Xuất sơn.
Xử Nữ tựa như rất sốc, ngây ngốc một hồi.
Bề ngoài nàng bất động thanh sắc, bên trong lại rối làm một cục.
Ôi ông trời của nàng ơi!
Xung quanh yên tĩnh, thỉnh thoảng chỉ nghe thấy tiếng gió thổi làm tán cây rì rào.
Bạch Ma Kết thấy nàng im lặng một hồi vẫn không nói, trong lòng không có bất kì loại cảm xúc gì. Chỉ là hắn cảm thấy mình có chút suy nghĩ chưa thấu đáo lại đi bái một người vừa mới gặp làm sư phụ.
Hắn còn chưa biết nàng là người như thế nào đâu?
Nhưng cũng thật lạ kì, thâm tâm hắn từ khi gặp nàng lại tự cảm thấy đối với nàng vô sự tin tưởng, chính là loại tin tưởng tuyệt đối! Giống như là, nếu nàng nói hắn nhảy xuống vực sâu hắn liền không chút do dự nhảy xuống.
Qua một khoảng thời gian khá lâu, hắn vẫn như vậy quỳ xuống tư thế bái sư nhưng nàng vẫn không hề có bất kì động tác gì. Trong lòng hắn tự rõ mình thất lễ định tỏ lòng xin lỗi, nhưng đúng lúc này người vẫn luôn giữ im lặng là nàng lại đột nhiên lên tiếng cắt ngang lời hắn định nói.
Ma Kết: "Ta--"
Xử Nữ: "Được thôi. Nếu ngươi đã có lòng, liền cứ như vậy đi!"
Ma Kết ngạc nhiên, hắn không ngờ tới rằng đến phút cuối cùng nàng lại đồng ý. Hắn cũng không rõ trong lòng hiện tại là cái gì tư vị, chỉ cảm thấy trong lòng ẩn ẩn có chút không hay, tựa như là việc hắn bái nàng làm sư phụ là một sai lầm lớn nhất trong đời hắn.
Đúng vậy!
Bạch Ma Kết chắc chắn sẽ không bao giờ ngờ rằng, chính hắn - người luốn đặt quy tắc lên đầu lại vì một người mà phạm phải cấm kỵ, lại còn là một cái đại cấm kỵ!
Hắn đã yêu chính sư phụ của mình...
Xử Nữ: "Ngươi còn ngây ngốc nơi đó a? Mau mau hành lễ với vi sư!"
Ma Kết hoàn hồn, vội dập đầu hành lễ: "Đệ Tử Bạch Ma Kết tham kiến sư phụ!"
Xử Nử hài lòng cười cười, lấy trong người ra một thanh bảo kiếm đưa cho hắn.
Xử Nữ: "Trên người vi sư hiện không có thứ gì tốt, thanh bảo kiếm này ngươi nhận trước, đợi sau này ta lấy được món đồ thích hợp sẽ tặng cho ngươi coi như làm quà ra mắt đi. Được rồi, mau đứng dậy đi thôi, còn trễ nữa thì trưa nay ta phải nhịn đói mất a ~"
Ma Kết nhận lấy túi gấm màu trắng từ tay nàng, đứng dậy, hắn cũng không mở ra nhìn xem bên trong là cái gì mà bỏ vào bên trong áo rồi đi theo sau nàng.
Cước bộ nàng ung dung tự tại, nhẹ nhàng như lông vũ, thi thoảng miệng còn ngâm nga ca hát một giai điệu xa lạ lại quen thuộc. Hắn thấy nàng hình như rất cao hứng?
Thật ra không phải. Hắn luôn bước phía sau nàng nên hắn không hề thấy đôi mắt nàng phiếm hồng, đáy mắt chứa đựng vô vàn cảm xúc khó nói.
Nàng vốn lựa chọn sẽ âm thầm ở sau lưng giúp hắn bước tới đỉnh vinh quang, trở thành một người qua đường xa lạ không hơn không kém. Nhưng càng trốn tránh lòng nàng càng nghĩ tới hắn, nàng nhịn không được muốn gặp hắn, thậm chí chỉ cần nhìn lướt qua hắn một lần thôi cũng đủ rồi.
Nàng đến nơi đây thật sớm, chọn một góc khuất vô cùng mờ nhạt, thậm chí kiếp trước nàng sống ở đây thật lấu mới biết được nơi này, biến nó thành nơi nghỉ ngơi bí mật của mình. Nhưng thật trớ trêu, lão thiên đùa giỡn tình cảm của nàng, để hắn chạy đến chỗ nàng.
Lúc nãy nàng đã suy nghĩ rất lâu. Nàng nghĩ muốn tiếp tục trốn tránh hắn, nhưng lại sợ không được thấy hắn. Vì nàng rất hiểu rõ hắn, hắn luôn luôn là người nặng lòng phòng bị, một kẻ qua đường đối với hắn cũng là một kẻ đáng nghi, huống chi kẻ qua đường này còn "vô tình" xuất hiện nhiều lần.
Cho nên nàng nghĩ rằng, nếu như có được thân phận 'sư phụ' này, ít nhất đối với một người luôn đặt quy định lên hàng đầu như hắn, hắn sẽ không nổi bất kì tâm tư gì với nàng. Và nàng, cũng có thể ở bên cạnh hắn một thời gian, đường đường chính chính bảo hộ hắn, bên cạnh hắn.
Nàng biết con đường này sẽ thật khó khăn đau đớn.
Nàng biết người duy nhất khổ sở chính là nàng.
Nhưng nàng cũng biết, nếu không làm như vậy hắn và nàng đều sẽ rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục.
Hắn và nàng thân phận bất đồng.
Hắn và nàng, kẻ thù không đội trời chung.
Hắn và nàng, lương duyên đứt đoạn.
Hắn và nàng, trò đùa của uyên ương.
...
..
.
Thành đô náo nhiệt, muôn vàn sắc thái.
Xử Nữ và Ma Kết đi đến một tửu lâu nhỏ dùng bữa sau đó sẽ tiếp tục lên đường trở về Bạch gia, nhưng bữa ăn này có vẻ rất náo nhiệt.
Xử Nữ vừa gắp thức ăn cho Ma Kết, vừa vờ như không biết hỏi: "Tiểu Ma Kết, ngươi họ Bạch, là người của Bạch gia ở kinh thành sao?"
Nàng gắp cho hắn một cái bàn thầu, một ít rau xào.
Bạch Ma Kết trước giờ luôn ăn chay ~
Không để ý đến cách gọi của nàng, hắn gật đầu đáp: "Phải." vừa nói, hắn vừa gắp thức ăn của nàng gắp cho hắn bắt đầu ăn.
Món ăn không khác gì mọi lần hắn dùng bữa, nhưng có lẽ khẩu vị của hắn hôm nay ngoại lệ hảo cho nên ăn rất vừa miệng.
Xử Nữ tựa hồ rất ngạc nhiên, thấp giọng trêu chọc: "Ai nha? Vậy không phải ta đã vô tình nhặt được một cái Đại bảo bối sao? Tiểu Ma Kết, sau này miếng ăn của vi sư đều nhờ ngươi rồi ~"
Hắn nhận thấy được sự trêu chọc trong lời nói của nàng nhưng không hề phản cảm, hắn mỉm cười nhẹ, gật đầu đáp: "Sư phụ yên tâm."
Nàng hài lòng mỉm cười, lại gắp thêm cho hắn vài món chay. Hầu như món nàng gắp, hắn ăn vào đều cảm thấy rất ngon miệng.
Hai người hạ ngồi ăn rất vui vẻ nên không hề để ý rằng mình đã trở thành tâm điểm của mọi người trong tửu lưu. Và đặc biệt hơn là nụ cười nhẹ nhàng như ngắng mai đó của hắn đã rơi vào tầm mắt của một người.
Thiếu nữ lục y ngồi ở trên lầu, ngũ quan xinh xắn, làn da như búng ra sữa, môi mỏng khẽ nhếch, ánh mắt nhìn Ma Kết như đang nhìn con mồi.
Nàng phất tay ra hiệu tiểu nhị lui ra, cùng năm thiếu niên cao thủ và một nha hoàn đi xuống lầu, cước bộ dừng lại tại bàn của Ma Kết và Xử Nữ.
"Thật ngại quá, ta có thể dùng bữa chung với ngươi không?" lục y thiếu nữ hướng hắn tươi cười thập phần khả ái nhưng lại bị hắn hoàn toàn làm lơ.
Nàng ta cũng không tức giận, chọn một vị trí ngồi ở gần hắn, vừa hay ngồi giữa giữa hai người bọn họ. Nàng ta cũng không tỏ vẻ ngượng ngùng gì, tươi cười gắp thức ăn cho hắn nhưng lại bị hắn tránh đi.
"Sao thế?"
Xử Nữ thấy tâm trạng hắn dường như không tốt (mặc dù Ma Kết chẳng biểu hiện gì ra mặt) mới chú ý đến vị thiếu nữ khả ái ngồi gần hắn và nàng.
Xử Nữ: "Nha? Tiểu cô nương đây là?"
Lục y thiếu nữ liếc nhìn người vừa lên tiếng. Nàng một thân bạch y thuần khiết, ngũ quan phi thường xinh đẹp, mày liễu mi cong, đôi mắt như chứa đựng muôn vàn tinh tú, môi mỏng khiêu gợi, da vẻ trắng như bạch ngọc. Trừ bỏ mái tóc trắng như tuyết thì nàng so với mỹ nữ đệ nhất kinh thành cũng phải e thẹn cúi đầu.
Nha, già mà đẹp như vậy? Có còn thiên lý hay không đây?
"Lão yêu bà." thiếu nữ lầm bầm.
"Hửm?" Xử Nữ ngạc nhiên?
Nha? Lão yêu bà? Nàng nhưng còn rất trẻ đó!
Nàng hơi cúi mắt nhìn , một lọn tóc trắng phau phau hiện lên trong tầm mắt nàng.
Ha hả? Nàng nhưng lại quên mất tóc của mình có vấn đề.
Nàng ta gọi nào là lão bà cũng không sai đi? Nhưng tại sao lại là yêu bà??
Xử Nữ tỏ vẻ rất bất mãn!
Tâm trạng Ma Kết càng kém hơn, hắn nhìn nữ tử xa lạ trước mặt thất kính với sư phụ mình, khẩu vị hoàn toàn mất sạch.
Ma Kết: "Sư phụ, ta dùng bữa đã xong. Chúng ta có thể lên đường rồi."
Xử Nữ đứng dậy, nhấn vai hắn xuống.
"Ngươi ăn mới được bao nhiêu chứ? Hai tiểu màn thầu và một chút sau xanh, như vậy làm sao có sức được? Mau ngồi xuống tiếp tục, đừng để vi sư lát nữa phải cõng ngươi."
Ma Kết: "Ta thực sự ăn no rồi. Hơn nữa còn có xe ngựa, chúng ta có thể dùng nó đi đến kinh thành nên người..."
"Ta lớn hay con lớn?" Xử Nữ đột nhiên ngắt lời.
Ma Kết: "Người."
Xử Nữ: "Ta là sư phụ hay ngươi là sư phụ."
Ma Kết: "Người. Nhưng ta..."
Xử Nữ gật đầu, vỗ vai hắn: "Kính lão đắc thọ. Ta lớn, ta là sư phụ, nghe lời!"
Ma Kết á khẩu: "..."
Lục y thiếu nữ há khẩu: "..."
Hóa ra là sư đồ a? còn tưởng hai bà cháu...
Cơ mà nàng thấy, hai người này có vẻ rất thú vị đây ~
Lục Y thiếu nữ: "Các người cũng đến kinh thành sao? Thật tốt, trùng hợp ta cũng đang trên đường đến đó a~"
----
Hố hố hố thật ngại quá, đã để mọi người chờ lâu ~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro