Chap 64 : Chờ đợi
Đình Trọng hiện thân ở một nơi trông như Bồng Lai Tiên Cảnh , khung cảnh bao la đẹp đẽ khiến cậu thích thú . Đình Trọng chạy nhảy từ chỗ này đến chỗ khác , từng loài hoa được tay cậu nâng niu vuốt ve , từng loại quả được miệng cậu nếm thử , tâm trạng vui sướng hân hoan. Đình Trọng vô tình đụng độ một con hổ trắng to lớn đang trừng mắt gầm gừ , cậu sợ hãi lùi lại nhưng nó càng tiến tới gần . Bỗng một giọng nói cất lên kèm theo cử chỉ ôm eo cậu khiến Đình Trọng bị giật mình quay sang
- Bạch Hổ , ngài không được làm phu nhân của tôi sợ chứ
- Hừ , phu nhân của ngươi xâm phạm nơi ở của ta , ta chưa xé xác là đã rất may mắn.
- Nếu tôi không đến kịp thì sao? Ngài định xé xác phu nhân tôi thật ư?
- Thịt Hồ Ly tuy thơm ngon nhưng vị lại béo , ăn rất ngán . Ta thích ăn thịt ngươi hơn .
Bạch Hổ thu hồi vẻ gầm gừ dữ tợn khi nãy , hắn ngồi xuống liếm láp tứ chi rồi lại lượn đuôi dụi mắt . Đình Trọng bị đơ ra ngước nhìn người kế bên vẫn đang ôm chặt mình trong lòng , miệng bất giác nói nhỏ
- Phu quân....
Người nọ hướng ánh mắt ôn nhu vuốt nhẹ tóc cậu , sờ mặt Đình Trọng âu yếm
- Phu nhân , ngài ấy đã làm em sợ rồi
- Không sao...có chàng ở đây rồi
Đình Trọng lại một lần nữa nói trong vô thức không suy nghĩ, lòng có chút hoang mang . Hắn nhìn cảnh tưởng âu yếm phía trước mà toàn thân dựng lông rùng mình
- Hừ , Thiên Hựu Nguyên Soái mau đưa phu nhân của ngươi về dạy dỗ lại đi , thật chướng mắt ta
Nói rồi Bạch Hổ kiêu hãnh bỏ đi , người kia quay sang nhìn cậu dặn dò
- Em đừng nên đến nơi này , sẽ chọc Bạch Hổ nổi giận . Ta không muốn em xảy ra chuyện gì
- Vâng...phu quân , chàng là ai?
- Đỗ Duy Mạnh , nhớ kĩ tên ta .
Đình Trọng chợp mắt tỉnh dậy , ánh sáng dội vào mặt khiến cậu nhíu nhẹ mày lắc đầu . Tiến Dũng mừng rỡ vội vàng ôm chặt lấy thân người cậu vào lòng
- Cuối cùng em cũng đã tỉnh
- Tướng công bỏ em ra , chặt quá rồi
Tiến Dũng dồn nén nỗi hân hoan trong lòng , hắn đưa tay chạm nhẹ vào vùng bụng cậu mà xoa không khỏi cười trìu mến
- Cảm tạ em rất nhiều , hai sinh linh bé nhỏ của trẫm... Sau này hãy cùng trẫm thống trị giang sơn , nuôi dưỡng song nhi nên người.
- Tướng công , ý chàng...
- Trẫm sẽ phong em làm hoàng hậu đương triều , hai ta sẽ sánh bước trên lễ đường...một lần nữa.
- Trẫm sẽ tước quyền cai quản lục cung của Hiên An , đưa nàng trở thành Quý Phi .
- Quá thiệt thòi cho hoàng hậu nương nương , em không muốn.
- Nàng ấy sẽ không chịu thiệt . Trẫm chỉ mong em chấp thuận điều kiện này , hãy để trẫm thực hiện lời hứa trọn vẹn
- Lời hứa? Chàng có hứa gì sao?
Tiến Dũng im lặng không nói một lời , hắn nhẹ nhàng nâng gương mặt cậu gần sát vào hắn , miệng thủ thỉ vài lời
- Trẫm có hứa đời này kiếp này chỉ yêu mình em , chỉ có em mới xứng đáng với ngôi vị hoàng hậu .
Lời nói thốt ra từ Tiến Dũng làm cho trái tim Đình Trọng nhốn nháo , ánh mắt hắn say đắm nhìn cậu rồi trực tiếp đưa Đình Trọng vào nụ hôn sâu , cả hai nhắm mắt hưởng thụ dư vị đối phương .
__________
- Hoàng thượng vạn tuế , vạn tuế , vạn vạn tuế
- Các khanh hãy bình thân.
Tiến Dũng oai nghi tựa trên ngai vàng , hai bên hắn chính là Hiên An và Đình Trọng , mỗi người mỗi phong độ khác nhau đều toát lên vẻ uy nghiêm cương định . Tiến Dũng liền mắt nhìn bao quát toàn cảnh phía dưới , chúng thần đều cuối đầu hành lễ bày tỏ lòng tốn kính khiến niềm kiêu ngạo bên trong hắn trỗi dậy mạnh mẽ
- Trẫm có đôi lời muốn nói với các khanh . Chính vì Hoàng Quý Phi đã ban cho trẫm hai tiểu song nhi , trẫm quyết sẽ cùng Hoàng Quý Phi tổ chức hôn lễ một lần nữa , đồng thời sắc phong Hoàng Quý Phi làm Hoàng Hậu điều hành Lục Cung.
Một trong số tên quan lại thắc mắc lên tiếng
- Bẩm hệ hạ , vậy còn Hoàng Hậu nương nương hiện tại thì sao?
- Trẫm đã tính từ trước không để nàng chịu thiệt . Trẫm sắc phong nàng trở thành Quý Phi dưới chướng Hoàng Hậu , phụ giúp Hoàng Hậu quản lí Lục Cung.
Tất cả tướng quan nhìn nhau nhún vai , ý hoàng thượng đã đưa không thể chối cãi lời nào , bọn họ còn muốn sống một cuộc đời bình yên tốt đẹp . Còn Hiên An trong lòng chia rõ rệt hai mạch cảm xúc nửa vui nửa buồn , vui vì nàng không phải vướng bận gì tới Tiến Dũng và tối nay nàng có thể lẻn ra ngoài không sợ người khác để ý , buồn cho số phận Đình Trọng, cậu bị Tiến Dũng hoàn toàn độc chiếm .
- Ngày mai trẫm sẽ tiến hành hôn lễ . Nếu các khanh không ai còn có ý kiến gì thì bãi triều .
Tất cả lẳng lặng lui ra ngoài kể cả Hiên An , Tiến Dũng cười khuẩy vui sướng ôm Đình Trọng vào lòng trở về Thanh Ninh cung nghỉ ngơi .
____________
Vào lúc trời đêm khuya canh ba , Hiên An khoác lên mình y phục nam nhân cưỡi ngựa lẻn lút rời khỏi hoàng cung , nàng dừng ngựa bước vào vách hang Sơn Động , nàng ngoảnh lại dò xét liệu có ai theo dõi không rồi mới yên tâm bước vào. Đức Chinh mừng rỡ hoan nghênh đón tiếp nàng
- Người cuối cùng cũng tới , bên trong còn có thái tử Văn Đức
Hiên An gật đầu tiến vào sâu bên trong Sơn Động , nơi đây đầm ấm không khí không quá ngột ngạt , nàng ngồi xuống cùng mọi người , nét mặt ai nấy đều vó vẻ căng thẳng. Lúc này nàng chợt lên tiếng
- Ngày mai Tiến Dũng hắn cùng Đình Trọng thanh thân.....
- tỷ nghĩ chúng ta không thể quá manh động , thời gian giải cứu Trọng đệ bắt buộc phải kéo dài.
- Đệ cũng nghĩ như tỷ , có thể đây là mồi dụ chúng ta ra mặt
Đức Chinh chống tay suy ngẫm , mọi ánh mắt đều hướng về Duy Mạnh , bọn họ hiểu cảm giác của anh , khi người mình yêu thành thân cùng kẻ khác quả thật không còn gì đau bằng . Minh Vương sực nhớ ra gì đó liền vội cất tiếng
- Ngọc Hải huynh và Xuân Trường chàng đã trở lại hoàng cung , liệu Tiến Dũng sẽ làm khó hai người họ?
- Trong hoàng cung gần như tôi chảng chạm mặt hai người họ , gần như là biệt tâm biệt tích
A Phượng nói với tông giọng bất lực , Văn Thanh cậu còn chưa rõ tung tích ra sao , sống chết thế nào , đanh nuốt nước mắt ứa nghẹn vào bên trong .
- Tôi có một chuyện không biết có nên nói hay không....chỉ sợ làm tổn thương Duy Mạnh
- Người cứ nói , tôi không sao.
Hiên An ngập ngừng ấp úng nhìn Duy Mạnh rồi lại thở dài
- Đình Trọng....mang song hỉ của Tiến Dũng
-...
Duy Mạnh nắm chặt hai bàn tay lại mà cười khổ , mọi người còn lại không khỏi bàng hoàng , cảm xúc giận dữ dâng trào bộc lộ ra ngoài . Văn Đức tức giận đứng phắt dậy đập bàn
- Khốn kiếp Tiến Dũng
- Hắn dám đụng đến thân thể Đình Trọng, tỷ thực sự không thể nhịn nỗi
- Hắn lại dùng bùa gì với Trọng đệ , nam nhân không thể mang thai
- Vương huynh nói đúng đấy , nam nhân không thể mang thai . Đệ Nguyễn Quang Hải xin thề chưa từng chứng kiến hay nghe qua sự việc này. Toàn huynh nghĩ sao?
- Ta chỉ nghe qua từ lời đồn đại , một phép thần thông nào đó có thể khiến nam nhân khi uống vào có thể có mang nhưng ta không quá chuyên sâu .
- Ngày mai tôi muốn vào hoàng cung một chuyến
- Không được Duy Mạnh , Tỷ không muốn Tiến Dũng ỷ được nước làm tới , hắn bắt được đệ tủi chỉ có chết.
- Lan tỷ đừng lo , đệ sẽ cải trang thật kĩ lưỡng , đệ muốn nhìn thấy em ấy .
Nói rồi Duy Mạnh thất thần bước ra ngoài Sơn Động , trái tim hiu quạnh tan nát thiếu hơi ấm người ấy , nỗi buồn càng chiếm lấy tâm can anh gào thét trong lòng.
Sáng hôm sau , Duy Mạnh lặng lẽ ròi khỏi hang Sơn Động cưỡi ngựa tiến đến hoàng cung_ nơi buổi lễ thành thân giữa Đình Trọng và Tiến Dũng sẽ bắt đầu . Có lẽ anh đến hơi trễ , người ấy đã cùng kẻ kia giao ước thề nguyện mãi bên nhau , Duy Mạnh buồn sầu nhìn hình ảnh Đình Trọng đứng bên Tiến Dũng vui vẻ mà lòng tuyệt vọng . Đình Trọng miệng cười đứng trên thành nhìn xuống toàn dân bắt gặp ánh mắt đau thương người kia , hai ánh mắt cậu và anh chạm nhau , mỗi ánh mắt chính là nỗi niềm cảm xúc . Đình Trọng ngờ ngợ cảm giác hình ảnh thân quen trong mơ ùa về mà nhìn chăm chú , con tim bất chợt rộn rã xao xuyến lạ thường . Bóng dáng người ấy vội quay đi khiến tâm tư cậu hụt hẫng , tâm trí suy nghĩ " Đỗ Duy Mạnh , chàng ấy là ai....?
Màn đêm buông xuống trăng lại lên , Duy Mạnh ngồi trên vách đá nhỏ , đôi tay nắm chặt ống sáo , đôi mắt ủ rũ buồn bã hướng về ánh trăng , lòng thầm gợn lên nhiều tia đau xót thắt lòng....
" Đêm xuống trăng lên , ánh trăng tà
Một mình một cõi rộng bao la
Cớ sao người lại chẳng hề nhớ
Bỏ tình ta cốt chốn phương nào?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro