Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4 : Bản ngã .

Trong căn phòng rộng lớn , có âm thanh của sự sợ hãi , nam nhân kia vẫn đang run rẩy giữ chặt người mình yêu trong lòng , vừa khóc vừa ôm cô . Cô gái kia im lặng để cho anh ta trút hết nỗi lòng . Hai người cứ như vậy ôm nhau rất lâu .

Sau khi đã xác định Hắc Ngạn Thiên Yết không còn nức nở nữa Dạ Lãnh Xử Nữ điềm đạm hỏi .

- Khóc xong rồi ?_ Xử Nữ .

Hắn vẫn úp mặt ở hõm cổ cô nửa phút sau mới có phản ứng gật đầu một cái .

- Xong rồi !_ Thiên Yết .

* Xong rồi thì sao ? Em lại định bỏ rơi anh tiếp sao ?*_ Thiên Yết .

Anh vẫn còn bị ám ảnh về việc cô bất thình lình rời đi , khiến anh thực sự rất sợ . Các ngón tay thon dài túm chặt áo cô , đôi mắt vừa từ sợ hãi chuyển sang u ám chứa đầy tính toán nham hiểm .

* Đừng hòng thoát khỏi tôi ! Em không còn cơ hội chạy nữa đâu !*_ Thiên Yết .

Dạ Lãnh Xử Nữ không nhìn thấy vẻ mặt vừa rồi của Hắc Ngạn Thiên Yết .

- Thế thì bỏ tôi ra ! Bây giờ tôi phải về !_ Xử Nữ .

Hắc Ngạn Thiên Yết lại càng giữ chặt cô hơn .

- Về ?_ Thiên Yết .

Dạ Lãnh Xử Nữ một tay đẩy Hắc Ngạn Thiên Yết ra một tay chỉ vào đồng hồ lớn trên tường .

- Muộn lắm rồi anh hiểu không ?_ Xử Nữ .

Hắc Ngạn Thiên Yết bị đẩy ra nhưng tay vẫn giữ áo cô , đồng tử tím đục ngầu hiện lên sự không đồng tình .

Mắt phượng tinh tế nheo lại , lông mày đen dài chụm vào , đôi môi nhỏ cong lên .

- Anh để đến mai bắt tôi không được hả ? Tối rồi cũng phải để người ta ngủ đã chứ !_ Xử Nữ .

- Không thể ! Anh muốn em ngay bây giờ !_ Thiên Yết .

Anh vô cùng nghiêm túc , mỗi câu nói đều mang trọng lượng rất nặng .

Không gian lần nữa rơi vào im lặng , Hắc Ngạn Thiên Yết cầm tay Dạ Lãnh Xử Nữ đặt lên bên má mình , đôi mắt thâm trầm u buồn nghiêm túc nhìn thẳng tới đôi mắt xanh lạnh lùng của cô . Đi cùng đó là sự chắc chắn và chiếm hữu của anh . Anh nắm chặt bàn tay cô đặt lên ngực trái của mình .

- Xử ... anh rất đau ... chỗ này rất đau ...!_ Thiên Yết .

Mái tóc đen mềm mại lay động , Hắc Ngạn Thiên Yết dựa người vào Dạ Lãnh Xử Nữ , giọng khàn khàn trầm xuống .

- Không gặp được em ... không nghe được giọng nói của em ... không ngửi được mùi hương quen thuộc của em ... anh thật sự ... thật sự rất khó chịu ...!_ Thiên Yết .

Dạ Lãnh Xử Nữ rũ mắt .

- Rồi sẽ quen thôi !_ Xử Nữ .

Một câu nói nhẹ nhàng nhưng như dao nhọn khoét sâu vào tim ai đó , một lần nữa sợ hãi lại dâng lên ...

Sâu trong đôi mắt lạnh lẽo u ám kia bi thương không thể che giấu nữa , đồng tử lay động , nỗi lo sợ lại tăng lên ... từng chút ... từng chút lấp kín tâm trí anh ...

* Em ... sao lại lạnh lùng như vậy ?*_ Thiên Yết .

Câu nói vừa rồi của Dạ Lãnh Xử Nữ như hàng vạn con dao nhọn đâm vào tim Hắc Ngạn Thiên Yết , khiến anh lần nữa bị đau đớn xâm chiếm .

* Đau quá ... rồi sẽ quen sao ? Quen ? Là quen như thế nào ? ... Lồng ngực thật khó chịu ...!*_ Thiên Yết .

Đôi bàn tay to lớn kia dùng lực mạnh hơn nắm chặt vai Dạ Lãnh Xử Nữ trong vô thức .

Thật sự là anh ấy rất đau ! Lồng ngực như vừa bị xé toạc ra .

Cô biết câu nói vừa rồi của mình đã đả kích anh như thế nào ... sẽ khiến anh tổn thương vô cùng ... nhưng vẫn không do dự nói ra . Dạ Lãnh Xử Nữ là muốn anh từ yêu cô thành hận cô phải như vậy mới có thể chấm dứt với anh ... đó là suy nghĩ của cô ... hiện thực liệu có dễ dàng như vậy ?

Đôi mắt kia bắt đầu trống rỗng vô hồn nhìn cô không rời ... anh ấy là sắp không thể kiềm chế bản thân . Sự trống rỗng trong đôi mắt ngày một lớn hơn , âm u hơn , lạnh lẽo hơn ...

- Xử ... 15 năm ... chúng ta quen nhau 15 năm ... ở bên nhau 10 năm ... em bỏ rơi tôi 5 năm ... !_ Thiên Yết .

Anh vô thức bóp chặt bờ vai mỏng manh kia , lực rất mạnh , có khi đã bầm tím chỗ đó rồi .

- A !_ Xử Nữ .

Cô rên nhẹ một tiếng .

Đồng tử đục ngầu trống rỗng đưa cô một ánh nhìn sắc lạnh vô cùng đáng sợ ...

- Quen như thế nào cơ ? Em từng dạy tôi cách yêu em ... bây giờ ... em đang dạy tôi cách quên em sao ?_ Thiên Yết .

* Em bất ngờ xuất hiện đến với tôi ... cũng bất thình lình rời bỏ tôi ... em xem tôi là gì mà tùy tiện đến rồi đi ?*_ Thiên Yết .

Hắc Ngạn Thiên Yết áp sát mặt mình gần khuân mặt nhỏ nhắn kia , đôi mắt chất đầy sát khí . Dạ Lãnh Xử Nữ quay mặt tránh đi lại bị anh dùng một tay nắm chặt chiếc cằm nhỏ kéo về , ép cô phải nhìn thẳng vào mắt anh .

Cơ thể nhỏ bé , sức lực yếu ớt không thể kháng lại chỉ có thể làm theo . Đôi môi hồng nhạt bị ngón tay anh dày vò mân mê vừa đau vừa nhức . Cơ thể cũng không thể chịu được sát khí nặng nề đang đè lên mình bắt đầu run rẩy .

Đây là lần đầu tiên Hắc Ngạn Thiên Yết mạnh tay với Dạ Lãnh Xử Nữ như vậy khiến cô không khỏi sợ anh . Cô ấy cũng rất sợ đau .

Cô là người duy nhất dám đối mặt với bộ dạng đáng sợ này của anh nhưng đó là trước kia ... còn bây giờ ... từ khi phát hiện ra nhân cách thứ hai của anh cô liền sinh ra sợ hãi . Vốn sẽ định ở lại bàn bạc với anh nhưng ... vô tình thấy cuộc thảm sát đó rồi nên linh tính nhắc nhở cô phải chạy , phải thoát khỏi nam nhân đáng sợ này .

Trước kia Hắc Ngạn Thiên Yết không hắc hóa như bây giờ , anh ta trước mặt Dạ Lãnh Xử Nữ luôn tỏ ra vô hại ngoan ngoãn và rất nghe lời có phần yếu đuối phụ thuộc vào cô - Đó là một nhân cách khác anh ta dùng để ở cạnh cô ấy . Còn nhân cách thứ hai - chính là nhân cách thật bây giờ của anh ta , giống với một kẻ điên , tàn nhẫn , mưu mô , máu lạnh và vô cùng độc ác , tính chiếm hữu rất rất rất cao .

Đôi mắt xinh đẹp lạnh lùng kia hiện lên sợ hãi , cả người run rẩy , hơi thở nặng nề nhưng Hắc Ngạn Thiên Yết vẫn dùng lực mạnh giữ chặt cô .

Thâm trầm khó đoán anh lạnh lùng đề ra một câu . Nụ cười dịu dàng đáng sợ cùng đôi mắt hẹp dài lạnh lùng , giọng nói đầy sát khí lạnh lẽo nhẹ nhàng vang lên .

- Anh sẽ cho em một cơ hội ! Nghe theo hay không tùy em ! Kết cục thế nào hẳn em cũng rõ ! Vậy nên ... lựa chọn cẩn thận vào nhé !_ Thiên Yết .

Anh buông bờ vai mảnh khảnh kia ra , đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ thon dài hoàn mỹ không tỳ vết của cô , hôn lên đầu bàn tay . Ánh mắt Hắc Ngạn Thiên Yết nhìn Dạ Lãnh Xử Nữ có phần sát ý đe doạ nhưng lại hết mực nhẹ nhàng yêu thương chỉ là khiến cô cảm thấy thêm sợ hơn .... muốn thu tay về nhưng bị anh giữ chặt .

Môi nhỏ mím chặt cẩn thận cân nhắc , cuối cùng kết quả đưa ra là ...

- Tôi sẽ nghe anh !_ Xử Nữ .

Kết quả vẫn phải nghe theo Hắc Ngạn Thiên Yết .

Khuân mặt tinh xảo băng lãnh như tranh vẽ nghe được câu trả lời đúng theo ý mình liền hiện lên ý cười .

Một loại ý cười chứa đựng nguy hiểm chết người .

Dạ Lãnh Xử Nữ không thích anh như vậy , cô ấy trong mắt như có trắc ẩn nào đó , tâm tình bất an .

Thứ cô ấy thích trước kia và dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời của anh , dáng vẻ vô hại ngây thơ ... anh hắc hoá như vậy căn bản là cô không quen .

- Nhưng tôi có điều kiện !_ Xử Nữ .

Hắc Ngạn Thiên Yết có hơi bất ngờ .

* Điều kiện ? Hừm ... miễn có được em tôi sẽ chấp nhận !*_ Thiên Yết .

Đôi mắt hẹp dài đang suy tính một điều gì đó . Từng ngón tay đùa nghịch mái tóc bạc ánh xanh xinh đẹp .

- Em nói đi !_ Thiên Yết .

Dạ Lãnh Xử Nữ cẩn trọng , ánh mắt lạnh lùng thấy rõ đang đề phòng anh .

- Yết ... anh biết đấy ... !_ Xử Nữ .

Đôi mắt lạnh lùng xuất hiện ý cười . Cô biết anh ta sẽ không từ chối .

Dạ Lãnh Xử Nữ vòng tay lên ôm cổ Hắc Ngạn Thiên Yết , hai người gần nhau đến mức anh có thể nghe thấy nhịp tim cô ... còn có thể cảm nhận rõ hơi thở nhẹ nhàng của cô ... hương thơm trên người cô ...

Đồng tử đục ngầu cũng dịu đi . Anh ấy vô cùng hạnh phúc . Sau bao nhiêu năm cuối cùng anh cũng có được cái ôm quen thuộc này . Cái ôm cô ấy chỉ dành cho anh ... suốt thời gian qua cuối cùng đã về với anh . Hắc Ngạn Thiên Yết như chìm vào hơi thở ôn nhu kia xiết lấy eo Dạ Lãnh Xử Nữ .

Giọng nói êm ái như bản nhạc không lời vang lên bên tai anh .

- Tôi thích một người ngoan ngoãn biết nghe lời ... còn có ... "một chút" yếu đuối đáng thương nữa ... anh nhận ra không ?_ Xử Nữ .

Hắc Ngạn Thiên Yết hít hà mùi hương trên mái tóc cô , đôi mắt tím đục ngầu nửa tỉnh nửa mơ ... anh nhẹ gật đầu .

Làm sao anh không nhận ra cho được , bộ dạng cả đời anh không thể quên .

- Là anh ... của trước kia ...!_ Thiên Yết .

Hắc Ngạn Thiên Yết lại rúc vào hõm cổ Dạ Lãnh Xử Nữ .

Anh vẫn nhớ ... lúc trước cô ấy từng nói thích kiểu người như vậy với nên anh đã trở thành một người ngoan ngoãn biết nghe lời còn có "một chút" yếu đuối đáng thương như cô ấy muốn và ở cạnh cô .

Lúc đó dù còn nhỏ nhưng anh biết rất rõ sự ôn nhu dịu dàng của cô ấy chính là do tùy hứng , còn tùy vào tâm trạng mà có dành cho anh hay không .

Lần đầu gặp cô ấy anh biết Dạ Lãnh Xử Nữ không phải một cô bé đơn giản .

Cũng là lần đầu anh bị thu hút bởi người khác , bởi sự quan tâm chu đáo của cô . Dù biết đó chỉ là do cô ấy tùy hứng , tùy tâm trạng còn không thấy chết cũng sẽ mặc kệ anh .

- Đúng vậy ... điều kiện của tôi chính là như vậy ... được chứ ?_ Xử Nữ .

Hắc Ngạn Thiên Yết ngoan ngoãn gật đầu .

Nếu không nghe lời , cô ấy sẽ không nhìn anh , sẽ không cho anh sự quan tâm của trước kia , sẽ ghét bỏ anh ....

* Vẫn nghe lời như vậy sao ? ... Cũng tốt , nếu đã không thể thoát khỏi anh vậy tôi ở lại diễn nốt trò chơi tình cảm này với anh !*_ Xử Nữ .

Dạ Lãnh Xử Nữ nhếch miệng cười nhạt .

Nếu vị tổng tài bí ẩn có hai nhân cách Hắc Ngạn Thiên Yết là một con sói nguy hiểm độc ác và vô cùng máu lạnh , giết người không ghê tay , đường đường chính chính khiến người khác sợ hãi không giám lại gần .

Thì cô gái nhìn qua có vẻ vô hại Dạ Lãnh Xử Nữ là một con rắn đang che đi răng lanh chứa độc chết người của mình . Một con rắt độc nhưng lười di chuyển chỉ ở yên một chỗ nhìn con mồi vật vã trong đau đớn , không có chút hứng thú nào với những thứ xung quanh . Một con người kỳ lạ khó hiểu nhưng lại khiến người ta tò mò muốn lại gần .

Nhưng càng lại gần sẽ càng nguy hiểm , đừng để bề ngoài điềm đạm của cô đánh lừa , Dạ Lãnh Xử Nữ là kiểu người lạnh từ bên trong . Nhìn cô ấy lâu sẽ khiến người ta cảm nhận được một loại áp lực và đáng sợ vô hình . Đặc biệt là đồng tử xanh biển đậm sâu vô đáy , đôi mắt lạnh lùng như có thần bên trong , tĩnh lặng nhưng nguy hiểm .

Đến cả Hắc Ngạn Thiên Yết không mấy khi dám khiến đôi mắt ấy dậy sóng . Cũng bởi anh đã từng rất sợ đôi mắt đó . Cô ấy tùy hứng mà cho anh ấm áp cũng rất thật lòng nhưng đôi mắt kia lại không thể hiện điều đó . Nó luôn lạnh lùng giống với ánh nhìn của một loài máu lạnh , không có vui vẻ , không có buồn bã ... đôi mắt đó luôn ở trong trạng thái vô vị , cảnh giác , quan sát và phân tích mọi thứ xung quanh .

Dù cho là người thân cận cỡ nào cũng rất khó thu hút sự chú ý của Dạ Lãnh Xử Nữ ... cả anh cũng vậy .

- Vậy ... em sẽ đối xử với anh như trước chứ ?_ Thiên Yết .

Giọng nói ôn nhu chứa đựng một cỗ sát khí , Hắc Ngạn Thiên Yết mâm mê chiếc cổ nhỏ bé mềm yếu của Dạ Lãnh Xử Nữ . Các ngón tay từ từ chậm rãi bao vây lấy làn da trắng nõn mịn màng . Chỉ cần mạnh một chút là cô sẽ chết ngay .

Dạ Lãnh Xử Nữ cảm nhận được sát khí lạnh buốt chạy dọc sống lưng . Cũng có sợ đấy ...

Nhưng cô ấy là một bậc thầy điều khiển cảm xúc .

Rất nhanh đã bỏ qua sợ hãi , môi nhỏ tinh tế vẽ ra một nụ cười ôn nhu hoàn hảo như tranh vẽ , xoa đầu Hắc Ngạn Thiên Yết .

Anh hài lòng nhưng cũng không hài lòng . Nụ cười kia hoàn mỹ ấm áp nhưng ánh mắt lại trái ngược không có dư vị gì .

* Thật muốn móc đôi mắt kia ra chỉnh sửa lại ! Chẳng có chút thiện ý nào trong đó !*_ Thiên Yết .

Hắc Ngạn Thiên Yết cũng dịu dàng cười đến nheo cả mắt nhưng trong tâm trí anh lại có ý nghĩ khác .

* Nhưng đôi mắt đẹp thế này hủy đi thì thật tiếc ... sau này từ từ sửa vậy , dù sao cũng có nhiều thời gian với nhau !*_ Thiên Yết .

Cùng là những kẻ săn mồi hai người hiểu rõ đối phương đang có ý đồ gì nhưng vẫn cười với nhau , vờ như không biết điều đó .

Dạ Lãnh Xử Nữ đẩy Hắc Ngạn Thiên Yết ra đứng dậy phủi quần áo , nụ cười kia cũng biến mất , cô trở lại dáng vẻ lạnh lùng bất cần đời của mình .

- Thế giờ thả tôi đi được chưa ? Buồn ngủ quá !_ Xử Nữ ngoáp một cái .

Hắc Ngạn Thiên Yết không trưng ra vẻ đáng sợ nữa , anh cười rất tự nhiên đáp lại cô , sát khí cũng không biến mất anh chỉ kiềm nó lại .

- Không thả !_ Thiên Yết (←_← )

* Đờ mờ anh ! Tên khốn nạn này !*_ Xử Nữ ( ಠ_ಠ)

- Ở lại đây đi !_ Thiên Yết ( '◡‿◡')

Dạ Lãnh Xử Nữ nheo mày .

- Hơ ... tôi muốn đi về !_ Xử Nữ ( ಠ_ಠ)

Hắc Ngạn Thiên Yết thở dài trong đầu .

* Hazz ! Phải biết ngoan ngoãn ! Phải biết nghe lời !*_ Thiên Yết .

Anh bất lực .

- Muộn rồi , mai anh đưa em về !_ Thiên Yết (⌐■-■)

* Rồi anh lại định thả chó quanh nhà tôi luôn à ?*_ Xử Nữ ( ಠ_ಠ)

Dạ Lãnh Xử Nữ lườm Hắc Ngạn Thiên Yết .

Hắc Ngạn Thiên Yết lại nhìn chằm chằm Dạ Lãnh Xử Nữ .

....

- Mai anh không thả tôi về thì chúng ta lại chơi "trốn tìm" tiếp nhé !_ Xử Nữ ( ಠ‿ಠ)

Đúng là một cách đe doạ hữu ích , Hắc Ngạn Thiên Yết chột dạ .

- Được , em yên tâm !_ Thiên Yết (・-・; )

Trò "trốn tìm" mà cô ấy nói chính là cô ấy sẽ trốn đi cho anh tìm tiếp vài năm nữa .

___ Bên ngoài ____

Hắc Ngạn Bảo Bình đứng ngồi không yên cứ một lúc lại bấm điện thoại xem giờ .

* Sao mà lâu thế ?*_ Bảo Bình (•﹏•゛)

Lục Hạ Nhân Mã tám chuyện rồi lại chí chóe với Thiên Lam Bạch Dương .

Hắc Ngạn Song Tử ngồi hóng drama thỉnh thoảng lại chú ý đến điểm khác thường của anh trai .

* Ca ca sao lại bồn chồn như thế làm gì ?*_ Song Tử (←_← )

CẠCH- Tiếng mở cửa vang lên .

Mọi người đều tập trung về hướng cửa lớn .

- Song rồi sao ?_ Nhân Mã Σ(°_° )

- Cô gái kia thế nào rồi ?_ Bạch Dương Σ(ಠಿ_ಠಿ)







_______hết chap 4_______

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro