Chương 166 - 170
Chương 166: Cố Nhược Vân âm hiểm (hai)
Edit: kaylee
"Người Thanh Phong phái thật sự là vô sỉ, lại có thể dùng những lời này đến hù dọa một tiểu cô nương, nhưng lại uy hiếp nàng! Chậc chậc, xem ra người Cố gia vô sỉ đều là di truyền."
Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người lắc lắc đầu, đối với cách làm của Thanh Phong phái càng thêm khinh thường.
Chỉ có Triệu chưởng quỹ đồng tình nhìn Cố Hướng Lâm.
Tính cách của đại tiểu thư nhà mình hắn không có thể không biết sao, khi nào thì nàng chịu thua? Hiện tại chịu thua, chính là chứng minh có người sẽ bị nàng hãm hại.
"Sau khi ta đây đem đan phương cho các ngươi, các ngươi sẽ không tìm ta phiền toái đi?"Cố Nhược Vân sợ hãi nhìn Cố Hướng Lâm, yếu ớt nói một câu.
Lúc này nàng, đâu còn lúc uy phong như ở trên tiệc tối trước kia?
Nhưng mà Cố Hướng Lâm không có hoài nghi một chút nào, dù sao ở tiệc tối có Lôi trưởng lão giúp đỡ nàng, nàng mới có thể thái độ cường ngạnh, lại nhắc đến, nha đầu kia cũng chỉ là bắt nạt kẻ yếu mà thôi, huống chi, lời nói kia của bản thân hẳn là dọa đến nàng.
Bất luận như thế nào, Cố Nhược Vân cũng chỉ là một tiểu cô nương mười mấy tuổi, không có trải qua sóng gió, lúc nghe nói rất nhiều cường giả sẽ tới tìm nàng phiền toái, nàng như thế nào sẽ không sợ hãi?
"Nhược Vân muội muội, ngươi yên tâm, ta có thể thề với ngươi, sau khi ngươi giao đan phương cho ta, ta có thể cam đoan an toàn của ngươi." Cố Hướng Lâm khóe môi khẽ dương lên một độ cong, nếu tặng đan phương cho nghĩa phụ, vậy vị trí người nối nghiệp này của bản thân sẽ ngồi thật vững chắc.
Cố Nhược Vân nhíu mày trầm mặc một lúc lâu, giống như có chút luyến tiếc, từ đầu đến cuối nàng vẫn là thở dài một tiếng, từ trong vạt áo lấy đan phương ra.
Sau khi Triệu chưởng quỹ nhìn thấy động tác của nàng thì sửng sốt một chút, bởi vì hắn biết đại tiểu thư có một không gian trữ vật thần bí, bình thường đều là từ trong không gian kia lấy ra vật phẩm, hiện tại lại từ trong vạt áo lấy ra, thật giống như là…... Sớm có chuẩn bị?
Chẳng lẽ nàng đã sớm đoán được hành động của Cố Hướng Lâm?
Nghĩ đến đây, Triệu chưởng quỹ ánh mắt càng thương hại, phỏng chừng Cố Hướng Lâm vĩnh viễn cũng không biết, hắn sớm đã nhảy vào cái bẫy mà đại tiểu thư đã sớm đào sẵn…....
"Đây là đan phương," Ánh mắt của Cố Nhược Vân rất là không nỡ, nhưng mà cuối cùng vẫn là cắn chặt răng, đưa đan phương cho Cố Hướng Lâm: "Ngươi phải nhớ kỹ những gì ngươi nói, sau khi ta giao đan phương cho ngươi, Thanh Phong phái không được tìm ta phiền toái, ta nhát gan, không chịu nổi sợ hãi."
Ánh mắt của Cố Hướng Lâm rơi trên đan phương trước mắt, hô hấp của hắn không khỏi căng thẳng, kích động vươn tay, ttrong nháy mắt nắm chắc đan phương kia, một hơi thở cổ xưa đập vào mặt, làm cho trái tim của hắn đập dồn dập lên.
Giờ khắc này, hắn có một loại xúc động cất tiếng cười to.
"Đan phương, ta rốt cục có được đan phương, đan phương mọi người tha thiết ước mơ hiện tại ở trên tay ta, ha ha ha!"
Kích động mãnh liệt, làm hắn không có chú ý tới khóe môi giơ lên kia của Cố Nhược Vân.
Nếu không mà nói phỏng chừng hắn sẽ một lần nữa cân nhắc một lần…….....
"Nhược Vân muội muội, hôm nay ngươi đã làm một chuyện thật chính xác! Cả đời này, đều sẽ không hối hận! Chúng ta đi!"
Hiện tại hắn muốn nhanh chóng thông báo chuyện này cho nghĩa phụ, nghĩa phụ tất nhiên sẽ rất hưng phấn......
Trong phút chốc người Thanh Phong phái rời đi Bách Thảo Đường, toàn bộ Bách Thảo Đường đều yên tĩnh xuống, thật lâu sau, một âm thanh không hiểu vang lên ở trong đám người.
"Nhược Vân cô nương, ngươi cứ như vậy giao ra đan phương sao? Đan dược của chúng ta đây……..."
"Ta cũng không có cách nào," Cố Nhược Vân thở dài một tiếng, biểu cảm rất là bất đắc dĩ, "Thanh Phong phái thực lực cường đại, lấy thực lực hiện tại của Bách Thảo Đường còn không có khả năng đánh thắng được Thanh Phong phái, hơn nữa, ta cũng chỉ là một nhân vật nhỏ bé mà thôi, như thế nào tranh đoạt cùng người Thanh Phong phái? Cho nên ta cũng là thật bất đắc dĩ , nhưng mà các vị có thể yên tâm, Bách Thảo Đường sẽ tiếp tục buôn bán đan dược, bằng vào danh ngạch các ngươi đạt được là có thể dược mua đan."
Chương 167: Cố Nhược Vân âm hiểm (ba)
Edit: kaylee
Nghe nói như thế, mọi người mới yên tâm, dù sao nếu đan phương bị Thanh Phong phái cướp tới tay, bọn họ là tuyệt không có cơ hội mua đan dược!
Nhưng mà, Vệ Y Y vẫn luôn không có mở miệng phát biểu một câu thật sự nhịn không được trợn mắt xem thường.
Nhân vật nhỏ bé?
Không dám tranh đoạt cùng Thanh Phong phái?
Nàng xác định là đang nói bản thân? Người khác không biết át chủ bài của Cố Nhược Vân, chẳng lẽ nàng còn không biết sao? Không nói hai nam nhân thực lực cường đại nàng giấu ở hậu viện kia, bằng vào Linh Thú Bao Bao cấp bậc Võ Vương phỏng chừng có thể xâm nhập Thanh Phong phái đi?
"Khụ khụ!" Triệu chưởng quỹ cũng bị lời của nàng dọa đến, mạnh mẽ ho khan hai tiếng, biểu cảm xấu hổ nói: "Các vị, ta có thể cho các ngươi thời gian chuẩn bị một chút tiền tài, trong vòng một tháng tới đây mua đan dược, quá một tháng, danh ngạch của các ngươi sẽ thuộc về những người khác, hiện tại các ngươi có thể đi về trước."
Mọi người đứng lên, ào ào cáo từ rời đi, còn có một số đã chuẩn bị đủ tiền trực tiếp mua đan dược, về phần những người khác, còn cần đi gom góp một chút tiền tài….....
Rất nhanh, toàn bộ Bách Thảo Đường chỉ còn lại ba người Triệu chưởng quỹ, Cố Nhược Vân và Vệ Y Y.
"Đại tiểu thư, người thực sự, lại có thể cho Cố Hướng Lâm một đan phương giả, chờ hắn phát hiện cũng đã không còn kịp rồi." Triệu chưởng quỹ cười ‘ha ha’ hai tiếng, vẻ mặt sùng bái nhìn Cố Nhược Vân.
Cố Nhược Vân cười cười: "Ai nói với ngươi đan phương kia là giả?"
"Ách."
Triệu chưởng quỹ ngây ngẩn cả người, hắn luôn luôn cho rằng Cố Nhược Vân là dùng đan phương giả lừa gạt Cố Hướng Lâm, nhưng không nghĩ tới, nàng thế mà lại thật sự giao đan phương cho hắn.
"Ba năm trước bán đấu giá Mỹ Dung Hoán Phu đan, sở dĩ không có đưa tới một ít thế lực dòm ngó, giống như là bị một ít thế lực mạnh mẽ ngăn chặn, cho nên cũng không có truyền đến địa phương xa hơn, tỷ như Y Môn kia cũng không biết Thanh Long Quốc có Mỹ Dung Hoán Phu đan ra đời….... Nhưng bọn họ có thể để chúng ta an ổn ba năm đã không dễ dàng, nếu là lúc này đây Diên Niên Ích Thọ đan bị truyền đi ra ngoài, Vệ Y Y, ngươi nói sẽ có kết quả gì?"
Vệ Y Y trầm ngâm một lúc lâu: "Tuy rằng Diên Niên Ích Thọ đan cũng không phải đan dược trợ giúp võ giả tu luyện, nhưng tốt xấu gì cũng là hai chữ ‘đan dược’ này, thế lực giống như Y Môn kia, chỉ cần có đan dược xuất hiện, bọn họ là tuyệt đối sẽ không bỏ qua! Lúc đó, sẽ gặp phải rất nhiều cường giả đuổi giết! Hơn nữa đan phương giả có thể lừa gạt Thanh Phong phái, nhưng đối với loại thế lực giống như Y Môn này là không có tác dụng!"
Lúc trước, sư phụ cho nàng y học bảo điển, đã bị đôi cẩu nam nữ Y Môn kia hãm hại, huống chi, trong tay Cố Nhược Vân còn là đan phương, làm sao các nàng có thể sẽ bỏ qua?
"Đúng vậy," Cố Nhược Vân gật gật đầu: "Ta lấy Diên Niên Ích Thọ đan ra bán, là vì Ma Tông phát triển cần rất nhiều kim tệ chống đỡ, đan dược là phương pháp giúp ta tụ tập tiền tài nhanh nhất, nhưng mà, đây là một khối khoai lang phỏng tay, có người nguyện ý nhận vì sao ta không nhường cho hắn?"
Lời nói này, nói thật có đạo lý, Triệu chưởng quỹ lại luôn cảm thấy còn có chút vấn đề, hắn trầm mặc một lát, hỏi: "Đại tiểu thư, vậy vạn nhất người Thanh Phong phái nghiên cứu ra đan phương, vậy…....."
"Ta cho hắn đan phương quả thật là thật, chỉ là đã biến đổi trình tự dược liệu một chút, huống chi, luyện đan nếu không có người chỉ đạo, cho bọn hắn mấy trăm năm thời gian, cũng không có khả năng nghiên cứu ra, nếu là không cẩn thận một cái càng sẽ bị nổ tan xương nát thịt!
Nếu không cũng sẽ không nhiều năm như thế cũng không ai có thể luyện chế ra đan dược! Đây không phải chỉ vì khuyết thiếu đan phương, càng là bởi vì bọn họ không biết như thế nào luyện chế!"
Chương 168: Cố Nhược Vân âm hiểm (bốn)
Edit: kaylee
Những điều luyện đan cần chú ý quá nhiều, lúc trước nếu không có Tử Tà ở bên cạnh chỉ đạo, nàng cũng sẽ không thể nhanh như thế học được. Vạn vạn năm qua, thuật luyện đan thiếu hụt, cũng không phải là bởi vì không có đan phương, dù sao một Luyện Đan Sư cường đại là có thể tự nghĩ ra đan phương!
"Đại tiểu thư, nhưng mà vạn nhất người thế lực này nghiên cứu không ra đan phương, muốn bắt ngươi đi thì làm thế nào?" Triệu chưởng quỹ vẫn là có chút lo lắng, ánh mắt sầu lo hỏi.
Cố Nhược Vân không cho là đúng cười cười: "Khi đó đã là năm sáu năm sau, năm sáu năm thời gian, cũng đủ ta xưng bá đại lục! Lúc đó, ai còn có thể bắt ta? Hơn nữa, bằng vào chỉ số thông minh của Cố Hướng Lâm, nhất định sẽ cho rằng những đan dược kia là Vệ Y Y luyện chế, mà ta chỉ là nắm giữ đan mới làm cho Vệ Y Y cam tâm tình nguyện buông cao ngạo! Thế lực này tạm thời không dám động Vệ Y Y, cho nên ta cũng có đủ thời gian để chuẩn bị!"
Nói thật, một Thanh Phong phái, Cố Nhược Vân cũng không để vào mắt.
Nhưng mà thế lực cường đại trên đại lục có rất nhiều, tỷ như Luyện Khí Tông và Y Môn, còn có nhóm thế lực càng cường đại hơn giống như Linh Tông ……....
Nàng không thể không cẩn thận một chút!
Đã có Cố Hướng Lâm nguyện ý thay nàng gánh vác nguy hiểm, nàng không có đạo lý cự tuyệt.
Triệu chưởng quỹ cười khổ một tiếng: "Đại tiểu thư, ngươi thật đúng là tâm tư cẩn thận kín đáo, Cố Hướng Lâm cũng thật sự là đủ ngu ngốc, trước công chúng muốn cướp đoạt đan phương, không lâu sau chắc chắn sẽ hối hận."
"Nếu không phải trước mặt mọi người, ta sẽ không cho hắn," Cố Nhược Vân giương khóe môi: "Nhưng mà, có một câu nói Cố Hướng Lâm nói đúng, cho hắn đan phương ta quả thật sẽ không hối hận, nhưng hắn có hối hận hay không ta cũng không biết...... Hiện tại tất cả thế lực đều biết đan phương bị Cố Hướng Lâm cướp đi, cho nên trong mấy năm tới là không có người đến tìm Bách Thảo Đường phiền toái."
Nghe vậy, Triệu chưởng quỹ càng đồng tình Cố Hướng Lâm, đây có tính là tự tìm đường chết hay không? Có lẽ không lâu sau, Cố gia và Thanh Phong phái đều sẽ không thái bình......
... ........
Từ sau khi những người đó rời đi Bách Thảo Đường, Diên Niên Ích Thọ đan đã bị truyền ra ngoài, rất nhiều người chưa kịp đạt được danh ngạch trong lòng càng là ảo não, phải biết rằng mười năm tuổi thọ đối với bọn họ mà nói cho dù là một triệu kim tệ cũng không mua được.
Cho nên, hiện giờ một danh ngạch đều đã bị giao đến giá trên trời, đương nhiên, không có bao nhiêu người nguyện ý bán danh ngạch thật vất vả mới có được, chỉ có một hai người nhu cầu cấp bách thiếu tiền mới đi Bách Thảo Đường xếp hàng trước từ sáng sớm, chỉ vì một danh ngạch ít lại càng ít.
Chính là đáng tiếc, mặc kệ bọn họ đến xếp hàng sớm cỡ nào, phía trước đều là một hàng dài giống như đội ngũ, thậm chí còn có rất nhiều người từ địa phương rất xa tới, chỉ vì một danh ngạch có thể mua đan dược kia.... ......
Lúc này, trong thư phòng, Cố Hướng Lâm nắm chặt lệnh bài trong tay, dùng âm thanh kích động nói: "Nghĩa phụ, ta có một tin tức tốt muốn nói cho người, phế vật kia của Cố gia chúng ta không biết từ nơi nào có được một đan phương, dưới sự dụ dỗ đe dọa của ta đoạt lại từ trong tay nàng, đang muốn hiếu kính nghĩa phụ ngài."
Nếu quả có người ở trong này, tất nhiên sẽ cảm thấy khiếp sợ, bởi vì trong toàn bộ thư phòng, chỉ có một mình Cố Hướng Lâm, vậy hắn lại là đang nói chuyện với ai?
Sau khi yên lặng thật lâu, trong lệnh bài truyền ra một âm thanh trung khí mười phần: "Ngươi nói là thật sự?"
"Thiên chân vạn xác!" Cố Hướng Lâm ngăn chặn trái tim run rẩy, nói: "Ta tận mắt thấy một lão giả đèn đã cạn dầu sau khi dùng đan dược kia liền tràn ngập sinh khí, vốn Ngự Y chẩn đoán ông chỉ còn có một tháng tuổi thọ, bây giờ còn có thể sống thêm mười năm!"
Chương 169: Cố Nhược Vân âm hiểm (năm)
Edit: kaylee
Thư phòng lại yên tĩnh, một lúc lâu sau, giọng nói của trung niên nam nhân lại vang lên, lúc này đây, hô hấp của hắn rõ ràng dồn dập lên.
"Đan phương này ngươi trước cất kỹ, chờ sau khi ngươi trở về lấy ra đưa cho ta."
"Vâng, nghĩa phụ!"
Cố Hướng Lâm rất là kích động, hắn có thể tưởng tượng được tình cảnh bản thân có được toàn bộ tín nhiệm của nghĩa phụ, bị bổ nhiệm làm thiếu chưởng môn.... ........
Đúng lúc này, ngoài cửa phòng truyền đến một hồi tiếng đập cửa, Cố Hướng Lâm nhíu mày, chặt đứt trò chuyện với trung niên nam nhân, rồi sau đó ngẩng đầu nhìn lại, sau khi nhìn thấy Cố nhị gia đi vào thư phòng, mày nhíu chặt mới lỏng ra.
"Phụ thân, người tìm ta có chuyện gì không?"
"Này……." Cố nhị gia xoa nắn nắm tay, ha ha cười nói: "Ta nghe nói con đoạt được hai đan phương từ chỗ Cố Nhược Vân?"
Cố Hướng Lâm gật gật đầu, nghi hoặc nhìn Cố nhị gia: "Đúng vậy, đây là ta muốn tặng cho nghĩa phụ thể hiện sự trung thành, có đan phương này, ta sẽ có thể trở thành người nối nghiệp của Thanh Phong phái."
"Xuẩn, ngươi thật sự là ngu xuẩn!"
Cố nhị gia có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Thanh Phong phái có gì đặc biệt hơn người? Ngay cả Đông Phương thế gia đều so không được, ta ngược lại thật ra quen biết người của một thế lực, thế lực kia thực lực rất mạnh! So với Đông Phương thế gia và Luyện Khí Tông cường đại hơn rất nhiều, nếu tặng đan phương cho thế lực kia, Cố gia chúng ta sẽ có rất nhiều ưu việt."
Mười mấy năm trước, hắn trợ giúp thế lực kia ám toán Cố Thiên, chỉ là sau cùng bởi vì không có nhìn thấy thi thể, cho nên dưới sự giận dữ thế lực kia đã rút về ưu việt đã từng cho hắn, hơn nữa mười mấy năm qua trừ bỏ để cho hắn giám thị Cố Sanh Tiêu và Cố Nhược Vân, liền không còn có động tác khác, nếu bản thân tặng đan phương cho hắn, bằng vào lực lượng của thực lực kia, tùy tiện cho chút ưu việt là đủ hắn tác uy tác phúc (làm mưa làm gió) ở Thanh Long Quốc.
Nghĩ đến đây, Cố nhị gia nhếch khóe môi, cười hì hì nhìn Cố Hướng Lâm.
Cố Hướng Lâm nhíu mày: "Phụ thân, người nói thế lực kia là……...."
"Này, kỳ thực ta cũng không rõ ràng," Cố nhị gia lắc lắc đầu, vẻ mặt kính sợ nói: "Tuy rằng ta không biết thế lực kia là đến từ chỗ nào, nhưng ta lại biết thế lực kia rất cường đại! Tỷ như nói, loại thế lực giống Thanh Phong phái, một người ở địa phương kia tùy tiện đến là có thể san toàn bộ Thanh Phong phái thành bình địa, con ngẫm lại xem, đây là cần bao nhiêu lực lượng mởi có thể làm được?"
Cố Hướng Lâm trong lòng run lên, tùy tiện một người có thể san bằng Thanh Phong phái? Trong thiên hạ, có được loại thực lực này phỏng chừng cũng chỉ có ba thế lực kia.... ....
Làm sao phụ thân có thể sẽ quen biết loại cường giả này? Chẳng lẽ hắn là vì lừa đi đan phương của bản thân mới nói những lời này?
Cân nhắc lợi hại, Cố Hướng Lâm chậm rãi mở miệng: "Phụ thân, ta muốn trông thấy người thế lực kia, nếu thế lực kia thực sự có loại bản lĩnh này, ta nguyện ý dâng ra đan phương."
Cố nhị gia biết nhi tử nhà mình không tin bản thân, nhưng hắn cũng không buồn bực, dù sao nếu đạt được ưu việt này, ngay cả Đông Phương thế gia hắn cũng có thể không lại sợ hãi! Hơn nữa nhục nhã Đông Phương Thiếu Trạch mang đến cho hắn ngày đó, hắn (Cố nhị gia) cũng muốn trả lại cho hắn (ĐPTT)!
"Được, ta mang con đi gặp người thế lực kia, chỉ là chuyện này con ngàn vạn không thể để cho gia gia của con biết."
Nếu không, lão nhân kia khẳng định sẽ biết nguyên nhân cái chết của Cố Thiên………....
Tuy rằng lão nhân kia luôn vì tư lợi, nhưng mà đối với nhi tử Cố Thiên này quả thật là vô cùng coi trọng, dù sao mười mấy năm trước, Cố Thiên chính là thiên tài có thể đếm được trên đầu ngón tay! Có hắn ở, ai dám không cho Cố gia mặt mũi?
Nhưng từ sau khi hắn bỏ mình, Cố gia không ít lần chịu nhục nhã ức hiếp, loại chênh lệch này làm cho lão nhân thiếu chút nữa thì điên rồi, hắn thế nào có lá gan để cho lão biết là bản thân trợ giúp những người đó hại chết Cố Thiên?
Chương 170: Đan phương đưa tới phân tranh (một)
Edit: kaylee
Cố Hướng Lâm không nói gì, đi theo ra ngoài, nếu thế lực kia thực sự cường đại như phụ thân nói, vậy bản thân giao cho hắn một đan phương lại ngại gì? Dù sao hiện tại trong tay hắn có hai tờ.
... ...... ....
Lúc này, trong mật thất, trên hai vách đá ánh nến lay động lúc sáng lúc tối.
Cố nhị gia cung kính đứng ở trước mặt lão giả mặc áo bào xám, vẻ mặt tràn đầy hèn mọn.
Tên lão giả kia như là giấu ở bên trong sương mù đen, khuôn mặt thoạt nhìn mông mông lung lung, mặc cho Cố Hướng Lâm quan sát thế nào cũng không thể thấy rõ dung nhan kia.
Lão giả giống như cảm nhận được ánh mắt đánh giá kia, lập tức một cổ hơi thở cường đại đè ép đi về phí Cố Hướng Lâm, làm cho trong lòng hắn bất giác rùng mình, vội vàng cúi đầu, cũng không dám liếc mắt nhìn nhiều thêm một cái nào nữa.
Nhưng mà, chỉ bằng một cái liếc mắt mơ mơ hồ hồ này, Cố Hướng Lâm có thể đủ biết thực lực của lão giả trước mắt rất là cường đại!
Thậm chí cường đại đến thái quá!
Khó trách phụ thân sẽ nói ra lời nói như vậy, nếu có thể có được sự chỉ điểm của lão, đừng nói là thiếu chưởng môn của Thanh Phong phái, cho dù tự lập môn phái cũng không có vấn đề gì.
"Cố gia tiểu tử, hôm nay ngươi tìm ta đến là vì chuyện gì?" Giọng nói của lão giả rất là trầm thấp, lại lộ ra uy nghiêm không thể kháng cự: "Hay là nói, chuyện ta cho ngươi làm đã làm xong?"
Cố nhị gia ha ha cười: "Đại nhân, lần này đến đây là có thứ tốt muốn hiếu kính cho ngài."
"Hả?" Lão giả nghi hoặc nhìn Cố nhị gia, âm thanh lạnh lùng nói: "Ngươi hẳn là biết, thứ tầm thường ta nhìn không vào mắt, cho nên, nếu thứ ngươi muốn hiếu kính cho ta không ào được mắt của ta, hậu quả chính ngươi rõ ràng!"
Không tự chủ được, Cố nhị gia mồ hôi lạnh chảy xuôi xuống dưới, cắn chặt răng, nói: "Đại nhân, thứ ta muốn hiến cho ngươi tuyệt đối có thể lọt vào mắt của người, bởi vì, đây là đan phương con ta hao hết thiên tân vạn khổ (trăm cay nghìn đắng) mới đoạt được từ trong tay những người khác!"
Đan phương.... .......
Hai chữ này giống như một đạo sấm sét, hung hăng rơi vào trong tai lão giả.
Tuy rằng Cố nhị gia thấy không rõ vẻ mặt của lão, nhưng giờ khắc này, rõ ràng cảm giác được không khí chung quanh đều nặng nề hơn, thật lâu sau, tiếng nói trầm thấp của lão giả mới lại vang lên: "Ngươi nói là thật sự?"
"Thiên chân vạn xác."
Cố nhị gia lau lau mồ hôi lạnh trên trán, ném ánh mắt tới phía nhi tử của mình, rồi sau đó, ở dưới hô hấp nặng nề của lão giả, Cố Hướng Lâm chậm rãi đi tới trước mặt của lão.
"Đại nhân, đây chính là đan phương ta thu hoạch."
Cố Hướng Lâm trên mặt không còn cái loại cao ngạo khi đối mặt với những người khác, cung kính đưa đan phương cho lão giả, tay tiếp nhận đan phương của lão giả áo xám đều mang theo run rẩy, thật rõ ràng cảm xúc khó bình ổn trong lòng.
Giống như trải qua một thế kỷ, lão giả mới chậm rãi mở miệng: "Là đan phương, đây quả thật là đan phương, hơi thở cổ xưa trên mặt này cũng không thể làm giả! Không nghĩ tới sau vạn vạn năm, vậy mà còn có thể có đan phương hiện thân! Cố gia tiểu tử, ngươi không thể không có công nha!"
Hiện tại, cho dù Cố Hướng Lâm nhìn không thấy biểu cảm của người mặc áo bào màu xám, cũng có thể tưởng tượng được trên gương mặt kia mang theo vui sướng và kích động thế nào! Bất luận cao thủ cường đại cỡ nào, ở tiền mặt đan phương đều sẽ lộ bản tính như nhau, thậm chí liều đến ngươi chết ta sống!
"Đại nhân, cũng chỉ có cường giả như ngài mới xứng có tuyệt thế trân bảo như vậy," Cố nhị gia nịnh nọt cười nói: "Chính là, sau khi người luyện chế thành công đan dược có thể đưa ta một viên hay không? Ta cũng muốn sống lâu thêm mười năm."
Người mặc áo bào xám gật gật đầu, lạnh lùng nói: "Ta có thể cho ngươi hứa hẹn này, chỉ là, đan dược đã thất truyền rất nhiều năm, nếu muốn luyện chế thành công, ta ít nhất cũng phải mất mười năm thời gian để nghiên cứu đan phương! Mặt khác, trên người các ngươi còn có một đan phương khác có phải cũng hẳn là nên dâng lên hay không?"
Khi nói chuyện, ánh mắt của lão dừng ở trên người Cố Hướng Lâm.
Đột nhiên, thân mình của Cố Hướng Lâm run rẩy một chút, trong mắt mang theo hoảng sợ.
Một đan phương khác là hắn muốn giao cho nghĩa phụ, hơn nữa trước đây đã hứa hẹn, lúc này lấy ra, vậy nghĩa phụ khẳng định sẽ trách tội hắn!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro