Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2 . Xuyên qua (2)



         Căn phòng sang trọng , nội thất tinh tế lấy tông đen làm màu chủ đạo . Ngăn cách với bên ngoài là cánh cửa lớn uy nghiêm khép kín , dãy hành lang 200m đổ lại đây, không thấy bóng dáng một người giữ cửa ; ' lạ thay , lạ thay ' . Ai biết được , trong phòng lại càng âm u lạnh lẽo đến đáng sợ , mùi máu tươi nồng đậm hắt lên mũi , kích thích , kịch tính , làm con người ta càng điên cuồng , dại dột .

" HA HA ......... Chị à , chị lại quá lơ là rồi , có phải chị rất không ngờ đúng không ? Chị có biết tôi đợi ngày này lâu lắm rồi không .........ha......ha ......." - Thượng Uyển Nhi tay cầm con dao găm bén nhọn dứt khoát đâm vào trái tim Thượng Linh , ánh mắt ác độc nhìn cô đầy ghen ghét , đố kị .

"Cho ta lí do? Thượng Uyển Nhi , bao năm qua ta có đối xử với ngươi tệ sao ? ......Không ngờ ...Không ngờ ..........khụ.........khụ.......người ta tin tưởng nhất , người ta quan tâm nhất , lại là người hại ta ........" -Thượng Linh sắc mặt tái nhợt do mất máu , giọng nói lạnh buốt khàn khàn không độ ấm , nhìn người trước mặt đầy chua sót .

- " Chị à ! có trách thì nên trách chị đã quá tài giỏi, giỏi đến nỗi làm tôi phải ghen ghét ."

- " Tin tức cũng là do ngươi thả . "

- " Đúng vậy , ta đã hứa với hắn một tay dâng hắc đạo rồi hắn sẽ chia cho ta một nửa , khà .......khà .......... từ tay hai chữ Thượng lão đại sẽ là của ta ..........của ta ......... ngươi hiểu không ". Thượng Uyển Nhi điên dại cười nói , tay run rẩy rút dao găm ra , huyết tinh tung tóe nhuộm đỏ vạt áo . Thượng Linh suy sụp thân hình lung lay xụi lơ trên ghế , ' Đau ..., thật đau ....., cái đau thể xác làm sao đau bằng tâm ' , nàng thanh âm yếu ớt hằn từng chữ : " Thượng............Uyển,,,,,,,,,Nhi .........coi...như...ta...mắt ...nhìn....người.....không.......kĩ......uổng ....công.....ta....thấy....ngươi......thiệt....thòi.....mới.....thay.....cha.....mẹ.....bù.....đắp ......cho.....ngươi.....khụ.......khụ......giờ.....cô...cắn.....lại..ta....một.....ngụm....khụ......nhát.....này.....thật .......đau....thật.....đau....."

Thượng Uyển Nhi ôm đầu giãy dụa , bất chấp xô đẩy Thượng Linh xuống ghế quát lên : " ĐỦ RỒI , ta không cần , ngươi chết đến nơi rồi còn mạnh miệng ,từ nay hai giới hắc bạch không còn cái tên Thượng Linh này nữa ............! "

- " Qúa coi thường ta rồi , dù có chết ta cũng muốn tự tay mang tâm huyết của mình đi ..." - Nói xong , Thượng Linh ấn cái nút hơi nhô trên sàn , tức thì khắp nơi tiếng nổ vang lên , bom được chôn kín với sức phá phi thường , tàn bạo , trước khi nổ tan cô còn tận mắt thấy được nơi đây chìm trong biển lửa , tiếng gào thét của cô em bội nghĩa , một nỗi chua sót phát ra từ tận đáy lòng , có lẽ cứ như thế là chấm dứt sao.........cô thật không cam tâm ..........không cam ........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro