
Chương 15
"Anh vẫn yêu cô ấy phải không?"
Chung Đại cúi đầu, nhìn thảm trải sàn, một chút cũng không dám nhìn nam nhân.
"Tôi nói hiện tại chỉ có em."
Nam nhân nâng khuôn mặt đầy nước mắt của Chung Đại lên, dùng tay lau cho cậu.
"Đừng suy nghĩ lung tung."
"Trước kia tôi thật sự yêu cô ta, nhưng bây giờ chẳng phải là em sao ?"
Chung Đại mím môi, nghiêng đầu nhìn nam nhân, hỏi.
"Làm sao em biết được ?"
Nam nhân nhếch môi bật cười, tiếp tục lau tóc cho Chung Đại.
Tiểu bảo bối mở cửa phòng, tay ôm gấu bông to, hai mắt lim dim chạy đến xà vào lòng Chung Đại.
"Baba nhỏ, ngủ..."
Ánh mắt nam nhân liếc nhìn tiểu bảo bối, nhưng đây là con trai hắn, hắn chẳng thể mắng con trai mình.
Cả ba chui vào chăn ấm, bỏ lại giông bão phía sau cánh cửa, cùng nhau kết thúc một ngày buồn bã.
Chuyện nam nhân cùng cô gái kia chẳng bao lâu Chung Đại cũng không nhắc đến.
Mỗi ngày đều chăm tiểu bảo bối thật tốt, sau đó sẽ nấu bữa tối chờ nam nhân trở về.
Thời gian trôi qua nhanh, thoáng đã đến tháng 12, tuyết rơi mỗi ngày một dày.
Tiểu bảo bối mỗi lúc rãnh rỗi đều chạy ra vườn chơi tuyết.
Hôm nay nam nhân về sớm, cả ba người cùng ăn tối, sau đó là xem phim.
Tay nam nhân luôn đặt sau lưng Chung Đại như một thói quen, tiểu bảo bối được baba bế trong lòng.
"Công ty của Kim gia thế nào rồi ?"
"Hiện tại Kim Nguy Luân và Kim Chính Thần quản lý."
Nam nhân nhìn Chung Đại trầm tư, nói :"Bất quá bọn họ không khó khăn với nhau, mỗi người đều nhường một chút, ông Kim cũng cảm thấy hài lòng hơn." Xong một câu liền nói thêm.
"Kim Hạo Ngôn đi Pháp định cư, tự mình lập nghiệp, còn nghe được cậu ta quen cô gái người Pháp, tháng hai sẽ kết hôn."
"Hai cô em tiểu thư của em cũng tự mình lập nghiệp, bọn họ đều không làm phiền ông Kim nữa."
Chung Đại mỉm cười, gật đầu.
"Chưa bao giờ nghe anh nói nhiều như vậy cả."
"Còn chẳng phải cho em nghe ?"
Tiểu bảo bối bị bơ, cũng nháo nhào chui vào giửa hai người, sau đó lè lưỡi lêu lêu baba.
Mọi người đỡ đi, tôi lười quá.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro