Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương Một

- Link Page: https://www.facebook.com/pagexam/

- Link Truyện [ Chương 1 ]: https://www.facebook.com/pagexam/posts/1590091034624287:0

P/s: Mina vừa đọc vừa nghe nhạc nhé . 

*

Trương Lệ Vũ thắt lại cà vạt, vén những sợi tóc rối lên tai . Hôm nay là ngày đầu tiên đi học của mình, cô muốn bản thân phải gây được ấn tượng tốt . Cánh cửa lớp dần dần hé mở, cô chậm rãi tiến vào dưới con mắt kinh ngạc của cả lớp . Quào, cô có phải sinh vật quý hiếm đâu cơ chứ ! Ánh mắt quá đỗi ngạc nhiên kia là ý gì ?   

- Các em, đây là học sinh mới của lớp chúng ta . - Bà cô trông có vẻ khá đứng tuổi lên tiếng .  

- Chào các bạn, mình là Trương Lệ Vũ . - Cô cười rõ tươi và rõ đẹp . - Mình vừa chuyển từ An Giang lên đây, mong các bạn giúp đỡ .   

Cả lớp im thin thít, rồi tiếng vỗ tay từ từ vang lên . Cái lớp này, phản ứng chậm thế sao ? Thôi kệ, dù gì đây cũng là lớp học sẽ đồng hành với cô suốt ba năm phổ thông, có rùa rùa tí cũng chả sao .   

- Em suốt bàn cuối cùng ngồi đi, gần cái bạn nam tóc nâu kia kìa . - Bà cô chỉ tay vào cái tên con trai tóc nâu đeo cặp kính dày cộm đang nằm úp mặt lên bàn cuối dãy trái .   

Trương Lệ Vũ nhíu mày . What .. ? Mắt cô nhìn nhầm chăng ? Đeo kính dày như này chắc chắn phải cận rất nặng . Thế mà bà cô kia lại để hắn ta ngồi cuối ư ? Khó hiểu quá . Cô thở dài, lại thôi kệ một lần nữa vậy .   

Lệ Vũ bước nhẹ nhàng xuống bàn cuối, kéo ghế rồi ngồi vào bàn . Tên con trai bên cạnh vẫn bất động, hắn vẫn giữ nguyên cái trạng thái úp mặt lên bàn . Cái tên này thờ ơ đến thế ư ? Không lẽ cô phải mở miệng làm quen trước hả ? Trước sau gì chả là bạn, quan tâm đến người ta chút có chết ai đâu . Cô thật rất muốn cốc vào đầu tên này mấy cái .   

- Chào bạn . Mình là Nguyễn Quốc Minh . Hân hạnh được ngồi chung bàn . - Cuối cùng hắn ta cũng ngồi thẳng dậy, chìa bàn tay đến trước mặt cô, trước khi cô dùng bạo lực .  

- Chào . Mình là Trương Lệ Vũ . Hân hạnh . - Cô bắt tay Quốc Minh . 

- Tên bạn thật đẹp . - Hắn ta cười .

- Cảm ơn . - Cô cũng cười đáp lại . 

"Ái chà, nhìn gần thì cũng đẹp trai đấy chứ . Da trắng, dáng người cao, sau cặp kính dày là đôi mắt rất đẹp, giọng nói trầm , đã thế tay còn rất ấm nữa chứ . Ôi ôi, sao cô lại để ý kĩ đến thế nhỉ ? Ầy, đừng nói cô thích hắn ta nhá . Lần đầu gặp mặt sao ? Không thể nào ." - Lệ Vũ vừa nghĩ vừa lắc lắc đầu .

Quốc Minh nhìn thấy cô như thế, không khỏi cười mỉm . Dễ thương phết ! Rồi hắn tiếp tục úp mặt xuống bàn .

Những tiết học dài trôi qua cứ như con ba ba đang chạy . Giờ giải lao cũng đến . Lệ Vũ định bụng sẽ lao ra canteen ăn vặt . Thế mà .. trời bỗng nhiên đổ mưa . Từng giọt nước tí tách tí tách rơi, bầu trời tối sầm lại . Sấm rền vang, chớp rạch ngang trời . Mưa .. sao đến nhanh mà không báo trước thế ? Cô không mang theo dù, áo mưa cũng không nốt, lát ra về phải làm sao đây ? Cơ mà .. hôm qua cô có nghe dự báo thời tiết nói hôm nay mưa lớn . Ây da, sao cô lại tắc trách như thế chứ ! Lệ Vũ bình tĩnh lại, cô không quan tâm đến mưa nữa, nhanh chóng đến canteen mua đồ ăn . Nếu không đi sớm, lát nữa canteen sẽ kẹt cứng người mất .   

Cô không quan tâm mưa, không một ai để tâm đến cơn mưa đó cả, trừ Quốc Minh . 

"Lại mưa à ? Tại sao mỗi lần nhìn mưa, mình lại nhớ đến cô ấy ? Mối tình đầu của tôi ơi, khi nào tôi mới gặp được em đây ?"  

Hắn ngắm nhìn hàng tỷ giọt nước li ti rơi xuống mặt đất . Môi khẽ cong lên, một đường cong hoàn mĩ tạo ra một nụ cười hoàn hảo, đủ sức làm rung động hàng ngàn trái tim thiếu nữ . Nhưng sâu trong khóe mi, lại xuất hiện một giọt nước mắt trong suốt .   

<(") Hết chương một <(")

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro