Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 47 .

Cầm lấy chiếc chìa khóa rồi chạy thật nhanh ra ngoài . Dò khóa vào ổ , cánh cửa bật mở cậu liền chạy thật nhanh ra khỏi nơi đáng sợ này . Trên người cậu chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi trắng mỏng , chạy chân trần trên nền đất lạnh lẽo . Cậu cứ chạy như vậy ,không biết đã vấp ngã bao nhiêu lần , người ngợm bám đầy bụi . Cậu vừa chạy vừa khóc , cậu không biết đây là đâu cả , bỗng đi một đoạn đường gặp một người phụ nữ trung niên đang đi ngược lại với cậu .
- Cho cháu hỏi ... hức ... đây là ở đâu vậy ạ ? - Cậu

- ... đây là ở vùng ngoại ô Seoul !

- Vùng ngoại ô ? ....

Cậu cứ đứng đấy , người phụ nữ kia cũng bỏ đi . Cậu bật khóc , đầu nhỏ ngó nghiêng xung quanh mong tìm được sự giúp đỡ của một ai đó . Chiếc điện thoại đã bị rơi trong lúc cậu chạy trốn . Bỗng một chiếc xe taxi đi đến , không chần chừ cậu vẫy chiếc xe đó lại và lên xe .
-Làm ơn ... cho tôi đến quận GangNam - Cậu gấp gáp nói

Chiếc xe bắt đầu rời bánh đến quận GangNam . Đi hơn 2 tiếng , chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại . May là lúc trước khi chạy trốn cậu đã lấy được một ít tiền ở trong túi quần mà hắn vứt ở trên ghế . Trả tiền taxi xong , cậu lại lao ra ngoài . Người đi đường cứ ngoái lại nhìn cậu với một ánh mắt kì dị nhưng cậu không bận tâm . Kia rồi ! Nhà của cậu . Chạy thật nhanh về phía ngôi nhà sơn màu vàng đó .

Các anh hiện vẫn đang ở nhà cậu . TaeHyung với Jimin thì như phát điên lên vì cậu . Yoongi thì cũng không giữ nổi bình tĩnh nữa ,liền lao ra đập phá mọi thứ .

" King Koong "
- Giờ này ai còn đến nhà mình nữa vậy ? - Seokjin bực tức nói

Các anh chưa kịp ra thì đã có một bóng dáng nhỏ bé chạy vào . Các anh sững người khi nhìn thấy cậu .
- Hức ... hức ....

- KOOKIE À ! - TaeHyung lao đến ôm chặt cậu vào lòng rồi bật khóc . 

Mấy người kia cũng lao đến ôm chặt lấy cậu vào lòng như sợ đó chỉ là một giấc mơ .
- Kookie em bị sao thế này ? - Namjoon nhìn cậu đau lòng nói

Giờ bọn họ mới để ý , cậu chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi đã bị bẩn bởi bùn đất , đôi chân trắng nõn ngày nào giờ lại có một vết cắt rất sâu ở chân hòa với dầu nhớt . Jimin ôm chặt cậu vào lòng , xoa đầu cậu để tránh cho cậu sợ hãi thêm nữa .
- NamHyun ... hức ... hức ... hắn ta xích chân em lại ... hức ... hức - Cậu nói xong rồi ngất đi trong vòng tay của Jimin  

- Jeon Namhyun ! Chính là hắn ta - Hoseok nghiến răng tức giận nói .

- Tôi lên thay đồ cho Kookie ! Seokjin cậu nấu cháo giúp tôi - Yoongi nói rồi bế bổng cậu lên phòng .

Đặt cậu nằm xuống giường ,anh đau lòng nhìn cậu . Mới qua một đêm mà cậu đã tiều tụy như vậy . Lấy một chậu nước rồi lau sạch người cho cậu , rồi xử lí thật cẩn thận viết thương ở chân kẻo nó bị nhiễm trùng . Mặc cho cậu một bộ quần áo rộng rãi rồi kéo chăn lên đắp cho cậu .
- Đã làm em sợ rồi ! Kookie ngủ ngon - Yoongi khẽ đặt một nụ hôn lên trán cậu rồi nhẹ nhàng rời khỏi phòng .

Xuống tầng , thấy Seokjin đang tất bật trong bếp để nấu cháo .
- Kookie sao rồi ? - Namjoon

- Vết thương tôi đã khử trùng rồi . Em không sao đâu - Yoongi

- Tên khốn Jeon Namhyun đó tính sao ? - TaeHyung

- Cứ mặc kệ hắn đi ! Tính sau - Yoongi .

8 p.m
Cậu khẽ cựa mình tỉnh dậy , ngó nhìn xung quanh rồi nghĩ đến cuộc chạy trốn sáng này cơ thể cậu bỗng run bần bật lên .
- Kookie !

Các anh đều bước đến giường , đau lòng nhìn cậu .
- Nào ! Ngoan - Seokjin nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng an ủi .

- Hức ... hức ... Seokjin huyng .... Hắn ta nói yêu em - Cậu hoảng sợ nhìn anh nói

- Hả ? NamHyun hắn ta yêu Kookie sao ? - Namjoon ngạc nhiên

- Phải ! Từ lâu rồi - Yoongi

- Anh biết rồi ! Em quên chuyện đó đi nhé . Nào giờ ăn chút cháo đi - Jimin bưng bát cháo thịt nóng hổi ra rồi đưa đến gần miệng cậu . 

Cậu ngoan ngoan ngồi yên để anh đút . Chỉ mất 15 phút ,cậu đã xử lí xong bát cháo . Các anh dỗ dành một lát thì cậu mới chịu đi ngủ . Đắp chăn cẩn thận cho cậu rồi các anh cũng xuống tầng để tránh làm phiền đến cậu .

Tại căn nhà ở ngoại ô Seoul .
Hắn xử lí xong công việc liền lái xe về nhà . Hắn nhớ cậu lắm rồi , nhưng vừa về đến nhà đã thấy cánh cửa bị mở toang ra . Hắn liền chạy như điên vào nhà , bật công tắc điện lên , đập vào mắt hắn phòng khách có dấu hiệu bị lục lọi . Hắn hoảng hốt chạy lên phòng cậu . Phòng cậu mở toang , bước vào trong , căn phòng trống trơn . Hắn chậm rãi tiến đến chiếc xích sắt , cầm lên hắn phát hiện có dầu nhớt và tấm chăn trắng kia có một ít máu . Nắm chặt chiếc xích sắt trong tay :
- Em nghĩ em trốn được tôi sao ? .... Em sai rồi - Hắn nói rồi bỏ đi .
.
.
.
.
.

Cậu sau khi ngủ được một giấc thì cái bụng đang đánh trống liên hồi:))) khiến cậu phải lết thân xuống tầng . Chân còn đau khiến cậu bước từng bước khó khăn xuống tầng . Nghe thấy tiếng động , cả 6 thân ảnh đang ngồi xem TV liền ngước mặt lên cầu thang .
- Kookie ! Chân em chưa khỏi đâu đừng đi lại nhiều - NamJoon lo lắng chạy đến đỡ cậu ngồi xuống ghế nói .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hera