Thế giới 1: Thiếu niên thỏ trắng của các na9
Chương 2
_____________________
Cậu cùng với các anh đang đi trên hành lang để đến căn tin thì cậu lại va phải 1 người :
"A...tớ xin lỗi"
"Cậu không sao chứ"
Khi cậu nhìn thấy mặt người mà mình đã va phải thì lại không chần chừ mà đưa tay ra đỡ người đó lên .
"CMN không cần"
" A...!!" Người đó mắng chửi rồi hất tay cậu ra
" X..xin lỗi" Cậu vờ tủi thân rồi nhẹ nhàng rút tay lại nói : " Mình không cố ý đụng phải cậu đâu "
" CMN đồ rác rưởi "
" Cậu có biết là đang đụng phải ai không "
" Này " Một giọng nói trầm thấp vang lên.
" Tôi thấy cậu hơi quá đáng rồi đó "
" Em ấy dù sao cũng đã xin lỗi cậu rồi "
" Anh là ai hả "
" Tôi là ai cũng không phải việc của cậu "
Thấy có cải vã mọi người xung quanh cũng đứng lại xem kịch hay .
" A kia là học trưởng "
" Ồ còn có cả trùm trường nữa "
"wow ở đây có chuyện gì vậy "
Mọi người xôn xao bàn tán về các anh.Cậu như đạt được ý muốn mà nhẹ giọng ngăn cản.
" Thôi mà em không sao đâu "
" Mình... mình đi đi được không "
Các anh nhìn cậu rồi lại nhìn người đó,giọng của Hựu Đình vang lên
" Được mặc kệ cậu ta , chúng ta đi thôi "
" Tôi chính là thiếu gia độc nhất của nhà họ Hà đấy tên là Hà Tiêu Kỳ " Cậu ta kiêu ngạo nói rồi đưa tay lên tát vào má của Kiều Ân .
" Chát "
Một không gian yên lặng bây giờ chỉ có tiếng thút thít nhỏ của thiếu niên có mái tóc vàng .
" Hức... ưm...tớ xin lỗi tớ...tớ xin phép "
Cậu ôm lấy 1 bên má đã bị tát rồi chạy thẳng đi . Chỉ để lại các na9 cùng với thụ 9.
" Đm thằg chó này ai cho mày làm vậy với em ấy "
Diệp Phàm vừa nói vừa nắm lấy tóc của Tiêu Kỳ giật mạnh làm cậu ta ngã xuống .
" Mẹ nó Ân Ân đâu rồi "
" Em ấy còn không biết đường "
" Để tôi đi tìm em ấy " Hựu Đình nói rồi chạy nhanh theo hướng của cậu . Trong lòng thầm nghĩ ' vật nhỏ của mình bị doạ sợ rồi '
Cậu cứ chạy đến khi không ai có thể thấy được cậu nữa ' Ha..buồn cười quá ' . ' thụ 9 cứ như đang diễn hề vậy ' , ' hệ thống đường đi đến phòng nhạc đâu ' .' vâng cậu.......'
Khoảng 5 phút sau
' Cộp cộp '
' wow đến rồi ' nước mắt của cậu lại rơi xuống " Hức... ưm...huhu" . " Mình không cố ý mà "
" Cộp" Tiếng bước chân đứng lại ở cửa phòng nhạc cụ .
" Cạch " cửa được mở ra . Cậu bị tiếng động làm cho giật mình vờ hỏi " Ai...ai vậy "
"Là anh đây Kiều Ân "
" Hức...anh Hựu Đình " cậu dùng giọng nói có phần ấm ức nhưng lại ngọt ngào gọi tên anh.
Người anh căng cứng cả lên ' sao bây giờ mình cương mất rồi ' . Anh tiến lại ôm lấy cậu . " Nào , em đừng khóc nữa "
" Huhu... đều tại em , em lại gây rắc rối cho các anh rồi "
" Em xin lỗi"
" Không sao "
Cậu nghe vậy cũng quay lại ôm lấy anh áp khuôn ngực đầy đặn quyến vào người anh .
' nào , nào đến đây mút nó đi '
' Mẹ nó dâm đãng ' , ' không chịu nổi rồi'
Anh đưa tay luồn vào trong áo cậu , sờ soạng khắp nơi rồi tiến đến khuôn ngực hấp dẫn bóp mạnh .
" A~~hức anh...anh ơi... đừng mà đừng bóp ngực em " cậu dùng giọng nũng nịu nói với anh . Nhưng bây giờ anh như mất kiểm soát mắt đỏ ngầu ' Mẹ nó '
" A~~a..anh đừng đau đau quá "
Anh mạnh bạo nắn bóp ngực cậu làm đồi vú nhỏ căng cứng . Cậu đưa tay đẩy anh ra khỏi người mình nhưng mãi vẫn không thể.
Anh cuối xuống hôn lên môi cậu . Tay còn lại cũng không rảnh rỗi mà luồn vào trong quần tây đen của cậu nắn bóp cặp mông múp míp .
" Ha ha cho anh đi , cho anh chịch em "
" Làm em sướng , yêu thương thân thể của em , được chứ "
'ah hắn ta mất tự chủ rồi ' trong lòng cậu thầm nghĩ nhưng ngoài mặt giả vờ sợ hãi ,buột miệng nói :
" Đừng mà bướm nhỏ sẽ rất đau "
" Không muốn đâu "
Nghe vậy anh nhanh chóng cởi bỏ quần tây và cởi luôn quần trong của cậu . Dùng lực tách đùi cậu ra hai bên . Rồi nhìn chằm chằm vào lỗ lồn nhỏ .
" Ah a..anh anh đừng nhìn mà "
" Huhu "
Giọng anh gấp gáp vang lên " không sao đâu, anh chịu trách nhiệm với em " .
" Mau , mau nhả dâm thủy cho anh liếm nào"
Tay anh tách hai mép thịt hồng hào rồi cúi đầu hít lấy hít để mùi hương của cậu . Cuối cùng lại ko chịu được mà liếm mạnh vào lỗ nhỏ còn day cắn vào hạt le khiến cho cậu lên đỉnh chảy nước dâm .
" Ah... hức.. ưm "
Cả người cậu mềm mại không còn sức để chống cự nữa , chỉ biết rên rỉ xin anh nhẹ nhàng.
Cư vật to lớn của anh muốn chui ra khỏi quần đỉnh lên một túp lều lớn . Anh đưa tay vào quần rồi đem ra thứ to lớn xấu xí xung quanh bao bọc bởi các dây gân guốc . Cậu nhìn thấy rồi nuốt nước miếng sợ hãi nói :
" Đừng... đừng mà anh ơi không vào được đâu hức chờ.. chờ chút đừng "
" To quá... sẽ rách mất xin anh mà đừng cho vào trong ...huhu "
" Không sao đâu tin anh... sẽ không rách đâu"
" Anh cho vào trong , em sẽ thấy sướng hơn "
" Không đau"
Anh nắm lấy đầu nấm tì mạnh lên lồn nhỏ để an ủi cậu.
" Thật hức... thật sao "
" Đúng vậy "
" Vậy anh cho vào nhé "
" Ưm...vâng ạ "
Như đạt được mục đích anh đè đầu nấm lên lỗ nhỏ rồi mạnh mẽ đâm vào trong .
"Ah~~"
" Anh...anh đau...huhu đau quá em đau mà "
"Ha chặt quá "
" Huhu... rút ra đi mà rách mất "
Anh nhẹ nhàng rút đầu nấm ra và lại thúc mạnh vào đâm rách lớp màng trinh mỏng .
Chạm đến nơi sâu nhất trong cậu .
___________________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro