Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 86 : Đau Tâm Lẫn Xác

Trong màn đêm tĩnh mịch , Đình Trọng chỉ mới có thể chợp mắt được một hồi , chỉ mới ngừng thôi suy tư được một chút nhưng giấc ngủ nào đâu trở nên dễ dàng đối với cậu .
Nếu quá đỗi dễ dàng thì Trần Đình Trọng cậu sẽ chẳng thể nào bị cái tên thối tha Bùi Tiến Dũng không biết thương hoa tiếc ngọc kia uế tạp nhục dục thân xác đến tột cùng đau đớn , tâm can xé nát thành bụi hạt.
.......

Đình Trọng dần chìm vào giấc ngủ để hồi phục chút sinh lực ít ỏi , những cơn giấc mộng từ từ chiếm lấy toàn bộ tâm trí cậu . Chẳng phải những giấc mơ đẹp đẽ , cũng chẳng phải những mộng mơ tuyệt hảo , chúng đều hóa nét đau thương , lạnh lẽo tâm tình . Mỗi đêm đều như thế nhưng càng ngày càng chuyển biến trở nên tồi tệ , càng làm Đình Trọng bất giác bật khóc.

" Đình Trọng , hai ta liệu có sau này?"

Chắc chắn mà...trọn đời muôn kiếp

" Đừng thương hại tôi nữa....Trần Đình Trọng..."

Không có , tình cảm em đối với chàng là thật...

Đôi vai Đình Trọng khẽ run rẩy , những hình ảnh mơ hồ , những câu nói đau lòng quặn thắt. Trần Đình Trọng cậu thật sự không đủ dũng khí để có thể chịu đựng tiếp tục

" Em vẫn còn tình cảm với Tiến Dũng...phải không?"

- Tất cả đều là quá khứ , giữa em và Tiến Dũng đã chấm dứt mối nhân duyên . Đỗ Duy Mạnh , chỉ có chàng....

Đình Trọng mơ màng bất giác tỏ bày , câu nói ấy lọt thẳng vào đôi tai Tiến Dũng . Lúc nãy khi cảm thấy người trong lòng chợt run rẩy bất thường , khiến hắn thức giấc mở mắt xem xét . Tiến Dũng ngắm nhìn gương mặt người thương , kì lạ lại có giọt lệ từ khóe mi chảy dài , lại nghe thấy người trong lòng nói lời cay đắng . Tiến Dũng hắn mới biết được thì ra cậu đang mộng về Đỗ Duy Mạnh, thương nhớ kẻ tình địch mà hắn ghét nhất. Tâm trí Tiến Dũng như dầu sôi lửa bỏng , tại sao không một phút giây nào mà Đình Trọng nhớ đến hắn? Tại sao cậu không bao giờ công nhận hắn? Tất cả là vì sao?

Tiến Dũng nóng giận lật người Đình Trọng còn mình khống chế người kia bên dưới , hắn hùng hổ cắn lấy đôi môi mềm mại có phần nứt nẻ khiến Đình Trọng giật nảy mình . Nhận thấy người kia cự tuyệt , Tiến Dũng mặc kệ thân thể Đình Trọng đang thương tích tàn phế , hắn ra tay khiến một bên má cậu đỏ ửng . Đình Trọng nhíu mày gắt gao , tay chân đều không cần nào động đậy , chỉ có thể nằm chịu hứng trọn cơn thịnh nộ quái ác của Tiến Dũng mà chính cậu cũng chẳng hiểu vì sao . Hắn mạnh bạo cắn lấy đôi môi cậu , vùng cổ chỉ toàn là vết đỏ trông rất khó coi . Đình Trọng khó chịu lên tiếng nhưng điều này càng làm cho Tiến Dũng điên tiết hơn.

- Bùi Tiến Dũng , ngài lại vô cớ chút giận lên người tôi? Ngài chẳng khác gì một loại cầm thú , súc sinh còn không thể sánh ngang bằng . Chết tiệt Bùi Tiến Dũng , có phải ngài sống nhờ nửa thân dưới không? Thân là hoàng thượng một đế quốc được dân chúng ca tụng vậy mà lại có suy nghĩ ngu muội ích kỷ , ngài đừng nghĩ dùng dục vọng của chính ngài thì có thể bắt ép tôi bên cạnh . Bùi Tiến Dũng , ngài thật đang khiến tôi ngày càng chán ghét thù hận ngài , quả thật loại người như ngài liệu loài cẩu sẽ ưa thích? Đừng cố tỏ ra ngài trên bề người khác , đừng khống chế người khác theo tư tưởng của ngài thưa hoàng thượng.

- Em tức giận cái gì? Em chửi rủa cái gì? Trần Đình Trọng, em nên nhớ Bùi Tiến Dũng tôi xưa nay chưa ngán một ai bao giờ , dù tôi có yêu em cỡ nào nhưng cái mạng nhỏ tàn phế này tôi chỉ cần đâm chí mạng thì Diêm La lại có khách ghé thăm . Em nói tôi thuộc loài cầm thú , súc sinh cũng không bằng? Đúng , tôi thừa nhận tôi không bằng một góc của súc sinh , vừa lòng em chưa ? Trần Đình Trọng em nói tôi sống bằng nửa thân dưới thì em nên nhớ một điều , tôi có thể dùng thân dưới làm em sướng đến phát điên , dâm đãng rên rỉ cầu xin Bùi Tiến Dũng tôi thao nát . Đỗ Duy Mạnh làm em lên tiên tại sao em không nói? Khi tôi làm thì em cự tuyệt?  Lúc trước tôi bận việc triều đình , em lại xuống Ngự Thiện Phòng chăm chút từng món ăn cho Đỗ Duy Mạnh ,tôi còn biết hai người còn lên giường chăn gối với nhau trong hôm đó . Trần Đình Trọng , em có phải quá tiện nam dâm dục rồi hay không? Em ham muốn nam nhân đến thế ? Loại tiện nam như em thật khiến tôi ghê tởm . Em xem tôi không khác gì loại cẩu , chẳng phải ý nói em đang dâm loạn cùng một con cẩu hay sao? Trần Đình Trọng em khai thật đi , được thứ đó của tôi đâm vào có phải rất sướng hay không ? Có phải rất khiến em thèm khát muốn tôi chiếm lấy thân thể dơ bẩn này đúng không hả?

Đình Trọng bị Tiến Dũng làm cho không thể nói được lời nào , nơi cuống họng định nói gì đó cũng bị nghẹn lại không thốt ra . Mỗi khi hắn tức giận , cậu xác định chỉ có đau tâm lẫn xác . Sự sỉ nhục nặng nề , mọi thứ Tiến Dũng làm ra đã đi vượt mức giới hạn bản thân cậu . Gương mặt cậu đỏ bừng , khóe mi ứa ra nước mắt lưng tròng , Đình Trọng không hề kiêng nể mà phát ra những câu từ khó nghe

- Tôi tiện nam thì đã sao? Tôi ham muốn nam nhân cũng là chuyện của tôi . Bùi Tiến Dũng , ngài nên nhớ rằng tôi và ngài chẳng là cái gì của nhau , chúng ta đã chấm dứt đoạn tình này từ lâu rồi . Bùi Tiến Dũng, tôi nhắc cho ngài nhớ , khi xưa ngài vì giang sơn mà sẵn sàng thành thân bái đường cùng nữ nhân khác , ngài bỏ mặc tôi giữa bầu trời nắng gắt thiêu đốt . Bùi Tiến Dũng....tâm tôi lúc đó đã chết lặng thật rồi . Ngài có hạnh phúc riêng của ngài , tôi có hạnh phúc của riêng tôi , chẳng ai xâm phạm ai . Chết tiệt , tôi hỏi ngài có phải đã quá tham lam ích kỷ rồi hay không? Có được nương tử đảm đang xinh đẹp bao người mơ ước , ngài còn không chịu an phận mà còn bắt tôi bên cạnh  ngài , luôn phải hứng chịu sự dày vò tâm can lẫn thể xác . Bùi Tiến Dũng ngài có thực sự hiểu tôi không? Ngài chưa từng yêu thương tôi dù là một chút , luôn đem tôi ra thỏa mãn nhu cầu sinh lý của ngài . Bùi Tiến Dũng ngài chỉ đáng với hai chữ bần tiện .

Tiến Dũng hung hăng tiếp tục ban cho cậu thêm hai bạt tay đỏ ửng nơi  hai bên má , hắn nắm chặt lấy phần tóc làm cho cậu nhói đau . Tiến Dũng ghé sát khuôn mặt cậu tức giận trừng mắt nói

- Em nói ta bần tiện thì ta cũng thừa nhận , vậy ta sẽ cho em thấy ta bần tiện đến cỡ nào.

Tiến Dũng nóng giận cởi bỏ y phục trên người Đình Trọng dù cậu có chống cự quyết liệt . Đình Trọng càng ngoan cố thì hắn càng lửa hung tàn bạo tát cậu đến nổi khóe miệng nứt ra . Hắn cắn mút hai điểm hồng hào trước khuôn ngực Đình Trọng, chẳng còn cử chỉ liếm nhẹ mà thay vào đó là hành động dùng răng nhai lấy hai đầu ti sưng tấy. Đình Trọng la lên vì đau rát , trong lòng không thể tránh khỏi nỗi tủi nhục bao quanh , cậu vô dụng chẳng thể phản kháng , kể cả hai cánh tay lẫn hai đôi chân đều do chính Tiến Dũng thẳng tay làm cho tàn phế .

Hắn nắm cự vật của cậu mà siết chặt , Tiến Dũng hắn thích nhất chính là biểu cảm nhăn nhó của Đình Trọng khi hắn làm tình cùng cậu , nó tạo cho hắn cảm giác rất muốn chinh phục người ngang bướng dưới thân . Nam căn của hắn sớm đã dựng đứng chỉ chực chờ khuấy động , Tiến Dũng chẳng hề bôi trơn hay nới lỏng nơi huyệt động thì ngay lập tức đem nam căn chôn vùi sâu trong huyệt động . Huyệt động gắt gao co rút mạnh mẽ , cái thứ thô nóng đâm sâu vào khiến Đình Trọng la hét thảm thiết vì quá đau , nơi đấy như muốn rách làm hai .

- Tiến Dũng ,đau...đau quá

- Ta chỉ muốn cho em thấy sự bần tiện mà em đã nói thôi.

Tiến Dũng vẫn cứ rút ra rồi đâm mạnh vào , hắn nhẫn tâm đem thân dưới Đình Trọng mà thao điên cuồng , hành hạ thân xác cậu điêu tàn . Đình Trọng bật khóc hao tâm tổn trí nhớ về khi xưa Bùi Tiến Dũng cất lời hứa dưới ánh trăng sẽ luôn yêu thương Trần Đình Trọng , Bùi Tiến Dũng hứa sẽ mãi bảo vệ Trần Đình Trọng. Lời hứa ấy đến tận bây giờ vẫn chưa thể hoàn thành....Thà rằng xưa kia xin chàng đừng hứa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro