Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10: Toàn bộ hấp thu


Này cũng vô pháp trách cứ quân y mất bình tĩnh được, liền tính đứa trẻ thể chất cấp S hiếm gặp thì cũng chỉ hấp thu nhiều nhất bảy ống. Lần này Quân đội đến, cũng vì coi trọng người thừa kế của Lăng Tiêu thiếu tướng, nên mang đến mười ống thuốc kích phát gen. Quân đội cho rằng người thừa kế của Lăng Tiêu thiếu tướng có ưu tú đến mức nào thì tối đa cũng chỉ hấp thu hết sáu ống thuốc mà thôi. Không nghĩ tới, Lăng Lan cố tình lại là một cái kỳ tài, đến ống thứ tám rồi vẫn không thấy có dấu hiệu khả năng hấp thu bị chậm lại.

Ống thuốc thứ tám được châm xuống, vẫn như cũ lưu loát. Thân thể hấp thu được hay không, chỉ cần khi châm xuống là có thể cảm nhận được. Đẩy thuốc không có trở ngại, tỏ vẻ thân thể có thể tiếp tục hấp thu. Nếu xuất hiện trở ngại, thân thể vào trạng thái hấp thu đủ, sẽ không biện pháp đẩy thuốc vào được. Khả năng hấp thu của thân thể đã bão hòa.

Nhìn Lăng Lan thuận lợi hấp thu ống thuốc thứ tám, quân y nguyên bản biểu tình bình tĩnh, rốt cuộc xuất hiện biến hóa. Hắn đưa lưng về phía Lam Lạc Phượng cùng Lăng Tần, đưa một ánh mắt qua, ý bảo trợ thủ nhanh chóng liên hệ với lãnh đạo cấp trên.

Quân y tự nhận chính mình kín đáo, xong vẫn bị Lăng Lan thấy được. Quân y cũng không nghĩ phòng bị Lăng Lan, thử nghĩ đứa trẻ sáu tháng có thể biết cái gì? Hắn đương nhiên không biết, trên thế giới lại có một kỳ tài như Lăng Lan, vừa sinh ra đã có tư duy như người trưởng thành.

Nhìn động tác của quân y, Lăng Lan biết sự tình có chút không ổn. Cô sợ trình độ hấp thu của bản thân quá hơn người, Lăng Lan nhanh chóng hỏi Tiểu Tứ:

"Tiểu Tứ, hình như có điểm không thích hợp, chúng ta hấp thu thuốc quá mức rồi? Nếu như thế thì dừng lại đi."

Mới vừa được chỗ tốt Tiểu Tứ đâu chịu như vậy dừng tay, nó an ủi nói:

"Không có việc gì, bọn họ không phải mang đến mười ống sao? Có thể mang nhiều như vậy, hẳn là đoán được cô có thể hấp thu hết..." Tiểu Tứ nghĩ đương nhiên như vậy.

Lăng Lan hoài nghi nói: "Phải không? Nhớ đâu họ chỉ lo trước khỏi họa thì sao? Có lẽ chỉ có đứa trẻ cực yêu nghiệt mới có thể hấp thu nhiều như vậy. Chúng ta mới đến, khiêm tốn mới được."

Lăng Lan nghĩ không sai, đáng tiếc cô không biết, hiện tại mới thu tay cũng không thay đổi được gì.

Tiểu Tứ trong lòng có chút không bỏ được, này chính là thứ thuốc tốt, có thể giải trừ tai họa ngầm của ký chủ. Nó nghĩ nghĩ, quyết định hiện tại cứ hấp thu hết, còn cái mặt khác suy xét sau, vì thế nó nói:

"Ta ở thời điểm ống thứ mười châm xuống, sẽ thiết lập trạng thái bão hòa hấp thu giả cho cô, như vậy liền tính cô hấp thu hơn người một chút, cũng sẽ không khiến người khác nghi ngờ, nhiều nhất về sau chú ý bọn họ một chút, chúng ta về sau cũng thu liễm lại, dần dần cũng không khiến người khác chú ý đến nữa."

Không chờ Lăng Lan phản đối, Tiểu Tứ tiếp tục nói:

"Cô phải biết rằng, hấp thu mười ống thuốc này, không chỉ có giúp cô nâng cao hiệu quả tu luyện gấp mấy lần, còn có thể hoàn toàn giải quyết tại họa ngầm của cô. Đến lúc đó, cô không cần phải sợ tinh thần lực phá hủy thân thể cô nữa."

"Sao? Ngươi không phải nói chỉ cần ta tu luyện Dưỡng Thân Khí Quyết, thì 2 năm sau có thể giải quyết hoàn toàn nguy cơ sao? Chẳng lẽ ngươi còn gạt ta điều gì?"

Lăng Lan rốt cuộc nhận ra Tiểu Tứ còn có điều giấu diếm.

Tiểu Tứ ngẩn người, nó phát hiện chính mình lỡ lời, chỉ có thể thành thật nói:

"Ta chỉ chính là tinh thần lực của cô không có tiếp tục gia tăng thì 2 năm sau liền có thể giải quyết hết tại họa ngầm. Nhưng cô phải hiểu, cô càng lớn thì tinh thần lực càng tăng trưởng."

Lăng Lan nổi giận: "Ngươi lại không nói sớm cho ta chuyện này, chẳng lẽ ngươi không biết chuyện này rất nguy hiểm sao?"

Tiểu Tứ ngẩng đầu nhìn trời, vẻ mặt vô tội nói:

"Ta không nói chuyện này cho cô sao? Chắc là việc nhiều quá ...quên."

Lăng Lan thật sự hận không thể đem tiểu gia hỏa này đánh một trận, đáng tiếc đã cùng nó hứa hẹn không được gia bạo* nữa, chỉ có thể oán hận buông tay. Hiện tại cô hoài nghi, có phải hay không tiểu gia hỏa này đã sớm đoán có ngày hôm này, nên từ ngày đầu tiên đã cùng cô lập ước hẹn không được gia bạo?

*gia bạo: bạo lực gia đình

Cô nỗ lực hít mấy hơi, bình phục tâm tình một chút, hỏi:

"Vậy ngươi nói thật  mau, sáu tháng này, tinh thần lực của ta rốt cuộc tăng bao nhiêu?"

Có chết cũng phải biết nguyên nhân mình chết, Lăng Lan không muốn bản thân khi chết biến thành quỷ hồ đồ.

"Kỳ thật, chỉ là tăng chút chút thôi......" Tiểu Tứ giơ ngón tay mập mạp ngắn ngủn của mình ra mà so, tỏ vẻ tăng thật sự không nhiều.

"Chút chút như vậy liền không nguy hiểm có phải không?" Lăng Lan đã không còn quá tin tưởng vào tiểu gia hỏa này, cô cười lạnh, châm chọc nói.

Tiểu Tứ lập tức nhụt chí, nó ngượng ngùng nói:

"Nếu là không có thuốc lần này, 2 năm sau cô liền bị bệnh nặng. Nhưng chỉ cần cô cố gắng tu luyện Dưỡng Thân Khí Quyết, thì phỏng chừng ba năm sau cô lại có thể khôi phục như thường. Bất quá hiện tại có thuốc này rồi, tai họa ngầm của cô hoàn toàn đã được giải quyết, một chút vấn đề đều không có."

Vừa dứt lời, trên mặt nó lộ tia đắc ý, tựa hồ đã quên mất nếu là không có những ống thuốc này thì cô sẽ thảm như thế nào nữa.

Lăng Lan thấy thế, chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha tiểu gia hỏa này, cùng nó nói chuyện cô chỉ có tức chết. Nhưng cô vẫn nghiêm khắc cảnh cáo Tiểu Tứ, về sau bất kể sự tình gì, nhất định phải rõ với cô, không được nói nửa vời.

Tiểu Tứ trả lời rất dứt khoát, nhưng đến tột cùng có thể làm được hay không, Lăng Lan cũng không xác định được.

Kỳ thật Lăng Lan cảm giác Tiểu Tứ có chút không thích hợp. Tuy là nó nói cô cùng nó ký hợp đồng cùng trưởng thành, nhưng không gian học tập này cô không thể chủ động mở ra được. Nếu Tiểu Tứ không chịu mở, thì cô cũng không thể tiến vào không gian đó để biết nội dung học tập được.

Nếu đổi thành người khác, chỉ sợ đã phát sầu lâu rồi, có lẽ hoài nghi cơ giáp học tập này có chứa ác ý hay không? Nhưng Lăng Lan rất thoải mái, nếu chưa được học thì thôi, cô có thể cùng Tiểu Tứ rảnh rỗi nói chuyện phiếm chơi.

Nói đến cùng, Lăng Lan cũng không có ý tưởng phải hơn người, cô chỉ muốn một cuộc sống an ổn, tự do, chứ không phải lúc nào cũng bị bệnh tật quấn thân.

Thật mau, trở thủ lén ra ngoài báo cáo tình hình đã trở lại, hắn nhẹ nhàng gật gật với quân y, ý bảo quân y tiếp tục tiêm.

Quân y sau khi biết mệnh của cấp trên cũng liền buông xuống lo lắng. Kỳ thật làm hắn lo lắng không chỉ là trình độ hấp thu yêu nghiệt của Lăng Lan, mà còn là mấy cái ống thuốc kích phát gen này.Tiêu hao nhiều hơn so với dự kiến bốn ống thuốc, hắn thực sự không biết bao cáo sao, phải nói rằng bốn ống này có giá trị rất lớn.

Rốt cuộc đến thời điểm ống thuốc thứ mười, quân y cảm thấy lực tiêm vào tăng lên, đến thời điểm ống kim tiêm chỉ còn vài giọt thuốc cuối cùng, hắn cảm thấy không thể dẩy vào được.

Quân y lúc này mới rút kim tiêm ra, lén lút ở phía sau lau sạch mồ hôi trên trán, cũng may ở ống thứ mười này đứa trẻ đã "ăn" no, hoàn thành nhiệm vụ lần này của bọn họ. Đứa trẻ hấp thu mười ống thuốc kích phát gen, trong lịch sử không phải không có, chỉ là tương đối hiếm mà thôi.

Những người của Quân đội cũng không ở lại lâu, rất nhanh liền rời đi, để Lam Lạc Phượng cùng Lăng Tần không rõ có chuyện gì.

Lăng Lan nhìn người của Quân đội rời đi, cuối cùng yên lòng, sau đó cô liền cảm giác bàng quang nặng trĩu, cái cảm giác này khiến cô buồn bực. Phải biết rằng, vì lần hấp thu thuốc này, mẹ cô vẫn chưa cho cô uống sữa, vì cái gì lại mắc tiểu rồi?

Tựa hồ cảm nhận được Lăng Lan khó chịu, Tiểu Tứ ngượng ngùng nói:

"Ta sợ bị người của Quân đội phát hiện, không dám thông qua tuyến mồ hôi bài tiết, cho nên đem những tạp chất đến nơi đó......"

Ngụ ý, tạp chất nhiều như vậy không mắc tiểu mới là có vấn đề ấy.

Lăng Lan chưa kịp kêu lên bảo mẹ cô một phen, thì liền cảm giác nước tiểu của cô tuôn trào.

"Tiểu Tứ, ngươi chết chắc rồi!" Lăng Lan bi phẫn kêu lên.

CMN, thật vất vả mới tìm được tự tôn, trong khoảng thời gian này thành một bảo bảo người gặp người yêu. Không nghĩ tới ánh sáng mặt trời tươi đẹp vừa xuất hiện thì bị cái sự tự chủ trương này của Tiểu Tứ làm hỏng.

Lăng Lan lại lần nữa thương tâm, đặc biệt khi nghe tiếng mẹ cô đánh mông, cười nhạo cô vẫn như cũ đái dầm, cô cảm giác nhân sinh của bản thân thật u ám mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro