Chương 161 - 165
Chương 161: Diên Niên Ích Thọ đan (hai)
Edit: kaylee
Dần dần, đôi mắt hoảng sợ kia trở nên dại ra vô thần, đờ đẫn như là một con rối gỗ.
"Ngươi tên là gì?"
Giọng nói của Cố Nhược Vân giống như có ma lực, làm cho người nọ ngoan ngoãn mở miệng: "Bẩm báo chủ nhân, thuộc hạ tên là Lý Thành."
"Lý Thành phải không? Hiện tại ngươi có thể trở về đi, thời thời khắc khắc giám sát Cố gia nhị gia, có động tĩnh gì thông qua linh hồn truyền âm nói với ta."
Lý Thành là bị Bao Bao khống chế được, mà trong cơ thể Bao Bao lại tồn tại quan hệ khế ước với Cố Nhược Vân, cho nên có thể thông qua linh hồn truyền âm truyền lời. Đương nhiên, bằng vào thực lực hiện giờ của Bao Bao, chỉ có thể khống chế linh hồn dưới Võ Vương.
"Sư phụ, Bao Bao còn có loại năng lực này?" Vệ Y Y kinh ngạc trừng lớn mắt đẹp, lại có chút không hiểu hỏi: "Đã nó có loại lực lượng này, vì sao không trực tiếp khống chế Cố gia nhị gia, hỏi ra chuyện chúng ta muốn biết."
Cố Nhược Vân lắc lắc đầu: "Thực sự đơn giản như vậy, ta đã sớm làm, sau lưng Cố gia nhị gia có một thế lực thần bí, nếu ta khống chế linh hồn của hắn, những người đó khẳng định sẽ phát hiện, rất không an toàn, hiện tại ta chỉ muốn tìm ra thế lực kia đến cùng là đến từ phương nào! Có thù hận gì với phụ mẫu của ta."
"Sư phụ, có phải người nên cảm tạ Cố Hướng Lâm đưa một người tới cho người hay không?" Vệ Y Y chớp mắt, cười hì hì nói, thật hiển nhiên, hôm nay nhìn thấy người Cố gia xấu mặt, tâm tình của nàng vô cùng khoái trá.
Cố Nhược Vân mỉm cười: "Đúng rồi, vừa rồi……...."
Nàng vừa định xoay người tìm nam nhân đeo mặt nạ lãnh khốc kia, lại phát hiện phía sau mình trống rỗng, nơi nào còn có bóng dáng của đối phương?
"Sư phụ," Vệ Y Y chần chờ hỏi: "Nam nhân kia, hắn có lai lịch thế nào?"
"Không rõ ràng."
Cố Nhược Vân lắc lắc đầu: "Nhưng mà hắn cũng không có ác ý gì."
Không chỉ có như thế, ngay cả Cố Nhược Vân cũng không biết vì sao, ở lúc nam nhân kia bảo vệ nàng ở trong ngực, không tự chủ được có một loại cảm giác thật an toàn, thật an tâm.... ...
"Quên đi," Cố Nhược Vân thu hồi ánh mắt: "Vệ Y Y, chúng ta đi thôi."
Ở trước khi rời đi, nàng giống như là là cảm giác được cái gì, lại nhìn về phía cổ thụ vừa rồi nam nhân ẩn nấp……...
Cho đến hai bóng dáng chậm rãi biến mất, phía sau cổ thụ, nam nhân mặc quần áo màu đen mứoi chậm rãi đi ra, môi mỏng khẽ mím, giống như là bị khóe mỗi lạnh lẽo cứng rắn giương lên một đường cong, mà con ngươi đen kia vẫn luôn ngóng nhìn bóng lưng rời đi của thiếu nữ, mạnh mẽ xuất hiện ra vô tận dịu dàng và sủng nịnh.
"Thực xin lỗi, Vân Nhi, hiện tại ta vẫn không thể nhận lại muội, hi vọng muội có thể tha thứ cho ta…….."
... ......
Ba năm trước, hội đấu giá kia chấn kinh vô số người, cho nên, lúc nghe nói Bách Thảo Đường sắp sửa lấy Mỹ Dung Hoán Phu đan ra buôn bán, lập tức làm cả Thanh Long Quốc đều gió nổi mây phun, tất cả quan to quý nhân đều bắt đầu chuẩn bị tiền tài, chỉ vì Mỹ Dung Hoán Phu đan trong Bách Thảo Đường.
Cho dù những người này không cần Mỹ Dung Hoán Phu đan kia, nhưng mà chỉ dựa vào hai chữ ‘đan dược’ này, chính là rất nhiều người tranh đến rách đầu cũng muốn có được.
Nhưng mà, chờ sau khi đám người tới Bách Thảo Đường, cũng là vô cùng yên tĩnh, có thể là sợ tranh cãi quá mức ầm ĩ sẽ bị người Bách Thảo Đường đuổi đi ra ngoài.
"Các vị, hôm nay người không sai biệt lắm đều đến đông đủ," Triệu chưởng quỹ ho khan vài tiếng, cười tủm tỉm nói: "Bởi vì chúng ta chuẩn bị đan dược không nhiều lắm, cho nên, cũng chỉ có hai mươi người có thể đạt được đan dược, ở đây đã có hai mươi người, tới trễ liền không có danh ngạch, nhưng mà, hôm nay chúng ta lấy ra bán không chỉ có Mỹ Dung Hoán Phu đan, còn có Diên Niên Ích Thọ đan."
Theo tiếng nói của Triệu chưởng quỹ phát ra, trái tim của mọi người đều không tự chủ được mà nhảy lên.
Chương 162: Diên Niên Ích Thọ đan (ba)
Edit: kaylee
Bọn họ vốn cho rằng Mỹ Dung Hoán Phu đan đã đủ quý trọng rồi, không nghĩ tới vẫn còn có Diên Niên Ích Thọ đan!
Phải biết rằng, tuy rằng Quỷ Y có thể hoạt tử nhân, cũng lắm là ở lúc đối phương còn có một hơi thở chữa khỏi thương thế của hắn, cũng không thể làm tăng thêm tuổi thọ! Cho nên, có thể tưởng tượng được, Diên Niên Ích Thọ này đan là cỡ nào nghịch thiên!
"Triệu chưởng quỹ, ngươi…... Ngươi nói là thật sao?"
Trong đám người, một thanh niên tiểu hỏa (?) run run hỏi.
Triệu chưởng quỹ nhìn nhìn Cố Nhược Vân ngồi ở một bên, sau khi nhìn thấy đối phương gật gật đầu, mới khẳng định nói: "Đương nhiên là thật, ta lấy danh dự của Bách Thảo Đường cam đoan, lời này tuyệt không nói dối!"
Nghe nói như thế, thanh niên tiểu hỏa kích động khóc lên: "Thật tốt quá, gia gia của ta được cứu rồi, gia gia của ta được cứu rồi!"
Mà lúc này, sau khi nghe được chuyện khiếp sợ như thế, mọi người cũng bất chấp nơi này là địa bàn của Bách Thảo Đường, tập thể ồn ào lên, giọng điệu và thần thái kia rõ ràng đều mang theo phấn chấn.
Nếu chuyện này là thật, phỏng chừng lúc này đây so với hội đấu giá ba năm trước còn muốn oanh động hơn!
"Diên Niên Ích Thọ đan? Ha ha, nếu thật sự có thể kéo dài tuổi thọ của người, vậy chẳng phải là nghịch thiên sửa mệnh?"
Bỗng nhiên, một tiếng cười lạnh từ ngoài cửa truyền đến.
Triệu chưởng quỹ nhướng mày, giương mắt nhìn lên, nhìn thấy Cố Hướng Lâm mang theo người Thanh Phong phái từ ngoài cửa đi đến.
Những người đó đều là khuôn mặt không tốt, hiển nhiên là tới gây chuyện.
"Triệu chưởng quỹ, chúng ta đều là người tu luyện, người tu luyện kiêng kị nhất chính là nghịch thiên sửa mệnh!" Cố Hướng Lâm cười lạnh một tiếng: "Nghịch thiên sửa mệnh, nhất định sẽ thừa nhận thiên kiếp, ta không tin tưởng có người ngu như vậy, vì kéo dài một ít thứ không lien quan đến tánh mạng người mà cam nguyện mất hồn mất vía, cho nên, những đan dược này đều là giả ! Quan trọng là, mọi người đều biết, đan phương đã biến mất ở trong lịch sử, quá khứ tương lai vô số người muốn nghiên cứu ra đan phương đều thất bại, bởi vậy có thể đủ biết trên đời này tuyệt đối không có Luyện Đan Sư tồn tại!"
Từ lúc bắt đầu tu luyện, sư phụ của hắn đã nói với hắn, ngàn vạn không thể nghịch thiên sửa mệnh, nếu không tất nhiên mất hồn mất vía ở dưới thiên kiếp, vạn kiếp bất phục! Hắn mới không tin những lão nhân kia sẽ không hiểu đạo lý này, bởi vậy, những đan dược đó tuyệt đối không có khả năng là Diên Niên Ích Thọ đan!
Lúc mọi người ở đây hai mặt nhìn nhau, một tiếng cười khẽ chậm rãi truyền đến: "Đan dược vốn chính là thứ nghịch thiên, nhưng mà, lại không có nghĩa là Luyện Đan Sư phải gặp thiên kiếp! Nghịch thiên sửa mệnh, là mạnh mẽ dùng thủ đoạn sửa lại mệnh cách của một người, nhưng mà đan dược chỉ là mượn dùng ngoại lực làm ra một ít thay đổi đối với thân thể mà thôi, về phần lời nói cuối cùng của ngươi……... Ai có thể cam đoan, nhiều năm trôi qua như vậy, không có ngoại lệ xuất hiện?"
Cố Hướng Lâm hai mắt âm trầm, lạnh lùng nhìn Cố Nhược Vân: "Nhược Vân muội muội, ngươi thật muốn giúp đỡ Bách Thảo Đường đối đầu với người ttrong nhà?"
"Người trong nhà?" Cố Nhược Vân nở nụ cười, tươi cười kia tràn đầy trào phúng: "Thật có lỗi, người nhà của ta chỉ có phu thê Cố Thiên và Cố Sanh Tiêu, mà các ngươi, chỉ là người xa lạ có quan hệ huyết thống mà thôi."
"Tốt! Tốt lắm!" Cố Hướng Lâm cười lạnh một tiếng: "Hi vọng ngươi sẽ không hối hận vì lời nói hôm nay! Nhưng mà, mặc kệ hôm nay ngươi nói cái gì, ta cũng sẽ chứng minh cho mọi người Bách Thảo Đường chỉ là kẻ lừa đảo! Tất cả đan dược này đều là giả!"
Giả?
Nghe vậy, mọi người bắt đầu châu đầu ghé tai, nghị luận ào ào.
Lúc trước hội đấu giá của Bách Thảo Đường thành công bọn họ cũng đều xem ở trong mắt, hiện giờ nói Diên Niên Ích Thọ đan là giả, bọn họ thế nào cũng không thể tin, nhưng mà thiếu công tử Thanh Phong phái đã có tự tin như vậy, có phải trong tay có chứng cớ gì hay không?
Chương 163: Diên Niên Ích Thọ đan (bốn)
Edit: kaylee
"Các vị, để nghiệm chứng đan dược thiệt giả, chúng ta đã mời một người đến chứng minh, hiện tại liền để cho ông đi vào đi."
Triệu chưởng quỹ ho khan hai tiếng, cười tủm tỉm nói.
Mà đám người vốn đang huyên náo sau khi nghe thấy lời nói đó nháy mắt liền yên tĩnh xuống, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía cửa. Sau đó, theo một tiếng ho nhẹ vang lên, một cái lão giả chống quải trượng chậm rãi đi vào Bách Thảo Đường.
Lão giả kia tuổi già sức yếu, cần người nâng mới có thể đi đường, khuôn mặt già nua giống như là vỏ cây khô nhăn ở cùng một chỗ, rõ ràng thoạt nhìn đã là ngọn đèn hết dầu, không sống được bao nhiêu lâu nữa.
"Kia không là Thái Phó đại nhân sao?"
"Thái Phó đại nhân này chỉ là một người bình thường, vốn không thể sống lâu lắm, hiện giờ cũng đã chín mươi tuổi, trước đó không lâu Ngự Y đã chẩn đoán qua cho ông, không quá ba tháng sẽ đi về cõi tiên, Bách Thảo Đường tìm ông đến đây, chẳng lẽ Diên Niên Ích Thọ đan là thật?
Ở trong Thanh Long Quốc, Thái Phó vẫn là rất có uy vọng, mặc dù ông không có bước vào con đường tu luyện, nhưng mà tri thức uyên bác, phẩm hạnh đoan chính, nếu là dùng ông đến chứng minh, là không thể tốt hơn.
"Ha ha, ban đầu ta cho rằng bản thân chỉ có thể sống ba tháng nữa, không nghĩ tới người Bách Thảo Đường sẽ để cho ta tới thí nghiệm Diên Niên Ích Thọ đan, thật sự là làm cho ta thụ sủng nhược kinh (vừa mừng vừa lo)."
Thái Phó giọng nói thong thả, mỗi một câu nói đều phải thở dốc một chút, giống như một đoạn nói này đã dùng hết toàn bộ lực lượng của ông.
Triệu chưởng quỹ cũng không nói thêm gì, trực tiếp làm cho người ta đưa đan dược cho Thái Phó.
Thái Phó cười cười, có chút cố hết sức nâng lên cánh tay, run rẩy để đan dược vào trong miệng.
Vẻ mặt của ông thật bình tĩnh, bình tĩnh không có một chút gợn sóng.
Giờ khắc này, tất cả mọi người là không chuyển mắt nhìn chằm chằm Thái Phó, sợ bỏ lỡ cái gì.
Cố Hướng Lâm hơi hơi nheo mắt lại, đáy mắt xẹt qua một tia sáng khác thường.
Nếu đan dược này nghiệm chứng thất bại, Bách Thảo Đường tất nhiên sẽ thân bại danh liệt (mất hết danh dự), mà ngược, đan phương của đan dược này bản thân là thế tất yếu lấy được đến tay!
"Các ngươi mau nhìn.”
Bỗng nhiên, một tiếng nói tràn đầy khiếp sợ chợt vang lên.
Sau đó, tất cả mọi người cảm nhận được trên người Thái Phó nổi lên biến hóa vi diệu.... ...
Nói như thế nào đây? Mặt ông vẫn là khuôn mặt kia, nếp nhăn tóc bạc không thiếu mảy may, nhưng mà, hơi thở chứa đầy tử khí trên người ban đầu lại chậm rãi biến mất, ông vốn cần dựa vào quải trượng mới có thể đi lại, cũng ở dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người quăng đến một bên.
"Ha ha ha!”
Ông lên tiếng phá lên cười, tiếng cười kia cũng không có suy yếu lúc ban đầu, cả người đều vô cùng có tinh thần: "Kỳ tích, đây thật là kỳ tích! Ta cho rằng ta đã sắp chết, không từng dự đoán được còn có thể sống tạm thêm vài năm! Càng quang trọng hơn là vậy mà có thể nếm được đan dược mà người thế gian đều tha thiết ước mơ, đủ, cả đời này ta đã đủ!"
Nói xong, Thái Phó kích động, lão lệ tung hoành.
Ầm!
Đám người chợt bạo phát lên, ánh mắt mọi người đều là không thể tin, còn có kích động không chút nào che giấu kia.
Trời ạ, Diên Niên Ích Thọ đan loại nghịch thiên này, thật đúng tồn tại! Giúp một người sắp chết kéo dài tuổi thọ, đây vốn là chuyện căn bản không có khả năng làm được! Cho dù loại người giống như Quỷ Y có thể đoạt mạng người với Diêm vương kia cũng làm không được!
Mà trong Bách Thảo Đường này, lại có người có thể luyện ra loại đan dược thần kỳ này!
"Các vị," Triệu chưởng quỹ nở nụ cười, nói: "Diên Niên Ích Thọ đan này trong cuộc đời mỗi người chỉ có thể dùng một viên, hơn nữa mỗi một viên chỉ kéo dài tuổi thọ được có mười năm! Nói cách khác, mười năm sau ngươi vẫn là sẽ chết!"
Tuy rằng nói chỉ có mười năm thời gian, nhưng mà, vẫn là đủ làm mọi người điên cuồng.
Chương 164: Diên Niên Ích Thọ đan (năm)
Edit: kaylee
Phải biết rằng, một võ giả sau khi tới Võ Vương, là có thể gia tăng trăm năm tuổi thọ, nếu là một Võ Tướng cao cấp vừa khéo tới bên cạnh đột phá, lại tuổi thọ đã hết, vậy chính là hồi thiên vô thuật (không cách nào xoay chuyển trời đất), nhưng một khi có thên mười năm tuổi thọ làm cho hắn có cơ hội đột phá, vậy chẳng khác nào lại gia tăng thêm trăm năm nữa, cho nên có thể tưởng tượng được tầm quan trọng của mười năm tuổi thọ này đối với một võ giả.
Cố Hướng Lâm không nói gì, ánh mắt lại chuyển động không ngừng, hiển nhiên là đang nghĩ thế nào thu đan phương của đan dược vào tay!
Không nói mười năm tuổi thọ kia, nếu có thể luyện chế Diên Niên Ích Thọ đan, không biết có thể vì hắn mời chào bao nhiêu tài phú?
Nghĩ đến đây, trong lòng hắn vừa động, nói: "Triệu chưởng quỹ, ta nghĩ muốn gặp chủ tử nhà các ngươi, hiện tại có thể không xin hắn đến gặp?"
Nghe vậy, Triệu chưởng quỹ sửng sốt một chút, hiện tại chủ tử của Bách Thảo Đường chính là đại tiểu thư, nhưng mà giống như hiện giờ đại tiểu thư còn không muốn để cho người khác biết quan hệ của nàng và Bách Thảo Đường, cho nên bản thân khẳng định không thể bán đứng nàng.
"Ngượng ngùng, Cố thiếu gia, chủ tử chúng ta không muốn gặp người, huống chi, ngươi không phải là luôn miệng nói Bách Thảo Đường chúng ta bán đan dược giả gạt người sao? Một khi đã như vậy, ngươi còn muốn gặp chủ tử chúng ta làm cái gì?"
Trên mặt Triệu chưởng quỹ mang theo trào phúng, khinh thường nói.
Cố Hướng Lâm cũng không buồn bực, giọng nói nhàn nhạt: "Triệu chưởng quỹ, phiền toái ngươi đi thông báo một tiếng, nói thiếu chủ Thanh Phong phái Cố Hướng Lâm cầu kiến."
"Ha ha!" Nghe vậy, Triệu chưởng quỹ cất tiếng cười to: "Cố Hướng Lâm, ngươi muốn dùng Thanh Phong phái đến áp người? Đáng tiếc, ta còn không để Thanh Phong phái bọn ngươi vào mắt! Mời trở về đi!"
Nghe nói như thế, Cố Hướng Lâm sắc mặt có chút khó coi, khuôn mặt hắn mang theo một tia cười lạnh, mặt không biểu cảm nói: "Ta gọi ngươi một tiếng Triệu chưởng quỹ, là xem ở trên mặt mũi của Bách Thảo Đường, nhưng mà, ngươi còn không có tư cách nói chuyện với ta, mau làm chủ tử nhà các ngươi đi ra! Chỉ có hắn mới xứng đứng ở trước mặt của ta!"
Xoát!
Sau khi Cố Hướng Lâm nói ra lời này, tất cả mọi người Thanh Phong phái phía sau hắn đồng loạt rút ra vũ khí, như hổ rình mồi nhìn Triệu chưởng quỹ vẻ mặt trào phúng.
Giống như chỉ cần công tử nhà mình ra lệnh một tiếng, sẽ làm cho người trước mắt máu tươi tại chỗ.
"Người Thanh Phong phái, quả nhiên là uy phong."
Nhưng vào lúc này, Cố Nhược Vân vẫn luôn ngồi ở một bên xem diễn rốt cục đứng lên, ý cười trong suốt nói: "Không nghĩ tới một thiếu công tử danh không chính ngôn không thuận của Thanh Phong phái các ngươi, so với Nhị thiếu gia chính quy của Phong phủ còn uy phong hơn, chậc chậc, thật đúng là làm người ta nhìn với cặp mắt khác xưa."
Mọi người đều biết, Cố Hướng Lâm chỉ là nghĩa tử của Môn chủ Thanh Phong phái, cho nên là danh không chính ngôn không thuận, mà lời nói này, trùng hợp chọc đến chỗ đau của hắn, lập tức làm khuôn mặt kia lạnh xuống.
"Đường muội, đây chính là thái độ ngươi nói chuyện với đường ca? Hiện tại Lôi trưởng lão những người đó cũng không ở trong này, ngươi cho rằng có bao nhiêu người có thể bảo vệ được ngươi? Quỷ Y sao? Tuy rằng Quỷ Y y thuật tinh thông, nhưng mà thực lực có vẻ không cao, ngươi muốn dựa vào nàng là vô cùng sai! Bách Thảo Đường các ngươi chỉ có một Võ Vương, nhưng Thanh Phong phái đã có hai người, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt! Đừng làm ra chuyện làm cho mình hối hận cả đời!"
(*) kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt: lời khuyên người khác nên nhận ra thực tế mà thay đổi quan điểm
Cố Hướng Lâm có ý tốt khuyên giải nói, vẻ mặt kia, để cho người không biết thấy hoàn toàn sẽ cho rằng là một ca ca tốt quan tâm muội muội.
Nhưng mà.... .....
Cố Nhược Vân nở nụ cười: "Cố Hướng Lâm, ngươi muốn gặp chủ tử của Bách Thảo Đường là vì đan phương của Diên Niên Ích Thọ đan? Nói thẳng là được rồi, làm gì lãng phí thời gian?"
Tuy rằng Cố Hướng Lâm quả thật là có loại suy nghĩ này, nhưng bị người nói toạc ra vẫn là có chút xấu hổ, rồi sau đó chính nghĩa lẫm nhiên nói: "Ta không biết ngươi và gia gia có ân oán gì, nhưng Cố Hướng Lâm ta vẫn luôn coi ngươi là muội muội mà đối đãi, đan phương đối với mọi người trên đại lục mà nói đều là cực phẩm trân bảo, đến lúc đó sẽ có rất nhiều cường giả muốn cướp đoạt, ngươi thân là người của Bách Thảo Đường, rất không an toàn, vì an toàn của ngươi lo lắng, ta mới muốn từ Bách Thảo Đường tiếp nhận đan phương, gánh vác tất cả nguy hiểm cho ngươi."
Chương 165: Cố Nhược Vân âm hiểm (một)
Edit: kaylee
Cố Hướng Lâm một phen lời nói quên mình vì người này rơi vào trong tai mọi người, hơn nữa biểu cảm ác liệt kia, làm cho người ta căn bản là không cách nào hoài nghi dụng ý của hắn, dù sao hắn khác với Cố nhị gia, cho dù lòng tham, cũng sẽ không có biểu lộ gì ở trên mặt.
Chỉ là…....
Cố Nhược Vân nở nụ cười, trong mắt là tràn đầy trào phúng: "Có phải ta đây còn phải cảm tạ ngươi thay ta thừa nhận nguy hiểm này hay không?"
"Đương nhiên."
Cố Hướng Lâm nâng khuôn mặt cao ngạo: "Nhược Vân muội muội, hiện tại Bách Thảo Đường cao điệu như vậy, ngươi có nghĩ tới bọn họ sẽ gặp hiểm cảnh (tình cảnh nguy hiểm) thế nào hay không? Ngươi đừng tưởng rằng ba năm này Bách Thảo Đường các ngươi bình yên vô sự, đã đại biểu cho sau này cũng sẽ không có người đến cường đoạt đan phương! Đó là bởi vì ba năm này các thế lực đều đang chuẩn bị một chuyện, không ai có thời gian để ý tới Bách Thảo Đường các ngươi! Huống chi Mỹ Dung Hoán Phu đan cũng không có lực hấp dẫn gì, nhưng mà, lúc này đây, Diên Niên Ích Thọ đan xuất thế, ắt sẽ đưa tới vô số thế lực tranh đoạt, ngươi thân ở trong Bách Thảo Đường, muốn yên thân, hoàn toàn không có khả năng!"
"Hơn nữa……….."Cố Hướng Lâm ngừng lại một chút, lãnh cười nói: "Thanh Phong phái chúng ta cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy! Nhược Vân muội muội, ngươi cho rằng một Bách Thảo Đường nho nhỏ có thể so sánh với Thanh Phong phái? Ta là nể tình ngươi là huyết mạch của Cố gia mới có ý tốt khuyên bảo, nếu đổi thành những người khác, nghĩ cũng đừng nghĩ!"
Thật hiển nhiên, nếu hôm nay không lấy được đan phương của Diên Niên Ích Thọ đan, Cố Hướng Lâm không tính toán rời đi nơi này! Bất luận dụ dỗ hay đe dọa, bọn họ phải gọi ra đan phương (tức là nhìn thấy đan phương)!
"Ngươi nói rất đúng, Bách Thảo Đường chúng ta quả thật không phải là đối thủ của Thanh Phong phái các ngươi."
Vốn mọi người cho rằng lấy tính tình của Cố Nhược Vân, tất nhiên là thà chết không theo, không nghĩ tới nàng đột nhiên nói ra một câu nói như vậy, bất ngờ không kịp đề phòng, tất cả mọi người đều sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn khuôn mặt thanh tú của thiếu nữ.
Giờ khắc này, không ai phát hiện, lúc thiếu nữ rũ mắt xuống, trong mắt hiện lên một chút giả dối.
Rồi sau đó, nàng chậm rãi ngẩng đầu lên, trong đôi mắt trong veo như nước kia mang theo một chút khiếp đảm, yếu ớt nói: "Kỳ thực, đan phương không ở trên tay Dư lão, lúc đó là vì trong tay ta có đan phương này, Dư lão mới nhận ta, nếu ngươi muốn đan phương mà nói trực tiếp hỏi ta muốn thì tốt rồi, tục ngữ nói, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, ta cũng không muốn đối đầu với Thanh Phong phái các ngươi, cho nên nếu các ngươi không làm khó ta, ta sẽ giao đan phương cho ngươi."
Chuyện này là ở bên trong dự kiến của Cố Hướng Lâm.
Mấy ngày nay hắn suy nghĩ rất nhiều, đường đường Bách Thảo Đường vì sao phải bảo vệ nữ cô nhi (bé gái mồ côi) Cố Nhược Vân này như vậy, sao Quỷ Y cao ngạo lại nhận người không có học qua y thuật như nàng làm sư?
Rõ ràng chỉ có một nguyên nhân, chính là trong tay Cố Nhược Vân nắm giữ thứ gì đó hai người kia tha thiết ước mơ.
Thứ kia, chính là đan phương trong truyền thuyết!
Thật không biết nữ côi nhi Cố Nhược Vân này gặp vận **** gì, lại có vận may có được đan phương, dùng cái này áp chế Dư lão và Quỷ Y! Mà đan dược của Bách Thảo Đường cũng khẳng định là xuất từ tay Quỷ Y, trên đời này trừ bỏ nàng, lại có ai có thể nhanh như vậy đã học xong thuật luyện đan?
"Nhược Vân muội muội, ngươi yên tâm, chờ ta lên làm chưởng môn Thanh Phong phái nhân, ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi." Cố Hướng Lâm nở nụ cười, hắn chẳng thể nghĩ tới mọi chuyện lại dễ dàng như vậy.
Là ai nói nha đầu Cố Nhược Vân kia xương cốt biến cứng rắn? Kia chính là có Dư lão và Quỷ Y làm chỗ dựa, hiện giờ vừa nghe nói có rất nhiều người sẽ đến tranh đoạt đan phương, nàng lập tức sợ, nếu không, sẽ ngoan ngoãn giao đan phương ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro