Chương 2 :
Kịch bản nhỏ : Phía sau hậu trường (1) Yên nhi : Ông giời ơi tôi có tội tình gì ?
Đã xuyên lại còn xuyên vào nữ phụ hả ? *lườm lườm*
Ông giời : Con không có tội chỉ tại con nhỏ nào đó *liếc liếc* TG :Liếc cái gì mà
liếc , ta đây lớn nhất *hét to* đạo diễn cắt vai của hắn cho ta *chỉ chỉ*
Đạo diễn : *lau mồ hôi lạnh*
Ông trời : *chân chó* tg là lớn nhất , em xin chụy em còn mẹ già con nhỏ
với vợ hiền ở nhà ngóng trông *chấm nước mắt* không có vai này em cạp
đất mà ăn . *chém gió thành văn* chụy thần thông quảng đại như tôn ngộ
không , tấm lòng bao dung như bồ tát , tài hoa hơn vạn người *nói nhỏ*
dười một người là ta đây . Quay trở lại với truyện nào
______________
Chương 2 :
Cô bước xuống nhà nhẹ giọng nói :
- Ba mẹ buổi sáng tốt lành
Ba mẹ "cô" nhìn lên chỉ thấy một tiên nữ đứng đó , phải cô đẹp như
tiên nữ giáng trần . Mái tóc màu hồng phấn tùy ý xõa , mái được cặp
lên bởi một chiếc nơ nhỏ xinh xinh . Khuôn mặt bầu bĩnh với đôi mắt
nửa xanh nửa tím chứ không hòa vào nhau , sống mũi cao , đôi môi
anh đào đang cười chúm chím để lộ ra hai cái núm đồng tiền . Cô mặc
một chiếc váy màu trắng tôn lên làn da trắng không tì vết . Váy dài tới
đầu gối cổ áo hình chữ V đính ngọc trai ,phần dưới váy may bằng vải
ren nhẹ nhàng , thoáng mát , cố định bằng chiếc thắt lưng màu đỏ .
Chân đi đôi giày búp bê hồng phấn bằng vải . Nào có cái dáng vẻ lôi
thôi lếch thếch như con nhỏ mọt sách nhà quê mới lên thành phố của
mọi hôm . Mẹ cô nhẹ giọng nói với cô :
- Yên Yên xuống ăn cơm đi con .
- Dạ
Mẹ "cô" tuy đã ngoài ba mươi nhưng khuôn mặt vẫn đẹp như tuổi đôi
mươi ."Ba cô" cũng gần bốn mươi nhưng thời gian chỉ làm tăng thêm
vẻ lão luyên của người đã từng trải qua sự đời . Hèn gì "cô" đẹp như
vậy hóa ra là nhờ 2 người truyền cho cái gien ưu tú của mình . Bữa
cơm diễn ra trong bầu không khí ấm áp chan hòa . Ăn xong , cô ra xe
tới trường , chú Phong đã ngồi đợi ở đó , cô nhanh nhẹn bước vào .
Chiếc xe từ từ lăn bánh giống như bánh xe định mệnh bắt đầu quay .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro