Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6 : trong vòng một tháng [3]



Cổ Nhã đi bộ vào thành Đông, nơi này cách Cổ gia một khoảng cách nhất định, bởi vậy nàng cũng không lo lắng gặp phải người quen.


Cổ Nhã lấy ra một cái gói to, mở ra, trong đó là tiền tích cóp mấy năm nay của nàng- ba trăm kim tệ.


Cổ Nhã thở dài. Số tiền này đối với một gia đình bình thường có lẽ đã là một con số trên trời. Nếu nói như vậy, nàng cũng có thể xem như một tiểu phú bà .


Nhưng mấy trăm kim tệ này so với năm trăm vạn kim tệ thì đúng là chẳng bõ bèn gì.


Cổ Nhã đem gói tiền cột chắc vào bên hông. Nàng suy nghĩ, làm thế nào để mấy trăm kim tệ này sinh lời. Cũng chính là cái gọi là kiếm tiền.


Chỗ này không phải là nơi phồn hoa nhất của đế đô sở dĩ Cổ Nhã lựa chọn nơi này nguyên nhân chính là không muốn mọi người chú ý đến. Nguyên nhân khác là bởi vì nàng rất có hứng thú với những điều mà Cổ Thiên Nam đã nói, giáo đường của nữ thần.


Việc gì cũng phải tiến hành từ thấp đến cao, nếu như đột ngột nổi bật quá sẽ rất dễ bị những thế lực khác nhòm ngó. Theo tình huống trước mắt, nàng không thể chống đỡ được bất cứ việc ngoài ý muốn nào xảy ra.


Đi một đoạn không xa, Cổ Nhã dừng lại. Một tòa kiến trúc to lớn chợt hiện ra trước mắt nàng.
Trong một khắc, nàng chợt nghĩ rằng mình đã trở về địa cầu. Đứng ở trước giáo đường quen thuộc, suýt chút nữa nàng rơi nước mắt.


Cổ Nhã tâm tình hỗn loạn, cất bước đi vàọ giáo đường, đỉnh tháp nhọn giống như đầu một chiếc bút, phía dưới là một cái đồng hồ lớn có khắc mười hai số La Mã, trên đó, kim đồng hồ đang từ từ quay tíc tắc tíc tắc.


Đỉnh tháp cao ngất, cổng hình vòm, lợi dụng cái vòm nhọn, đỡ lấy bức tường, buộc vào cây cột dài, cách xây dựng tạo cảm giác mềm mại, nhẹ nhàng như đang bay. Những tác phẩm điêu khắc phức tạp, mềm mại duyên dáng, cao vút và dốc. Cửa sổ hoa thủy tinh tạo cho bên trong hương cảnh rực rỡ thần bí. Từ đó, Roman thay đổi lấy ánh sáng không đủ mà đè áp cảm giác nặng nề. Khiến cho kiến trúc nhìn qua có đường cong đơn giản, mặt ngài hòa hùng,mà bên trong lại hết sức trống trải sáng ngời.


Đây rõ ràng là kiến trúc hiện đại!


Không thể miêu tả chính xác cảm xúc của Cổ Nhã lúc này. Ở một thế giới xa lạ đột nhiên lại xuất hiện cảnh vật quen thuộc ở địa cầu, đây là một tình huống thật kì quái!


Chẳng lẽ nữ thần đã từng đi qua Địa Cầu? Hay nữ thần chính là một người Địa Cầu? Nàng cũng xuyên không tới đây?


Khi Cổ Nhã nhìn thấy cách sắp xếp những hàng ghế bên trong giáo đường, cảm xúc này càng mãnh liệt hơn.


Cổ Nhã lập tức đi theo lối đi bên cạnh tiến vào bên trong. Nhưng khi đi ngang qua đài cao, nàng nhìn quanh vài lần, mày lại nhăn lại.


Hậu trường giáo đường là một căn phòng có phong cách giống như ở Túy Tiên lâu nhưng đồ trang trí không xa hoa như Túy Tiên lâu, đều là những đồ vật làm từ gỗ, cổ kính, có chút đơn sơ.
Cổ Nhã nhìn thấy một người nam nhân trung niên khoảng bốn mươi tuổi, dáng người gầy gò, khuôn mặt ngăm đen, đang nhíu mày như có tâm sự.


Vừa nhìn thấy người này, thiếu chút nữa Cổ Nhã cho là đây là một người ăn mày bởi vì quần áo của người này rất cũ nát và nghèo túng.


Đầu tóc hắn rối tung, không biết lần cuối cùng hắn gội đầu là cách đây bao lâu. Hắn mặc một cái quần ngắn, áo rách tả tơi như giẻ rách. Khi nhìn thấy Cổ Nhã tiến vào, ánh mắt hắn sáng lên, nhiệt tình hô : 


"Có khách đến, đem trà lên!"

 Nói xong sau mới phát hiện nơi này chỉ có một mình hắn, gãi gãi đầu, xấu hổ cười, liền tự mình làm việc .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro