.
Chẳng lẽ nàng không thèm để ý chết sống của Cố Nhược Vân?
"Triệu chưởng quỹ, ngươi còn thất thần làm gì? Đưa hắn rời đi!"
Tươi cười của Vệ Y Y biến mất, có chút không kiên nhẫn nói.
Triệu chưởng quỹ đột nhiên phục hồi tinh thần lại, làm một tư thế mời với Hạ Phàm, khuôn mặt già nua nói: "Hạ công tử, mời rời đi đi, Bách Thảo Đường chúng ta không chào đón ngươi."
"Tốt, tốt lắm!"
Hạ Phàm hung hăng phất phất tay áo, âm trầm nhìn Vệ Y Y: "Ta vốn cho rằng Quỷ Y trọng tình trọng nghĩa, không nghĩ tới sư phụ của mình đã chết còn có thể thờ ơ như thế, quả nhiên là làm cho ta nhìn với cặp mắt khác! Nhưng mà ta vẫn muốn nói cho ngươi một chút, nhi tử của Hạ Tử Hi ở ngay bên ngoài Thanh Long Quốc, hiện tại đuổi theo là có thể đuổi kịp hắn! Nếu ngươi bỏ lỡ mất cơ hội lần này, thì đừng hối hận, hừ!"
Chương 283: Hạ Khởi dối trá (bảy)
Edit: kaylee
Dứt lời, hắn cũng không quay đầu lại xoay người rời đi, trong mắt cũng là tràn đầy vẻ lo lắng.
Sân yên tĩnh xuống, Dư lão nắm chặt nắm tay, lửa giận ngập trời nói: "Quỷ Y đại nhân, nếu như ngươi không muốn báo thù vì đại tiểu thư, ta là tuyệt đối sẽ không bỏ qua kẻ đã thương hại đại tiểu thư, cho dù sẽ vì thế mà đắc tội Hạ gia! Phụ tử Hạ Tử Hi hại chết đại tiểu thư, ta sẽ không bỏ qua bọn họ!"
Nghe vậy, Vệ Y Y lắc lắc đầu, bên môi gợi lên một chút tươi cười: "Dư lão, ông sống đến nhiều tuổi như vậy rồi, người khác nói cái gì ông sẽ tin cái đó sao? Sư phụ đã chết? Ông thấy được sao?"
Dư lão ngẩn ra, lắc đầu nói: "Không có."
"Đã không có, dựa vào cái gì nói nàng đã chết? Ta chỉ nhận xác, không tiếp thu lời nhắc, không có thi thể của nàng ta sẽ không tin tưởng."
"Nhưng mà, thà rằng tin là có, không thể tin là không, Quỷ Y đại nhân, sư phụ đối với ngươi tốt như thế, ngươi có thể nào lại không để ý nàng? Mấy tháng trước đại tiểu thư đã nói muốn đi Hạ gia, nhiều ngày như vậy không có hồi âm, mặc dù còn sống cũng nhất định rơi vào trong tay người Hạ gia! Hiện tại ta phải đi bắt lấy Hạ Lâm Ngọc kia, bức bách Hạ gia giao ra đại tiểu thư."
Vệ Y Y không nói gì liếc mắt xem thường, thật sự không biết nói lão nhân tính khí quật cường này cái gì mới tốt, cho nên nghĩ một lúc lâu, vẫn là quăng phong thư cầm trong tay cho Dư lão.
"Đây là cái gì?" Dư lão nghi hoặc mở ra thư tín, nhướng mày, chỉ là sau khi nhìn đến nội dung trên thư, biểu cảm vốn đang tức giận biến mấy, thay vào đó là kinh ngạc và vui mừng.
"Quỷ Y đại nhân, đại tiểu thư nàng……... Không có việc gì?"
"Không sai," Vệ Y Y gật gật đầu: "Đây là thư nàng gửi cho ta, tối hôm qua ta mới nhận được, ở trong thư nàng nói thiếu chủ Hạ gia Hạ Tử Hi bị bệnh nặng, bảo ta tới trị liệu, ông nói, làm sao Hạ gia có thể giết nàng? Hơn nữa ta sớm biết Hạ Khởi cũng không phải nho nhã ôn hòa như bên ngoài, lúc này đây tất nhiên là muốn mượn tay của chúng ta giết Hạ Lâm Ngọc, nếu Bách Thảo Đường giết Hạ Lâm Ngọc, hậu quả sẽ thế nào ông nghĩ tới sao?"
Hậu quả sẽ thế nào?
Nếu Hạ Lâm Ngọc chết ở trong tay người Bách Thảo Đường, đại tiểu thư còn ở Hạ gia tất nhiên khó thoát khỏi cái chết!
Nghĩ đến đây, Dư lão cảm thấy cả người lạnh như băng, không tự chủ được rung mình một cái.
"Tốt cho một cái một hòn đá ném hai con chim, Hạ Khởi Hạ gia quả nhiên là hạng người âm hiểm giả dối, chẳng những muốn mượn tay của chúng ta giúp y trừ bỏ kẻ địch, còn vọng tưởng hãm hại đại tiểu thư, cũng may chúng ta không có mắc mưu, nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!"
Vệ Y Y cười cười, đáy mắt lại hiện lên một mảnh rét lạnh, từng từ từng chữ nói: "Hạ Khởi dám lợi dụng Bách Thảo Đường, vậy y…... Nhất định phải vì thế mà trả giá đại giới! Dư lão, chuyện Bách Thảo Đường giao cho ông, ta muốn đi Hạ gia Thiên Thành xem!"
"Quỷ Y đại nhân xin yên tâm, ta sẽ không cô phụ nhờ vả của ngươi."
Dư lão khẽ gật đầu, sắc mặt mang theo sầu lo, nếu Hạ Khởi là một kẻ dối trá nham hiểm như thế, tình cảnh ở nơi đó của đại tiểu thư sẽ trở nên thật khó khăn……...
Ngoài Bách Thảo Đường, Hạ Phàm lạnh lùng nhìn dược đường phong cách cổ xưa phía sau, trên mặt mang theo cười lạnh.
"Vốn ta còn không muốn dùng một chiêu cuối cùng nhị gia cho, đây đều là các ngươi bức ta! Ta đã tìm tới cửa, cứ vậy tin tưởng lời nói của ta là tốt rồi, ai biết những người này thế mà lại khó lừa như vậy, một khi đã như vậy, vậy cũng đừng trách ta phái người giả mạo người Bách Thảo Đường chặn giết tiểu công tử! Dù sao đến cuối cùng, quan hệ giữa Bách Thảo Đường và Hạ gia tất nhiên sẽ tan biến, càng là sẽ lưỡng bại câu thương (cả hai bên đều tổn hại) với lão gia tử, ở dưới loại tình huống này, thiếu chủ cũng không cách nào chỉ lo thân mình, đến cuối cùng, có thể nắm toàn bộ Hạ gia trong tay, cũng chỉ có nhị gia!"
Chương 284: Hạ Khởi dối trá (tám)
Edit: kaylee
Chuyện đã xảy ra ở Bách Thảo Đường đương nhiên Cố Nhược Vân không biết, lúc này trong Hạ gia, nàng mới vừa đi đến tiền viện, đã bị một đám người ngăn cản đường đi.
Trong đám người kia, đầu lĩnh là một cẩm y nam tử, đang cười lạnh đánh giá thiếu nữ trước mặt, khóe môi hắn lộ ra một chút châm chọc, cằm nâng cao, giống như đối phương cũng chỉ xứng ngưỡng vọng hắn.
"Ngươi chính là Cố Nhược Vân? Ta xem cũng không có gì hơn cái này, bên ngoài đồn đãi ngươi thu phục Thanh Long và Bạch Hổ, nhưng mà, Thần Thú cao quý như thế, làm sao có thể sẽ thần phục một thương nhân hơi tiền đầy người? Ha ha, phỏng chừng lời nói này là ngươi cố ý phái người truyền ra ngoài, làm cho thế nhân kính ngưỡng cúng bái ngươi, cho tới bây giờ Hạ Ảnh ta còn chưa từng thấy qua nữ nhân không biết xấu hổ như vậy!"
Không sai, trong mắt hắn, trên tay nữ nhân này căn bản là không có khả năng có được Thần Thú! Khẳng định là nàng cố lộng huyền hư (làm ra vẻ huyền bí, cố ý lừa gạt), mục đích vì làm cho thế nhân tin tưởng ngay cả Thần Thú đều nguyện trung thành với nàng.
Loại nữ nhân không biết xấu hổ này, thật không biết vì sao gia chủ muốn dẫn nàng về Hạ gia?
"Tránh ra!"
Cố Nhược Vân nhướng mày, nhàn nhạt nói.
"Ha ha, ngươi muốn làm chúng ta tránh ra, vậy đánh bại chúng ta trước!" Khóe môi cẩm y nam tử hàm chứa cười lạnh, lên lên xuống xuống đánh giá Cố Nhược Vân: "Thương nhân chính là thương nhân, cho dù Bách Thảo Đường thế lực cường đại, cũng thay đổi không được bản tính của thương nhân! Nếu lấy ngươi so sánh với ta, ta ngược lại thật cho rằng Thần Thú sẽ lựa chọn ta! Chỉ cần mắt của nó không có bị mù! Nhưng mà khuôn mặt này dáng vẻ này của ngươi cũng không tệ, không bằng làm tiểu thiếp cho bản công tử ta thì như thế nào? Bản công tử liền chịu thiệt chút thu ngươi đi, ha ha ha!"
Cẩm y nam nhân lại cười to hai tiếng, mà người phía sau hắn cũng điên cuồng cười theo.
"Cố Nhược Vân, công tử chúng ta là người giỏi nhất chi thứ Hạ gia! Thiên phú cũng không kém trực hệ kia chút nào, nếu theo công tử chúng ta, tốt hơn ngươi nơi nơi bôn ba mệt nhọc rất nhiều."
"Không sai, nữ nhân nên có bộ dáng của nữ nhân! Tương phu giáo tử (Giúp chồng dạy con) mới là việc của ngươi, nếu không loại nữ nhân như ngươi đừng nói là cưới, cho dù là đưa cho người ta làm tiểu thiếp đều không cần! Hoàn hảo công tử chúng ta thiện lương, nguyện ý thu ngươi, miễn cho ngươi cả đời đều tìm không thấy nam nhân, ha ha!"
"Đúng rồi, nếu ngươi muốn làm tiểu thiếp của công tử chúng ta, vậy những thứ thuộc về ngươi cũng đều là của công tử nhà chúng ta, đừng quên lấy Bách Thảo Đường của ngươi làm của hồi môn, tuy rằng hơi tiền dày đặc một ít, nhưng công tử chúng ta vẫn là sẽ cố mà nhận."
Mọi người ‘ha ha’ cười phá lên, thật giống như là Cố Nhược Vân muốn gả cho công tử của bọn hắn, sau đó Bách Thảo Đường cũng là vật trong lòng bàn tay bọn hắn.
Nghe được mấy lời nói này, Cố Nhược Vân ngược lạià không có tức giận, nàng nở nụ cười, chậm rãi nhìn cẩm y nam tử phía trước: "Muốn Bách Thảo Đường của ta? Vậy……... Cũng nên nhìn xem ngươi có bản lĩnh nhận hay không."
Cẩm y nam tử biến sắc, cười lạnh một tiếng: "Thật đúng là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Nếu hôm nay ngươi không đồng ý giao Bách Thảo Đường của ngươi ra đây, vậy đừng nghĩ rời đi nơi này."
"Hả?" Cố Nhược Vân nhíu mày cười: "Các ngươi đã cam tâm tình nguyện bị người lợi dụng như vậy, ta lại như thế nào sẽ không đồng ý? Nếu ta không đồng ý, chẳng phải là uổng phí các ngươi nói nhiều lời kích tướng như vậy?"
Giờ khắc này, sắc mặt của cẩm y nam tử càng khó coi.
Nàng lại có thể biết mình nói nhiều như vậy chính là bức nàng ra tay trước, nếu ở Hạ gia ra tay với đệ tử Hạ gia, gia chủ luôn bao che khuyết điểm tất nhiên sẽ không bỏ qua cho nữ nhân này.
Hơn nữa, nàng còn biết, là nhị gia phái bọn họ đến!
Chương 285: Hạ Khởi dối trá (chín)
Edit: kaylee
Kỳ thực thật dễ dàng có thể đoán được người làm chủ phía sau màn những người này, dù sao nàng theo Hạ lão gia tử tới nơi này là rất nhiều người nhìn thấy, nếu không phải Hạ Khởi sai sử sau lưng, bọn họ căn bản không có khả năng có lá gan đến tìm phiền toái……….
"Hừ!"
Cẩm y nam tử hừ lạnh một tiếng, cắn chặt răng nói: "Ta không biết ngươi đang nói cái gì, Cố Nhược Vân, Hạ gia chúng ta không phải loại người trà đầy hơi tiền như ngươi có thể ngốc, trừ phi ngươi mang theo Bách Thảo Đường trở thành tiểu thiếp của ta! Nếu không, đừng trách ta không khách khí."
Xôn xao!
Cẩm y nam tử xuất ra trường kiếm, nhanh chóng nhằm về phía Cố Nhược Vân, giữa mặt mày hiển lộ ra âm ngoan, ý cười âm lãnh bên môi kia giống như muốn đưa nàng vào chỗ chết.
Nhưng mà, từ đầu tới cuối, vẻ mặt của Cố Nhược Vân đều không có thay đổi, ánh mắt thanh lãnh lạnh lùng của nàng nhìn nam tử nhằm phía mình, bên môi gợi lên một chút tươi cười.
"Các ngươi đã cam tâm tình nguyện bị người lợi dụng, vậy……...Như thế nào ta có thể không thỏa mãn các ngươi?"
Ầm!
Thiếu nữ bước chân về phía trước một bước, trong khoảnh khắc đó lực lượng cường đại dâng lên từ thân thể của nàng, giống như một cái cây búa hung hăng đánh ở ngực của cẩm y nam tử, hắn lập tức phun ra một ngụm máu tươi, chật vật ngã ra ngoài.
"Ngươi cũng dám ra tay đánh ta?"
Cẩm y nam tử cười lạnh một tiếng, con ngươi âm hiểm gắt gao nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân: "Ngươi có biết hậu quả khi ngươi làm như vậy không? Ta chính là chi thứ của Hạ gia, lại tốt xấu gì cũng coi như là người Hạ gia, ngươi ở Hạ gia ra tay với ta, ngươi cho rằng gia chủ sẽ ngồi xem mặc kệ?"
Cố Nhược Vân im lặng không nói, đi về phía trước hai bước, nhàn nhạt nhìn cẩm y nam tử không hề sợ hãi, hơn nữa, ở trong mắt nam tử nàng còn phát hiện ý cười chợt lóe qua rồi biến mất.
Ý cười kia, giống như âm mưu đạt được, tràn đầy đắc ý.
"Cố cô nương, không biết khi nào thì người Hạ gia ta đắc tội ngươi? Ngươi muốn ra tay với người Hạ gia ở ta Hạ gia?"
Quả nhiên, ngay tại trong nháy mắt Cố Nhược Vân ra tay, một giọng nói ôn hòa truyền đến từ phía sau thân thể của nàng, giọng nói kia mang theo bất mãn, còn có địch ý che giấu rất sâu.
"Nhị gia."
Cẩm y nam tử nhìn Hạ Khởi đón gió đi tới, trong lòng vui vẻ, vội vàng nói: "Nhị gia, nữ nhân này nói năng lỗ mãng về Hạ gia, hơn nữa, còn ra t ay với ta thân là đệ tử Hạ gia! Rõ ràng chính là không coi Hạ gia ra gì, nhị gia, xin ngài………...
Phốc xuy!
Bỗng nhiên, cẩm y nam tử phun ra một ngụm máu tươi đen thùi, hắn mở to hai mắt, không dám tin nhìn khuôn mặt tuấn tú mang theo tươi cười của Hạ Khởi.
Viên thuốc cường thân kiện thể kia, có độc!
Cả người cẩm y nam tử run lên, khuôn mặt dần dần trở nên xanh mét, hối hận và tức giận giao hòa trong hai mắt kia, cũng đã nói không nên lời nói gì.
Ở trước lúc đến, nhị gia cho hắn một viên thuốc, nói là có thể cường thân kiện thể, làm thù lao cho hắn!
Ai biết viên thuốc kia, thế mà lại là độc dược!
Nhị gia lừa gạt hắn.... .....
Phanh!
Cẩm y nam tử lảo đảo vài bước, hung hăng ngã xuống, trong hai mắt tràn đầy không cam lòng, hắn luôn luôn làm việc vì nhị gia, vì sao nhị gia lại muốn giết hắn? Y quả nhiên là…... Thật độc ác!
"Hạ Ảnh, Hạ Ảnh ngươi làm sao vậy?"
Mọi người thấy dáng vẻ của Hạ Ảnh, đều là biến sắc, cũng không có phát hiện âm hiểm chợt lóe qua khuôn mặt kia của Hạ Khởi.
Muốn hoàn toàn mượn tay lão nhân diệt trừ Cố Nhược Vân, chỉ làm cho nàng đánh nhau với đệ tử Hạ gia là tuyệt đối không được! Chỉ có giết đệ tử Hạ gia, mới có thể làm cho lão gia tử hoàn toàn tan vỡ với Bách Thảo Đường!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro