Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 54: Bất công

Xin chào thị trưởng đại nhân | 54

Chương 54: Bất công

Bước chân nhanh nhẹn của hắn thay đổi liên tục, tuy rằng đang nhảy nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm vị trí nào đó trên lầu hai, sau đó hắn đột nhiên dừng lại, ngoắc tay với anh chàng đang đứng khoanh tay đối diện.

Phương Giản hất tóc, thong thả bước qua, âm nhạc thình lình chuyển hướng ngay khoảnh khắc hắn bước vào giữa sàn nhảy, nhạc rock biến thành tiếng đàn piano tao nhã.

Vì vậy, Tề Ninh lại kinh ngạc đến há hốc miệng lần nữa, cậu chưa bao giờ biết Tạ Đông thế mà biết nhảy, hơn nữa còn nhảy khá giỏi, càng khiến cậu ngỡ ngàng hơn là Phương Giản lại... múa ba lê!!!

Quả là một sức hấp dẫn hoàn toàn bất đồng, thân hình cao gầy uyển chuyển uốn lượn một cách mềm dẻo giữa không trung, mũi chân nhón trên mặt sàn, giày thể thao trên chân không ngừng xoay tròn, khuôn mặt bình thường của Phương Giản thấm đượm vui sướng và tự tin, ngạo nghễ đầy mê hoặc dưới ánh đèn nhiều màu, nom như vị vua đắc ý nhất thời khắc này.

"Ngày xưa Phương Giản từng học múa, suýt nữa được cử đi Pháp." Âu Dương Duệ nắm chặt tay cậu, nhẹ giọng nói.

Tề Ninh thu lại ánh mắt rồi nhìn sang anh, thấy được thứ cảm xúc mang tên bất đắc dĩ trên mặt anh, tiếp theo lại nhìn Bạch Vũ gần đó, Bạch Vũ đang mải mê ngắm Phương Giản trên sân khấu, khuôn mặt luôn luôn ôn hòa nhuốm đầy yêu thương, trong mắt đong đầy thâm tình và chuyên chú, như thể ngay giây sau sẽ tràn ra.

Tiêu Ngôn thì từ lúc Tạ Đông nhảy xong đã hấp tấp xuống lầu, lúc này đang ngọt ngọt ngào ngào với Tạ Đông bên cạnh sân khấu.

Tề Ninh dời tầm mắt đi, bỗng thấp giọng nói: "Giữa chừng xảy ra chuyện gì à? Tại sao anh ta lại thành luật sư?"

Tiếp xúc lâu dần mới phát hiện kỳ thực Phương Giản là người đơn thuần, người như vậy không thích hợp làm luật sư, mà hợp với nhảy múa hơn. Chí ít ở trên sàn nhảy, hắn chỉ cần dụng tâm nhớ kỹ bước nhảy, dụng tâm phô bày sự tự tin và hoàn mỹ của mình là đủ rồi, không cần đối diện trực tiếp với mặt tối và sự kinh khủng của thế gian, càng không cần chịu đựng việc bị bóng tối cắn trả.

Âu Dương Duệ vẫn nắm tay cậu, chỉ là thình lình dồn sức khiến Tề Ninh bị đau, cậu không lên tiếng, lẳng lặng nghe Âu Dương Duệ nói tiếp: "Mấy ngày trước khi đi Pháp, Phương Giản gãy chân." Nói tới đây, anh đột nhiên quay sang nhìn Tề Ninh, đôi mắt đen sáng tối không đều dưới ánh đèn, "Bị người ta đánh gãy, từ đó không bao giờ nhảy múa được nữa."

Tề Ninh hơi lạnh người, nhưng vẫn bình tĩnh hỏi: "Ai làm?"

Âu Dương Duệ không đáp, chỉ bê ly rượu trước mặt lên uống một hơi cạn sạch. Tề Ninh quay đầu nhìn Bạch Vũ lần nữa, phát hiện ánh mắt đối phương cũng đang dừng trên người mình.

"Anh đi toilet một lát." Âu Dương Duệ chợt đứng dậy, Tề Ninh gật đầu, nhìn theo anh xuống lầu. Chờ bóng dáng Âu Dương Duệ khuất hẳn, cậu mới thu mắt về, chỗ trống bên cạnh bỗng lún xuống, Bạch Vũ thoáng cái đã ngồi kế cậu.

"Phương Giản rất có năng khiếu." Tề Ninh chuyển đường nhìn lên Phương Giản vẫn đang múa trên sân khấu, nhẹ giọng khen.

Bạch Vũ gật gật đầu, giọng nói bao hàm sự cưng chiều khó giấu: "Tôi biết, nếu thời gian có thể quay ngược, cậu ấy nhất định là vũ công ưu tú nhất."

Thời gian sao có thể quay ngược.

Như trước kia, Tề Ninh có lẽ sẽ phản bác không chút do dự, nhưng hiện tại, cậu chỉ có thể im lặng.

"Kẻ hại Phương Giản đánh mất giấc mộng cuối cùng đi đâu?"

Bạch Vũ quay sang nhìn cậu, dưới ánh đèn, Tề Ninh có một vẻ đẹp làm người ta muốn sa vào, điềm tĩnh và bình yên tựa bức tranh, khiến người ta cầm lòng chẳng đậu mà muốn chăm chú ngắm mãi không thôi.

"Chết rồi." Bạch Vũ uống một ngụm rượu, chậm rãi đáp.

"Chết thì tốt, kẻ như thế chết đi, thế giới mới yên tĩnh." Tề Ninh bật cười, phát hiện mình rốt cuộc tìm được đồng loại rồi, cậu giết người vì Tề Hạ, còn Bạch Vũ giết người vì Phương Giản, thế gian quả nhiên có người ngốc giống cậu.

Bạch Vũ ngạc nhiên nhìn cậu, lập tức cười bảo: "Tôi cảm thấy mình đang nói chuyện với một người đàn ông trưởng thành, chứ không phải một cậu bé mới lớn."

Tề Ninh cười cười, bê ly rượu lên uống: "Qua 18 tuổi thì không còn là trẻ con nữa rồi." Huống chi, trong thân thể này vốn không phải trẻ con.

"Tứ hợp viện kia ở quen chưa?" Lát sau, Bạch Vũ chợt mở miệng hỏi.

Tề Ninh để ly rượu xuống, ánh mắt ngậm cười, "Tôi nên cám ơn lòng tốt của các anh."

"Sao?" Bạch Vũ nhướng mày.

"Lúc trước khi mua nhà, Tạ Đông bảo với tôi là gia đình chủ cũ muốn di dân nên bán gấp, nhưng bồn hoa trong sân lại được chăm chút cẩn thận, thậm chí giữa thời tiết oi bức mà vẫn không chết khát, đủ chứng minh có người định kỳ tưới nước cho chúng, người tưới là anh đúng không." Tề Ninh nhẹ giọng nói xong, liền quay đầu nhìn Bạch Vũ.

Bạch Vũ che trán cười cười, "Sao cậu biết là tôi?"

Tề Ninh trầm ngâm giây lát, thong thả đáp: "Người như Tiêu Ngôn tuy rằng trông có vẻ tốt tính, thực ra lại chẳng quan tâm điều gì, Phương Giản tương đối hướng ngoại, hiển nhiên không đời chú ý ba thứ cây cối này, Âu Dương Duệ thì bận đến nỗi thời gian ngủ cũng chả có, càng không có khả năng lo cho hoa hoa cỏ cỏ, tính đi tính lại chỉ còn anh là có khả năng nhất."

"Tề Ninh, tôi không thể không nói cậu là người cẩn thận nhất mà tôi từng gặp." Bạch Vũ nhìn cậu, thật lòng ca ngợi.

Tề Ninh nhún nhún vai, không tỏ ý kiến.

"Cậu phát hiện từ khi nào?"

"Mới đầu chỉ thấy kỳ kỳ, anh với Phương Giản, Tiêu Ngôn, cả Âu Dương Duệ, lần đầu tiên bước vào sân đều không hẹn mà ngắm cây đại thụ, tôi nghĩ cái cây đó chắc chắn có ý nghĩa vô cùng lớn với các anh, về sau có một người tên Trần Bách Nhiên thình lình xuất hiện, cũng chứng thực suy đoán của tôi."

"Trần Bách Nhiên?" Bạch Vũ nghi hoặc nhìn cậu, lặp lại một lần.

Tề Ninh gật đầu, đoạn kể lại chuyện Trần Bách Nhiên xuất hiện, Bạch Vũ nghe xong thì im lặng chốc lát, hỏi: "Chắc cậu biết ông ấy làm việc trong chính quyền trung ương đúng không?"

"Viện trưởng Viện Kiểm sát?"

"Ừ, viện trưởng Viện Kiểm sát trẻ nhất từ xưa tới nay, mới 46 tuổi thôi." Lúc nói chuyện, trong mắt Bạch Vũ tràn ngập tôn kính, Tề Ninh thầm rùng mình, chỉ gật đầu chứ không đáp lời.

Tề Ninh kinh ngạc, tuy trong mắt người đàn ông trung niên gặp hôm ấy phủ kín dấu vết năm tháng, song mặt trông kiểu gì cũng không giống 46 tuổi, giống 36 tuổi hơn.

"Ông là thầy của anh Duệ, anh Duệ tới được ngày hôm nay không thể không kể đến công lao dìu dắt và lời khen của ông." Bạch Vũ uống rượu, cất giọng điềm tĩnh.

"Ông ấy kết hôn chưa?"

Đại khái không đoán được Tề Ninh sẽ hỏi vấn đề này, Bạch Vũ ngẩn ra một hồi mới trả lời: "Vợ ông ấy cũng là một người tài ba, hiện đang giữ chức châu trưởng Thuyên Châu, họ có một con gái hai mươi tuổi đang du học tại Mỹ."

Tề Ninh còn muốn nói tiếp thì thấy Âu Dương Duệ đang đến gần, thế là đành chấm dứt đề tài.

Giờ đây tiếng nhạc đã hạ thấp, DJ lên sân khấu tuyên bố kết quả: "Thưa các quý ông quý bà, ngay sau đây chúng tôi xin công bố vũ vương cuối năm xx, người giành được vòng nguyệt quế vũ vương có thể yêu cầu bất cứ người nào ở đây làm một chuyện, không giới hạn."

DJ vừa dứt lời, quán bar mới im lặng được chốc lát đã bắt đầu la hét ầm ĩ, tiếng huýt sáo vang không ngớt bên tai.

Không giới hạn tức là nếu người kia mời anh qua đêm, anh cũng không được từ chối!

Cuối cùng, danh hiệu vũ vương hiển nhiên bị Phương Giản giành mất, bước nhảy linh động kia đã buộc chặt trái tim mọi người. Tề Ninh nhìn Tạ Đông mặt mày lo lắng và Phương Giản mặt mày ấm ức bước lên lầu hai và đi tới chỗ họ, lập tức bưng ly rượu lên uống, nhằm che giấu khóe miệng đang nhịn không được muốn nhếch lên của mình.

Coi mòi Tạ Đông với Phương Giản đã tỉnh rượu, chắc giờ trong lòng đang nén lửa giận đây.

"Phương Giản, anh múa đẹp lắm." Tề Ninh cầm ly rượu nhìn Phương Giản, cười khen. Phương Giản cũng vội bưng ly lên đáp lễ, vô luận thế nào, nghe người ta thật tâm ca ngợi, hắn vẫn hết sức cao hứng, ngay cả ý định tính sổ với Bạch Vũ cũng dẹp luôn.

"A Ninh bất công nha, Phương Giản nhảy đẹp còn anh thì không hả?" Tạ Đông đang bực muốn chết, nghe Tề Ninh nói xong thì dị nghị ngay.

Tề Ninh nhanh chóng kéo hắn ngồi xuống cạnh mình, "Anh học nhảy lúc nào hả? Sao cả em cũng giấu."

Ắc...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro