Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 121 - 125

Chương 121: Hội đấu giá khiếp sợ bốn nước (hai)

Edit: kaylee

"Thiếu chủ, chuyện người giao phó đã xong xuôi."

Lúc này, trong biệt viện, Thanh Y cung kính đứng ở trước mặt nam nhân một thân áo đỏ: "Hôm nay trải qua người của chúng ta tuyên truyền, tất cả mọi người biết tối hôm qua có người đi thiến Lãnh Ngôn Phong, hiện tại Thanh Long Quốc không người không biết."

"Tốt, tốt lắm!"

Tá Thượng Thần nở nụ cười, nụ cười này, mười dặm hoa đào tất cả đều nở rộ, mị hoặc động lòng người.

"Tên kia chính là đi thiến Lãnh Ngôn Phong, này còn chưa đủ, ta phải ở phía sau trợ giúp một chút, làm cho Lãnh Ngôn Phong thân bại danh liệt, cũng không còn có cớ đi tiếp cận Tiểu Vân Nhi."

Nghĩ đến đây, tươi cười trên mặt Tá Thượng Thần càng sâu, đẹp không sao tả xiết.

Kỳ thực, tối hôm qua hắn vốn có suy nghĩ giống như Thiên Bắc Dạ, muốn đi dạy dỗ Lãnh Ngôn Phong một chút, không nghĩ tới bị tên kia đoạt trước, còn thật hết giận thiến hắn, đương nhiên đối với Tá Thượng Thần mà nói, Lãnh Ngôn Phong chết vì sĩ diện, không làm cho hắn thân bại danh liệt thế nào không làm hắn thất vọng?

Ai bảo người này dây dưa ai không tốt, lại muốn đi quấn quít lấy Tiểu Vân Nhi nhà hắn, Tiểu Vân Nhi nhà hắn cũng là hắn (LNP) có thể xứng sao?

"Hiện tại phủ Thái Tử có hành động gì?" Tá Thượng Thần cười lạnh một tiếng: "Dựa theo tính cách của Lãnh Ngôn Phong, tuyệt đối sẽ không buông tay bản thân."

Thanh Y cúi đầu, cung kính hồi đáp: "Hồi bẩm chủ tử, nghe nói hiện tại người của Luyện Khí Tông và mọi người phủ Thái Tử xuất động, tìm kiếm tung tích của Quỷ Y Vệ Y Y."

"Ha ha," Tá Thượng Thần cúi đầu cười, trong mắt phượng hàm chứa ý cười châm chọc: "Bọn họ thế mà lại muốn tìm Quỷ Y cứu trị? Nếu để cho Lãnh Ngôn Phong biết nữ tử bị hắn gọi là tiểu nha hoàn ngày hôm qua chính là Quỷ Y, có phải hắn sẽ có một loại xúc động muốn khóc hay không? Thanh Y, ngươi tiếp tục chú ý tình huống bên kia, lại có chuyện gì mà nói đến báo cho ta biết."

"Vâng, chủ tử."

Thanh Y lĩnh mệnh lui xuống.
Ở sau khi nàng rời khỏi, Tá Thượng Thần khẽ dương lên khuôn mặt giống như yêu nghiệt, mắt phượng khẽ híp lại nhìn không trung: "Tiểu Vân Nhi, lúc này đây, ta trợ giúp ngươi như vậy, ngươi lại nên như thế nào cảm tạ ta đây?"

... .....

Người Luyện Khí Tông không phải ngồi không, chỉ cần thời gian nửa ngày, đã tra được đoạn thời gian trước Quỷ Y xuất hiện tại Thanh Long Quốc cứu mạng người, chính là Liễu tiên sinh cẩn tuân phân phó của Quỷ Y, không dám lộ ra hành tung, cho nên liền nói sau khi nàng trị liệu xong đã rời đi.

Điều này cũng là tác phong làm việc vốn có của Quỷ Y, bởi vậy bọn họ nhưng là cũng không có hoài nghi.

Ngay tại lúc người của Luyện Khí Tông và phủ Thái Tử xuất động tìm kiếm Quỷ Y, một tin tức kinh người truyền bá ở trong bốn nước.

Bởi vì, ở ít ngày sau Bách Thảo Đường sẽ tổ chức một hội đấu giá, lúc đó sẽ mời người các quốc gia tới tham gia. Nghe nói tại hội đấu giá kia, sẽ xuất hiện đan dược thất truyền đã lâu trên đại lục!

Tuy rằng chỉ là Mỹ Dung Hoán Phu đan loại đan dược không lien quan đến tu luyện này, vẫn là đưa tới một trận chấn động, vô số thế lực cao tầng không ngại ngàn dặm xa xôi chạy tới Thanh Long Quốc, mục đích đều chỉ có một!

Đó chính là, đan dược!

Chỉ muốn được đến đan dược này, nói không chừng bọn họ có thể nghiên cứu ra thành phần trong đó, tiện đà luyện chế ra loại đan dược này! Dù sao hiện giờ trên đại lục, ngay cả một đan phương đều không có.

Bởi vậy, Thanh Long Quốc hồi lâu không có náo nhiệt qua, vậy mà so với bốn nước cử hành cuộc thi đấu thanh niên luận võ còn muốn náo nhiệt hơn….....

Mà nơi cử hành hội đấu giá lần này, Bách Thảo Đường lại là yên tĩnh khác thường, bất luận các thế lực lớn muốn đến tìm hiểu tình huống, bọn họ vẫn luôn không có để lộ ra một chút tin tức, cho dù là số lượng đan dược, hay là đan dược từ đâu đến, đều không có người biết......



Chương 122: Hội đấu giá khiếp sợ bốn nước (ba)

Edit: kaylee

Ngay tại lúc tất cả mọi người đặt ánh mắt ở Bách Thảo Đường, Cố gia đương nhiên cũng không ngoại lệ. Lúc này, trong đại đường Cố gia, Cố nhị gia nhìn lão gia tử ngồi ở ghế trên, nói: "Phụ thân, tuy rằng Mỹ Dung Hoán Phu đan này đối với tu luyện giả mà nói cũng không quan trọng, nhưng mà, hiện tại đã có rất nhiều người đều đang đánh chủ ý lên nó, ngay cả Mai Phái cũng không ngoại lệ, hôm qua trưởng lão Mai Phái tới tìm ta, nghe nói Cố Nhược Vân làm việc ở Bách Thảo Đường, chỉ cần chúng ta đi hỗ trợ hỏi thăm một chút tin tức, sẽ đưa ta một khối đê phẩm linh thạch."

Ở trên đại lục, linh thạch chia làm bốn phẩm, phân biệt là đê phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm.

Những mạch khoáng linh thạch cơ bản đều bị mấy thế lực lớn trên đại lục phân chia, là dùng để bồi dưỡng đệ tử, phải biết rằng trong một khối đê phẩm linh thạch ẩn chứa linh lực, có thể nháy mắt làm một gã Võ Giả sơ cấp thăng cấp đến trung cấp. Cho nên, mấy thế lực lớn kia tài tử mới xuất hiện lớp lớp.

Mà Mai Phái cũng chỉ có mấy chục khối đê phẩm linh thạch như vậy mà thôi, hiện giờ vậy mà nguyện ý lấy ra đổi một cái điều kiện, có thể thấy được là hạ vốn gốc......

"Mai Phái?" Lão gia tử trầm mặc một lúc lâu, nói: "Tuy rằng Mai Phái này không có cường đại như Luyện Khí Tông, nhưng thực lực cũng không nhỏ yếu, nhất là, bên trong Mai Phái đệ tử trưởng lão đều là nữ tử, nhưng mà ta nghe nói chưởng môn Mai Phái tướng mạo xấu xí kì dị, khó trách nàng muốn có được Mỹ Dung Hoán Phu đan, càng là hạ vốn gốc như vậy, đáng tiếc Cố Nhược Vân đã không tiếp nhận Cố gia chúng ta, ta lại thế nào lấy được tin tức từ chỗ nàng?"
Cố nhị gia con ngươi hơi hơi trầm xuống, mỉm cười nói: "Phụ thân, Vân Nhi tuổi quá nhỏ, khó tránh khỏi có chút tùy hứng, hiện tại tức giận của nàng cũng tan biến không sai biệt lắm, người tự mình đi một chuyến, chẳng lẽ nàng có thể nhìn gia gia của mình mệt nhọc như vậy à, hơn nữa, Vân Nhi luôn luôn chú trọng tình thân, chúng ta có thể dùng phu thê Cố Thiên đến cảm hóa nàng, chắc hẳn nàng sẽ hiểu khổ tâm của chúng ta."

"Được!"

Lão gia tử vỗ bàn đứng lên, nói: "Vậy bản Tướng Quân sẽ tự mình đi đi một chuyến, chẳng lẽ nàng còn không cho gia gia mặt mũi?"

Dù sao, đê phẩm linh thạch kia đối với lão thật sự là mê hoặc quá lớn, lớn đến mức làm cho lão không cách nào chống cự, hiện giờ cũng chỉ có thể lại buông mặt mũi đi cầu nàng.... ...

Lúc này, trong Bách Thảo Đường, Cố Nhược Vân đang nói với Dư lão về các hạng mục công việc quan trọng của hội đấu giá, bỗng nhiên một tiếng thông truyền từ ngoài cửa truyền đến.

"Dư lão, người Cố gia tiến đến cầu kiến."

"Cố gia?" Dư lão nhíu mày, không kiên nhẫn nói: "Ta đã phân phó qua người Cố gia đến tất cả đều không gặp! Loại thời điểm này bọn họ đến tuyệt đối không có chỗ hay gì."

"Nhưng mà, Cố lão Tướng Quân nói có chuyện quan trọng muốn gặp Nhược Vân tiểu thư, nói là về phu thê Cố Thiên…...."

Trong nháy mắt, Cố Nhược Vân con ngươi hơi hơi nheo lại, một chút lạnh lẽo chợt lóe nhanh qua trên mặt, cười lạnh nói: "Cho lão đi vào đi, ta ngược lại muốn nhìn xem lão có thể nói ra cái gì."

Phải biết rằng ở trong lòng nàng, phu thê Cố Thiên chính là nghịch lân của nàng, quyết không cho phép bất luận kẻ nào thuyết tam đạo tứ, thật hiển nhiên, lúc này đây Cố gia lão gia tử là đụng đến mông của lão hổ, triệt để chọc giận Cố Nhược Vân.

"Ai," Dư lão bất đắc dĩ lắc lắc đầu, cười khổ một tiếng: "Thật không biết những người Cố gia này có đầu óc hay không, đến lúc này còn muốn đến nói quan hệ với người, hơn nữa ngàn không nên vạn không nên kéo phu thê Cố Thiên vào, đại tiểu thư, lần này người tính toán làm như thế nào?"

Cố Nhược Vân cười cười, nụ cười kia lộ ra hàn khí dày đặc.

"Cho bọn họ hi vọng, lại làm cho bọn họ tuyệt vọng!"



Chương 123: Hội đấu giá khiếp sợ bốn nước (bốn)

Edit: kaylee

Ở dưới sự dẫn dắt của nô bộc (người làm), Cố lão gia tử mặt cao ngạo xuất hiện ở trước mặt Cố Nhược Vân, nhưng mà sau khi nhìn thấy Dư lão ngồi ở bên cạnh nàng thì sửng sốt một chút, khuôn mặt cao ngạo vội vàng đổi thành tươi cười nịnh nọt.

"Dư lão, thì ra ngài cũng ở nơi này."

Thật rõ ràng, đối với Dư lão thân là Võ Vương, trong lòng lão gia tử vẫn là có rất nhiều kính sợ.

Dư lão ‘hừ’ một tiếng, con mắt cũng không có liếc mắt nhìn Cố lão gia tử một cái, giống như trước mắt chỉ là một vũng ****, ô nhiễm ánh mắt của ông.

"Nói đi, ngươi tới tìm Cố nha đầu là có chuyện gì?" Dư lão giọng nói lạnh lùng, không nể tình nói.

"Này…..."

Cố lão gia tử có chút chần chờ nhìn Dư lão: "Dư lão, ta có thể một mình nói chuyện với nàng hay không."

"Thế nào? Chẳng lẽ có cái gì mà ta không thể nghe sao?" Dư lão rốt cục nhìn về phía Cố lão gia tử, nhưng mà, ánh mắt lại giống như đao sắc nhọn: "Thì ra lão phu ở địa bàn của mình, sẽ nhận được ghét bỏ như vậy, ngươi nhưng là người duy nhất muốn xua đuổi lão phu, Cố lão đầu, không biết là ai cho ngươi lá gan lớn như vậy!"

Trong phút chốc, Cố lão gia tử sắc mặt thay đổi, khúm núm không biết nên nói cái gì, dù sao nếu Dư lão ở trong này, thì có rất nhiều lời lão không thể nói với Cố Nhược Vân.... ....

Nhưng từ đâu đến cuối lão cũng không rõ, Cố Nhược Vân và Dư lão có quan hệ gì, vì sao ông ta bảo vệ nàng như thế?

"Vân Nhi," Nghĩ vậy, lão gia tử nhìn về phía Cố Nhược Vân, vẻ mặt từ ái nói: "Con đã rời nhà đi nhiều ngày như vậy, gia gia rất nhớ con, con cũng đã thật lâu không đi xem nơi ở lúc còn sống của cha nương con rồi, nơi đó mỗi ngày ta để cho nô bộc quét dọn, cho dù con dọn vào ở cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa, cha nương con hẳn là cũng không hi vọng con xa lạ với chúng ta như vậy."

Đột nhiên, một tầm mắt lạnh lẽo giống như kiếm sắc bắn vào thân thể của Cố lão gia tử, làm cho lão nhịn không được rùng mình một cái, có chút khiếp sợ ngẩng đầu, lập tức, con ngươi sắc bén giống như hàn sương kia của thiếu nữ rơi vào trong mắt lão.

Đây…... Đây vẫn là tôn nữ phế vật của mình sao? Ánh mắt như vậy làm cho lão đã trăm lần trải qua sa trường cũng không khỏi kinh sợ…....

Khi nào thì nàng đã xảy ra biến hóa lớn như vậy?

Hẳn là từ sau khi bản thân trượng đánh nàng……....

Trong lúc vô ý, nhất cử nhất động mấy ngày nay tới giờ của Cố Nhược Vân đều tiến vào trong óc của lão, thế cho nên làm cho lão phát giác, thì ra thiếu nữ trước mắt không bao giờ là tiểu nha đầu tùy tiện xoa nắn lúc trước nữa.... ......

Đáng tiếc, lão phát hiện quá muộn, đến cuối cùng hối hận không kịp…...

"Ngươi có chuyện gì thì nói thẳng đi, tới nơi này không phải là vì muốn có được Mỹ Dung Hoán Phu đan à?" Cố Nhược Vân cười lạnh một tiếng, nói: "Có thể! Ta có thể làm cho Bách Thảo Đường cho ngươi một viên, nhưng mà….... Ngươi phải tìm được thi cốt (thi thế, xương cốt) của phu thê Cố Thiên cho ta, nếu không, ta là tuyệt đối sẽ không cho các ngươi cơ hội!"

Vốn Cố lão gia tử còn vẻ mặt kinh hỉ, phải biết rằng Mai Phái chỉ yêu cầu lão có được tin tức của Mỹ Dung Hoán Phu đan, không nghĩ tới có thể dễ dàng có được đan dược, kể từ đó Mai Phái tất nhiên sẽ vô cùng cảm tạ hắn.

Nhưng mà, sau khi nghe được lời nói, Cố lão gia tử ngây ngẩn cả người......

Thi cốt của phu thê Cố Thiên? Điều này sao có thể? Bọn họ đã chết nhiều năm như vậy, còn thế nào tìm được thi cốt?

"Này... Vân Nhi, con không phải là đang ép buộc làm khó người khác sao?" Cố lão gia tử khó xử nói: "Thi cốt của bọn họ nói không chừng sớm đã bị Linh Thú ăn, căn bản là không tồn tại, ta thế nào tìm thi cốt cho con? Con đổi yêu cầu có thể chứ? Cho dù con muốn làm cho ta giao Cố gia cho con, ta cũng sẽ không cự tuyệt."



Chương 124: Hội đấu giá khiếp sợ bốn nước (năm)

Edit: kaylee

Cố Nhược Vân bĩu môi, nếu điều kiện này thật dễ dàng đạt thành, vậy nàng cũng không có khả năng nói ra.

"Ta đây cũng không có biện pháp," Cố Nhược Vân nhún vai: "Tuy rằng ta là người của Bách Thảo Đường, nhưng mà chỉ là một tạp dịch nho nhỏ mà thôi, không có quyền gì, chỉ sợ không giúp được ngươi."

Không có quyền lợi gì?

Lão gia tử thực hận không thể phun nàng một mặt nước miếng, nếu nàng và Bách Thảo Đường không có quan hệ gì, làm sao Dư lão có thể sẽ năm lần bảy lượt không để ý nguy hiểm cứu nàng? Đừng nhìn nha đầu kia không có dung nhan khuynh thế khuynh thành gì, nhưng mà bộ dạng cũng là vô cùng thanh tú xinh đẹp, nói không chừng như vậy là Dư lão thích ăn nhất. (L: ý nói loại hình như CNV là loại hình Dư lão thích, 2 người có quan hệ mờ ám đó ~ )

Nếu Dư lão có thể biết ý nghĩ trong long của lão gia tử, phỏng chừng ngay cả xúc động đánh người đều có.

"Này..." Lão gia tử chần chờ một lúc lâu, vẫn là hạ quyết tâm, nói: "Đi đi, ta đáp ứng yêu cầu của con, đến lúc đó chúng ta một tay giao đan (đan dược) một tay giao thi (thi thể)."

"Được," Cố Nhược Vân cười cười: "Chờ sau khi hội đấu giá kết thúc ngươi tìm đến ta, ta sẽ cho ngươi thứ ngươi muốn."

Nghe nói như thế, lão gia tử trong lòng đột nhiên vui vẻ, càng thêm kiên định suy đoán trong lòng bản thân.

Xem ra nha đầu kia quả thật cùng Dư lão có một chân, nếu không làm sao có thể làm chủ trân bảo trong Bách Thảo Đường?

Lão đã nói, lúc trước vì sao Bách Thảo Đường muốn thu lưu một phế vật, không nghĩ tới vẫn còn có loại quan hệ này, thật sự là tri nhân tri diện bất tri tâm (biết người biết mặt không biết lòng), nếu như Cố Sanh Tiêu trở về nhìn thấy, phỏng chừng sẽ bị tức chết.

Về phần vì sao lão gia tử không hề nghĩ rằng địa vị của Cố Nhược Vân cao hơn Dư lão, hoàn toàn là vì thân phận cường giả Võ Vương của Dư lão quá mức dọa người, cho dù Cố Nhược Vân nàng thoát khỏi tên phế sài, lại có tư cách gì làm cường giả Võ Vương nghe theo mệnh lệnh của nàng?

Nhìn bóng lưng kích động rời đi của Cố gia lão nhân, Dư lão nhíu lông mày: "Đại tiểu thư, người thật sự cho lão Mỹ Dung Hoán Phu đan?"

Cố Nhược Vân nhún vai: "Đương nhiên là…... Giả."

Lão gia hỏa này ngàn không nên vạn không nên dùng phụ mẫu nàng nói chuyện, nếu không, nàng cũng sẽ không tính kế (*) lão như vậy…....
(*) tính kế: nguyên văn là “âm”, nghĩa là “ âm hiểm, nham hiểm, ngấm ngầm sau lưng” mà lee để là “tính kế” cho nó hay hay nhé, nghĩa cũng tựa tựa nhau à ^^

"Đại tiểu thư, người......" Dư lão kinh ngạc trừng lớn mắt, kinh ngạc nhìn tươi cười trên khuôn mặt thiếu nữ, bỗng nhiên, cười ‘ha ha’ hai tiếng: "Người thật sự quá âm hiểm! Cùng cha người quả thực chính là một cái khuôn mẫu ấn ra."

Tính khí này, tính cách này, hoàn toàn giống Cố Thiên như đúc.... ...

Nói bọn họ không phải là cha và nữ nhi, phỏng chừng không người tin tưởng.

... ...... ...

Đại đường Cố gia, Cố nhị gia hai tay chắp sau lưng, sốt ruột đi qua đi lại, đúng lúc này, đột nhiên phát hiện lão gia tử nghênh bước mà đến, sau khi thấy trên khuôn mặt già nua của lão gia tử không chút nào che giấu đắc ý, trong lòng vui vẻ: "Cha, thành công?"

Lão gia tử khuôn mặt kiêu căng, tràn đầy tự đắc nói: "Bản Tướng Quân ra trận, sao có thể thất bại? Cố Nhược Vân đã đáp ứng đưa ta một viên Mỹ Dung Hoán Phu đan, chỉ là…...."

Vốn Cố nhị gia nghe nói như thế lập tức trong lòng mừng như điên, nhưng kế tiếp, sắc mặt nháy mắt liền uể oải.

"Chỉ là nàng cần thi cốt của phu thê Cố Thiên."

Thi cốt của phu thê Cố Thiên?

Này đều đã qua mười mấy năm, lại đi nơi nào tìm kiếm? Phỏng chừng cho dù tìm được cũng chỉ là hai bộ xương đã hư thối mà thôi.... .......

"Phụ thân, nàng đây không phải là ép buộc làm khó người khác sao? Chúng ta đi nơi nào tìm hai bộ thi cốt cho nàng?"

Lão gia tử âm hiểm cười: "Ta cũng không nói muốn tìm hai bộ thật sự cho nàng, tùy tiện đi bãi tha ma đều có thể chuyển về hai bộ, chỉ cần chúng ta hành động bí mật một ít, nàng sẽ không biết, huống chi có phụ thân nào nguyện ý để cho một bộ thi thể lai lịch không rõ tiến vào phần mộ tổ tiên của nhà mình? Cho nên, Cố Nhược Vân là tuyệt đối sẽ không hoài nghi lai lịch của hai bộ thi cốt kia!"



Chương 125: Hội đấu giá khiếp sợ bốn nước (sáu)

Edit: kaylee

Cố nhị gia vốn cho rằng bản thân đã đủ ngoan độc, không nghĩ tới lão gia hỏa này còn độc hơn hắn, vậy mà loại chuyện để cho người khác giả mạo nhi tử của mình tiến vào phần mộ tổ tiên này cũng làm được.

Nhưng hiện giờ cũng chỉ có một biện pháp như vậy.... .....

"Được, phụ thân, hiện tại ta đây liền phái tâm phúc đi tìm, trước hội đấu giá nhất định phải tìm được hai bộ thi cốt phù hợp."

... .......

Trong khoảng thời gian này, trên ngã tư đường Thanh Long Quốc thường thường xuất hiện một đội ngũ do Võ Tướng dẫn dắt, ngay cả cường giả Võ Vương hiếm thấy cũng không đang trở nên không hề thưa thớt nữa, phải biết rằng bình thường Thanh Long Quốc, Võ Tướng cũng chỉ có hai ba người như vậy mà thôi.

Nhưng mà, mục đích của mọi người đều thật rõ ràng, đó chính là Bách Thảo Đường.

Vì thế hoàng đế Thanh Long Quốc ủ rũ, ngay cả người được phái đi tìm hung thủ thương hại Thái Tử đều triệu trở về, sợ người nào đó không chú ý mà đắc tội vị Võ Vương nào đó khiến cho dẫn lửa đốt người, đó là cường giả đó hắn đắc tội không nổi, người ta tùy tay một cái là có thể hủy diệt giang sơn hắn vất vả đánh hạ.... ...

Lúc này, cửa hội trường, Cố Phán Phán khéo léo hiểu ý người đứng ở bên cạnh một vị thanh niên, mắt to ngập nước tò mò nhìn biển người trước mắt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lớn cỡ bàn tay tràn đầy mong ngóng và sùng kính.

Theo lý thuyết, loại người thân phận giống nàng, là không có tư cách tham gia hội đấu giá lần này, nhưng nàng vận khí tốt, vừa tiếp cận được Thiếu chủ Tần Môn Tần Lạc, cũng có thể mượn cơ hội lần này thể diện một lần.

Nhưng mà lại vào lúc này, một tiếng nói quen thuộc từ bên cạnh truyền đến, chậm rãi tiến vào trong tai nàng.... ....

"Không nghĩ tới hội trườngcủa Bách Thảo Đường này bố trí khí phái như vậy, đúng rồi, Cố Nhược Vân, ngươi không đi hỗ trợ thật sự có thể chứ? Dư lão sẽ không trách ngươi sao?"

Cố Nhược Vân?

Cố Phán Phán sửng sốt một chút, quay đầu nhìn lại, lập tức khuôn mặt làm cho nàng hận nghiến răng nghiến lợi xuất hiện ở trong mắt nàng.

Vì sao nữ nhân này sẽ xuất hiện ở nơi này? Theo lý thuyết nàng hẳn là ở trong hội trường hỗ trợ mới đúng, đây mới là việc một của một tạp dịch nho nhỏ.

Chỉ thấy La Âm líu ríu nói cái gì đó ở bên tai thiếu nữ, mà từ đầu đến cuối thiếu nữ lại ôm tay nhẹ nhàng mỉm cười, một thân quần áo màu xanh nhạt, bên trên điểm xuyết từng mảnh từng mảnh lá màu xanh lục, tươi mát thoát tục, giống như ngăn cách dòng người ở ngoài.

Nhìn thấy khuôn mặt thanh tú của thiếu nữ, Cố Phán Phán gắt gao nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn, nàng không rõ, ngắn ngủn thời gian không thấy, làm sao Cố Nhược Vân có thể có biến hóa lớn như vậy? Một thân khí thế kia làm người đố kỵ không thôi!

"Phán Phán, ngươi quen biết nàng?" Tần Lạc theo ánh mắt của Cố Phán Phán, quay đầu nhìn về phía thiếu nữ nhẹ nhàng cười khanh khách, trong mắt xẹt qua một tia sáng khác thường.

Cho dù nữ nhân này không có dung mạo tuyệt thế gì, nhưng không có gì đáng chê trách, là nữ nhân có khí thế xuất sắc nhất hắn từng gặp qua. Mà dung nhan ôn hòa kia, chỉ có khí tràng mới có thể theo năm tháng gia tăng rồi gia tăng.... ......

Cố Phán Phán hiển nhiên phát hiện tia sáng kỳ lạ trong mắt Tần Lạc, gắt gao nắm chặt góc áo, nói: "Nàng là nữ nhi của đại bá ta, chính là đáng tiếc, nàng quá mức phản nghịch, không hiểu tôn trọng lão nhân, còn tuyên bố rời đi gia môn tiến vào Bách Thảo Đường trở thành một tiểu tạp dịch."

Khi nói đến hai chữ ‘tạp dịch’ này, Cố Phán Phán cố ý nâng cao giọng.

"Tạp dịch?" Tần Lạc có chút thất vọng.

Đây chỉ là một tiểu tạp dịch mà thôi, nói đến cùng, không khác nha hoàn ở chỗ nào, đều là nhân vật bị vây ở tầng thấp nhất, cho nên loại cảm giác vừa rồi kia, chỉ là sai lầm của hắn mà thôi.... .......

"Ơ?"

La Âm hiển nhiên phát hiện Cố Phán Phán, kinh ngạc một tiếng: “Cố Phán Phán, thế nào tiểu tiện nhân ngươi này còn chưa có chết? Nhưng lại đến nơi này, chẳng lẽ ngày đó là ngươi giả bộ bất tỉnh?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro