Chương 1121 - 1130
Chương 1121: Hồng Liên Lĩnh chủ đến đây (bốn)
Edit: kaylee
Đáy mắt Mộc lão gia tử hiện lên sự tính toán, không tiếng động nở nụ cười.
Nếu Cố Nhược Vân có thể còn sống ở dưới sự chèn ép của Hồng Liên Lĩnh chủ, vậy chứng minh nữ tử này có tư cách làm cho Mộc gia nguyện trung thành! Nếu nàng chết ở trong tay Hồng Liên Lĩnh chủ, lee~lqđ cũng sẽ làm cho Hồng Liên Lĩnh lại khôi phục cách thức làm việc trước đây.
Đáng tiếc là, Mộc lão gia tử suy nghĩ bao nhiêu loại khả năng, lại thật không ngờ Hồng Liên Lĩnh chủ chính là phụ thân của Cố Nhược Vân!
... .....
Trong Dược phủ, sau khi bóng dáng màu đỏ kia bước vào phủ đệ này, toàn bộ không gian đều xảy ra thay đổi.
Loại thay đổi này chẳng phải thật rõ ràng, nhưng tốt xấu gì Hồng Liên Lĩnh chủ cũng là cường giả cảnh giới Võ Thánh, cảm quan là linh mẫn cỡ nào? Cho nên, hắn bỗng chốc đã thấy không gian vặn vẹo.
"Ảo cảnh?"
Hồng Liên Lĩnh chủ nhíu mày lãnh khốc lại, thần kinh nháy mắt buộc chặt lên, rồi sau đó, bộ y phục màu đỏ của hắn kia bay lên bốn phía, l.q.đ vô cùng vô tận lực lượng phóng ra, thổi quét trong mảnh không gian này.
Ầm!
Rầm rầm rầm!
Lực lượng cường đại từng chút đánh vào trong mảnh không gian này, lại kích không nổi một tầng gợn sóng.
"Đây là ảo cảnh do trận pháp chế tạo ra, nhưng mà, làm cho ta tò mò là, rốt cục là ai có thể làm ra ảo cảnh cường hãn như thế? Lấy thực lực của ta, vậy mà không cách nào đánh tan!"
Nghĩ đến đây, Hồng Liên Lĩnh chủ cười khổ một tiếng, không nghĩ tới muốn gặp nữ nhi, vậy mà lại khó khăn như vậy, trên đời này có người nào làm phụ thân bi ai như hắn hay không?
Lúc này, Cố Nhược Vân ngồi ở trong đại sảnh đột nhiên nghe được một tiếng động lạ, mày khẽ nhíu lại: "Giống như có người lâm vào trong trận pháp."
"Không sai," Chu Tước gật gật đầu: "Người kia hẳn là cường giả Võ Thánh, cho nên vừa tiến vào Dược phủ đã lâm vào trong trận pháp, hơn nữa, hương vị trên người người kia rất quen thuộc."
"Hương vị rất quen thuộc?"
Cố Nhược Vân sửng sốt một chút, Chu Tước gặp người Đệ Nhất thành không nhiều lắm, cũng chỉ có Phong Cốc! Chẳng lẽ đến là người Phong Cốc?
Chu Tước nhíu mày, thật lâu sau, mới buông lỏng ra: "Hương vị kia rất quen thuộc với chủ nhân."
"..."
Cố Nhược Vân chợt ngẩn ra, cường giả Võ Thánh có hương vị giống nàng, chẳng lẽ là.... .......
Bỗng nhiên, một loại khả năng dâng lên trong lòng, Cố Nhược Vân ‘xoát’ một tiếng đứng lên, khuôn mặt vốn thanh lệ kia tràn ngập kích động, không có bất kỳ dấu hiệu gì đã xông ra ngoài.... .....
Trong sân, Hồng Liên Lĩnh chủ hãm sâu vào bên trong trận pháp đang tìm điểm đột phá ảo cảnh, lại ở trong chớp mắt, dao động trong không gian này chợt biến mất, tất cả lại khôi phục bình tĩnh lúc ban đầu.
Sau đó, khuôn mặt làm cho hắn tưởng niệm ngày đêm xuất hiện ở trước mặt của hắn.
"Vân Nhi."
Nhìn nữ tử áo xanh đứng thẳng ở trong viện, vẻ mặt Hồng Liên Lĩnh chủ giật giật, ở giờ phút này con ngươi đen lãnh khốc cũng trở nên vô cùng ôn hòa, đường cong lạnh lẽo bên môi đỏ mọng kia cũng dần dần nhu hòa lên.
"Phụ thân tới tìm con."
Cố Nhược Vân bước tới, ở dưới ánh mắt của mọi người Dược phủ, nhảy vào bên trong vòng tay của Hồng Liên Lĩnh chủ, nàng ôm chặt hồng y nam tử trước mặt, trái tim buộc chặt cũng không tự chủ được nới lỏng ra.
"Cha, rốt cục người cũng đến đây."
Bắt đầu từ sau khi biết được Giang lão nói chuyện mình gặp phải nguy hiểm cho sư phụ, nàng đã biết cha cũng nhất định sẽ chạy tới Bắc Tạp lãnh địa này. Nhưng mà nàng không nghĩ tới là, hắn lại đến nhanh như vậy.
Dù sao, chuyện từ Bắc Tạp lãnh địa truyền bá ra ngoài, hơn nữa khoảng cách từ Hồng Liên Lĩnh đến Bắc Tạp lãnh địa, dựa vào tốc độ của một Võ Thánh ít nhất cũng phải nửa tháng.
Chương 1122: Hồng Liên Lĩnh chủ đến đây (năm)
Edit: kaylee
"Vân Nhi, gặp con thật không dễ dàng," Nghĩ đến vừa rồi mình bị nhốt vào trong trận pháp, Hồng Liên Lĩnh chủ lập tức cười khẽ trêu ghẹo nói.
Nghe nói lời này, Cố Nhược Vân ngược lại là có chút ngượng ngùng cười cười: "Đây là đồng bạn của con vì phòng ngừa người Đệ Nhất thành tới tìm ta gây phiền toái, cho nên bố trí trận pháp, l^q'đ chỉ cần là người tới cảnh giới Võ Thánh, sẽ bị nhốt vào trong trận pháp này."
Người tới cảnh giới Võ Thánh, sẽ bị vây ở bên trong trận pháp?
Trong lòng Hồng Liên Lĩnh chủ xuất hiện một chút khiếp sợ, người có thể bố trí ra trận pháp cường đại như vậy, thì thực lực của hắn lại nên cường hãn cỡ nào?
Nghĩ đến đây, trên khuôn mặt anh tuấn của hắn nâng lên một nụ cười: "Vân Nhi, vốn ta còn lo lắng, ta không ở bên cạnh con sẽ không ai bảo vệ con, hiện giờ xem ra, người tài ba bên cạnh con cũng không ít, như thế phụ thân cũng an tâm."
Cố Nhược Vân nhún vai, mỉm cười, đời này kiếp này, có thể được Tử Tà giúp đỡ như vậy, là vinh hạnh cả đời nàng.
"Vân Nhi, con ở Bắc Tạp lãnh địa này có gặp chuyện gì không?" Hồng Liên Lĩnh chủ đột nhiên nhớ tới cái gì, nhăn mày kiếm lãnh khốc kia lại: "Ta nghe nói người Bắc Tạp lãnh địa này luôn bài xích thiên tài đến từ Dược Tông, con cũng dùng tên tuổi Dược Tông tiến đến nơi này, những người đó có làm khó dễ con không?"
Bởi vì Hồng Liên Lĩnh cách Bắc Tạp lãnh địa thật sự là quá mức xa xôi, vì vậy Hồng Liên Lĩnh chủ vì sớm ngày nhìn thấy nữ nhi bảo bối, dọc theo đường đi đều không có dừng lại, tự nhiên cũng không biết danh vọng hiện giờ của Cố Nhược Vân ở Bắc Tạp lãnh địa.
Cố Nhược Vân giật mình, nhìn biểu cảm thân thiết kia của Hồng Liên Lĩnh chủ, không khỏi sờ sờ mũi.
Xem ra có vẻ cha cái gì cũng không biết.... ......
Như thế cũng tốt, chuyện Lam gia, nàng vốn là có thể tự mình xử trí, không cần mượn tay người khác.
"Cha, người cảm thấy con là loại người sẽ nén giận sao?" Cố Nhược Vân giật giật khóe môi, ý cười trong suốt nói: "Yên tâm đi, ở Bắc Tạp lãnh địa này, không ai có thể bắt nạt được con."
Hồng Liên Lĩnh chủ cười cười, sủng nịch xoa xoa đầu của Cố Nhược Vân, trong con ngươi đen mang theo vẻ ôn hòa: "Thực lực của nha đầu con, ta rõ ràng hơn bất luận kẻ nào, chỉ là, nếu ta là cha của con, llêquyýđôn ta đây sẽ không cho phép bất luận kẻ nào khi (bắt nạt) con nhục (nhục nhã) con! Ai nếu dám khi con nhục con! Ta đây sẽ làm cho bọn họ tự thể nghiệm một lần, cái gì gọi là đồ điên chân chính."
Ngay tại lúc Hồng Liên Lĩnh chủ nói lời này, truyền âm bài trên người hắn đột nhiên vang lên.
Nghe được âm thanh kia, Hồng Liên Lĩnh chủ không khỏi nhíu mày, cuối cùng vẫn là lấy khối truyền âm bài bằng gỗ kia ra, thần sắc khôi phục lãnh khốc trước sau như một.
"Lĩnh chủ, cuối cùng thuộc hạ cũng liên hệ được với người, trong khoảng thời gian này thuộc hạ vẫn luôn dùng truyền âm bài kêu gọi ngài, vì sao ngài không tiếp nhận?"
Truyền âm bài, là một loại công cụ đưa tin trên đại lục, so với bồ câu thì thuận tiện hơn nhiều.
Nếu muốn chế tạo truyền âm bài này, phải phong ấn tinh thần lực của hai phương ở trong truyền âm bài này, lại thông qua tinh thần lực kêu gọi đối phương! Đừng tưởng truyền âm bài là môi giới phát ra âm thanh, kì thực âm thanh tới từ một chỗ khác, là vang lên ở trong đầu Hồng Liên Lĩnh chủ, những người khác đều không cách nào nghe thấy.
Nhưng mà, nếu như muốn truyền âm bài kêu gọi thành công, phải ở thời điểm đối phương tâm thần thả lỏng, lqđ mà dọc theo đường đi này Hồng Liên Lĩnh chủ chỉ nghĩ đến chạy đi, cả đầu đều là bóng dáng nữ nhi bảo bối kia của hắn, thì còn có thể nghe thấy tiếng kêu của truyền âm bài sao?
Chương 1123: Hồng Liên Lĩnh chủ đến đây (sáu)
Edit: kaylee
Bởi vậy, cho tới bây giờ, người Hồng Liên Lĩnh mới có thể liên hệ với hắn.
"Chuyện gì?" Hồng Liên Lĩnh chủ cau chặt mày, rất là không vừa lòng đối với người quấy rầy mình và Cố Nhược Vân ở chung.
"Lĩnh chủ, xảy ra chuyện lớn!"
Bên kia truyền âm bài, truyền đến một âm thanh sốt ruột.
Xảy ra chuyện lớn?
Mày của Hồng Liên Lĩnh chủ càng nhăn càng chặt, lãnh khốc nói: "Mặc kệ xảy ra chuyện gì, chờ bản Lĩnh chủ về Hồng Liên Lĩnh rồi xử lý, hiện tại bản Lĩnh chủ không có thời gian để ý tới chuyện của Hồng Liên Lĩnh."
Đối với Hồng Liên Lĩnh chủ mà nói, không có gì quan trọng hơn chuyện sum vầy với nữ nhi.
"Không phải, Lĩnh chủ, không phải là Hồng Liên Lĩnh, là đại tiểu thư đã xảy ra chuyện!"
Vân Nhi đã xảy ra chuyện?
Hồng Liên Lĩnh chủ hoàn toàn ngây ngẩn cả người, có chút kỳ quái nhìn Cố Nhược Vân, đáy mắt rõ ràng mang theo vẻ không hiểu.
Vân Nhi rõ ràng ở bên người hắn, đã xảy ra chuyện gì?
"Ngươi nói lời này là có ý tứ gì?" Hồng Liên Lĩnh chủ ổn định tâm thần, trầm giọng hỏi.
"Lĩnh chủ, khoảng thời gian trước, đại tiểu thư đã xảy ra chuyện ở Bắc Tạp lãnh địa, nghe nói là người Lam gia liên hợp với Bạch Âm, khiến cho đại tiểu thư tiến đến sơn động thám hiểm vì cứu người mà lọt vào trong biển lửa nham thạch nóng chảy, rơi vào biển lửa kia chính là cửu tử nhất sinh! Hiện tại trên cơ bản rất nhiều người đại lục đều biết chuyện này, Y Thánh đã hùng hổ nhằm về phía Bắc Tạp lãnh địa báo thù vì đại tiểu thư! Mấy ngày nay ta vẫn luôn muốn liên hệ với Lĩnh chủ đại nhân, nhưng ta căn bản là liên hệ không được với ngài."
Âm thanh kia tràn ngập sốt ruột, không ngừng vang lên ở bên tai Hồng Liên Lĩnh chủ.
Ầm!
Vô cùng vô tận lửa giận tán phát ra từ trên người Hồng Liên Lĩnh chủ, cả người mặc y phục đỏ, giống như ngọn lửa thiêu đốt ở trong gió, mà đôi con ngươi ban đầu vốn lãnh khốc của nam nhân kia càng là tràn ngập tia sáng lợi hại, phía trên khuôn mặt anh tuấn tràn đầy lửa giận.
Cố Nhược Vân nghi hoặc chớp mắt, thật sự không rõ rốt cục đã xảy ra chuyện gì, làm cho cha đột nhiên trở nên nổi giận.
Đùng!
Hồng Liên Lĩnh chủ chặt đứt âm thanh trong đầu, đột nhiên, ánh mắt của hắn chuyển về phía ngoài cửa, một nụ cười lạnh bắt đầu lan tràn từ khóe miệng nam nhân, sắc mặt mang theo mười phần điên cuồng.
Những lời nói khác, hắn đều không nghe rõ.
Hắn chỉ nghe thấy Lam gia Chủ Thành liên hợp với Bạch Âm, muốn mưu hại nữ nhi bảo bối của hắn!
Ngay tại lúc lửa giận của Hồng Liên Lĩnh chủ càng ngày càng tràn đầy, ngoài cửa truyền đến một hồi âm thanh huyên náo, ngay sau đó, lập tức nhìn thấy đại trưởng lão cầm đầu tất cả mọi người Lam gia tràn vào từ ngoài cửa, chi chít chen vào cửa Dược phủ vốn không rộng lắm.
"Lĩnh chủ đại nhân!"
Hai mắt đại trưởng lão sáng lên, đương nhiên, một tiếng Lĩnh chủ này của lão tự nhiên không phải là gọi Cố Nhược Vân, mà là Hồng Liên Lĩnh chủ đứng ở trước mặt Cố Nhược Vân.
Không sai!
Nam nhân quả thật là Hồng Liên Lĩnh chủ! Mà lão, đã từng may mắn gặp qua nam nhân này! Cho nên liếc mắt một cái đã có thể nhận ra.
"Ngươi là người phương nào?" Con ngươi đen lãnh khốc của Hồng Liên Lĩnh chủ sắc bén, giống như đao phong thông quét đến trước mắt đại trưởng lão Lam gia.
Trên mặt đại trưởng lão lộ ra tươi cười nịnh nọt: "Lĩnh chủ đại nhân, người quên ta rồi sao? Chúng ta đã từng gặp qua, ta là đại trưởng lão Lam gia, lần này ta đến là vì chúc mừng Lĩnh chủ đã đột phá tới Võ Thánh, mặt khác, sứ giả Bạch Âm Lĩnh chủ đại nhân phái tới đều luôn do Lam gia chúng ta chiêu đãi, chúng ta cũng không có bạc đãi sứ giả Bạch Âm."
Đại trưởng lão không thấy, ở sau khi lão nói ra hai chữ ‘Lam gia’ này, khí thế của hồng y nam tử trước mặt này càng thêm sắc bén, trong con ngươi đen lãnh khốc thoáng hiện ra sát khí.
Chương 1124: Hồng Liên Lĩnh chủ đến đây (bảy)
Edit: kaylee
"Lĩnh chủ đại nhân, lúc trước sứ giả Bạch Âm đã nói, Cố Nhược Vân muốn dụ dỗ người, hơn nữa vọng tưởng ngồi lên ngai vàng phu nhân Hồng Liên Lĩnh! Nhưng nhân vật vĩ đại như Hồng Liên Lĩnh chủ, đâu phải nữ tử bình thường có thể với được? Chúng ta tức không chịu nổi, mới tính toán báo thù vì Hồng Liên Lĩnh chủ, huống chi, Cố Nhược Vân còn chiếm được một thanh Thần Khí! Nhưng mà Lĩnh chủ đại nhân người yên tâm, chúng ta nhất định sẽ trợ giúp người giết nàng, đoạt đi Thần Khí rồi giao cho đại nhân ngài."
Theo mỗi một chữ đại trưởng lão nói, khí thế trên người Hồng Liên Lĩnh chủ lập tức lạnh thêm vài phần, mang theo túc sát lan truyền khắp sân.
"Lam gia, Bạch Âm! Ha ha!"
Hồng Liên Lĩnh chủ cười lạnh, phía trên khuôn mặt lãnh khốc nâng lên một nụ cười tràn ngập sát khí.
Thẳng đến giờ phút này, rốt cuộc đại trưởng lão mới nhận ra có gì đó không đúng, lão kinh ngạc ngẩng đầu, ánh mắt dừng ở trên khuôn mặt tuấn tú tràn đầy sát khí kia của Hồng Liên Lĩnh chủ.
"Lĩnh chủ đại nhân," Lam Chước đi ra từ sau lưng mọi người, cung kính nói: "Ta là gia chủ Lam gia, từ lâu đã nghe nói uy danh của Hồng Liên Lĩnh chủ ngài, hiện tại, chỉ cần người một câu nói, chúng ta sẽ lập tức giết nữ tử này cho người! Loại nữ nhân như nàng, căn bản —— "
Lam Chước còn chưa nói hết lời, tiếng nói đã im bặt trong cổ họng.
Bởi vì, nam tử mặc bộ y phục màu đỏ lãnh khốc kia đã chuyển ánh mắt về phía y.
Ánh mắt nam nhân sắc bén như đao, lãnh khốc như sương! Giống như một cây đao đặt ở phía trên cổ của ông, làm cho trái tim của ông đều nhịn không được run lên, càng miễn bàn tiếp tục nói chuyện.
Đây….... Đây là có chuyện gì?
Tuy rằng đầu óc Lam Chước không đủ linh hoạt, nhưng cũng cảm giác được sự không thích hợp ở vào thời điểm này.
Giống như Hồng Liên Lĩnh chủ không muốn giết Cố Nhược Vân, mà là, có điều bất mãn đối với Lam gia.
Nhưng Lam gia bọn họ căn bản là chưa từng đắc tội hắn.
"Lĩnh…... Lĩnh chủ đại nhân……..."
Lam Chước hung hăng nuốt nước miếng, đáy mắt hiện ra vẻ kinh hoảng.
"Bạch Âm ở đâu?"
Giọng nói của Hồng Liên Lĩnh chủ lãnh khốc như đao kiếm phong sương, chậm rãi vang lên ở trong sân.
"Ta…... Ta không rõ ràng," Giọng điệu của Lam Chước mang theo run run: "Trước khi ta đến Dược phủ, đã thông báo với Bạch Âm cô nương, nói là Lĩnh chủ đại nhân tới, làm cho nàng cùng nhau tiến đến Dược phủ, nàng nói muốn chuẩn bị một chút, để cho ta đi trước."
Ánh mắt Cố Nhược Vân lóe ra vài cái, nhỏ giọng phân phó vài câu với Chu Tước bên người, sau đó mới thu tầm mắt về.
Đột nhiên, Chu Tước thân thể hóa thành một vệt sáng, biến mất ở trong sân.
"Con đã làm cho Chu Tước tự mình đi mời Bạch Âm."
Cố Nhược Vân mỉm cười, chuyển mắt nhìn Hồng Liên Lĩnh chủ, nhẹ giọng nói.
Hồng Liên Lĩnh chủ gật gật đầu, cũng không nói thêm gì, nhưng mà, ở giờ khắc này, tất cả mọi người có thể cảm giác được khí thế lãnh khốc trên người hắn biến mất.
Giống như chỉ có ở trước mặt nữ tử áo xanh này, hắn mới có thể thu hồi lệ khí đầy người.
Lam Chước trợn tròn mắt, trong lúc nhất thời chưa thwr hồi thần, căn bản là không rõ ràng đã xảy ra chuyện gì.
Thế nào hắn lại cảm thấy, quan hệ của Hồng Liên Lĩnh chủ và Cố Nhược Vân, có vẻ không phải như trong tưởng tượng của y……….....
Không bao lâu, một tia sáng màu đỏ hạ xuống từ trong hư không, chỉ thấy bên trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia của Chu Tước mang theo tươi cười trào phúng, hung hăng ném bạch y nữ tử cầm trong tay xuống đất, khinh miệt nói: "Chủ nhân, người này muốn chạy trốn, hơn nữa đã ra khỏi thành, ta bắt nàng ta trở về."
Chương 1125: Hồng Liên Lĩnh chủ đến đây (tám)
Edit: kaylee
Bạch Âm nằm trên mặt đất, khuôn mặt tuyệt sắc lạnh như băng kia trắng bệch.
Nàng căn bản không có lá gan liếc mắt nhìn Hồng Liên Lĩnh chủ một cái, chỉ run rẩy nhắm mắt.
Sau khi từ trong miệng Lam Chước biết được Hồng Liên Lĩnh chủ tiến đến Chủ Thành, nàng ta đã biết kế hoạch của mình thất bại! Vì tránh né, nàng ta đuổi Lam Chước đi, muốn vụng trộm trốn, ai có thể nghĩ đến mới vừa đi ra khỏi cửa thành, đã bị bắt trở về.
"Bạch Âm cô nương, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Trong lòng Lam Chước đã có nghi ngờ, nhưng không dám tin tưởng điểm này, âm thanh run run hỏi: "Không phải ngươi là sứ giả Hồng Liên Lĩnh sao? Không phải ngươi nói Cố Nhược Vân dụ dỗ Hồng Liên Lĩnh chủ không thành à? Ngươi có thể nói với ta rốt cục là tình huống gì hay không?"
Bạch Âm khép chặt hai mắt, không nói một câu, sắc mặt kia ở dưới ánh trăng chiếu rọi xuống phá lệ trắng bệch, trắng không giống như là một người sống.
"Bạch Âm, ngươi thật to gan!" Lửa giận trên người Hồng Liên Lĩnh chủ bắt đầu khởi động ra, ‘phịch’ một tiếng lập tức nặng nề đánh ở phía trên ngực của Bạch Âm: "Là ai cho ngươi lá gan, giả mạo sứ giả Hồng Liên Lĩnh ta?"
Phụt!
Ở dưới chưởng phong nặng nề này, Bạch Âm phun ra một ngụm máu tươi, rốt cục nàng ta cũng mở hai mắt, thê thảm nở nụ cười.
"Lĩnh chủ đại nhân, vì sao ta đi theo người nhiều năm như vậy, người lại không nhớ một chút tình nghĩa như thế?"
"Bản Lĩnh chủ cho ngươi ở Hồng Liên Lĩnh nhận nghiêm trị, ngươi lại ngầm vụng trộm rời đi! Bởi vậy, ngươi đã không phải là người của Hồng Liên Lĩnh ta, ngươi chỉ là một phản đồ mà thôi!"
Giọng nói Hồng Liên Lĩnh chủ lãnh khốc vô tình, hung hăng va chạm ở phía trên trái tim của Bạch Âm.
Nàng ta cảm thấy vô cùng đau lòng, nam nhân mình yêu nhiều năm như vậy, đi theo nhiều năm như vậy, hiện giờ chỉ vì một nữ tử chỉ mới gặp vài lần mà đối đãi với nàng ta như thế.
Nữ tử này, chỉ lớn lên giống như phu nhân đã mất tích mà thôi, vì sao Lĩnh chủ thiên vị nàng như thế?
Càng hơn là, không tiếc tàn nhẫn đối đãi với mình như vậy!
"Lĩnh chủ, ta đi theo người mấy năm, cùng người chinh chiến, chặn vô số phiền toái cho người, kết quả là, người lại cho ta hai chữ ‘phản đồ’ này?" Nàng ta cười càng thê thảm, mặt xám như tro tàn nói: "Thì ra, ta làm bạn với người hơn mười năm như một ngày, vẫn không bằng một nữ tử có diện mạo giống như phu nhân! Ta dám cam đoan, nữ tử này tiếp cận người là có mục đích, nàng chính là tâm tư không thuần khiết, Lĩnh chủ, chẳng lẽ thông minh như người, lại sẽ trúng mỹ nhân kế?"
Nghe được lời Bạch Âm nói, những người bên người Cố Nhược Vân cũng không nhịn được chuyển mắt về phía nàng ta, ánh mắt kia, giống như là đang nhìn một kẻ ngu ngốc.
Phải biết rằng, Cố Nhược Vân là nữ nhi của Hồng Liên Lĩnh chủ, chẳng lẽ làm cha không che chở nữ nhi, mà đi bảo vệ một nữ nhân muốn giết nữ nhi của hắn?
"Ha ha!"
Hồng Liên Lĩnh chủ giận quá hóa cười, lửa giận trên người phát ra, sau đó, hắn trực tiếp vươn tay, hung hăng nắm chặt cổ của Bạch Âm.
Thẳng đến giờ phút này, mọi người Lam gia mới phản ứng lại.
Lâu như vậy tới nay, bọn họ vậy mà đều bị Bạch Âm lừa gạt! Hơn nữa bị nàng ta lợi dụng! Đắc tội Hồng Liên Lĩnh chủ!
Hiện giờ chỉ cần nghĩ tới cái kết quả này, tất cả mọi người Lam gia đều cảm thấy lạnh từ đáy lòng, ngay cả một chữ cũng không dám nói ra khỏi miệng, hận không thể làm giảm cảm giác tồn tại của mình, làm cho Hồng Liên Lĩnh chủ đừng chú ý tới bọn họ.
Chỉ có Lam Chước, sau khi biết được mình bị một nữ nhân lừa bịp, đôi mắt nhìn chằm chằm nàng ta, biểu cảm kia, giống như là muốn ăn thịt người.
"Bạch Âm! Ngươi có biết nàng là loại người nào?" Khóe miệng Hồng Liên Lĩnh chủ treo lên một nụ cười tàn nhẫn, đôi mắt lãnh khốc nói: "Nàng, Cố Nhược Vân, là nữ nhi bảo bối phân tán nhiều năm của bản Lĩnh chủ! Ngươi nói bản Lĩnh chủ nên che chở nàng, hay là giúp ngươi?"
Chương 1126: Hồng Liên Lĩnh chủ đến đây (chín)
Edit: kaylee
Ngay từ đầu, Hồng Liên Lĩnh chủ cũng không muốn để cho những người khác biết thân phận chân chính của Cố Nhược Vân, thật sự là cừu gia của mình quá nhiều, vì không để cho cừu gia xúc phạm tới nữ nhi bảo bối, chỉ có thể che giấu.
Nhưng hôm nay xem ra, cho dù che giấu điều đó, vẫn sẽ có người tìm nàng phiền toái như thường.
Thậm chí làm hại nàng thiếu chút táng thân ở dưới biển lửa kia!
Cho dù Hồng Liên Lĩnh chủ không biết Cố Nhược Vân làm cách nào thoát khỏi biển lửa kia, nhưng hung hiểm trong đó có thể nghĩ! Mà tất cả, đều là vì mình che giấu thân phận của nàng!
Cho nên, lúc này Hồng Liên Lĩnh chủ, áy náy và tức giận đan xen, làm bàn tay to của hắn càng dùng sức.
Hắn tuyệt sẽ không để cho bất luận kẻ nào muốn thương hại nữ nhi bảo bối nhà mình còn sống!
Ầm!
Giống như một tiếng sấm, nổ vang ở trong đầu Bạch Âm, cũng làm cho môi của nàng ta run lên, trợn to mắt đẹp tràn đầy không thể tin.
Cố Nhược Vân là nữ nhi của Lĩnh chủ đại nhân, này…... Làm sao có thể?
Đối tượng mình ghen tị từ trước tới nay, vậy mà lại là nữ nhi của hắn.... ......
Người Lam gia còn khủng hoảng hơn cả nàng ta.
Phải biết rằng, lúc trước bọn họ đều tin lời Bạch Âm nói, cho rằng Cố Nhược Vân là tiện nhân muốn dụ dỗ Hồng Liên Lĩnh chủ. Lại thế nào cũng thật không ngờ, sứ giả Bạch Âm được bọn họ tín nhiệm, lại là phản đồ! Mà người bọn họ muốn đối phó, lại là cốt nhục của Hồng Liên Lĩnh chủ!
Xong rồi!
Lần này, bọn họ hoàn toàn xong rồi!
Nhất thời, tâm của mọi người Lam gia đều lặng xuống giống như một mảnh tro tàn, thậm chí ngay cả suy nghĩ phản kháng cũng không có. Dù sao đắc tội người điên Hồng Liên Lĩnh chủ này, bất luận ngươi phản kháng như thế nào cũng không có tác dụng, ngược lại sẽ chết thảm hại hơn!
Mà tất cả, đều là bởi vì nữ tử Bạch Âm này gây nên!
Nếu không phải tại nàng ta, Lam gia không có khả năng kết thù với Cố Nhược Vân, cũng sẽ không thể gián tiếp đắc tội Hồng Liên Lĩnh chủ.... .....
Bạch Âm há miệng thở dốc, sắc mặt trắng bệch có vẻ vô cùng thê lương, nàng ta muốn nói cái gì đó, lại cảm thấy yết hầu căng thẳng, ngay cả một chữ cũng phát không ra, chỉ có thể dùng ánh mắt cầu xin tha thứ nhìn Hồng Liên Lĩnh chủ.
Nếu sớm biết rằng Cố Nhược Vân là nữ nhi của Hồng Liên Lĩnh chủ, nàng ta sẽ không đắc tội với nàng, thậm chí còn có thể lấy lòng nàng!
Nhưng nàng ta lại vẫn luôn đặt nữ tử này ở trên vị trí tình địch, cũng tạo nên kết cục hôm nay.... ......
"Bạch Âm, hiện giờ, ngươi còn có lời gì để nói?" Đáy mắt Hồng Liên Lĩnh chủ xuất hiện sát khí, bộ y phục màu đỏ kia bay len trong gió, mang theo khí túc sát mãnh liệt.
Bạch Âm khẽ nhắm hai mắt, thật lâu sau, nàng ta lặng lẽ mở mắt ra, dùng hết toàn lực mới nghẹn ra vài chữ từ trong cổ họng.
"Cầu Lĩnh chủ làm cho ta chết thống khoái một chút."
Nàng ta biết, bằng vào thủ đoạn của Lĩnh chủ, nàng ta không có khả năng sống sót, chỉ hy vọng có thể chết đi mà không có thống khổ gì, này đã là nguyện vọng cuối cùng của nàng ta.
"Thống khoái?" Hồng Liên Lĩnh chủ lạnh lùng cười, ‘phịch’ một tiếng, thân thể Bạch Âm hung hăng ngã trên mặt đất, âm thanh tràn đầy lãnh khốc: "Thiếu chút hại chết nữ nhi bảo bối của bản Lĩnh chủ, ngươi cho rằng bản Lĩnh chủ sẽ để ngươi chết thống khoái? Nàng là tâm can bảo bối của bản Lĩnh chủ, ngay cả bản Lĩnh chủ cũng không nỡ thương nàng một phân một hào, các ngươi lại dám hãm hại nàng như thế!"
Nghe âm thanh lãnh khốc vô tình của nam nhân kia, trái tim Bạch Âm đều nhịn không được run lên.
Nam nhân này, vĩnh viễn là loại người tàn nhẫn như vậy! Cho dù mình đã theo bên người hắn nhiều năm, hắn vẫn như trước không nói tình cảm như thế này! Chẳng lẽ, hắn thật sự chỉ có ở lúc đối mặt với Cố Nhược Vân, hoặc là khi ở trước bức họa phu nhân mới có thể có vẻ mặt ôn hòa?
Hiện giờ, ngay cả để cho nàng ta chết thống khoái một chút, cũng không muốn.
Chương 1127: Tình thâm (một)
Edit: kaylee
Ầm!
Ở dưới ánh mắt tuyệt vọng kia của Bạch Âm, trên người nam nhân dâng lên một ngọn lửa, trong nháy mắt ngọn lửa kia thiêu đốt lên trên thân thể Bạch Âm, hừng hực liệt hỏa thiêu nàng ta phát ra tiếng kêu tê tâm liệt phế.
"A!"
"A a a!"
Cổ họng của Bạch Âm đã khàn khàn lên, tiếng gào khàn cả giọng làm cho trong lòng của mọi người ở đây đều mang theo một chút lạnh.
Mọi người Lam gia đều là nhịn không được rùng mình một cái, bọn họ nhìn đôi mắt lãnh khốc vô tình kia của Hồng Liên Lĩnh chủ, giống như có một luồng sợ hãi thật sâu chạy trốn ra từ đáy lòng, làm toàn thân bọn hắn không ngừng run run.
Nam nhân này, quả nhiên lãnh khốc vô tình như truyền thuyết.
Ngay cả nữ nhân đi theo hắn nhiều năm cũng có thể tàn nhẫn thiêu chết nàng ta như vậy, huống chi là những người khác?
Nghĩ đến đây, tâm của mọi người Lam gia đều đã bị hối hận ăn mòn, nếu lại cho bọn hắn một cơ hội làm lại, sẽ không lại bị nữ tử Bạch Âm này mê hoặc!
"Lĩnh chủ đại nhân, cầu ngài, cầu ngài ban thưởng ta được chết!"
Giọng nói của Bạch Âm mang theo run run, chậm rãi vang lên ở trong sân tĩnh lặng.
Bên trong ngọn lửa, sắc mặt của nàng ta đã vặn vẹo lên, vẻ mặt tràn ngập đau đớn, giờ này khắc này, đối với Bạch Âm mà nói, chết mới là giải thoát!
"Kết cục của ngươi, chính là đợi hôi phi yên diệt ở bên trong lửa!" Giọng nói của nam nhân lãnh khốc trước sau như một, nhưng cũng hoàn toàn đánh nát hi vọng cuối cùng của Bạch Âm.
Sắc mặt của nàng đã từ sợ hãi lúc ban đầu biến thành màu sắc giống như tro tàn, tuyệt vọng nhìn này gương mặt anh tuấn của người làm cho nàng ta yêu nhiều năm, cũng đau nhiều năm trước mặt kia.
Hiện giờ, so với thân thể bị thiêu đốt, càng làm cho nàng ta thống khổ là sự tuyệt tình và lạnh lùng của nam nhân trước mắt này.
Loại đau này, làm cho nàng ta không cách nào tự kềm chế, cũng sống không bằng chết!
"Ha ha."
Đột nhiên, nàng ta nở nụ cười, tươi cười kia vô cùng thê lương, đến cuối cùng, tiếng cười càng lúc càng lớn, cũng càng ngày càng thê lương, giống như gào khóc thảm thiết làm cho người ta mao cốt tủng nhiên (lông tóc dựng đứng).
"Lĩnh chủ, nếu quả có kiếp sau, hi vọng ta sẽ không lại gặp ngươi!"
Chỉ cần không gặp nam nhân này, nàng ta sẽ không chậm trễ chung thân của mình, càng sẽ không nhận phải kết cục bi thảm như thế!
Cho tới bây giờ, Bạch Âm đều không cho rằng mình sai, nàng ta chỉ cảm thấy sai lầm lớn nhất của mình chính là yêu một nam nhân không nên yêu! Vì nam nhân này, nàng ta có thể không màng sống chết, buông tha cho sinh mệnh!
Nhưng mà, ở trong lòng nam nhân tuyệt tình này, mình chỉ là tồn tại có cũng được mà không có cũng không sao mà thôi!
Điều này có thể không làm cho nàng ta đau lòng sao?
"Đến bây giờ, ngươi còn không biết sai ở đâu?" Hồng Liên Lĩnh chủ nhìn bạch y nữ tử bị ngọn lửa thiêu đốt, trên cao nhìn xuống nói: "Ngươi ghen tị thành tính, tâm địa ác độc! Năm lần bảy lượt mạo phạm nữ nhi bảo bối của bản Lĩnh chủ! Ở trong lòng bản Lĩnh chủ, cho dù là một trăm ngươi, cũng không thể so sánh với mẫu tử các nàng! Càng đừng vọng tưởng vượt qua các nàng!"
Lời nói của nam nhân giống như vạn tiễn xuyên tâm, làm cho Bạch Âm thống khổ nhắm đôi mắt lại, thật lâu sau, nàng ta mới mở hai mắt ra, thống khổ nhìn Hồng Liên Lĩnh chủ, hỏi: "Lĩnh chủ, nếu như trên đời này không có phu nhân, nếu, là ta gặp gỡ Lĩnh chủ trước, thì Lĩnh chủ sẽ yêu thương ta chứ?"
Lúc trước, chính là vì biểu lộ chân tình của Lĩnh chủ khi đối mặt bức họa phu nhân mới làm nàng ta cảm động, làm cho nàng ta chậm trễ chung thân của mình? Cho nên, rất nhiều lúc, Bạch Âm đều suy xét một vấn đề, nếu gặp gỡ Lĩnh chủ trước là mình, mà không phải là phu nhân, thì có phải nam nhân kia cũng sẽ đối si tình với nàng ta như vậy hay không?
Chương 1128: Tình thâm (hai)
Edit: kaylee
Không sai!
Trong mắt người đời Hồng Liên Lĩnh chủ quả thật lãnh khốc vô tình, đơn giản là tất cả dịu dàng và cảm tình của hắn, đều cho một nữ nhân. Bởi vậy, lưu cho những người khác, cũng chỉ có một trái tim lạnh lùng kia.
"Tốt, bản Lĩnh chủ vì cho ngươi chết rõ ràng, sẽ trả lời ngươi vấn đề này!" Trong con ngươi của Hồng Liên Lĩnh chủ xẹt qua vẻ lãnh khốc, vô tình nói: "Cả đời này, chỉ có Ngọc Nhi mới là người trong lòng bản Lĩnh chủ yêu thương, vì nàng, bất kể là địa ngục hay là thiên đường, ta đều sẽ xông vào một lần! Nếu như nàng thật sự cứ như vậy biến mất, sẽ không bao giờ trở về nữa, ta đây tất nhiên sẽ thủ tiết cả đời vì nàng!"
Ngọn lửa thiêu đốt trên người Bạch Âm càng ngày càng tràn đầy, nàng ta đã đau đến mức ngay cả một câu nói cũng không nói ra được, nhưng mà, trong đôi mắt kia vẫn là có thể thấy được lòng của nàng ta chua xót và tuyệt vọng.
"Tình yêu vĩnh viễn không có thứ tự trước sau gì! Yêu chính là yêu, cho dù ta gặp gỡ nữ nhân khác trước, ta sẽ yêu, cũng chỉ có một mình Đông Phương Ngọc! Người khác nói ta là sát thần cũng được, đồ điên cũng thế, nếu có thể bảo vệ người nhà ở dưới cánh chim của ta, khiến người không dám khi, không dám nhục, thì cho dù làm một người điên lại như thế nào? Phàm là có người dám thương hại người nhà của ta, ta đều sẽ làm cho bọn họ thể nghiệm đồ điên là như thế nào."
Bạch Âm buông xuống con ngươi, bên môi phiếm một nụ cười khổ.
Nàng ta thật sự thật hâm mộ nữ tử được Lĩnh chủ để ở trong lòng kia! Có được một nam nhân vĩ đại mà si tình như thế, cuộc đời này là đủ! Đáng tiếc, nữ tử kia, lại không phải là nàng ta……...
"Bạch Âm, ngươi theo bản Lĩnh chủ nhiều năm, ngươi hẳn là biết bản Lĩnh chủ ghét điều gì!" Ánh mắt Hồng Liên Lĩnh chủ tràn ngập sát khí, khí thế sắc bén trên người bắt đầu khởi động ra, lãnh khốc nói: "Bị thương người nhà của bản Lĩnh chủ, chết, vĩnh viễn là chuyện ngươi hy vọng xa vời nhất!"
Bởi vì trước đây Bạch Âm kêu quá mức thê lương, làm cho hiện tại cổ họng nàng ta khàn khàn, phỏng trên người tăng lên làm cho nàng ta muốn lại hô to ra tiếng, kết quả là, yết hầu chỉ có thể phát ra âm thanh khàn khàn.
Đúng rồi, Hồng Liên Lĩnh chủ vốn không phải là người lương thiện gì, bị thương người bên người hắn, ngay cả chết cũng trở thành một chuyện hy vọng rất xa vời.
Mọi người Lam gia vội vàng cúi đầu, muốn giảm cảm giác tồn tại của mình lại, đúng lúc này, bọn họ đều cảm thấy một đôi con ngươi sắc bén mà lãnh khốc dừng ở trên người bọn họ.
"Lam gia?"
Hồng Liên Lĩnh chủ hơi hơi nâng lên khóe môi, phía trên khuôn mặt lãnh khốc xuất hiện một nụ cười, tươi cười kia lại ẩn chứa tràn đầy sát khí.
"Các ngươi nên cảm thấy may mắn vì nữ nhi của bản Lĩnh chủ còn sống, nếu không, Bắc Tạp lãnh địa này cũng không cần tồn tại."
Nói tới đây, hắn dừng một chút, ở dưới vẻ mặt kinh hoảng của những người kia, lại nói: "Nhưng mà, ta có thể buông tha cho Bắc Tạp lãnh địa, về phần Lam gia các ngươi…... Ta nghĩ hẳn là cho các ngươi trả giá vì sự ngu xuẩn của mình!"
Nếu Cố Nhược Vân thật sự gặp nạn ở Bắc Tạp lãnh địa, thì Hồng Liên Lĩnh chủ khẳng định sẽ trút lửa giận khắp lãnh địa, lúc đó, Bắc Tạp lãnh địa chắc chắn sẽ máu chảy thành sông, xác vương khắp nơi! Cũng may Cố Nhược Vân chưa chết, cho nên, lúc này đây, Hồng Liên Lĩnh chủ không có giết oan những người khác trong lãnh địa.
Nhưng mà, Lam gia liên hợp với Bạch Âm muốn mưu hại Cố Nhược Vân, ắt không cần buông tha.
"Phù phù."
Đại trưởng lão bị dọa đến quỳ ngã trên mặt đất, thân mình đều run lên, lão tức giận trừng Lam Chước, lửa giận ngập trời quát: "Lam Chước, đều là ngươi làm hại! Nếu không phải là ngươi dễ dàng tin lời Bạch Âm nói, Lam gia chúng ta cũng sẽ không thể trở nên thê thảm như thế! Hơn nữa, Hồng Liên Lĩnh chủ và Cố Nhược Vân có cừu oán, chuyện này cũng là ngươi nói cho chúng ta! Cho nên, súc sinh ngươi này, ngươi làm hại Lam gia thảm như vậy, về sau ngươi đối mặt với liệt tổ liệt tông Lam gia như thế nào?"
Chương 1129: Tình thâm (ba)
Edit: kaylee
Khuôn mặt Lam Chước xuất hiện vẻ sợ hãi, cắn môi trắng bệch.
Y căn bản không có nghĩ đến, Bạch Âm sẽ giả mạo sứ giả Hồng Liên Lĩnh, mà Cố Nhược Vân bị bọn họ liên hợp muốn mưu hại, lại là thân sinh nữ nhi của Hồng Liên Lĩnh chủ.
Trời ạ, rốt cục y đã làm quyết định ngu xuẩn cỡ nào?
Lam Chước càng nghĩ càng sợ hãi, không khỏi hung hăng trừng mắt nhìn Bạch Âm cả người bị thiêu đốt, nếu không phải hiện tại Bạch Âm thân ở bên trong lửa, y tuyệt đối muốn tiến lên giết nữ tử này!
"Hồng Liên Lĩnh chủ, ta thật sự không biết Cố Nhược Vân là nữ nhi của ngài," Lam Chước cũng ‘phịch’ một tiếng quỳ rạp xuống đất, cả người run run nói: "Nếu sớm biết, ta khẳng định sẽ không đối đãi với nàng như vậy, mà sở dĩ ta làm ra tất cả những chuyện này, đều là bị tiện nhân Bạch Âm này lừa gạt! Cầu người nể tình người không biết không có tội, tha thứ cho Lam gia chúng ta lần này đi."
Hồng Liên Lĩnh chủ cười lạnh một tiếng, âm thanh lãnh khốc nói: "Sai lầm lớn nhất của Lam gia các ngươi, chính là không rõ chân tướng mọi chuyện, ngu xuẩn bị Bạch Âm lừa gạt! Bởi vậy, ngươi dựa vào cái gì làm cho ta tha thứ cho ngươi?"
"Nhưng mà, chúng ta cũng không biết nàng là nữ nhi của ngài," Lam Chước sốt ruột lên, nhất là nhìn thấy kết cục của Bạch Âm, nội tâm càng sợ hãi: "Là người đều sẽ phạm sai lầm, vì sao người không đồng ý cho chúng ta một cơ hội sửa sai?"
"Ha ha ha!"
Hồng Liên Lĩnh chủ cười lớn, tiếng cười khí phách kia vang lên tận trời, chấn động nhĩ mạch của Lam Chước phát đau.
"Không sai, là người quả thật đều sẽ phạm sai lầm! Nhưng mà, dựa vào cái gì sai lầm của các ngươi do nữ nhi bảo bối của ta thanh toán cho các ngươi? Cho dù các ngươi có tâm sửa đổi lại như thế nào? Đừng nói các ngươi làm hại nữ nhi của ta thiếu chút táng thân ở bên trong biển lửa, cho dù chính nàng tự bị kinh hách, ta cũng phải làm người Lam gia các ngươi vì vậy mà bị chôn cùng!"
Ầm!
Sau khi nói xong lời này, Hồng Liên Lĩnh chủ nâng tay lên, một ngọn gió màu đỏ giống như một con rồng đánh úp về phía Lam Chước, hung hăng dừng ở phía trên ngực của y.
Thân mình Lam Chước chợt bay ngược ra ngoài, đánh vào trên vách tường, ‘phịch’ một tiếng, một ngụm máu tươi phun ra, nhiễm đỏ mặt đất trước mặt y.
Mà ở trước mặt của y, bộ y phục màu đỏ kia khẽ bay, lãnh khốc như gió, càng là mang theo một tầng khí túc sát.
Lam Chước ngạc nhiên nâng đôi mắt lên, còn chưa kịp nói một chữ, đã nhìn thấy một chân hung hăng hạ xuống, dẫm nát phía trên cổ tay y.
"Lạch cạch!"
"A!"
Một âm thanh xương gãy giòn vang, theo đó là tiếng kêu như giết heo, sắc mặt Lam Chước bởi vì đau đớn mà vặn vẹo lên, mồ hôi rơi xuống từ trên má, đau không cách nào tự kiềm chế.
"Từ đây về sau, Bắc Tạp lãnh địa sẽ không còn Lam gia!"
Lúc này, ở ngoài Dược phủ đã tụ lại không ít cường giả, khi bọn họ còn chưa có đi ra từ trong sự thật Cố Nhược Vân là nữ nhi của Hồng Liên Lĩnh chủ, thì đã nghe được âm thanh lãnh khốc vô tình của nam nhân kia.
Bắc Tạp lãnh địa, sẽ không còn Lam gia!
Một câu nói này vang lên, đã định vận mệnh bi thảm cuối cùng của Lam gia kia!
Phỏng chừng lúc trước Lam gia căn bản sẽ không nghĩ đến, bọn họ lại bởi vì một cái quyết định ngu xuẩn, mà bị hủy cơ nghiệp trăm năm của Lam gia!
Lão gia chủ Lam gia cũng không nói thêm gì, nhưng mà, giờ khắc này, tất cả mọi người có thể cảm giác được trong nháy mắt ông trở nên vô cùng già nua, ngay cả lưng vốn thẳng tắp cũng cong xuống.
Có lẽ, ngay từ đầu ông đã biết, lúc đại trưởng lão khư khư cố chấp quyết định như vậy, Lam gia sẽ gặp phải kết cục hiện giờ.
Chương 1130: Tình thâm (bốn)
Edit: kaylee
Nhưng ông hối hận, lúc trước không có dốc hết toàn lực ngăn cản đại trưởng lão, nếu không mà nói, Lam gia cũng sẽ không thể hoàn toàn đắc tội Hồng Liên Lĩnh chủ......
Trong đám người, Mộc Từ Từ lui về phía sau hai bước, giờ phút này nàng cảm thấy vô cùng may mắn, lúc này đây không có thông đồng làm bậy với Lam gia. Dù sao, cho dù gia chủ Mộc gia đã đột phá tới Võ Thánh, cũng không thể là đối thủ của đồ điên Hồng Liên Lĩnh chủ này.
"Đi, hiện tại chúng ta trở về Mộc gia, bẩm báo việc này cho gia gia."
Mộc Từ Từ không có do dự gì, dẫn theo người Mộc gia xoay người lập tức đi về phía ngoài đám người, cũng không có tính toán đi cứu Lam gia đã từng là minh hữu......
Đại lục này cường giả vi tôn, vốn là hiện thực như thế.
Nếu ngươi có thực lực, tất nhiên sẽ có rất nhiều người kết giao với ngươi, nhưng một khi ngươi gặp rủi ro, chính là người đi trà lạnh, không ai sẽ lại nhớ kỹ quan hệ trước kia.... ........
Hiện giờ Lam gia, chính là tình huống như vậy!
"Vân Nhi," Hồng Liên Lĩnh chủ không còn liếc mắt nhìn đám người chướng mắt này một cái, xoay người đi tới bên người Cố Nhược Vân, khuôn mặt lãnh khốc kia ôn hòa xuống, trong đôi mắt hàm chứa tràn đầy dịu dàng: "Ta sẽ tìm người xử lý bọn họ! Mà cha và nữ nhi chúng ta cũng đã lâu không gặp, so với bọn họ, ta càng muốn biết tình huống sau khi con đi đến Bắc Tạp lãnh địa."
Cố Nhược Vân cười cười, nàng cũng không có hỏi Hồng Liên Lĩnh chủ muốn xử lý Lam gia như thế nào, nhưng cũng biết, kết cục của người Lam gia tuyệt đối sẽ rất thảm!
"Được."
Nàng gật gật đầu, nhẹ nhàng cười: "Vậy chúng ta đi thôi, những người này còn không đáng giá ô uế tay người, để cho thủ hạ của người giải quyết là được."
"Nha đầu con này…...." Hồng Liên Lĩnh chủ cười xoa đầu của Cố Nhược Vân, giọng nói tràn ngập sủng ái: "Ha ha, một khi đã như vậy, cha và nữ nhi chúng ta đây nói chuyện tâm tình là tốt rồi, nếu Ngọc Nhi cũng ở mà nói……….."
Không khí, chợt tĩnh lặng xuống.
Tươi cười trên mặt Hồng Liên Lĩnh chủ biến mất, nhớ tới thê tử thất lạc đã lâu, trong mắt xuất hiện một chút đau thương.
"Cha, yên tâm đi, chờ sau khi con đột phá Võ Thánh, ta sẽ đi Đệ Nhất thành trước, lúc đó, chúng ta tất nhiên có thể tìm được tung tích của mẫu thân!" Cố Nhược Vân cầm tay của Hồng Liên Lĩnh chủ, ngôn ngữ chân thành tha thiết nói.
Hồng Liên Lĩnh chủ cười khổ một tiếng: "Ta nhớ thương một nhà đoàn tụ đã lâu, không biết khi nào, người một nhà chúng ta mới có thể chân chính sum vầy."
Một nhà đoàn tụ, là giấc mộng nhiều năm của hắn. Đáng tiếc, hắn nỗ lực nhiều năm như vậy, vẫn như cũ không tìm được nữ nhân làm cho hắn ngày đêm tưởng niệm kia.... ....
Cố Nhược Vân không có lại nói thêm cái gì, trong lòng cũng đã hạ quyết tâm, cần phải lấy tốc độ nhanh nhất đột phá, sau đó đi Đệ Nhất thành trước! Nàng có một loại cảm giác, chỉ có tiến vào Đệ Nhất thành, mới có thể làm một nhà đoàn viên.
... .....
Bóng đêm yên tĩnh, gió đêm nhẹ lướt, ngoài cửa sổ truyền đến tiếng động lá cây ‘xào xạc’ rung động.
Trên giường trong phòng, Cố Nhược Vân nhắm mắt, nhưng chưa hoàn toàn lâm vào bên trong ngủ say, cho nên, sau khi có một hơi thở từ ngoài cửa sổ bay vào phòng, nàng thật rõ ràng đã bắt giữ đến.
Chỉ là, nàng không có động tác gì, vẫn khẽ nhắm hai mắt như trước, giống như là không nhận cảm nhận được gì cả.
Một bàn tay nhẹ nhàng dừng ở trên mặt của nàng, theo mặt nàng chậm rãi di dời xuống, vuốt ve cổ của nàng, động tác kia rất là mềm nhẹ, giống như là đang nhẹ nhàng vỗ về vật phẩm âu yếm nào đó.
Rồi sau đó, xúc cảm ấm áp từ trên môi truyền tới, mặt mày Cố Nhược Vân vừa động, lại vẫn chưa từng mở hai mắt, tùy ý nam tử hôn nhẹ môi của nàng.... ......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro