2. Dâm tặc cưỡng hiếp tôi.
Note trước cho cả nhà không bỡ ngỡ: Xavier chính là dâm tặc luôn đó. MC yêu cậu chủ nhưng bị dâm tặc hiếp, ẻm kêu cậu chủ cứu nhưng hỏng biết người đang hiếp ẻm chính là cậu chủ.
___
Đêm ấy, không gian yên tĩnh một cách khác thường. Tôi luôn thấy dinh thự rộng lớn này trống rỗng, nhưng chưa bao giờ cảm giác ấy khiến tôi ngột ngạt đến thế.
Tiếng chân trần của tôi vang lên nhè nhẹ trên nền gạch lạnh khi tôi bước về phòng sau khi hoàn thành công việc trong bếp.
Cả dinh thự chìm trong tĩnh lặng. Những căn phòng lớn đều đã được dọn dẹp sạch sẽ. Tôi hoàn thành công việc sớm hơn thường lệ và quyết định thu xếp thêm vài thứ trong gian bếp, dù đáng lẽ giờ này tôi đã có thể về phòng nghỉ ngơi.
Ánh đèn dầu leo lắt trên bàn bếp khiến không gian trở nên ma mị.
Tôi mệt mỏi, và có chút rã rời. Những ngọn đèn dọc hành lang khu bếp đều đã tắt từ sớm, chỉ còn ánh sáng của trăng xuyên qua những ô kính cao ngất ngưởng. Tôi dự định chỉ nghỉ ngơi sớm, nhưng khi bước qua đoạn hành lang cuối, một cảm giác lạ lẫm ập đến.
Tôi không nghe thấy gì, nhưng vẫn cảm thấy như ai đó đang dõi theo mình.
Chưa kịp quay đầu lại, một bàn tay to lớn bịt chặt miệng tôi, hơi thở nóng hổi phả vào gáy khiến tôi lạnh toát toàn thân.
" ... Yên nào. " Giọng nói lạ lẫm ấy vừa thì thầm vừa rít lên, chứa đầy sự đe dọa. Hắn kéo tôi lùi lại, tay siết chặt như gọng kìm khiến tôi không thể phản kháng. Tôi cố gắng vùng vẫy, nhưng sức lực của hắn mạnh như thú dữ.
"Buông tôi ra!" Tôi hét lên, nhưng âm thanh chỉ là những tiếng ú ớ tắc nghẹn trong cổ họng. Hắn bịt chặt miệng tôi, mạnh bạo siết tay và eo tôi cứng ngắc.
Tôi biết điều gì đang xảy ra, và nỗi sợ hãi như bóp nghẹt trái tim. Tôi cố cắn mạnh vào tay hắn, nhưng hắn nhanh hơn, dùng sức siết mạnh làm tôi ngạt thở.
"Cứng đầu hơn cả ta mong đợi."
Hắn cười, giọng cười trầm thấp, lạnh lùng nhưng đầy dâm loạn. Tôi cố gắng vùng vẫy, nhưng ngay cả khi đôi tay tôi đánh loạn vào không khí, hắn vẫn không buông.
Hắn kéo tôi đi, không thèm quan tâm tôi giãy giụa ra sao. Mỗi bước chân hắn vang vọng trong hành lang, như tiếng gõ cửa của tử thần. Tôi bị lôi tuột vào một căn phòng tối tăm phía cuối dinh thự, nơi không một ai hay biết.
Hắn xoay người tôi lại, đẩy mạnh tôi vào góc tối của căn bếp, nơi ánh sáng đèn dầu không thể chiếu tới. Đôi mắt tôi mở to trong sợ hãi khi thấy gương mặt hắn ngược sáng không rõ mặt mũi, chỉ để lộ đôi mắt đầy dục vọng như thiêu đốt. Nhưng chỉ có thể nhìn lướt qua, trong tâgm nhìn mờ nhoè, tôi chẳng thễ rõ hắn rốt cuộc là ai.
Ngay khi cửa đóng sầm lại sau lưng, tôi bị đẩy mạnh xuống sàn, đau đến mức gần như lả đi.
"Ngoan thì sẽ được thương..."
Tôi không nghe hết lời hắn. Tôi bật dậy, liều mạng lao về phía cửa, nhưng chỉ vừa với đến tay nắm, hắn đã túm lấy eo tôi và kéo ngược lại.
"Ta đã nói là không được chống cự!" Hắn quăng tôi xuống nền sàn đá lạnh lẽo như một món đồ. Trước khi tôi kịp bò dậy, hắn đã đè lên người tôi.
"Ngươi ngoan ngoãn một chút thì sẽ không đau."
Những lời hắn nói như kim đâm vào tai tôi. Tôi cố gắng vùng vẫy, chân đá loạn xạ, tay cào mạnh vào mặt hắn, nhưng mọi hành động của tôi chỉ khiến hắn thêm cuồng bạo.
"Cứng đầu, hử?"
Một bàn tay khác của hắn kéo mạnh dải vải gần đó và bịt chặt mắt tôi, cướp đi tia sáng cuối cùng. Mọi thứ chìm vào bóng tối đặc quánh. Tôi nghe rõ từng nhịp thở dồn dập của hắn, gần đến mức tưởng như tiếng tim hắn vang lên trong tai mình. Và bàn tay lạnh toát của hắn chui vào trong váy, xộc vào quần lót kẹp lấy hột le của tôi.
Hắn liếm đi giọt nước mắt trên má tôi, cắn vào đôi gò má tôi thật mạnh. Một tay khống chế tôi, một tay chà xát hột le đáng thương mẫn cảm. Tôi cảm ngận bên dưới nóng ran theo nhịp chà ma sát của hắn. Dâm thuỷ rỉ ra nhầy nhụa tay của tên dâm tặc.
Hắn dứt ra, có lẽ đang xem xét bàn tay mình và đắc thắng nói: "Đây là cơ địa sao? Chỗ này đang bật van thoát nước này, em thích lắm hả?"
Hắn không dừng lại ở việc khống chế và quấy rối. Hắn xé toạc váy tôi bằng một cách thô bạo. Âm thanh vải rách vang lên khiến tôi như bị xé toạc từ sâu bên trong.
"Không! Xin đừng!" Tôi hét lên, nước mắt tuôn rơi, nhưng điều đó không khiến hắn dừng lại.
Tôi cố gắng khép chặt hai chân mình lại, nhưng hắn lại cười, nụ cười trầm khàn đầy thú tính.
"Ngươi nghĩ như vậy là sẽ thoát được ta sao?"
Hắn đẩy mạnh đầu gối tôi sang hai bên. Phô bày nơi thầm kín trước mắt hắn. Tên dâm tặc áp tay hắn lên âm vật của tôi, tay không rảnh rỗi mà lột phăng áo ngực, hắn đột ngột ngậm lấy bầu ngực khiến tôi giật bắn.
Nhũ hoa bị cắn mút, hắn vừa cắn vừa bú đầu vú tôi như muốn đứt ra. Bên dưới bị hai ngón tay thon dài móc sâu liên tục, tiếng nước ọp ẹp dâm đãng khiến tôi muốn chối bỏ thực tại.
" Móc bướm làm em sướng điên à?" Hắn thở hổn hển bên tay tôi, bên dưới gia tăng tốc lực, móc liên hồi trong tiếng nước ướt sũng dồn dập. Hông tôi uốn éo vô thức đẩy thêm lên về phía tay hắn, rồi lúc nhanh quá thì lại hạ xuống rút ra trốn tránh.
Nhưng hắn nào để tôi như ý, hai ngón tay ranh mãnh tìm được điểm ngọt ngào trong mị huyệt để tấn công, hắn vừa móc vừa nhấn vào bụng dưới của tôi. Tôi bị lật ngửa nằm trên người hắn, háng dang rộng chịu trận không thể kháng cự. Hắn tay móc ray nhấn làm tôi một mảng trắng xoá không tỉnh táo. Tai thì bị cắn mút nhồn nhột, tôi bất lực nằm trên thân hắn để hắn trêu đùa. Dưới mông còn bị một thứ nóng hôi hổi cọ đến rát bỏng.
"aAh... Ha... Dừng... hức dừng... Chậm..." Tôi nói không thành câu uốn éo trên thân hắn. Tên dâm tặc thích thú ấn mạnh một cái lên bụng dưới của tôi rồi vừa móc vừa chà hột le điên cuồng ép cho tôi lên đỉnh.
" Giá như em cũng được thấy đài phun nước này nhỉ?" Hắn thì thầm bên tai trong khi tôi còn chưa lấy lại được ý thức.
Cảm giác hắn đè nặng lên cơ thể tôi khiến tôi gần như nghẹt thở. Đôi tay hắn lướt trên da tôi, để lại những vết bầm đỏ rực. " Không phải ngươi đang dâm loàn cùng lão quản gia à? Giả vờ trinh tiết cái gì, hửm?" Hắn rót vào tai tôi những lời buộc tội vô căn cứ vớ vẩn.
"Da thịt của ngươi thật mềm mại... đúng như ta tưởng tượng đó nàng điếm nhỏ ạ." Hắn cắn mút dây dưa, tay sờ mó thân tôi, rồi cũng từ từ quay lại nơi huyệt thịt sưng ướt.
" Sướng không?" Hắn thì thầm, giọng điệu như một lời nguyền rủa. Những nụ hôn hắn áp lên cổ tôi, vai tôi, như để lại dấu vết cho những ai dám chạm đến tôi sau hắn.
"Đây sẽ là của ta, chỉ của ta." Tay hắn lại thọc vào, nhưng lần này hắn chỉ cố banh rộng cái lỗ đáng thương, cứ một lần thọc vào lại thêm một lần banh ra, tiếng nhóp nhép ướt nhẹp làm tôi muốn chết đi cho xong.
Tôi muốn hét lên, muốn gào thét, nhưng mọi âm thanh đều bị kìm nén bởi bờ môi hắn siết chặt trên miệng. Lưỡi hắn nóng hổi cuốn lấy lưỡi tôi, răng môi cắn mút như dã thú.
" Nhớ chưa?" Hắn đè tôi xuống sàn, tôi cảm nhận được hắn nắm lấy mông tôi banh ra, tiếng hắn khẽ suýt xoa hít vào, rồi tên dâm tặc đáng chết đó dứt khoát chen chân quỳ giữa hai chân tôi, tôi cảm nhận được mông mình đang đập trên cơ bụng của hắn, khi hắn dùng sức nhấn xuống, cảm giác ngứa ngáy từ lông hạ thể của hắn cạ vào chỗ đó của tôi nhộn nhạo.
Hắn nắm tóc tôi kéo ngược ra sau, da đầu căng cứng đau buốt, môi tôi bị hắn cấu xé không chút thương tình.
Nỗi nhục nhã và đau đớn trào dâng, hòa lẫn với cảm giác bất lực khiến tôi như muốn chết ngay lúc đó.
Hắn tách hai mảnh thịt huyệt nhỏ của tôi ra, đầu quy ướt nóng đặt ở miệng huyệt, cạ sát lên xuống, đem hết thảy dâm thuỷ dây lên dương vật gân guốc.
"Đừng mà... Cậu chủ... cứu tôi với..." Tôi cố bò ra, nhưng đã mất quá nhiều sức, thân dưới rã rời. Hắn không buông tha, đặt đầu nấc ở miệng huyệt rồi khiêu khích thầm thì:
" Sao? Cậu chủ của em sao? Hắn cứu em như nào?"
Tôi cảm nhận được đầu nấc đã tiến vào bên trong, như xé tôi ra làm hai vậy. Đau đến khóc, nó không giống ngón tay tí nào cả.
"A... Chuẩn bị cho cú dập đầu tiên nào." Hắn hôn lên má tôi, thủ thỉ như đọc một câu thần chú mở ra cửa động huyền bí.
Tôi khóc đến run rẩy, bên dưới đớn đau bị dương vật đàn ông chen vào âm vật lần đầu bị xâm chiếm.
Hắn banh ra huyệt đạo cắn quy đầu hắn, tôi không kiểm soát được nhưng chẳng hiểu sao bên dưới cứ như muốn nuốt cả người hắn vào trong.
Hắn dùng sức động, cúi người ôm lấy tôi, dồn hết sức nặng lên người tôi khiếng tôi nằm sấp xuống sàn. Mông bị hạ thể hắn đè lên, xương mu áp xuống nền gạch lạnh ngắt, hắn đã nhét toàn bộ đầu quy vào, từng chút từng chút một đẩy vào trong.
Hắn ôm lấy tôi, nằm đè trên người tôi làm tôi sợ hãi vì khó thở. Hắn vừa cắn cổ tôi, nắn bíp mạnh bạo vú tôi, bên dưới thì đâm thúc như một cái máy dập đinh.
Tiếng thịt mông của tôi bị xương mu hắn đập kêu vang từng hồi vồn vã, và cả tiếng nước nơi hắn giao cấu truỵ lạc, tiếng môi hắn cắn mút da thịt tôi. Tôi chịu không nổi mà rùng mình lên đỉnh.
" Dâm vậy sao?" Hắn nói rồi lật tôi lại, đem chân tôi cầm chắc, dang rộng háng tôi ra rồi nhét cự vật vào lại trong nơi ấm áp ấy. "Anh hứa sẽ không đụ nát em đâu."
Hắn đẩy tôi sâu hơn vào bóng tối, từng động tác của hắn đều lạnh lùng, tàn bạo. Tôi cảm giác như mình đang bị xé ra từng mảnh, từng hơi thở đều bị cướp đoạt. Không biết đã bị dập bao nhiêu lần, nơi cả hai giao hợp sùi bọt dâm do từng đợt đâm thúc của hắn. Hông hắn không biết mệt mà thúc mạnh đến độ tôi cảm giác bên dưới của mình như bị ép nuốt luôn cả hai hòn bi của hắn vào trong.
Tiểu huyệt đáng thương bị bắt nhả nuột thứ côn thịt ghê người, liên tục như vậy cho đến khi hắn rùng mình, kéo dương vật bán cương ra khỏi động thịt lầy lội, dây ra một khoảng tinh trắng đục tanh nồng.
Tôi chắc là hắn đã thấy cả máu trinh của tôi hoà cùng với đống tinh dịch của hắn.
Hắn như bị kích thích hơn trước động thịt ngậm đầy tinh ấy, tôi lại bị hắn đè ra giao cấu, hắn bắt tôi lên đỉnh liên tục cho đến khi thần trí mơ hồ.
Giữa cơn mê man, tôi nghe thấy một âm thanh sắc bén xé tan không gian, tiếng kính vỡ. Rồi đến tiếng bước chân dồn dập vang lên.
Kẻ đè trên người tôi chợt dừng lại. Tôi không còn cảm thấy hắn nữa, tôi bất động một lúc vì chưa thể cử động, và rồi tiếng động lớn khiến căn phòng rơi vào im lặng.
Chiếc khăn bịt mắt được tháo ra. Tôi mở mắt, ánh sáng của trăng tràn vào căn phòng qua khung cửa sổ vỡ. Tầm nhìn của tôi dần trở nên rõ ràng.
Và người trước mặt tôi chính là cậu chủ Xavier.
Khuôn mặt ngài sắc lạnh, ánh mắt tối sầm lại như cơn bão. Nhưng đôi tay ngài dịu dàng phủ áo choàng lên người tôi, như muốn che đậy tất cả vết tích nhục nhã trên cơ thể tôi.
"Ngài... Xavier..." Tôi nghẹn ngào, không biết nên khóc hay mừng vì được cứu. "Hức... Tôi...tôi..."
Cậu chủ không nhìn tôi đang khóc, ngài đứng quay lưng, giọng nói trầm thấp vang lên như một bản án:
"Ta sẽ giữ bí mật cho ngươi, sẽ không ai biết về chuyện này."
Tôi ngẩng đầu nhìn ngài, đôi mắt đẫm nước, nhưng ngài đã bước đi. Tôi không thể nắm lấy ngài, cũng không đủ can đảm để gọi tên ngài.
Ánh trăng lạnh lẽo bao trùm cơ thể tôi.
Tôi nhận ra rằng, dù đã thoát khỏi bàn tay của kẻ thú tính kia, tôi vẫn không thể thoát khỏi sự tuyệt vọng đang bóp nghẹt trái tim mình lúc bấy giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro