Chap 28
Là Rakan. Là Rakan!!
Là Rakan còn sống, bằng xương bằng thịt.
Xayah như muốn hét lên. Nhưng cô như đang chôn chân xuống đất, cô chết lặng nhìn Rakan nhảy múa trên sân khấu với nụ cười mật ngọt thường thấy của hắn. Tới lúc này cô cũng chẳng biết tâm trạng mình thế nào, vui mừng hay buồn khổ, cô không quan tâm. Cô chỉ biết rằng Rakan đang ở đó, và điều đó sẽ cứu rỗi tất cả. Nếu là mơ, cô cần ai đó vả cho tỉnh dậy, nhưng sao cô vẫn muốn chìm đắm trong giấc mơ đó hơn.
Rakan tiếp tục những điệu nhảy của hắn cho tới khi ánh mắt hắn giao với ánh mắt Xayah lúc này đang trân trân nhìn hắn. Hắn đứng hình vài giây.
Hình như hắn không nhìn nhầm. Hắn không dám tin vào mắt mình nữa. Tuy ánh sáng chỉ soi sáng mình hắn và bóng tối che khuất Xayah, nhưng hắn vẫn kịp nhìn ra đôi mắt ánh vàng chết chóc đặc biệt đó.
Hai người nhìn nhau như thể cả đời.
Khán giả cũng thấy bất thường và dồn ánh mắt về phía họ. Thêm vài giây nữa trôi qua, Rakan bắt đầu lúng túng. Hắn không ngờ lại gặp Xayah ở đây, hắn đã thề sẽ không xuất hiện trước mặt Xayah nữa rồi. Trong tích tắc, nội tâm hắn đấu tranh dữ dội. Thực tế mà nói, đây có thể là cuộc hội ngộ kì diệu, khi mà hắn cứ đinh ninh là sẽ không gặp lại cô nữa. Trái tim hắn sẽ đập liên hồi hạnh phúc, hắn muốn lao đến ôm cô và xóa tan đi mọi khoảng cách giữa cô và hắn. Giữa thời gian và khoảng không rộng lớn, hắn đã tìm thấy cô lần nữa.
Nhưng hắn đã cắn chặt môi, thô bạo dập tắt niềm vui của hi vọng. "Đi chết mẹ nhà anh đi" Xayah đã nói vậy. Hắn nhìn cô chăm chăm. Biểu cảm đó, hẳn là căm ghét lắm vì hắn chết hụt, nhỉ?
Thêm một giây nữa, khi tiếng nhạc ngừng hẳn. Đáng lẽ ra lúc này hắn sẽ kết thúc màn biểu diễn của mình bằng một vũ điệu ngoạn mục. Đáng lẽ khán giả sẽ vỗ tay, mê đắm hắn, thay vì im lặng nhìn hắn và Xayah một cách khó hiểu.
Rakan nghe con tim mình đang kêu gào với cảm xúc hỗn loạn. Hắn biết mình phải làm gì. Làm những gì tốt nhất cho hắn và Xayah.
Rồi trong một khoảnh khắc, mắt hắn đảo đi khỏi ánh mắt Xayah. Hắn quay đi và bỏ chạy, lao qua cánh gà với những tấm vải màn to đùng, bỏ lại Xayah và đám đông còn đang ngỡ ngàng.
Phải, như vậy là tốt nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro