Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ĐỪNG KHIẾN TỚ PHẢI LÀM VẬY



Deft không thể mãi chìm trong vòng lặp này.

Mỗi ngày trôi qua, Faker càng siết chặt cậu hơn.

Những câu hỏi tra xét.

Những lời nói tưởng chừng dịu dàng nhưng lại như một chiếc vòng kìm hãm cậu.

Những cơn giận vô lý mà cậu không thể nào hiểu được.

Cậu đã nhịn.

Nhịn đến mức cổ tay cậu đã hằn lên những vết đỏ.

Nhịn đến mức từng hơi thở của cậu đều bị kiềm nén.

Nhưng cậu không thể mãi như vậy.

Không thể tiếp tục như thế này được nữa.

Ngày hôm đó, Faker muốn cậu ở nhà.

Cậu ta muốn cậu từ chối buổi họp với đội.

"Cậu không cần phải đi. Họ có thể tự giải quyết mà."

"Tớ không muốn cậu ra ngoài hôm nay."

"Ở lại với tớ."

Deft nắm chặt điện thoại trong tay.

"Faker, đây là công việc."

"Tớ đã chiều theo ý cậu bao nhiêu lần rồi?"

"Lần này, tớ không thể không đi."

Không khí trong phòng đông cứng lại.

Faker nhìn cậu, ánh mắt tối sầm.

Một giây.

Hai giây.

Ba giây.

Rồi, đột nhiên—

"CẬU ĐANG THÁCH THỨC TỚ ĐÚNG KHÔNG?"

Tiếng quát như một nhát búa giáng thẳng vào lồng ngực Deft.

Cậu giật mình lùi lại theo bản năng.

Faker chưa bao giờ hét vào mặt cậu như thế.

Nhưng hôm nay, cậu ta đã mất kiểm soát.

"TỚ ĐÃ LÀM TẤT CẢ MỌI THỨ VÌ CẬU, VẬY MÀ CẬU DÁM CÃI LẠI TỚ SAO?"

Bàn tay Faker vươn ra, nắm chặt cổ tay cậu.

Deft run lên.

"Bỏ ra."

"Không."

Siết chặt hơn.

"Faker, bỏ ra!"

Cậu vùng vẫy.

Nhưng càng cố gắng thoát ra, Faker càng siết mạnh hơn.

Đôi mắt cậu ta ánh lên sự cuồng loạn.

"Nếu cậu rời đi, tớ sẽ không tha thứ cho cậu."

"Tớ sẽ không để cậu đi đâu hết."

Cổ tay đau rát.

Nỗi sợ tràn qua từng thớ thịt, len lỏi vào từng hơi thở.

Deft không nghĩ ngợi gì nữa.

Cậu quờ tay cầm lấy điện thoại.

Mở danh bạ.

Chọn một cái tên quen thuộc.

Bấm gọi.

"Alo? Anh Deft?"

"... Keria, cứu anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro