Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 63.

- Vậy lần đầu tiên của em là thuộc về ai ? - TaeHyung cúi xuống hỏi cậu

- Cái đó ...

- Hahahah ! Vợ ngốc à , em nghĩ em dễ dàng trốn thoát khỏi tụi anh đến vậy sao ? Em sai rồi vợ à - Jimin cười lớn nói

- Các người nói xong chưa vậy ? - Hắn mất bình tĩnh nói

- Kookie ! Sẽ không đi với anh và cũng không kết hôn với anh - Yoongi lạnh lùng đáp lại

- Anh có quyền nói ? Hôn nhân này là do tôi và Kooie quyết định . Em ý đã đồng ý rồi vậy anh ...

- Em không đồng ý - Cậu chen vào nói . Ngay lập tức liến trốn sau lưng NamJoon

- Kookie ! Rõ ràng em đã đồng ý lấy anh rồi mà - Hắn ngạc nhiên nói

- Giờ thì em không đồng ý nữa ! Có sao đâu - TaeHyung nói

- Tôi nghĩ anh nên chịu thua và quay về bên Mỹ đi . Ở đây , không có cái gì là thuộc về anh cả . Anh vốn dĩ là người đến sau - Hosoek nói

- Tại sao chứ ? Tôi yêu em từ khi em còn rất nhỏ . Tại sao em lại đối xử với tôi như vậy ? - Hắn bất lực nhìn cậu nói

- Anh ... Em chỉ coi anh là một người anh trai không hơn không kém . Người em yêu không phải anh . Anh biết mà ...

- Ha .. Hóa ra là vậy . Tôi vốn dĩ là kẻ đến sau . Mãi mãi không bao giờ có được em . Được rồi ! Em đi đi .

- Thật sao ? Anh sẽ không lấy em nữa đúng không ? - Cậu ngạc nhiên nói

- Ừm ... - Hắn gượng cười nhìn gương mặt rạng rỡ không một chút che giấu kia .

- Cái này ! Quà tặng sinh nhật - Yoongi chìa hộp quà ra trước mặt hắn .

Hắn khẽ cầm lấy hộp quà rồi mỉm cười chua chát quay lưng bước đi . Vậy là hắn thua rồi . Ngay từ đầu , cậu đã không thuộc về hắn . Có lẽ , .... hắn nên quay về Mỹ ... Tập quên đi cậu - người hắn dành cả tuổi trẻ để yêu . Thôi vậy , em hạnh phúc là anh vui rồi .
Tạm biệt ! Mối tình đầu của anh ...
Sống thật hạnh phúc nhé .

Sau khi hắn rời đi , các anh ngay lập tức vui mừng lái xe trở cậu về nhà . Về đến nhà , ba mẹ cậu đã nhào vào ôm ấp , hôn hít , hỏi han cậu đủ kiểu khiến các anh méo mặt . Ơ hay ! Các anh còn chưa động vào người cậu tí gì mà sao ba mẹ lại giành hết vậy ?
- Ba mẹ ... Muộn rồi ! Ba mẹ đi ngủ đi - Hoseok đuổi khéo ba mẹ cậu lên phòng . Ba mẹ ít ra cũng phải dành ít thời gian ra cho bọn anh nữa chứ .

Cậu đã được tắm rửa sạch sẽ và được băng bó vết thương lại không kẻo bị nhiễm trùng . Mặc trên mình chiếc áo len và quần dài thật ấm áp khiến cậu cảm thấy bao buồn phiền trong lòng tiêu tan hết .
- Phải đó ! Ba mẹ đi ngủ đi . Muộn rồi - Cậu nhìn đồng hồ nói .

- Vậy con đi ngủ sớm nhé - Appa Jeon nói rồi cùng vợ mình đi lên phòng .

Đợi bóng ba mẹ khuất đi trên hàng lang , Jimin ngay lập tức nhào đến ôm lấy cậu rồi hôn hít đủ kiểu và các anh kia cũng vậy .
- Nhột em ! Haha ... Nào , giờ lên phòng đi ngủ - Cậu nói

Quả nhiên , lời nói của cậu rất có trọng lực đối với các anh . Các anh ngay lập tức tắt hết đèn đi rồi cùng cậu đi lên phòng . Căn phòng vẫn như vậy .
- Tụi anh đã cho người dọn thật sạch sẽ mỗi ngày đó . Không có em tụi anh không dám ngủ ở phòng này luôn - NamJoon nhanh nhẩu nói

- Vậy tức là phòng em có ma hả ?

- Có ma thì đã phá phòng này đi từ lâu rồi - NamJoon lầm bầm

- Mới nói cái gì đó ? - Cậu liếc anh hỏi

- Làm gì có gì đâu ! Thôi em lên giường đi - NamJoon cười ngu rồi kẻo cậu lên giường .

- Thời gian qua , tụi anh nhớ em đến phát điên lên đó . Em có biết không ? - Seokjin ôm lấy cậu vào lòng hít thật sâu mùi thơm của sữa tắm trên người cậu

- Em cũng nhớ các anh a ~ - Cậu hôn chụt vào môi mỗi người một cái nói

- Tụi anh cũng rất nhớ em - Hoseok hạnh phúc nhìn cậu nói .

- Woa ... Thực sự lúc đấy tôi định mắng cho người đâm vào tôi một trận đó . Nhưng anh ngay lập tức nhận ra giọng nói của em - Yoongi vẫn chưa hết ngạc nhiên nói .

- Tại lúc đó em hoảng quá nên không nhìn đường ý mà - Cậu nói

- Không sao . Em an toàn về bên cạnh bọn anh là tốt rồi - Taehyung nói

Các anh và cậu ngồi nói chuyện rất lâu với nhau . Họ chia sẻ mọi thứ cho cậu , cậu mỉm cười lắng nghe . Thời gian qua , các anh ý đã khổ rồi . Còn NamHyun ...

Hắn đã quay lại buổi tiệc và tiếp khách . Vốn dĩ , hắn làm tiệc này là vì cậu .... mà bây giờ cậu lại đi rồi . Khách dự tiệc về hết cũng là lúc hắn gục ngã . Hắn bật khóc ! Khóc cho vết thương trong lòng hắn ... Hắn thua thật rồi ! Hắn mất cậu thật rồi ! Mất cậu mãi mãi ! .... Mãi mãi ...
--------------
- Mà hắn có cho em ăn uống tốt không ?

- Anh ý có cho em ăn ... nhưng ... em không ... ăn

- Sao lại không ăn ? Biết bỏ bữa là không tốt cho sức khỏe hay không hả ? Em cứ như thế làm sao tụi anh không lo được - Seokjin véo tai cậu lên nói

- Á Á ... Đau em ... Thì lúc đấy sợ lắm , lại nhớ các anh nên chả nuốt trôi được - Cậu bĩu môi

- Nhớ thì nhớ ! Nhưng không được bỏ bữa nghe chưa ? - Hoseok yêu chiều nhìn cậu .

- Các anh ...

- Sao vậy ? Em đau hả ?

- Ừm ... Mình tha thứ cho NamHyun huyng nhé ? - Cậu ngập ngừng hỏi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hera