Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 176 - 180

Chương 176: Thu phục Bạch Hổ (hai)

Edit: kaylee

Cố Nhược Vân đã hoàn toàn sợ ngây người.

Bốn thú toàn bộ đều lên cũng đánh không lại Tử Tà? Vậy thời kì cường thịnh Tử Tà là cường đại cỡ nào?

"Sư phụ, xảy ra chuyện gì?"

Vệ Y Y nghi hoặc nhìn về phía Cố Nhược Vân, chớp mắt, không hiểu hỏi.

"Không có việc gì," Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, tầm mắt dừng ở bên trên khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo thất vọng của tiểu khất cái: "Tiểu gia hỏa, có lẽ con Linh Thú trong cơ thể của ngươi kia ta có thể giúp ngươi giải quyết."

Giọng nói lạnh nhạt của thiếu nữ hung hăng đâm vào trong lòng của tiểu khất cái, hắn vội vàng nâng cằm lên, mắt to quật cường gắt gao nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân, một khắc kia, ngay cả hô hấp đều dồn dập lên.

"Ngươi…... Ngươi nói là thật sự?"

Những năm gần đây, phụ thân không biết tìm bao nhiêu người hỗ trợ, nhưng những người đó đều không hề biện pháp lấy đi Linh Thú trong cơ thể hắn, hiện giờ chỉ có một mình Cố Nhược Vân nói nàng có biện pháp trợ giúp hắn.... .......

Điều này làm cho tâm của hắn giống như tro tàn lại cháy sinh động hẳn lên.

"Ta có thể giúp ngươi là có thể, nhưng ta có hai yêu cầu," Cố Nhược Vân đáy mắt hiện lên một tia sáng bén nhọn, ý cười trong suốt nhìn tiểu khất cái: "Thứ nhất, Linh Thú trong cơ thể ngươi thuộc về ta, thứ hai, ngươi, cũng thuộc về ta!"

Tiểu khất cái sửng sốt một chút, rồi sau đó trầm mặc xuống.

Thật lâu sau, hắn mới lại ngẩng đầu lên, ánh mắt tỏa sáng như chớp như không nhìn Cố Nhược Vân.

"Yêu cầu thứ nhất của ngươi, nói thật, những năm gần đây, cũng có rất nhiều cao thủ muốn thu phục Linh Thú trong cơ thể ta, đáng tiếc đều thất bại, thậm chí rất nhiều người đều bị Linh Thú phản phệ, về phần yêu cầu thứ hai.... ....." Tiểu khất cái có chút chần chờ: "Ta cần hỏi cha ta một chút."

"Có thể."

Cố Nhược Vân gật gật đầu: "Ta cho ngươi thời gian suy nghĩ, nếu ngươi theo ta, ta chẳng những cam đoan Linh Thú trong cơ thể ngươi sẽ không tổn thương ngươi, càng sẽ làm ngươi dùng tốc độ nhanh nhất trưởng thành đến trình độ không người có thể đánh được!"

Nói thật, lấy thiên phú của tiểu khất cái, nàng chỉ cần bồi dưỡng thêm một chút, là có thể trở thành cường giả uy chấn bốn phương!

Đương nhiên, nàng nguyện ý giúp hắn, trừ bỏ coi trọng con Bạch Hổ kia ra, đối với thiên phú của tiểu gia hỏa cũng thật cảm thấy hứng thú, dù sao loại tuyệt thế thiên tài này, không ai sẽ dễ dàng buông tha cho.... .......

"Đoạn thời gian này ta sẽ thương lượng với phụ thân, cho nên, trong lúc này có thể ở tại nơi này của các ngươi sao?" Tiểu khất cái cắn chặt môi, có chút khẩn trương hỏi.

"Có thể thì có thể, nhưng mà…..." Cố Nhược Vân nở nụ cười: "Có phải ngươi còn có chuyện gì không có nói cho chúng ta biết hay không? Tỷ như nói, nhìn khí chất ngươi chính là thế gia công tử, như thế nào lưu lạc tới tình cảnh như bây giờ?"

Tiểu khất cái không nghĩ tới Cố Nhược Vân sẽ hỏi cái vấn đề này, nhưng mà trầm mặc một lát, mới nói: "Ta là nam nhi duy nhất của gia tộc, cho nên cũng là truyền nhân trong nhà, gia tộc bọn ta có một gia tộc đối địch, nếu gia tộc kia biết ta tìm đến Quỷ Y cứu trợ, nhất định sẽ nghĩ biện pháp ngăn cản ta, vì thế phụ thân chỉ có thể vụng trộm đưa ta đi, vì không để cho gia tộc kia hoài nghi, không có cách nào phái bất luận kẻ nào bảo vệ ta, hơn nữa dặn ta trừ lúc khẩn cấp, bình thường không cần trò chuyện với hắn, ta không có thực lực gì, bởi vậy chỉ có thể lưu lạc cho tới tình cảnh bây giờ, cũng may rốt cục ta đã tìm được Quỷ Y, cũng có biện pháp cứu trị…..."

Tiểu khất cái vẻ mặt kích động, tiểu tỷ tỷ này được Quỷ Y gọi là sư phụ, y thuật nhất định rất mạnh, làm cho hắn không tự chủ được nguyện ý tin tưởng nàng.... ......

"Ừ." Cố Nhược Vân khẽ gật đầu, nói: "Vệ Y Y, ngươi dẫn hắn đi tắm rửa, hơn nữa đổi một bộ quần áo, sau đó lại mang đến gặp ta."

Nói xong lời này, nàng cũng không quay đầu lại tiêu sái vào Bách Thảo Đường.... .....

--- ------

Ps tác giả nói: Chờ thu xong Bạch Hổ, thì đến lượt Thanh Long, lúc đó thế lực bên người nữ chính cũng tăng trưởng rất nhiều.



Chương 177: Thu phục Bạch Hổ (ba)

Edit: kaylee

Rất nhanh, Vệ Y Y đã đưa tiểu gia hỏa tắm rửa xong tới trước mặt Cố Nhược Vân.

Tiểu gia hỏa mặc một thân tơ lụa, ánh mắt thật to ngây ngốc nhìn Cố Nhược Vân, khuôn mặt sau khi rửa sạch kia trắng trắng non mềm, ngũ quan thanh tú đáng yêu, thật rõ rang là một tiểu chính thái quý khí mười phần.

"Sư phụ, bộ dạng của tiểu gia hỏa này ngược lại không tệ, sau khi lớn lên khẳng định là một nam tử tuấn mỹ, nếu không ngươi thu hắn làm nam sủng đi." Vệ Y Y yêu kiều nở nụ cười, còn không quên nâng tay nhéo nhéo da thịt giống như có thể bấm ra nước.

Tiểu chính thái có chút tức giận, lại sợ Cố Nhược Vân không ra tay chế phục Linh Thú trong cơ thể hắn, cho nên chỉ có thể ẩn nhẫn, tha thiết mong ngóng nhìn thiếu nữ ngồi ở ghế tựa.

"Ta vừa rồi nói với phụ thân, hắn cho phép ta đáp ứng điều kiện của ngươi, đương nhiên điều kiện tiên quyết là, ngươi phải chữa khỏi cho ta."

Nói tới đây, tiểu chính thái cắn chặt môi, bộ dáng kia, hiển nhiên là một bộ dáng gặp ****.

"Nếu ngươi chữa khỏi ta, ta sẽ thuộc về ngươi, ngươi muốn thế nào ta cũng sẽ không phản kháng."

Nghe nói như thế, Vệ Y Y nhưng là ngây ngẩn cả người, nàng vừa rồi chỉ là thuận miệng đùa giỡn hai câu mà thôi, không nghĩ tới tiểu gia hỏa này tưởng thật, nếu để cho hai nam tử hậu viện kia của sư phụ biết bản thân vậy mà giúp sư phụ thu nam sủng, vậy………...

Nghĩ đến hậu quả, Vệ Y Y không khỏi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Bất kể là Thiên Bắc Dạ hay là Tử Tà, đều là một tiểu nhân vật như nàng không thể trêu vào……...

"Ngươi yên tâm đi, ta không có hứng thú phương diện kia, chỉ là ngày sau hi vọng ngươi có thể trở thành trợ lực một phương của ta đây," Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười: "Hiện tại, ta muốn bắt đầu trị liệu thân thể cho ngươi."

Vừa rồi Tử Tà đã nói cho nàng, Bạch Hổ sở dĩ tránh ở trong thân thể của tiểu chính thái, là vì cần thông qua linh khí trong cơ thể của hắn để khôi phục thương thế trong cơ thể, nếu nàng có thể lấy ra thứ gì đó càng hấp dẫn Bạch Hổ, nàng sẽ dễ dàng thu phục hơn.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, nàng phải khơi thông được với Bạch Hổ…....

Điểm này, Tử Tà không cách nào giúp nàng, nàng phải tự mình hoàn thành.

Nhưng mà, lời nói của Cố Nhược Vân làm cho tiểu gia hỏa không khỏi nhẹ nhàng thở ra, hắn nhẹ nhàng cắn môi hồng, nói: "Ta gọi là Bách Xuyên, nếu ngươi chữa khỏi, ta nhất định sẽ hết lòng tuân thủ hứa hẹn, bất kể là con Linh Thú kia hay là ta, đều thuộc về ngươi."

"Được, vậy ngươi ngồi xuống đi."

Dứt lời, Cố Nhược Vân mỉm cười với Bách Xuyên, liền khoanh chân mà ngồi, rồi sau đó, ở lúc đối phương ngồi xuống trước mặt của nàng, một tia linh thức từ trên lưng gầy yếu của tiểu gia hỏa chui vào, nối thẳng đến Linh hải.

Lập tức, một hồ nhỏ màu lam xuất hiện ở trong tầm mắt của Cố Nhược Vân.

Linh hải của Bách Xuyên không có mênh mông bát ngát như của nàng, nhưng mà so sánh với người bình thường vẫn là rất rộng lớn, nhưng mà, ở giữa hồ nhỏ kia hình thành một cơm lốc xoáy, hấp thu cả hồ nước.... ...

Rất nhanh, hồ nước kia trở nên khô cạn.

"Quả thế!" Cố Nhược Vân bừng tỉnh đại ngộ: "Bạch Hổ cư trú ở trong linh hải của Bách Xuyên, thông qua linh khí trong linh hải để khôi phục thực lực của chính mình, cũng chính là bởi vì linh khí Bách Xuyên hấp thu đều bị nó dùng hết, cho nên mới không cách nào đột phá."

Ngay tại lúc nàng muốn làm cho linh thức tiến vào linh hải, một lực lượng vô hình phá không mà đến, ‘oanh’ một tiếng đánh lên linh thức của nàng.

Trong phòng, Cố Nhược Vân sắc mặt tái nhợt, mồ hôi đầm đìa, nàng cắn chặt răng, cũng không có thu hồi linh thức của bản thân, mà là tiếp tục quan sát hồ nước kia.

"Là người phương nào lớn mật như thế, vậy mà tới đây quấy rầy thanh tu (yên tĩnh tu luyện) của ta?"

Một tiếng quát lạnh từ trong linh hải truyền ra, mang theo một cổ uy áp mãnh liệt.

Rồi sau đó, một bóng dáng mặc quần áo thanh lịch màu vàng từ trong linh hải đi ra, mỗi bước đi giống như đều mang theo một trận gió, tung bay ở trong gió nhẹ.



Chương 178: Thu phục Bạch Hổ (bốn)

Edit: kaylee

Nữ tử khuôn mặt đẹp đẽ, vẻ mặt lạnh nhạt, giống như là một đóa hoa cúc nở rộ ở vùng núi sâu, hương thơm mê người.

Nhưng đây chỉ là bề ngoài mà thôi, nữ tử giữa mặt mày tràn đầy lãnh ngạo (lạnh lùng + cao ngạo), ẩn đằng sau là khí phách vương giả.

"Ngươi chính là Bạch Hổ Vân Dao?"

Giọng nói của Cố Nhược Vân xuyên thấu qua tầng tầng sương trắng, truyền vào trong tai thanh nhã của nữ tử.

Nữ tử khẽ cười một tiếng, nói: "Vân Dao...... Ha ha, tên này đã có rất nhiều năm không ai xưng hô, tiểu nha đầu, ngươi có biết đây là chỗ nào hay không? Ngươi tới nơi này làm gì?"

Cố Nhược Vân cười cười, đáp lại: "Ta biết ngươi sống nhờ ở trong thân thể của đứa nhỏ tên là Bách Xuyên, cần thông qua linh khí của hắn để tẩm bổ thân thể bị thương của ngươi, mà ta, là người hắn tìm đến thu phục ngươi."

"Thu phục ta? Ha ha."

Vân Dao nhịn không được phá lên cười, ngay cả bộ dáng cười to của nàng cũng là tao nhã cao quý như vậy, đây mới là một quý tộc chân chính.

"Tiểu nha đầu, khẩu khí thật càn rỡ, một Võ Tướng nho nhỏ, liền dám thu phục ta? Ngươi đã biết ta là Bạch Hổ Vân Dao, vì sao dám nói khoa trương như thế? Hôm nay ta ngược lại muốn nhìn xem ngươi có bản lĩnh gì hàng phục ta!"

Bạch Hổ Vân Dao là Linh Thú huyết thống Thần Thú, mặc dù thân chịu trọng thương, nhưng thực lực cũng tuyệt không thể coi thường, mà tiểu nha đầu này mới chỉ là một Võ Tướng mà thôi, đã nghĩ muốn làm cho nàng thần phục?

Điều này không khỏi cũng quá mức buồn cười!

Ầm!

Nghĩ đến đây, Vân Dao thi triển uy áp, muốn đánh tan một tia linh thức kia của Cố Nhược Vân, theo nàng, đây là chuyện dễ dàng, nhưng mà rất nhanh tươi cười trên mặt nàng liền cứng ngắc……...

Linh thức của đối phương rất là đạm bạc, nhưng vẫn là tồn tại trong thân thể của Bách Xuyên, mơ hồ không dứt.

"Tiểu nha đầu, xem ra ta có một chút nhìn lầm ngươi! Tuy rằng ngươi thực lực kém, nhưng nghị lực ngược lại rất không tệ, chống cự được toàn bộ uy áp của ta, nhưng mà thân thể bên ngoài của ngươi hẳn là không dễ chịu đi?"

Vân Dao nói không sai.

Uy áp của Thần Thú Bạch Hổ quá mức cường đại, Cố Nhược Vân là cứng rắn chống lại mới không làm cho linh thức lui tán, dù sao một khi linh thức biến mất, lại đi vào sẽ rất khó khăn. Nhưng mà kể từ đó, thân thể của nàng đã bị thương không nhẹ.

Mà nếu không phải là linh thức của nàng cường đại hơn người bình thường, biến thành ngu ngốc đều có khả năng.

"Vân Dao, ngươi ở trong cơ thể của Bách Xuyên, cũng chỉ là muốn khôi phục thương thế trong thân thể của mình mà thôi, nếu ta có thể trợ giúp ngươi chữa thương thì sao?"

Cố Nhược Vân nhợt nhạt cười, tầm mắt vẫn luôn quan sát đến biến hóa trên mặt Vân Dao.

Vân Dao ngẩn người, sau đó cười lạnh một tiếng: "Tiểu nha đầu, ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi? Nhân loại luôn luôn đều thật giảo hoạt, nếu không phải sự giảo hoạt của nhân loại các ngươi, ta cũng sẽ không thể bị trọng thương, nhiều năm cũng chưa thể trị tốt, càng là thất lạc với ba đồng bạn khác của ta."

Đối với nhân loại giảo hoạt này, cho tới bây giờ Vân Dao đã không có cảm tình gì, hơn nữa tiểu nha đầu này vừa đến đã muốn thu phục nàng, hoàn toàn không khác nhân loại đã dùng âm mưu quỷ kế làm hại bọn họ thiếu chút nữa bị giam nhốt kia ở chỗ nào.

"Nếu như ngươi không tin, hiện tại ta có thể cho ngươi thử một chút."

Cố Nhược Vân biết Vân Dao sẽ không dễ dàng tin tưởng nàng, cho nên âm thầm chậm rãi phóng ra linh khí trong Thượng Cổ Thần Tháp.

Vô tận linh khí xuyên thấu qua tia linh thức kia truyền vào thân thể của Bách Xuyên, đi về phía hồ nước khô cạn kia.

Vân Dao thân mình mạnh mẽ bị kiềm hãm, trên mặt trừ bỏ kinh ngạc ra, còn có kích động và vui sướng thế nào cũng che giấu không được kia.

Nàng nhịn không được nhắm hai mắt lại, nhanh chóng hấp thu linh khí Cố Nhược Vân truyền ra vào trong thân thể.



Chương 179: Thu phục Bạch Hổ (năm)

Edit: kaylee

Một khắc kia, nàng cảm giác lục phủ ngũ tạng của bản thân đều được linh khí này dịu dàng ôn dưỡng, làm lỗ chân lông toàn thân nàng đều thư sướng không ngừng, nhịn không được hít vào một hơi thật sâu.

Rồi sau đó, nàng mở đôi mắt, đôi con ngươi xinh đẹp gắt gao tập trung vào Cố Nhược Vân, thật rõ ràng, hiện giờ ở trong lòng nàng Cố Nhược Vân mê người hơn Bách Xuyên.

Cho dù ở trong cơ thể Bách Xuyên ngốc năm sáu năm, cũng không chữa trị thân thể nàng tốt như linh khí vừa rồi.

"Nha đầu, nói thật, linh khí ngươi chuyển vận cho ta đối với ta mà nói quả thật là rất có lực mê hoặc, nhưng Vân Dao ta cũng không đồng ý thần phục bất luận kẻ nào, nếu không lúc trước trực tiếp làm tọa kỵ cho những người đó, cũng không đến mức bị đánh thành trọng thương! Nhưng mà, ngươi cho ta linh khí khôi phục thân thể, để báo đáp, trong lúc này ta sẽ chiến đấu cho ngươi! Tuy rằng hiện tại bản thân ta bị trọng thương, nhưng chỉ cần không gặp trên Võ Hoàng đều không có vấn đề gì."

"Được."

Cố Nhược Vân trầm mặc một lúc lâu, liền đáp ứng yêu cầu của Vân Dao: "Bây giờ ngươi rời đi thân thể của Bách Xuyên trước, ta sẽ đưa ngươi đi địa phương thích hợp ngươi dưỡng thương."

Sau khi nói xong lời này, một luồng linh thức kia có chút chống đỡ không được, nàng vội vàng rút ra, dùng sức thở ra một hơi.

"Sư phụ, thế nào?"

Vệ Y Y khẩn trương đứng ở một bên, đang định hỏi Cố Nhược Vân kết quả, chợt nhìn thấy một đám sương mù dày đặc từ trong cơ thể của Bách Xuyên tản ra, rất nhanh đã ngưng tụ thành một nữ tử trẻ tuổi mặc báy màu vàng ở trước mặt bọn họ.

"Ra...... Đi ra."

Bách Xuyên lập tức rơi lệ đầy mặt.

Lúc hắn đột phá mấy lần đều thất bại không khóc, lúc vì tìm đến Quỷ Y trải qua một đường gian khổ không khóc, thậm chí lúc nhìn thấy Vệ Y Y, cũng không có khóc…... Nhưng hôm nay, nhìn Vân Dao rời đi linh hải của bản thân, Bách Xuyên thật sự nhịn không được khóc ra tiếng.

Mặc kệ hắn giả bộ thành thục thế nào cũng vẫn chỉ là đứa nhỏ lớn tuổi, nhiều năm ẩn nhẫn như vậy ở giờ khắc này tất cả đều bạo phát, hận không thể ôm Cố Nhược Vân hung hăng thân hai ngụm.

Vân Dao rời đi, nói cách khác, hắn không bao giờ là phế vật nữa!

Mấy năm nay hắn nhận hết ức hiếp và xem thường, làm sao có thể không kích động?

"Sư phụ, người…... Người thu phục nàng?"

Vệ Y Y không khỏi mở to hai mắt, trong lòng đối với Cố Nhược Vân bội phục không thôi, không nghĩ tới sư phụ mạnh mẽ như vậy, ngay cả con Linh Thú đều này có thể hàng phục! Hiện tại Thanh Long Quốc còn có ai dám không có việc gì kiếm chuyện tìm đến sư phụ phiền toái.

"Vân Dao, ta đưa ngươi đi dưỡng thương."

Cố Nhược Vân không nói thêm gì, trực tiếp để cho Vân Dao tiến vào Thượng Cổ Thần Tháp, dù sao trong Thượng Cổ Thần Tháp có Tử Tà, cũng không lo lắng nàng sẽ tạo nên gió lốc gì.... ....

Về phần Vân Dao có truyền Thượng Cổ Thần Tháp ra hay không, nàng cũng không lo lắng.

Thứ nhất vì hiện tại Vân Dao không rời đi Thượng Cổ Thần Tháp, thứ hai chính là vì…... Không lâu sau, Vân Dao chính là vẫn sẽ trở thành một mãnh tướng dưới trướng của nàng!

"Vệ Y Y, vừa rồi ta bị chút thương, cần khôi phục một chút, ngươi và Bách Xuyên đi ra ngoài trước, ta không cho các ngươi đi vào đừng tiến vào."

Cố Nhược Vân suy yếu nhắm hai mắt lại, khuôn mặt kia thoạt nhìn vô cùng tái nhợt.

Vệ Y Y trong lòng rất là lo lắng, nhưng mà cũng biết bằng vào năng lực của sư phụ, chút thương thế nhỏ này cũng không thành vấn đề, vì vậy gật gật đầu: "Được, sư phụ, ta ở ngoài cửa chờ đợi, có việc kêu ta."

Dứt lời, nàng một tay túm Bách Xuyên còn đang khóc lớn, cũng không quay đầu lại đi ra ngoài.

Khi hai người biến mất, Cố Nhược Vân mới động ý niệm, tiến vào đến trong Thần Tháp.

Từ sau khi tiến vào cảnh giới Võ Giả, thì cần đột phá hai cấp lớn mới có thể mở ra một tầng của Thượng Cổ Thần Tháp, cho nên, cho đến khi Cố Nhược Vân từ Võ Giả vượt qua Võ Sĩ, tới Võ Tướng, mới có thể có được đồ được tặng và bảo vật của tầng thứ ba Thần Tháp.

Mà tuyết lang Bao Bao và Diên Niên Ích Thọ đan, là bảo bối nàng có được ở tầng thứ ba.

Lúc này, trong Thượng Cổ Thần Tháp, một Bạch Hổ khổng lồ uy vũ tránh ở trong góc run rẩy, lông cả người đều dựng đứng, giống như chung quanh có cái gì đó đáng sợ.



Chương 180: Thu phục Bạch Hổ (sáu)

Edit: kaylee

"Vân Dao thế nào biến thành bản thể? Hơn nữa trốn ở góc phòng làm gì?" Cố Nhược Vân có chút kinh ngạc, cao ngạo của Vân Dao nàng đã thấy, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì lại có thể làm cho nàng (VD) biến thành trạng thái như thế?

Tử Tà nhìn Vân Dao: "Ta không rõ ràng, nàng vừa thấy ta thì như vậy."

Vốn Tử Tà không nói chuyện còn tốt, vừa nói chuyện Bạch Hổ thiếu chút nữa thì hoảng sợ quá mức, thân thể cao lớn kia càng run rẩy mạnh mẽ hơn.

Cố Nhược Vân tin tưởng, nếu trong Thượng Cổ Thần Tháp có một cái động, Vân Dao khẳng định sẽ lựa chọn tiến vào đi.

Loại thời điểm này, cái gì cao ngạo, cái gì mặt mũi, nàng toàn bộ đều không cần.

"Nha đầu, đến cùng ngươi đem ta tới chỗ nào? Vì sao người kia sẽ ở đây? Vì sao?" Vân Dao sợ tới mức giọn nói đều run rẩy, trong lòng mắng Cố Nhược Vân trăm ngàn lần.

Nhân loại đáng chết này, đến cuối cùng vẫn là hung hăng lừa gạt nàng.

Lại có thể đem nàng đến địa bàn của ôn thần này, hiện tại nàng có cơ hội còn có mệnh rời đi sao?

"Ai?" Cố Nhược Vân sửng sốt một chút, nàng thật sự không biết Vân Dao đang nói cái gì.

"Còn có ai?" Vân Dao vốn định trừng mắt nhìn Cố Nhược Vân, cuối cùng tiếp thu đến hơi thở âm lãnh trên người Tử Tà, sợ tới mức cúi đầu: "Ôn thần này, Thượng Cổ Phượng Hoàng Tử Tà! Ta tin tưởng ngươi như vậy, vì sao ngươi muốn lừa gạt ta? Còn đem ta tới bên người ôn thần này!"

"... ........"

Cố Nhược Vân hoàn toàn hết chỗ nói rồi, nàng nhìn về phía Tử Tà, nhíu mày hỏi: "Trước kia ngươi làm cái gì? Thế nào dọa Bạch Hổ Vân Dao thành bộ bộ dáng này? Nhưng lại gọi ngươi là….... Ôn thần?"

"Ta không phải là đã nói với ngươi sao? Cho dù tứ đại Thần Thú toàn bộ đều lên, cũng không phải là đối thủ của ta, đây không chỉ có là đánh giá đối với thực lực của ta mà thôi, mà là, ở thật nhiều năm trước, bọn họ đã làm vậy qua."

Tử Tà khẽ nhún vai, không cho là đúng nói: "Sau đó ta liền tấu bọn họ một trận, sau đó bọn họ liền biến mất ở trong tầm mắt của ta, rốt cuộc không đi tìm ta."

Vân Dao thiếu chút nữa nhảy dựng lên, chỉ là tấu một trận? Không phải đơn giản như vậy? Nếu thực đơn giản như vậy, sau này bọn họ sẽ không lưu lại ám ảnh trong lòng, thế cho nên mỗi lần trước khi ra khỏi cửa đều phải tìm hiểu một chút hành tung của ôn thần này, nơi có hắn ở, bọn họ tuyệt đối sẽ không đi!

Ngay tại lúc Vân Dao nghĩ thế nào chạy trối chết, đột nhiên phát hiện Tử Tà đi tới chỗ bản thân, nàng cả kinh trực tiếp đứng lên muốn chạy trốn, nhưng mà đây là địa bàn của ôn thần này, lại có chỗ nào có thể cho nàng trốn?

"Vân Dao, trên đại lục này Thượng Cổ Thần Tháp bị rất nhiều người nhìn trộm, hiện tại ngươi tiến vào chỗ này, ta thật lo lắng."

Tử Tà nhìn Vân Dao, tà mị nở nụ cười, tươi cười kia lập tức làm Vân Dao mao cốt tủng nhiên (lông tóc dựng đứng), sợ tới mức sắp làm cho nàng hít thở không thông.

Hiện tại Vân Dao quả nhiên là hối hận!

Cứ thành thật lưu lại linh hải không tốt à, vì một chút mê hoặc kia mà chạy vào địa bàn của ôn thần này, ngay cả mệnh đều sắp đánh mất! Sớm biết sẽ như vậy nàng vẫn là chậm rãi chữa trị thân thể là được, cũng tốt hơn là nhìn thấy ôn thần này.... ....

"Ngươi…... Ngươi muốn thế nào."

Vân Dao gắt gao rắn răng, nhưng mà răng nanh kia vẫn là đang cao thấp đánh nhau, phát ra âm thanh ‘khanh khách’.

"Rất đơn giản," Tử Tà nhếch môi cười: "Hai lựa chọn, thứ nhất, là ngươi hồn phi phách tán (mất hồn mất vía)! Thứ hai, khế ước với nàng! Chỉ có như thế ta mới có thể đủ tin tưởng ngươi!"

Kỳ thực, ngay từ đầu Tử Tà đã chờ ở trong này.

Nếu mới vừa rồi lúc Cố Nhược Vân và Vân Dao khơi thông bản thân phát ra âm thanh, con tiểu lão hổ này khẳng định gắt gao trốn ở trong linh hải không chịu đi ra! Cho nên, chỉ có chờ Cố Nhược Vân dụ nàng đi ra lại ném vào Thượng Cổ Thần Tháp, bản thân mới có thể uy hiếp nàng.... ........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro