Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 23

Jihoon trở về Gaming house vào lúc 12h đêm với gương mặt buồn bã và nơi khoé mắt vẫn còn đọng lại những giọt nước mắt. Jihoon bước vào căn phòng tập tối om anh đưa tay mở công tắc đèn, cả phòng tập lúc này chỉ có một mình anh.

Jihoon ngồi xuống trước máy tính của mình, anh nhớ lại ban nãy bàn tay nhỏ bé của Sanghyeok nắm lấy gốc áo của anh mà nức nở...

"Em xin lỗi...xin lỗi"

Jihoon hết sức đau lòng. Jihoon thi đấu từ năm 17 tuổi đến nay cũng đã 9 năm, vụt mất bao nhiêu chiếc cúp danh giá dù nó đã ở trước mắt cũng chưa hề rơi một giọt nước mắt nào nhưng hôm nay, ngay lúc này người đứng trước mặt Jihoon là người anh thương, là bé con mà Jihoon dùng hết sự bao dung, sự dịu dàng mà bản thân có để chăm sóc và bảo bọc. Jihoon tính đến nay cũng chưa từng lớn tiếng với Sanghyeok lấy 1 lần dù tính cách của bé con không tốt nhưng anh luôn nhường nhịn vì cậu, thấy Sanghyeok buồn vì thua trận bản thân Jihoon đã tự hỏi nếu năm đó anh lựa chọn ra mắt ở một vị trí khác thì liệu 2 người bây giờ đã đứng cùng một chí tuyến không? Nhìn bé con buồn Jihoon đã tự trách như vậy mà bây giờ thấy Sanghyeok khóc thì hỏi xem anh làm sao mà không đau lòng.

"Bé con ngoan, em đừng khóc...chúng ta không yêu nữa là sẽ ổn mà. Em đừng khóc, lỗi là ở anh đáng ra anh không nên vội vàng như thế, anh xin lỗi..."

Sanghyeok chẳng nói được lời nào cả, cậu chỉ liều mạng lắc đầu những lời muốn nói đều bị tiếng nấc cản lại.

"Giờ chúng ta về nhé, anh cõng em nhé? Ngày mai chúng ta trở lại là đối thủ, ngày mai chúng ta trở về là GenG Chovy và T1 Faker chúng ta sẽ không liên quan đến nhau nữa nhé"

Jihoon nói xong thì xoay lưng lại ngồi xuống Sanghyeok cũng chịu trèo lên cho anh cõng.

"Bé con ngoan, yên nhé"

Jihoon cứ như vậy mà cõng Sanghyeok cả đoạn đường từ sông Hàn về kí túc xá của cả 2 cũng hơn 3 cây số nhưng Jihoon quyết định đi bộ. Ban đầu bé con của Jihoon trên lưng anh vẫn luôn nức nở anh phải liên tục dỗ dành bảo cậu hãy nín đi, dần dần Sanghyeok đã không còn khóc nữa hơi thở cũng trở nên đều đều đợi đến khi Jihoon khẽ quay đầu nhìn lại thì bé con đã ngủ mất rồi, anh khẽ bật cười.

Ngay lúc này Jihoon chỉ muốn thời gian trôi thật chậm để cho anh và Sanghyeok có thể bên nhau thêm một chút vì đến bản thân Jihoon cũng không biết ngày mai nó sẽ ra sao.

Sau khi giao Sanghyeok ngủ say trên lưng cho chàng đội trường Minhyung Jihoon vẫn nán lại để nhìn Sanghyeok.

"Hai người..."

Jihoon cười nhạt.

"Yên tâm đi, anh và Hyeokie đã chia tay rồi, sẽ không ảnh hưởng đến 2 đội nữa đâu, sau này nhờ mấy đứa chăm sóc bé con giúp anh"

Jihoon đưa tay vuốt ve gò má của Sanghyeok lần nữa rồi rời đi mà chẳng để Minhyung nói gì.

Jihoon đêm đó vùi đầu vào rank, anh không ngủ một mình ngồi trong phòng tập.

"Gì thế Jihoon?"

Hyeonjun lúc đồng hồ điểm 8h30 phải bật dậy vì anh có cuộc gọi của shipper xuống nhận hàng, khi trở lên đi qua phòng tập thấy đang mở đèn mới tò mò vào xem.

Lúc nãy khi dậy không thấy Jihoon đâu Hyeonjun nghĩ rằng hôm qua anh và Sanghyeok gọi nhau ra để giải quyết chuyện nên không về.

"Mày làm gì mà dậy sớm thế?"

Jihoon không trả lời chỉ vươn vai và check xem các thông số sau trận, Hyeonjun nhận ra quần áo mà Jihoon mặc trên người là quần áo đêm qua trước khi rời khỏi phòng anh đã mặc.

"Mày ngồi đây cả đêm à?"

"Buồn ngủ quá em đi ngủ trước đây, hôm nay em sẽ dậy muộn nhé"

Nói rồi Jihoon tắt máy tính trở về phòng.

Ngày hôm đó cả 2 phía GenG và T1 đều lên tiếng phũ nhận tin đồn tuyển thủ Chovy và tuyển thủ Faker có mối quan hệ tình cảm, điều này ngay lập tức khiến thành viên 2 đội ngỡ ngàng, GenG mặc kệ Jihoon đang ngủ cũng vào kéo anh dậy để hỏi, Sanghyeok đang say giấc thì bị Minseok dựng đầu.

"Nói ngay chuyện này là như thế nào?"

Wangho đưa chiếc điện thoại có bài đăng của GenG cho Jihoon xem, trái với thái độ hoang mang của mọi người Jihoon lại bình tĩnh đến lạ.

"Bọn em chia tay rồi"

"Tại sao?"

"Anh à chuyện này rồi sẽ lắng xuống mà sao phải chia tay?"

Cặp bot là 2 người có phản ứng đầu tiên sau câu nói của Jihoon, nhưng anh không trả lời.

"Mày nói anh nghe xem sao lại chia tay? Rõ ràng là đã nói tất cả sẽ im lặng đợi chuyện này yên mà"

"Chúng ta im lặng nhưng bên T1 là người nhận ảnh hưởng nhất"

Jihoon mặt không cảm xúc nhìn Wangho

"Ai là người nói lời chia tay trước?"

"Em"

Wangho nghe như vậy thì ngay lập tức bật dậy khỏi ghế nắm lấy cổ áo Jihoon kéo anh đứng dậy.

"Mày chia tay Sanghyeok trong thời gian này, mày có còn là con người không?"

"Anh Wangho có gì bình tĩnh nói"

Hyeonjun thấy sắp có đánh nhau đến nơi liền đứng dậy can ngăn.

"Mày quên mày vất vả thế nào để có được thằng bé à? Jeong Jihoon mày nói cho anh nghe ngay tại sao mày chọn chia tay"

Wangho đang mất dần bình tĩnh Sanghyeok là đứa nhỏ mà anh xem như em trai của bản thân, khi việc này xảy ra Wangho cũng đã liên tục nhắn tin an ủi Sanghyeok và nói hãy tin Jihoon vì Jihoon sẽ tìm được cách giải quyết nhưng cuối cùng trả lại cho anh chỉ là lời nói * Bọn em chia tay rồi*

"Anh Wangho bỏ ra trước đã có gì từ từ nói"

Suhwan cùng Hyeonjun cố gắng kéo 2 người ra cuối cùng thì cũng làm được, Wangho được giữ ngồi trên ghế còn Jihoon gương mặt vẫn bình tĩnh như vậy.

"Dù giờ mọi người nói sao thì mọi chuyện cũng đã rồi không thể thay đổi được đâu, em vào phòng trước đừng ai làm phiền em"

Jihoon bình thãn đứng lên chỉnh lại quần áo thõng thã rời đi.

"Mẹ nó Jeong Jihoon mày đéo phải con người"

"Anh bình tĩnh để em đi nói chuyện với nó"

Hyeonjun cũng rời đi theo Jihoon, khi về đến phòng Hyeonjun thấy Jihoon đã nằm quay mặt vào tường.

"Jihoon rốt cuộc tại sao lại chia tay?"

Jihoon không trả lời Hyeonjun và trông như anh đã ngủ rồi.

"Hai đứa rốt cuộc sao vậy? Khó khăn lắm mới đến được với nhau sao cuối cùng lại chia tay dễ dàng như vậy?"

Jihoon vẫn không trả lời Hyeonjun, anh thở dài rồi rời khỏi phòng.

Khi cửa phòng vừa đóng lại đôi mắt Jihoon mở to, nãy giờ anh chỉ giả vờ ngủ...anh không chịu nỗi sự chất vấn của đồng đội, anh sợ nếu bị hỏi thêm một chút nữa thì chuyện người muốn chia tay là Sanghyeok sẽ bị anh nói ra mất, anh muốn mọi người vẫn thương yêu bé con của anh dù sao chia tay cũng sẽ ổn hơn cố chấp bên nhau để rồi sự nghiệp của bé con của...à không đã từng là của anh bị huỷ hoại.

Nhưng mà...sao tự khuyên nhủ bản thân là như vậy nhưng khi nghe người khác nhắc đến bé con Jihoon lại không nhịn được mà rơi nước mắt.

Về phía T1 sau khi thấy được bài thông tin phũ nhận 2 người Minseok, Wooje đã kéo vào phòng dựng đầu Sanghyeok thức dậy để hỏi chuyện.

"Giải thích ngay cho anh chuyện này"

Minseok ném cho Sanghyeok điện thoại cậu cầm đọc rồi mím môi.

"Em...với anh Jihoon đã chia tay rồi"

Trong phòng tập lúc này có đầy đủ đội 1 của T1 Minhyung im lặng Hyeonjoon ngồi bên cạnh cũng không nói gì.

Minseok hít vào một hơi thật sâu rồi hỏi tiếp.

"Lý do chia tay?"

Sanghyeok lắc đầu không nói.

"Ai là người nói chia tay?"

"Là em..."

Minseok lần nữa hít vào một hơi thật sâu.

"Anh Minseok..."

Wooje đưa điện thoại sang cho Minseok xem cậu đọc xong thì quay sang nhìn Sanghyeok.

"Nói thật cho anh biết ai là người nói chia tay trước?"

Gương mặt Minseok trở nên căng thẳng.

"Là em thật mà"

"Vậy tại sao anh Wangho nói là anh Jihoon là người nói chia tay? Anh ấy vừa nhắn tin với Wooje hỏi em ổn không đấy"

"Rõ ràng là em..."

Sanghyeok bỏ mặt mọi người ở lại chạy về phòng mình lấy điện thoại nhắn tin cho Jihoon.

[Sao anh lại nói anh là người nói chia tay? ]

Chỉ chưa đầy 2 giây sau Jihoon đã trả lời.

[Anh muốn mọi người vẫn thương yêu em, bé con cứ nói với mọi người anh là người chia tay đi, còn sớm bé con ngủ thêm đi]

[Jihoon à...]

[Anh không sao đâu]

[Sanghyeok]

Là tin nhắn từ Hyeonjun Sanghyeok thoát khỏi cuộc trò chuyện với Jihoon chuyển sang cuộc trò chuyện với Hyeonjun.

[Em đây ạ]
[Em và Jihoon rốt cuộc đã có chuyện gì sao lại chia tay?]
[Bọn em...]
[Đêm qua Jihoon nó không ngủ, nó thức trắng hay sao ấy 8h30 anh thấy nó trong phòng tập]
[Sao ạ?]

———————> Còn Tiếp

Càng ngày càng xàm end sớm thôi 🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro