Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 0649: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 39

CHƯƠNG 0649: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 39

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE

Quý Lâm Uyên làm tốt kết giới, lúc xoay người, vừa lúc thấy Lâm Hựu đỡ Lâm Hựu Phong tộc trưởng nhà họ Lâm, chậm rãi đi tới.

Lâm Hựu ở bệnh viện từng thấy Quý Lâm Uyên vài lần, tự nhiên nhận thức y.

Vừa nhìn thấy người, thì không thể chờ đợi được của đưa tay chỉ Quý Lâm Uyên: "Tộc trưởng, chính là y! Y chính là người Lâm Tư Căng nhận là anh! Bạn! Trai!"

Lâm Hựu cố ý nặng thêm ba chữ cuối cùng, trong con ngươi đầy hung ác nham hiểm.

Lâm Tư Căng này, dám ném toàn bộ đồ của nhà hắn ra, còn thiêu cháy quay video cho hắn xem, nhất định phải trả giá!

Lâm Hựu Phong năm nay bảy mươi hai tuổi, tư tưởng cổ hủ cứng nhắc.

Mơ ước vị trí cung chủ cung Thiên Sách, mơ ước hơn nửa đời người, cũng không có tranh lại ông ngoại của nguyên chủ, chỉ có thể đầu quân vào Thanh Phong quan.

Lúc này, thấy Tư Căng và người đàn ông cùng một chỗ, lập tức giận không chỗ phát tiết, chống gậy tiến lên hai bước, cộc cằn thô lỗ hỏi: "Lâm Tư Căng đâu?"

"Em ấy đang nghỉ ngơi." Quý Lâm Uyên lễ phép cười cười: "Nếu như ông muốn gặp em ấy, có thể đi trong chính sảnh sân nhỏ ngồi, chờ em ấy tỉnh ngủ."

"Nói nhảm! Tao là ông chú ngoại của nó, tao tới nơi này, không để cho nó quỳ đón chào cũng không tệ rồi, còn phải đợi nó tỉnh ngủ?"

"Quả nhiên, gat buồn nôn không có giáo dục nhất, không xứng bước vào cửa nhà họ Lâm bọn tao!"

Lâm Hựu Phong mắng lung tung hai câu, thì cầm gậy gõ đất, cố gắng lướt qua Quý Lâm Uyên, xông vào phòng Tư Căng.

Nhưng, còn chưa đi hai bước, thì bị một cổ gió lạnh không có lý do ném đi trên mặt đất.

Xương cốt già yếu đuối phát ra một tiếng "Rắc" rõ ràng.

Một tiếng kêu còn chưa bật thốt lên, đã nhìn thấy mười vệ binh quỷ cả người tỏa ra khí đen, vây quanh hai người bọn họ.

Trên người âm khí trận trận, đối mặt sinh hồn sống động, hai mắt hiện lên ánh sáng màu đỏ tươi.

Nhưng âm khí quá nặng, là người sống đối diện —— Quý Lâm Uyên.

Khóe môi người đàn ông chứa ý cười nhàn nhạt, nói: "Nếu như ông nói chuyện lễ phép chút, tôi cũng còn tin, ông thực sự là họ hàng của Căng Căng, tự nhiên lấy lễ đối đãi ông."

Xử lý xong những thứ này, Quý Lâm Uyên liền đi ra ngoài tìm phòng bếp.

"Nhưng bây giờ... Ngươi ở nơi này mà chờ xem, ngay cả chính sảnh đều không vào được."

Dứt lời, lại lướt qua vệ binh quỷ đáng sợ, đi tới trước mặt Lâm Hựu.

Khoanh tay, không chút khách khí bẻ gãy ngón trỏ của hắn, nói chuyện vẫn như cũ ấm áp hiền lành, không nhanh không chậm: "Còn có ngươi, lấy tay chỉ người khác, cũng là hành vi không lễ phép nga."

Bước chân thản nhiên, nhưng rất giống Diêm La đi ra từ trong địa ngục, để cho người ta sợ run lên.

Lâm Hựu đầu đầy mồ hôi lạnh, chịu đựng đau nắm ngón tay của mình, tiến đến bên cạnh Lâm Hựu Phong hỏi: "Ông... Ông chú ngoại, Quý Lâm Uyên y... Rốt cuộc là cái cái đồ gì, âm khí trên người làm sao nặng như vậy!"

Lâm Hựu Phong giống như là ý thức được cái gì, sắc mặt tái nhợt không còn hình dáng, thì thào ra tiếng.

"Lẽ... Lẽ nào, y chính là đứa nhỏ năm đó, năm âm tháng âm ngày âm giờ âm, huyền môn tập thể vây quét, trời sinh có thể chất chiêu quỷ, sẽ mang đến vận rủi cho thế gian truyền thuyết, kia... Kia... Đứa nhỏ Không may..."

"Không, không đúng a." Lâm Hựu Phong càng nghĩ da đầu càng căng lên, bắt đầu lẩm bẩm.

Việc rất nhiều năm trước, điên cuồng vận chuyển ở trong đầu ——

Lúc đó, lão ta rõ ràng thừa dịp trên người đứa bé kia còn có mấy phần hơi người, tìm người bắt cóc y đến thành quỷ rồi.

Thành quỷ chết qua quá nhiều người, oan hồn lệ quỷ khắp nơi trên đất, thành chủ hình như là cháu ruột của diêm vương.

Loại thể chất chiêu quỷ này ném vào, nhất định sẽ lập tức bị xé nát.

Lão ta cũng bởi vì vì thế gian tiêu trừ một tai họa, nhận được ca ngợi của Thanh Phong quan, thành sư tổ.

Nhưng tại sao, đến bây giờ, Quý Lâm Uyên còn sống thật tốt...

Lâm Hựu Phong càng nghĩ càng đáng sợ, chỉ cảm thấy nhà cũ nhà họ Lâm này không thể ở lâu.

Lập tức từ trong lòng ngực móc ra một bùa chú, nghĩ muốn đuổi đuổi quỷ thoát đi.

Nhưng, căn bản thì không lên được bất cứ tác dụng gì!

Toàn bộ bùa chú dùng một lần, một đôi tay già đời bị lão ta cắt máu thịt mơ hồ.

Vệ binh quỷ tới từ thành quỷ kia lại vẫn như cũ vẫn không nhúc nhích trông coi ở bên người lão ta.

Cho tới trưa, Lâm Hựu Phong kết hợp cùng Lâm Hựu, trước trước sau sau, bận việc hơn bốn giờ.

Không thấy vệ binh quỷ có chút dao động, trái lại thấy Quý Lâm Uyên ngoan ngoãn, một chuyến lại một chuyến hâm cơm.

Mà bọn họ vốn tràn đầy tự tin tới trả thù, trái lại thành thằng hề ngang ngược tàn ác.

Chỉ có thể ngây ngốc ngớ ra ở tại chỗ chờ đợi.

...

Thẳng đến xế chiều, Tư Căng mới lười biếng ngồi dậy, để cho Tiểu Yêu mở che đậy cảm giác đau, ăn chén cháo ý dĩ, thì muốn mặc quần áo xuống giường.

Quý Lâm Uyên vội vàng đi tới ngăn lại: "Anh trai, em đều nói rồi bên ngoài không có việc gì, không nghỉ ngơi tốt không thể xuống, bằng không thì em thì... Em thì tức giận rồi!"

"<('^′)> "

"Phải không? Vậy hai người sắp nằm xuống đất bên ngoài kia là người nào a?" Tư Căng vừa đeo caravat, vừa giễu cợt y: "Vừa lúc anh hôm nay có thể cầm cung Thiên Sách về, ngay trước mặt bọn họ, cắt đứt khao khát của bọn họ."

Nói, đã cài tốt tây trang, hoạt động gân cốt một chút, thuận miệng nói: "Đã nghỉ ngơi qua rồi, buổi tối ngủ tiếp đi."

Quý Lâm Uyên bưng chén, lầm bà lầm bầm: "Buổi tối còn ngủ ~~~ a?"

===---0o0o0o0---===

Tác giả có lời muốn nói:

Ngày mai liền có thể viết đến đoạt lại cung Thiên Sách, chương trình giải trí, phát sóng trực tiếp bắt quỷ á ~

Các bé cưng ngày nghỉ rồi nha, có thể cầm chút quà tặng nhỏ miễn phí cho bé con Căng và bé con Uyên ăn nha ~

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro