Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 4: Đồng ý


Khi Lisa và Jisoo tách nhau ra, Lisa ngập ngừng tiến về phía Rosé, Jisoo thì nói chuyện phiếm với Joy và Seulgi.

"Cậu chơi bài gì vậy?" Cô khẽ hỏi, hy vọng mình không làm phiền em. Em có vẻ rất tập trung và bình thản, như thể chỉ còn lại duy nhất em và cây đàn guitar trong phòng. Phần gảy đàn của Rosé dừng lại và em nhìn lên, khẽ bĩu môi.

"Mình đang chơi phiên bản guitar acoustic một bài hát của EDEN, nhưng không tốt lắm." Em cười và Lisa ngồi xuống chiếc ghế dài bên cạnh em, đủ không gian để cần đàn khỏi va vào người. "Nửa đầu của bài hát rất dễ, nhưng sau đó thì không."

"Ah, cậu thích EDEN hả? Mình thích nhạc của anh ấy lắm!" Lisa xoay người về phía Rosé và kéo chân lên gập lại trên ghế. Rosé cũng làm vậy, tỏ ra hào hứng khi ai đó cũng thích một nghệ sĩ mà em cuồng.

"Thật sao? Thú thật mình không gặp được mấy người thích nhạc anh ấy đâu. Jisoo có nghe qua, và mình từng một thời bắt chị ấy nghe suốt. Mình nghĩ chị ấy đã giới thiệu cho Irene" Rosé ôm cây đàn vào ngực, chống cằm nhìn Lisa.

Điều này khiến Lisa hơi lo lắng.

"Cậu đang cố chơi bài gì vậy? Có lẽ mình có thể giúp." Ánh mắt của Lisa lướt từ cây đàn sang Rosé, người có đôi má bầu bĩnh hơn bình thường do vị trí của em. "Bài hát tên là 'love; not wrong'. Cậu đã nghe qua bao giờ chưa? "

Lông mày Lisa khẽ nhướng lên, nửa ngạc nhiên nửa vui mừng. Tất nhiên cô đã nghe nó. Đó là một trong những bài hát yêu thích của cô .

"Đó là bài hát yêu thích của mình trong album đó!" Lisa cười thật tươi và Rosé ré lên, vỗ hai tay vào nhau.

"Tuyệt, vậy cậu biết cái phần nghe giống guitar điện không? Mình đang cố gắng bắt chước bằng cây guitar này."

"Ah" Lisa nói khẽ khi Rosé di chuyển cây đàn để cầm lại như ban đầu.

Lisa định nói tiếp nhưng nhanh chóng bị Jisoo, người đã tách khỏi Joy và Seulgi, nhân cơ hội ra trêu chọc Rosé.

"Giờ đang tiệc tùng, Rosie. Em có thể nhịn không chôm cây đàn của tôi một lần được không." Chị nắm lấy cây đàn và kéo nó ra khỏi em, làm em kêu lên một tiếng cáu kỉnh.

"Em đang cáu đấy em biết không?" Jisoo cười đáp lại và đẩy Rosé một cách tinh nghịch, bước lên lầu cùng với cây đàn để thoát khỏi em.

"Cậu quen Jisoo bao lâu rồi?" Lisa hỏi, nghiêng đầu sang một bên tò mò.

"Khi mình khoảng 14 tuổi, gia đình mình chuyển từ Úc đến đây và Jisoo là người đầu tiên mình gặp. Chị ấy là lớp trưởng và mình kém chị tận hai tuổi nên chị ấy siêu đáng sợ luôn. Nhưng chị ấy đã khiến mình cảm thấy thân thuộc gần như ngay lập tức..." Rosé dừng lại, một nụ cười nhẹ nở trên môi. "Tiếng Hàn của mình còn ấp úng, vì khi ở Úc mình chỉ nói ở nhà, nhưng điều đó không ngăn chị ấy nói chuyện với mình và giúp mình giao tiếp. Sau đó, chị ấy mời mình đến nhà thờ và bố mẹ mình thực sự rất vui vì mình đã tìm thấy một người bạn, những điều đó đến với mình và mình không bao giờ quên được sự giúp đỡ đó. Bây giờ mình 21 tuổi, nên đã khá lâu rồi. "

Lisa đồng tình, mỉm cười trước sự tốt bụng của Jisoo. Cô rất vui khi biết chị đã luôn như vậy. Chị luôn có một trái tim nhân hậu và bao dung.

Mặc dù cô chưa muốn thừa nhận , nhưng việc lựa chọn có tham gia dàn đồng ca nhà thờ hay không ngày càng trở nên dễ đoán hơn.

"Mình có thể nói với cậu điều này không?" Lisa hỏi và Rosé hơi nhíu mày lại, nhẹ nhàng gật đầu. "Mình nghĩ mình sẽ tham gia dàn đồng ca. Mình không đến nhà thờ thường xuyên ..." Cô mím môi lại. "Hoặc không hẳn. Nhưng mọi người đều rất tốt, đặc biệt là Jisoo, và những gì cậu vừa nói với mình thì mình khẳng định rằng chị ấy có thể khiến bất cứ ai cảm thấy an toàn trong một tình huống bỡ ngỡ và không thoải mái, mình thực sự muốn ở bên những người như vậy. "

Rosé mỉm cười thật tươi, kéo Lisa vào ôm thật chặt. Thề Lisa đã thót hết cả tim và cô thực lòng hy vọng ngôn ngữ cơ thể của mình không lộ rõ sự ngạc nhiên khi được áp vào người của cô gái tóc hồng.

"Cậu thực sự nên làm vậy, Lisa. Mình không muốn gây áp lực cho cậu đâu nhưng Jisoo thực sự thích cậu. Khi chị ấy nói với tụi mình rằng chị ấy mời cậu tham gia, một số người đã hơi e ngại vì tụi mình là một nhóm chặt chẽ ... Mọi người sẽ làm mọi thứ vì nhau và tụi mình không chắc cậu là người như thế nào nên tụi mình muốn gặp cậu trước, do đó mới có buổi tối nay. Jisoo đã nói với tụi mình rằng cậu thuộc về nơi này trước cả khi cậu đến đây." Rosé cười trấn an, Lisa ở trong lòng em ngại ngùng .

"Mình sẽ nghĩ về điều đó, Rosé. Thật đấy." Cô đưa mắt nhìn cô gái trước mặt.

"Tốt. Và trong trường hợp nếu cậu thắc mắc, thì mình nghĩ mọi người cũng thực sự thích cậu."Nụ cười không ngừng nở trên môi Rosé và Lisa nghĩ rằng cô ngất mất.

Lisa cảm thấy má mình nóng lên, và cô không chắc đó có phải là do lời Rosé nói hay cách em nhìn cô mãnh liệt.

Dù thế nào thì cô cũng thấy xấu hổ.

Khi Rosé kiếm cớ đi vào bếp, Lisa ngả người xuống chiếc đệm đi văng êm ái. Cô nhắm mắt lại và thở ra một hơi thật khẽ. Cô cảm thấy phần đệm bên cạnh lún xuống, cô mở mắt ra, mong rằng đó là Rosé, nhưng thay vào đó lại nhìn thấy cái đứa bạn thân ai nấy lo.

"Vui không?" Seulgi hỏi và Lisa dựa đầu vào vai nó, dụi đầu vào chiếc áo sơ mi của nó. "Ừm, có chút buồn ngủ. Còn mày thì sao? Joy thế nào? "Seulgi nghe mùi cà khịa trong câu hỏi cuối cùng của Lisa, nó đẩy cô ra khỏi người , tỏ vẻ cợt nhả. "Tao không biết, Lisa. Rosé thế nào? "Lisa đảo mắt, đáp lại cái nhìn chằm chằm mà Seulgi đã dành cho cô trước đó.

"Tao rất là ổn" Lisa nhìn lên đã thấy người vừa được nhắc tới đang liếc nhìn cô và Seulgi. Em hắng giọng, gần như khó chịu, quay trở lại ngồi cạnh Lisa, những ngón tay nhanh nhẹn quấn lấy một cốc nước.

Đầu của Lisa gần như văng ra khỏi vai Seulgi, cô bật thẳng dậy.

Lisa bỗng bồn chồn, cảm thấy dạ dày quặn thắt. Chắc Rosé sẽ không tức giận đâu nhỉ? Sau khi Jisoo đảm bảo với Lisa rằng mọi người ở đây đều chấp nhận cô, em không thể là ngoại lệ, đúng không?

Rosé biết cảm giác của một người ngoài cuộc. Em biết cảm giác như thế nào khi bị đặt ở một nơi mà em không cảm thấy mình thuộc về với một nhóm những người xung quanh không biết gì về em, nhưng vẫn tự do bình phẩm em.

Vì vậy, không có chuyện Lisa ôm ấp Seulgi lại khiến em phát ốm. Không lí nào Rosé, người đã sống cùng nhà thờ suốt 7 năm lại không chấp nhận bê đê.

Lisa lắc đầu.

Cô phản ứng thái quá rồi.

Jisoo bê đê. Bạn thân nhất của Rosé là bê đê. Nhiều người khác trong phòng cũng bê đê.

Cô quyết định gạt nó sang một bên. Cô thật sự ngu ngốc. Chỉ vì gia đình cô nhìn cô và Seulgi như sinh vật lạ không có nghĩa là những người khác cũng vậy.

Rồi cũng ổn thôi.

"Mày không sao chứ?" Seulgi thì thầm và Lisa gật đầu. "Tao ổn"

Seulgi bóp nhẹ tay Lisa rồi đứng dậy, tiến đến một nhóm nhỏ khác, lần này là Wendy và Irene.

Lisa cho rằng cũng có lý khi mọi người nghĩ cô và Seulgi là một cặp. Gia đình cô, Jisoo và cha mẹ Seulgi trong một tháng hoặc lâu hơn sau khi Seulgi come out, và có lẽ cả Rosé, nghĩ rằng hai đứa đang hẹn hò cũng phải thôi. Họ không thể trải qua một tuần mà không ở lại nhà của người kia. Seulgi cực kỳ bảo vệ Lisa lúc còn đi học khi tin đồn Lisa bê đê bắt đầu nổi lên. Lisa là người dễ xúc động còn Seulgi thì không, nhưng nó đã khóc với Lisa vì hai đứa đã quen nhau quá lâu. Hai đứa đã gắn bó với nhau kể từ khi Lisa từ Thái chuyển đến, vì vậy không có gì điên rồ khi mọi người cho rằng hai đứa hẹn hò.

Tuy nhiên hai đứa không làm vậy với nhau. Hai đứa chả bao giờ thử cái "nghi thức ai cũng từng" như hẹn hò với bạn thân thời thơ ấu chỉ để xem có gì đó không. Ý tưởng về việc hẹn hò khiến cả hai khó chịu. Ngay cả khi điều đó không xảy ra, Lisa cho rằng ý nghĩ mất nhau sẽ đánh bại mọi mong muốn về một thứ gì đó hơn thế nữa.

Và có một thực tế là ý tưởng hẹn hò với nhau không chỉ khiến hai đứa khó chịu mà còn khiến hai đứa buồn nôn theo đúng nghĩa đen.

Một số người bắt đầu trưởng thành, quyết định rằng đã quá muộn và họ đã quá mệt mỏi.

"Có lẽ mình nên về thôi." Rosé đứng dậy, đặt chiếc ly rỗng lên bàn trước mặt, lấy tay lau sạch nước đọng trên ly và trên quần jean. "Thật sự rất vui khi được gặp cậu, Lisa. Jisoo đã đúng về cậu, và mình hy vọng sẽ sớm gặp lại cậu."

"Cậu sẽ" Rosé mỉm cười trước câu trả lời của cô và khẽ vẫy tay chào, tiến về phía Jisoo để tạm biệt.

Sau đó Lisa tìm thấy Seulgi đang nói lời tạm biệt với Joy, cả hai trao đổi số, và cô cố gắng hết sức để không bật ra tiếng cười.

"Bây giờ đừng nói gì về điều này cả" Seulgi lầm bầm trong hơi thở và Lisa bật ra tiếng cười mà cô đã kìm nén, vai kề vai bước ra khỏi cửa chính nhà Jisoo.

Lisa và Seulgi đã cẩn thận để không làm phiền người khác tạm biệt nhau theo cách của mình.

"Được rồi ... tao biết mày đã bảo tao không được nói điều đó, nhưng .." Lisa bắt đầu khi hai đưa lên xe và Seulgi rên rỉ, đập đầu vào vô lăng trước mặt. "Ủa, Seul có crush rôi hả?" Cô trêu, đưa tay qua bóp một bên má bầu bĩnh của Seulgi.

"Không, đồ ngốc." Nó hất tay Lisa ra. "Tao đã nói rồi, tao sẽ không theo đuổi một cô gái nhà thờ nào cả."

"Chà ..." Lisa lầm bầm, nhớ lại cuộc nói chuyện của cô với Jisoo ở hiên nhà.

Seulgi ló qua một bên cánh tay, đầu cô vẫn đặt trên tay lái. "Gì?"

"Tao không biết liệu đây có phải là chỗ tao nên nói hay không ..." Lisa bắt đầu và Seulgi ngồi thẳng dậy, nhìn cô đầy mong đợi. "Tao sẽ không di chuyển chiếc xe này cho đến khi mày nói với tao."

"Tôi đã nói chuyện với Jisoo một lúc tối nay và chị nói bóng gió rằng Joy không 'thẳng' đâu. Ý tao là, tao không nghĩ mình đã nghe nhầm ... Tao nói với chị rằng tao bê đê và chị cho rằng đó là lý do tại sao tao đã rất do dự về mọi thứ,chị cũng nói với tao rằng Joy cũng như vậy. Tao đoán đó là lý do tại sao tao lại cố tình khịa mày." Lisa nhìn Seulgi sau khi nói xong, ngạc nhiên khi nó không nói nên lời.

"Ơ, ừm" Seulgi hắng giọng và lái xe. "Tuyệt đấy"

Lisa khịt mũi. "Ngu dốt."

"Im đi, Lisa." Má của Seulgi đỏ bừng lên và Lisa thì thầm, chu môi dưới lên. "Seulgi bé nhỏ có crush rồi, nhở?"

"Mày có muốn đi bộ về nhà không? Xem ra mày muốn vậy rồi." Seulgi tỏ vẻ khinh bỉ và Lisa lại cười.

Cô nghĩ thật dễ thương khi Seulgi bối rối. Rõ ràng nó thấy Joy hấp dẫn, giống như những người khác đã thấy, và việc tán tỉnh mà Lisa cho rằng nó đã làm ở nhà Jisoo dường như vô hại. Đó là, cho đến khi nó nhận ra Joy không 'thẳng' và đây có thể là một vấn đề lớn hơn nó nghĩ.

"Seulgi và Joy ngồi trong một tr-"

Lisa hét lên khi lòng bàn tay Seulgi tiếp xúc với cánh tay trần của cô.

"Mày là đứa phiền phức nhất quả Đất" Seulgi nói khi Lisa xoa xoa chỗ đau nhói ở bắp tay.

"Nhưng dễ thương mà, Seulgi. Mày không hề dính dáng tới ai kể từ khi có Sunmi và đã xa lắc xa lơ rồi."

"Lisa, Joy và tao chỉ mới làm quen khoảng đâu đó chừng 5 phút thôi. Không nghiêm túc ngang với Sunmi được." Seulgi bắt đầu lái xe, nhìn chằm chằm vào con đường, và Lisa gần như cảm thấy tồi tệ.

"Tao chỉ gây rắc rối cho mày, Seul. Mày chỉ bày vẻ mặt này khi ai đó gây rối với mày và nó thực sự kì cục. Mày không thể trách tao được." Khuôn mặt Seulgi dịu lại và nó quay sang Lisa khi hai đứa đến đèn đỏ, một nụ cười tinh quái nở trên môi khiến Lisa bối rối.

"Trong trường hợp đó, Rosé thì sao?" Seulgi hơi nhướng mày và Lisa thì đảo mắt.

"Cô ấy ổn và 'thẳng', weirdo ạ. Đây là chuyện về mày và Joy, người mà một lần nữa, không hề 'thẳng', đã thế còn làm tổ trên chiếc ghế dài của Jisoo."

"Làm tổ cơ à ..." Seulgi lặp lại, chế giễu và tiếp tục lái xe khi đèn chuyển xanh. "Ugh, Lisa. Tao cảm thấy muốn đấm mày ngay bây giờ, thực sự."

"Nhưng mày yêu tao"

"Ừ tao yêu mày, loser ạ"

Cả hai khẽ mỉm cười với nhau, mắt Seulgi hướng về con đường phía trước trong suốt quãng đường còn lại. Lisa gõ ngón tay vào chân theo nhịp nhạc, nhìn ánh đèn thành phố lấp lánh, bao trùm cô trong suy nghĩ của riêng mình.

Ở bên Jisoo và tất cả bạn bè của chị với Seulgi ở bên cạnh khiến cô cảm thấy thực sự không thể tốt hơn. Mọi người chào đón cô với vòng tay rộng mở, một số theo nghĩa đen, và lắng nghe cô nói, điều mà cô hiếm khi nhận được. Tất nhiên là ngoài Seulgi ra. Cô muốn việc quyết định gia nhập dàn đồng ca trở nên dễ dàng, nhưng khi cô nghĩ xa hơn về điều đó, về khung cảnh đầy ắp những người trong dàn đồng ca, nó có vẻ phức tạp hơn. Cô thích mọi người và cô thích ý tưởng âm nhạc mang mọi người lại với nhau, bất kể suy nghĩ về niềm tin của họ, nhưng nếu tất cả đều sai lầm thì sao? Điều gì sẽ xảy ra nếu cha của Jisoo phát hiện ra cô bê đê và cấm cô đến nhà thờ? Điều gì sẽ xảy ra nếu cô ấy không sống theo tiêu chuẩn của mọi người như họ nghĩ về cô sau vài giờ ở bên nhau? Điều gì sẽ xảy ra nếu cô không đủ tốt, giống cách cô cư xử với gia đình mình?

Thật là ngu ngốc. Lisa biết điều đó.

Nhưng nó còn hơn cả thế với dàn đồng ca. Cô mở lòng với những niềm tin mà cô có thể sẽ không đồng ý. Cô mở lòng với một điều mà gia đình đã lôi kéo cô vào. Cô không muốn gia đình mình thoả mãn khi biết cô thực sự đang phải trải qua những điều mà họ ép buộc cô. Cô không muốn họ thắng.

Nhưng Jisoo, Irene, Wendy, Yeri, Joy, Seungkwan, Woozi, Wonwoo và Rosé đã khiến Lisa muốn dành chiến thắng cho gia đình mình. Có lẽ cô có thể khiến gia đình tự hào về việc họ cảm thấy Lisa cuối cùng đã đưa ra quyết định đúng đắn và tất cả điều đó đã được họ ghi nhận. Chắc vậy.

"Mày ở lại qua đêm không?" Seulgi hỏi khi hai đứa về đến nhà nó, khiến Lisa thoát khỏi suy nghĩ.

"Ừ. Gia đình có lẽ sẽ giận tao vì đã làm ồn và về nhà vào đêm muộn như thế này." Cô mở cửa xe bước ra ngoài, dang tay qua đầu ngáp nhẹ.

Seulgi cũng bước ra và choàng vai Lisa khi cả hai đi đến trước cửa nhà nó, đưa tay còn lại dụi mắt. "Ai biết được tao sẽ mệt mỏi thế này sau vài giờ thực sự lên kế hoạch chứ?" Seulgi khẽ cười, để hai đứa vào, đóng và khóa cửa phía sau lại.

"Chào các cô gái. Vui chứ?" Cả Seulgi và Lisa đều nhảy dựng lên khi nghe thấy giọng bố Seulgi. Ông đang ngồi ở bàn ăn, dùng đồ uống bữa đêm muộn với chiếc kính đặt trên sống mũi và một cuốn tiểu thuyết bìa mềm trên tay.

"Vâng ạ." Lisa mỉm cười và bước đến, ôm lấy ông.

Ông luôn đối với Lisa như một người cha thứ hai, đặc biệt là trong tuần qua, vì ông đã thể hiện sự ủng hộ vững chắc của mình.

"Chúc bố ngủ ngon. Con sẽ gặp bố vào sáng mai." Seulgi cũng ôm ông, rồi hôn lên đầu ông.

"Ngủ ngon, Seul. Ngủ ngon, Manoban." Ông lại chú ý vào cuốn sách trước mặt và hai cô gái thì lên lầu.

Khi họ đến phòng Seulgi, Seulgi ném cho Lisa một chiếc áo phông oversize và cả hai chuẩn bị đi ngủ, rửa mặt, buộc tóc để tránh bị rối qua đêm. "Vậy mày và Jisoo lại nói chuyện gì vậy?" Seulgi tò mò hỏi khi nó và Lisa đánh răng cạnh nhau.

"À, tao ra ngoài và chị theo tao ra ngoài để đảm bảo rằng tao ổn. Chị nói với tao rằng tôi có thể tin tưởng chị nên tao đã làm vậy, dù tao rất sợ hãi, tao nói với chị rằng tao bê đê và chị nói với tao rằng chị cũng vậy. Sau đó chị đề cập đến chuyện Joy. Rồi chị nói với tao Wendy và Irene sẽ hẹn hò mãi mãi, điều đó cũng đúng. Họ không bao giờ buông tay nhau, nên tao cũng nhận ra. Gaydar của tao gần đây vứt sọt rác rồi." Lisa lầm bầm với bàn chải đánh răng của mình và nhìn sang Seulgi khi có vẻ như nó đã im lặng trong vài giây. "Sao?"

"Mày đang nói với tao rằng mày sợ hãi không vì gì" Seulgi bắt đầu và Lisa nheo mắt nhìn cô, cô biết chính xác chuyện này sẽ diễn ra. "Mày đang nói với tao rằng mày đã phản ứng thái quá và tao đã đúng."

Yep

"Seulgi, im đi. Đó không phải là vấn đề."

"Nói đi"

"Cái gì? Nói gì?"

"Rằng tao đã đúng."

"Không, Seulgi. Mày buồn cười nhở."

"Hoàn toàn không, nói rằng tao đúng đi. Nói đi."

"Không."

"Ngay bây giờ, Lisa. Tôi phải nghe cho bằng được."

Lisa dừng lại một chút, lấy bàn chải đánh răng ra khỏi miệng, cúi xuống rửa sạch miệng bằng nước. Khi quay lại, cô thở dài.

"Mày đã đúng ..." Cô lầm bầm trong hơi thở và sau đó Seulgi đột ngột reo lên phấn khích .

"Đây là lý do tại sao mày phải nghe tao, Lisa. Mày đã lo lắng về việc bị cho là bê đê nhưng chúng ta đã đến một 'big gay party' đấy. Tao sẽ gọi nó như vậy." Seulgi tắt đèn phòng tắm và Lisa theo nó vào phòng ngủ .

"Trước tiên, mày đã không gọi bất kỳ ai là bê đê. Nhờ tao mà mày mới biết Joy bê đê." Cô bước đến giường Seulgi và cuộn mình dưới tấm chăn. "Thứ hai, không phải ai ở đó cũng bê đê"

Seugli cười, nằm xuống cạnh Lisa, quay lưng lại và nhìn lên trần nhà.

"Hãy đặt niềm tin vào nơi xứng đáng, Lalisa"

"Hãy đặt niềm tin vào nơi xứng đáng, Lalisa" Lisa nhại lại bằng giọng trẻ con, xoay người nằm nghiêng và co chân lên về phía nửa người trên.

Seulgi tắt đèn đầu giường, thứ duy nhất chiếu sáng căn phòng là chiếc đèn ngủ nhỏ mà Seulgi đã mua vài năm trước để xoa dịu nỗi sợ bóng tối của Lisa, thứ mà cô thề mình không còn nữa.

"Chúc ngủ ngon, Lisa. Yêu mày" Seulgi mò mẫm đưa tay qua siết chặt lấy cánh tay của Lisa.

"Yêu mày, Seul" Cô khẽ thì thầm, sự mệt mỏi chiếm lấy cơ thể trước khi cô có thể nói gì khác.

Sáng hôm sau Lisa bị đánh thức bởi tiếng rung của điện thoại, cô rên rỉ rồi lười biếng nắm lấy nó từ góc giường.

"Con đang ở đâu?" Cô nghe thấy giọng nói của mẹ mình qua loa và cô ngồi dậy, mắt vẫn chưa mở ra.

"Nhà Seulgi ạ. Con không muốn đánh thức dượng và mẹ. Con về muộn. "

"Con phải nhắn tin cho mẹ biết nơi con ở chứ. Mẹ không thích thức dậy mà không biết con đang ở đâu."

Lisa gần như cười khẩy. Cô chắc mẹ thà nghe rằng cô đang ở nhà Jisoo với những cây thánh giá treo trên tường và gia đình điều hành nhà thờ thì đang ở phòng ngủ bên cạnh hơn.

"Được rồi, con xin lỗi. Chỉ là con mệt quá. Seulgi và con đã gục ngay khi tụi con đến nhà nó. Nếu con không ở nhà, cũng khá an toàn khi con ở nhà Seulgi." Cô cảm thấy giường di chuyển và cô nhìn sang Seulgi bị sưng mắt vì buồn ngủ và nhạy cảm với ánh sáng. Lisa nhìn nó xoay người lấy cặp kính, cô cười khẽ.

"Về nhà sau." Nói xong, mẹ Lisa cúp máy và bà đặt điện thoại trên đùi.

"Chào buổi sáng, sunshine" Cô đứng dậy vươn vai, Seulgi ngồi đối diện cô, nheo mắt khi điều chỉnh lại kính.

"Chào buổi sáng." Nó càu nhàu rồi đứng dậy tìm một chiếc quần đùi mặc vào để có thể xuống nhà ăn sáng. "Mấy giờ rồi?"

Lisa lại mở điện thoại, hơi bối rối trước các thông báo Snapchat mà cô nhận được vài phút trước khi mẹ cô gọi cho cô .

Snapchat (3):

k1mjisoo đã thêm bạn!

parkchae97 đã thêm bạn!

Snapchat từ parkchae97!

"Ai là .." Cô ấy lẩm bẩm một mình, mở thông báo để thêm Jisoo và parkchae97. Cô mở hình ảnh cô nhận được và gần như há hốc mồm khi nhận ra khuôn mặt đó là Rosé, người đã gõ một tin nhắn trên bức ảnh mà em đã gửi, 'jisoo đã nhắc về jennie với cậu, phải không? họ muốn đi chơi với cậu vào ngày mai. jisoo nghĩ rằng điều quan trọng là cậu phải gặp chị ấy'

"Lisa?" Seulgi vẫy tay trước mặt cô.

"Hử sao?"

"Hiện tại là .."

"Ồ. 10:34" Cô nhấn đúp vào tên của Rosé và chụp nhanh một bức ảnh phần nửa trên mặt mình.

Snapchat tới parkchae97!

[Hình ảnh đính kèm] ừ, chị ấy đã làm vậy. và omg mình rất thích. park chae nhỉ?

"Thật sao? Chúng ta hẳn đã rất mệt." Seulgi ném một chiếc quần đùi về phía Lisa, người đã đặt điện thoại xuống và kéo quần qua đôi chân trần.

Lisa nhấc điện thoại lên khi nó lại kêu, cô nhanh chóng mở câu trả lời của Rosé.

Snapchat từ parkchae97!

[Hình ảnh đính kèm] haha ​​yeah :) tên khai sinh của mình là park chaeyoung. mình hy vọng cậu không nghĩ rằng thật kỳ lạ khi mình đã thêm cậu. jisoo đã tìm thấy snapchat của cậu thông qua danh bạ và gửi nó cho groupchat của dàn đồng ca nhưng mình không nghĩ có ai khác sẽ thêm đâu.

Lisa lặng lẽ cười và Seulgi nhìn sang, nhướng mày.

Cô đã chụp một bức ảnh khác của mình, lần này là cả mặt.

Snapchat tới parkchae97!

[Hình ảnh đính kèm] không sao! jennie đã cảm thấy tốt hơn chưa?

"Mày đang nói chuyện với ai vậy?" Seulgi hỏi, nhích lại gần Lisa, người theo bản năng kéo điện thoại vào ngực.

"Ừm, Rosé?" Cô từ từ lùi lại.

"Tao biết mày không bảo với tao rằng mày đang nói chuyện với Rosé như thể mày đã không ngừng trêu chọc tao đêm qua vì đã lấy được số của Joy." Nó chết lặng.

"Im nào. Cô ấy đã thêm tao vào sáng nay, cùng với Jisoo. Lúc đầu tao thậm chí còn không biết đó là ai." Lisa đi về phía cửa, mở ra và làm động tác hối thúc Seulgi rời khỏi phòng với cô.

Cha mẹ và em trai của Seulgi đang ngồi ở tầng dưới, ngồi trên chiếc ghế dài trong phòng khách và chào hỏi hai cô gái khi họ tiến vào nhà bếp. Cả hai cùng rót một bát ngũ cốc, và khi họ ngồi xuống, Lisa lại mở điện thoại lên.

Snapchat (2):

Snapchat từ k1mjisoo!

Snapchat từ parkchae97!

Cô ấy mở của Jisoo trước, cười vì Bùa may mắn của chị chụp góc không đẹp nhưng Jisoo vẫn cố tình gửi.

[Hình ảnh đính kèm] chị đang ở buổi họp của nhà thờ nên chị phải cố giấu điện thoại đi, chị rất vui với việc mang em tới gặp jennie !!!!

Cô đảo chiều máy ảnh để nó hướng về phía Seulgi, nó giơ ngón cái lên với chiếc thìa đang lủng lẳng trên miệng, và chụp một bức ảnh, nhanh chóng chú thích, 'omg em cũng vậy. Liệu chỉ có 3 người hay những người khác cũng đến?'

Sau đó, cô ấy mở Snapchat từ Rosé, em đã gửi một bức ảnh của em với một khuôn mặt lạ ở bên cạnh.

[Hình ảnh đính kèm] yeah, chị ấy nói rằng chỉ khó chịu tí thôi. nhân tiện đây là chị ấy. mình, chị ấy và jisoo lẽ ra phải đi ăn trưa sớm nhưng bố mẹ của jisoo đã kéo chị ấy đến buổi họp nhà thờ khẩn cấp nên chỉ có tụi mình. Chị ấy nói HI LISA

Tất nhiên là Jennie rất xinh. Jisoo không thể có bất cứ ai xung quanh trừ khi họ có đủ điều kiện làm người mẫu. Chị ấy cũng có vẻ hơi đáng sợ, các đường nét của chị ấy hoàn hảo và từ những gì cô có thể thấy, trang phục của chị ấy được kết hợp tuyệt vời với nhau. Rõ ràng là chị ấy tự hào về vẻ ngoài của mình, chiếc áo thun Gucci chị ấy đang mặc đã nhấn mạnh điều đó.

Lisa quay về phía camera trước và đặt bàn tay tạo thành một dấu hiệu hòa bình, trên mắt phải của cô.

"Trông mày đần vãi. Chỉ chụp ảnh trán rồi gửi đi đi." Seulgi vừa nói vừa ăn ngũ cốc, đó là chuyện thường ngày ở huyện, nên Lisa thậm chí còn khó chịu đến nỗi làm kẹo dẻo rơi ra khỏi miệng.

"Im đi, đồ cục súc"

Sau đó, cô ấy thêm chữ vào hình ảnh của mình, chú thích 'nói với chị ấy rằng mình nói HI JENNIE !!!!'

Khi Lisa ăn xong ngũ cốc, cô rửa bát cẩn thận, đảm bảo không làm lộn xộn bồn rửa bát của gia đình Kang. Seulgi theo sau cô ngay sau đó và Lisa dựa lưng vào bệ bếp, gần như chờ đợi phản hồi từ Jisoo hoặc Rosé.

Khi nó rung, cô càng vui hơn khi trả lời.

1 Snapchat từ k1mjisoo!

[Hình ảnh đính kèm] chỉ có chị, jennie, rosé và em

Lisa trở nên lo lắng đáng kể khi nhận ra rằng Seulgi sẽ không ở đó. Nếu cô hỏi, cô chắc chắn Jisoo sẽ không ngần ngại mời nó, nhưng Lisa không muốn làm phiền nó về điều đó.

"Mày không sao chứ?" Seulgi hỏi, nét mặt lo lắng hiện rõ vì ngôn ngữ cơ thể căng thẳng của Lisa.

"Ừ ... Chỉ là ... Jisoo mời tao đi chơi với chị ấy, bạn gái chị ấy và Rosé, nên tao hơi lo lắng."

"Mày sẽ ổn thôi, ngốc ạ. Jisoo và Rosé đã thích mày rồi. Cả hai đều muốn có mày trong dàn đồng ca, cùng với những người khác mà chúng ta đã gặp. Nếu một nhóm đông người thích mày, tao chắc chắn bạn gái của Jisoo cũng sẽ như vậy."

Dàn đồng ca.

Lisa gần như quên mất cô đã nói với Jisoo tối qua rằng cô sẽ cho chị câu trả lời vào ngày hôm nay.

"Ôi Chúa ơi." Lisa rên rỉ, gục đầu vào lòng bàn tay.

"Sao đấy?"

"Tao đã nói với Jisoo rằng tao sẽ cho chị ấy biết nếu hôm nay tao có tham gia dàn đồng ca hay không ... Và tụi tao đang nhắn tin ngay bây giờ nên có lẽ chị ấy sẽ hỏi sớm thôi." Cô lặng lẽ thở dài và nhìn vào điện thoại của mình, kéo môi dưới vào giữa hai hàm răng.

"Lisa ... Tao biết mày nghĩ rằng mày không chắc và đây là quyết định khó khăn nhất mà mày phải đưa ra trong khoảng thời gian này, nhưng mày biết đấy. Mày biết chính xác những gì mày muốn làm. Mày đã biết điều đó từ đêm hôm trước rồi." Seulgi đặt một tay lên tay Lisa và Lisa nhìn lên đáp lại, môi dưới vẫn giữa hai hàm răng. Lisa chậm rãi gật đầu, ngập ngừng nhấn đúp vào tên Jisoo để trả lời. Cô hé môi dưới, chụp nhanh một bức ảnh chính mình và gõ trong im lặng.

Snapchat tới k1mjisoo!

[Hình ảnh đính kèm] em đồng ý :) đi chơi với mọi người và tham gia dàn đồng ca

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro